Drakey Ngau Hung
Tiệm xe D&D . . ." Bọn mày đúng là phiền phức thật." - Draken ngán ngẩm ngồi trên chiếc ghế sửa xe thường nhật của mình châm lên điếu thuốc hút. Trước mặt hắn là đám người mặc đồng phục đen của băng mafia Tokyo Manji đang quỳ rạp dưới chân hắn. " Draken đại ca à, cầu xin anh hãy đến chỗ tổng trưởng của bọn em đi ạ.. song anh muốn bọn em làm trâu làm chó gì cũng được ạ!.." - tên mập mạp nhất, có vẻ như là thằng đứng đầu, gương mặt đã xây xát, bầm giập ít nhiều, lắp bắp van xin. " Còn lì nữa thì chân mày sẽ thành phụ kiện xe máy của tao đấy? " - trán hắn đã nổi hắc tuyến. " Nh-ưng.. giờ bọn em về thì bọn em cũng sẽ thành nhân của bánh Taiyaki mất.." - tên mập run rẩy nói, đám đàn em cũng run rẩy không kém. " Được, vậy chúng mày lôi tổng trưởng của chúng mày đến đây, tao sẽ xem xét? " - hắn dập tắt điếu thuốc nói. " D-ạ..bọn em sao dám lôi..à dạ!! Bọn em nhất định sẽ mang tổng trưởng đến ạ!! " - tên mập mạp định ý kiến thì nhận được ánh mắt sắc lẻm của Draken liền hối hả gật đầu đồng ý rồi nhanh chóng đem đám đàn em rút lui. . . .Tokyo Manji - băng mafia lớn nhất đất nước Nhật Bản. Là băng đảng được tạo ra bởi những kẻ bất lương. Đứng đầu chính là Sano Manjiro với biệt danh là Mikey vô địch đã nổi danh như cồn từ thuở còn đi học. Băng đảng này không việc gì là không dám làm, chỉ cần tổng trưởng của họ thích thì bằng bất cứ giá nào, tất thảy thành viên trong bang đều phải thực hiện cho bằng được nguyện vọng của tổng trưởng. Bằng chứng chính là gần đây, tổng trưởng của Tokyo Manji muốn ' có được ' Draken - một tên sửa xe ở tiệm D&D nên đã hò hét tức giận bắt đám đàn em phải đi chiêu mộ bằng được hắn về đây. Nhưng hết lần này đến lần khác, đám vô tích sự đều làm cậu thất vọng. Và lần này, cũng vậy... Cứ điểm băng Tokyo Manji... " Này? Mấy cậu đùa tôi đấy à!!? Draken đâu?? Hắn ta đâu rồi!!? " - Mikey đập bàn tức giận. " Tổng trưởng.. xin hãy bình tĩnh, Draken hắn ta không chịu đi theo bọn em.." - tên mập run rẩy báo cáo. " Vậy chờ gì nữa? Mau tự biến mình thành nhân bánh Taiyaki cho tao đi! " - Mikey ngồi phịch xuống ghế, giọng nói đầy hờn dỗi, phẩy tay đuổi tên mập đi." Kh-oan đã ạ..tổng trưởng à, nhưng mà lần này không giống lần trước, hắn ta có nói, nếu tổng trưởng đích thân đến thì hắn sẽ đồng ý.." - tên mập nhanh nhảu nói." Sao? Tao phải đến sao? Mày muốn chết hả!? " - Mikey đứng phắt dậy, mặt tối sầm đi." Dạ..tổng trưởng.. e-m không dám...em sẽ tự biến mình thành nhân bánh Taiyaki ngay ạ.." - tên mập hoảng sợ muốn rút lui. " Khoan đã, ai bắt mày phải trở thành nhân bánh Taiyaki chứ!? Sao không nói chuyện cậu ấy muốn gặp tao sớm hơn?? Mau mau chuẩn bị chiếc CB205T cho tao, tao phải đi gặp cậu ấy." - Mikey hớn hở vỗ vai tên mập, nhanh chóng đi xuống gara." Ơ..tổng trưởng..còn đứng đấy làm gì!? Mau đi hộ tống tổng trưởng đi! " - tên mập gào lên với đám đàn em như đang giận cá chém thớt.
. .
Tiệm xe D&D. . ." Kính chào quý khách." - Draken vừa nói vừa mải mê lắp lại phụ kiện cho chiếc xe máy. " Xin chào Ryuguji Ken~ " - Mikey vui vẻ chào hỏi. Draken chợt khựng lại, vì nghe giọng nói hắn đã biết tổng trưởng của Tokyo Manji thật sự đã đến tìm mình rồi. " Mikey. " - Draken đặt phụ kiện xuống, lấy khăn lau tay rồi đứng dậy. " Uchacha, Kenchin à, cậu đúng là to xác thật đấy nha?? " - Mikey nhìn tấm lưng của Draken trầm trồ khen ngợi. " Còn mày thì vẫn lùn tịt như vậy nhỉ? Thằng chibi?? " - Draken quay lưng lại, nhìn vào cái dáng vẻ nhỏ con của Mikey mà châm chọc. " Cái gì!? Mày dám gọi tổng trưởng của bọn tao như thế ư!? " - đám đàn em thấy tổng trưởng bị bắt nạt liền sồn sồn hết cả lên. " Hả? Bọn mày giở mặt nhanh nhỉ? " - Draken cau mày nổi hắc tuyến. " Bọn mày im mồm, cút ra ngoài đi! " - Mikey tức giận vì bị đám trẻ trâu này phá ngang liền đuổi cổ chúng ra ngoài. " Nhưng còn đại ca..Dạ rõ!!! " - nhận được ánh nhìn chết chóc của cả tổng trưởng lẫn Draken, bọn chúng vội răm rắp nghe theo rồi ra ngoài canh gác. Trong tiệm xe giờ chỉ còn lại mỗi Draken & Mikey. " Lâu rồi không gặp, mày khỏe không, Kenchin? " " Vẫn chưa chết."" Vẫn còn yêu đương với Emma chứ? " " Đừng nhắc đến."" Được rồi, vậy tại sao mày không chịu nhận lời chiêu mộ của tao? " ' Vì không muốn gặp lại mày. ' - Draken nghĩ." Không thích." - Draken nói." Vì không muốn gặp lại tao phải không? Sau khi tao giúp mày hẹn hò với Emma mày liền rời xa tao. Tại sao vậy? " - Mikey như đọc được suy nghĩ của Draken, lên tiếng nói ra thắc mắc trong lòng mình bấy lâu. " Mày thắc mắc nhiều quá rồi, muốn chiêu mộ tao vậy thì đánh thắng tao đi? " - Draken hiếu chiến lên tiếng khiêu khích. " Vậy là mày muốn chiến à? Được thôi." Vừa dứt lời, Mikey liền như con thiêu thân lao về phía Draken với một cú đá chính diện nhưng chiêu thức này vốn đã bị Draken bắt thóp, hắn chẳng cần tốn sức cũng dễ dàng né được. Mikey không vì thế mà nản, cậu tiếp tục lao về phía hắn tung ra những cú đá mạnh bạo khó có thể đỡ nổi. Bị công kích liên tục, Draken chỉ có thể dùng tay mà chặn lại những đòn đánh của cậu, đến khi bị dồn đến chân tường, Mikey tung ra cú đá chốt hạ với ý nghĩ rằng chắc chắn mình sẽ thắng Draken thì cổ chân của cậu đã bị Draken tóm gọn trong lòng bàn tay, muốn nhúc nhích cũng không thể. Draken nhếch môi đầy khiêu khích, đảo ngược tình thế, xoay người đem cả thân thể cậu ép vào vách tường, tay hắn vẫn siết chặt cổ chân của cậu." Kenchin, đau đau, tao thua rồi, thả chân tao ra!! " - Mikey lần đầu gặp phải việc này liền gào lên xin hàng." Sao đầu hàng dễ dàng vậy? Manjiro, mày thật sự muốn từ bỏ tao sao? " - Draken đem gương mặt ủy khuất nói." Không muốn! Nhưng mày đã từng từ bỏ tao rồi đấy thôi!? " - Mikey tức giận, vùng vẫy.
" Vì không muốn tiếp tục phải lòng mày, vì Emma là em gái mày, và vì tao không đủ dũng cảm để có thể nói ra.." - Draken đột nhiên trở nên nghiêm túc. " Nói ra gì chứ? " - Mikey thấy Draken trở nên nghiêm túc liền ngoan ngoãn không quấy nữa." Nói rằng..đệt mợ, Mikey, tao không chịu nổi nữa, tao đã cố gắng kìm nén cảm xúc này lâu lắm rồi, thậm chí đã rời xa mày vì không muốn mất đi cái tình bạn chết tiệt này, Mikey à, tao yêu mày! Tao yêu mày chứ không phải là em gái của mày, người tao yêu nhất chỉ có mày thôi, Mikey. " - Draken thả chân của Mikey xuống, nghiêm túc bày tỏ ra hết gánh nặng trong lòng của mình. Bộc bạch được tất cả, Draken dường như đã thấy nhẹ lòng hơn, nhìn xuống thấy Mikey với gương mặt tối sầm lại, đứng ngây ra, khiến hắn thấy có chút thất vọng.. " Mikey, mày không cần phải nói.. " Không để Draken nói hết câu, Mikey đã chụp lấy hai má của hắn, kiễng chân, hôn trực tiếp lên môi của hắn thay cho câu trả lời. Draken không nói lên lời, chẳng rõ thật hay mơ, hắn vẫn muốn níu giữ cái khoảnh khắc này. Hắn siết lấy eo nhỏ của cậu, dùng lưỡi tách lấy đôi môi cậu ra, len lỏi đầu lưỡi sang khoang miệng cậu. Môi lưỡi hai người không ngừng dây dưa với nhau đến khi Mikey sắp tắt thở, Draken mới tiếc nuối nhả môi cậu ra kéo theo một 'sợi chỉ bạc'. " Kenchin, mày muốn giết tao phải không!? " - Mikey thở hồng hộc nói. " Giết mày rồi tao có vui được không? " - Draken dịu dàng nói. " Đừng có sến sẩm như thế, Kenchin, tao muốn ăn Taiyaki ~ " - Mikey bám víu lấy tay Draken như ngày xưa đòi hỏi. " Mày nói theo tao đi, Dra- " " Dra- " - Mikey ngoan ngoãn nhại theo. " Ken- " " Ken- " - Mikey tiếp tục. " DRAKEN? " - Draken nhấn mạnh. " Kenchin~~ " - Mikey ngây thơ nói. " Đệt mẹ, không hiểu sao đứa trẻ con như mày có thể lên làm tổng trưởng được đấy." - Draken ngán ngẩm. " Bằng thực lực chăng?? Kenchin, tao đói!! " - Mikey tiếp tục mè nheo. " Biết rồi biết rồi, lên đây đi thằng chibi."
Draken vừa nói vừa quỳ một chân xuống xoay lưng cho Mikey leo lên. Mikey nhảy cẫng lên vì hạnh phúc, nhảy bổ lên lưng Draken. " Mẹ nó- Mikey.. lưng tao bây giờ không còn cứng cáp như hồi 16 tuổi đâu.." - Draken khổ sở nói. " Tao không cần biết, chỉ cần biết Kenchin từ nay sẽ là của tao!! Mau lên Kenchin, đưa đại ca đi mua Taiyaki nào! " - Mikey nắm lấy bím tóc Draken vẩy vẩy như đang 'cưỡi ngựa'. " Mày ngang ngược quá..nhưng vì yêu mày nên tao chấp nhận bỏ qua, nhưng tối về mày không yên thân với tao đâu." - Draken nghiến răng ken két nhẩm thầm. " Hả? Mày nói gì Kenchin?? " - Mikey. " Không có gì, đi thôi." - Draken sốc lại Mikey ở trên lưng rồi đạp cửa gara, cõng cậu ra ngoài đi mua Taiyaki trước ánh mắt ngỡ ngàng của đám đàn em.. .Kể từ ngày đó, mỗi khi 2 thiên thần giận nhau thì.." Tao không ăn! Mày mau bắt Kenchin đến đây sin lỗi tao đi! Không thì mày biết điều đi làm nhân bánh Taiyaki đi!!! " - Mikey.
" Mày bảo nó đừng ngang ngược, bảo nó không mau đến đây nhận lỗi thì mày chuẩn bị tinh thần thành phụ kiện xe máy đi." - Draken. " Huhu..cha mẹ ơi, con không muốn làm yang hồ nữa đâu! Cho con về nhà huhu.." - tên mập bất lực, tháo kính râm ném xuống đất, tủi thân ngồi khóc lóc.
End.
. .
Tiệm xe D&D. . ." Kính chào quý khách." - Draken vừa nói vừa mải mê lắp lại phụ kiện cho chiếc xe máy. " Xin chào Ryuguji Ken~ " - Mikey vui vẻ chào hỏi. Draken chợt khựng lại, vì nghe giọng nói hắn đã biết tổng trưởng của Tokyo Manji thật sự đã đến tìm mình rồi. " Mikey. " - Draken đặt phụ kiện xuống, lấy khăn lau tay rồi đứng dậy. " Uchacha, Kenchin à, cậu đúng là to xác thật đấy nha?? " - Mikey nhìn tấm lưng của Draken trầm trồ khen ngợi. " Còn mày thì vẫn lùn tịt như vậy nhỉ? Thằng chibi?? " - Draken quay lưng lại, nhìn vào cái dáng vẻ nhỏ con của Mikey mà châm chọc. " Cái gì!? Mày dám gọi tổng trưởng của bọn tao như thế ư!? " - đám đàn em thấy tổng trưởng bị bắt nạt liền sồn sồn hết cả lên. " Hả? Bọn mày giở mặt nhanh nhỉ? " - Draken cau mày nổi hắc tuyến. " Bọn mày im mồm, cút ra ngoài đi! " - Mikey tức giận vì bị đám trẻ trâu này phá ngang liền đuổi cổ chúng ra ngoài. " Nhưng còn đại ca..Dạ rõ!!! " - nhận được ánh nhìn chết chóc của cả tổng trưởng lẫn Draken, bọn chúng vội răm rắp nghe theo rồi ra ngoài canh gác. Trong tiệm xe giờ chỉ còn lại mỗi Draken & Mikey. " Lâu rồi không gặp, mày khỏe không, Kenchin? " " Vẫn chưa chết."" Vẫn còn yêu đương với Emma chứ? " " Đừng nhắc đến."" Được rồi, vậy tại sao mày không chịu nhận lời chiêu mộ của tao? " ' Vì không muốn gặp lại mày. ' - Draken nghĩ." Không thích." - Draken nói." Vì không muốn gặp lại tao phải không? Sau khi tao giúp mày hẹn hò với Emma mày liền rời xa tao. Tại sao vậy? " - Mikey như đọc được suy nghĩ của Draken, lên tiếng nói ra thắc mắc trong lòng mình bấy lâu. " Mày thắc mắc nhiều quá rồi, muốn chiêu mộ tao vậy thì đánh thắng tao đi? " - Draken hiếu chiến lên tiếng khiêu khích. " Vậy là mày muốn chiến à? Được thôi." Vừa dứt lời, Mikey liền như con thiêu thân lao về phía Draken với một cú đá chính diện nhưng chiêu thức này vốn đã bị Draken bắt thóp, hắn chẳng cần tốn sức cũng dễ dàng né được. Mikey không vì thế mà nản, cậu tiếp tục lao về phía hắn tung ra những cú đá mạnh bạo khó có thể đỡ nổi. Bị công kích liên tục, Draken chỉ có thể dùng tay mà chặn lại những đòn đánh của cậu, đến khi bị dồn đến chân tường, Mikey tung ra cú đá chốt hạ với ý nghĩ rằng chắc chắn mình sẽ thắng Draken thì cổ chân của cậu đã bị Draken tóm gọn trong lòng bàn tay, muốn nhúc nhích cũng không thể. Draken nhếch môi đầy khiêu khích, đảo ngược tình thế, xoay người đem cả thân thể cậu ép vào vách tường, tay hắn vẫn siết chặt cổ chân của cậu." Kenchin, đau đau, tao thua rồi, thả chân tao ra!! " - Mikey lần đầu gặp phải việc này liền gào lên xin hàng." Sao đầu hàng dễ dàng vậy? Manjiro, mày thật sự muốn từ bỏ tao sao? " - Draken đem gương mặt ủy khuất nói." Không muốn! Nhưng mày đã từng từ bỏ tao rồi đấy thôi!? " - Mikey tức giận, vùng vẫy.
" Vì không muốn tiếp tục phải lòng mày, vì Emma là em gái mày, và vì tao không đủ dũng cảm để có thể nói ra.." - Draken đột nhiên trở nên nghiêm túc. " Nói ra gì chứ? " - Mikey thấy Draken trở nên nghiêm túc liền ngoan ngoãn không quấy nữa." Nói rằng..đệt mợ, Mikey, tao không chịu nổi nữa, tao đã cố gắng kìm nén cảm xúc này lâu lắm rồi, thậm chí đã rời xa mày vì không muốn mất đi cái tình bạn chết tiệt này, Mikey à, tao yêu mày! Tao yêu mày chứ không phải là em gái của mày, người tao yêu nhất chỉ có mày thôi, Mikey. " - Draken thả chân của Mikey xuống, nghiêm túc bày tỏ ra hết gánh nặng trong lòng của mình. Bộc bạch được tất cả, Draken dường như đã thấy nhẹ lòng hơn, nhìn xuống thấy Mikey với gương mặt tối sầm lại, đứng ngây ra, khiến hắn thấy có chút thất vọng.. " Mikey, mày không cần phải nói.. " Không để Draken nói hết câu, Mikey đã chụp lấy hai má của hắn, kiễng chân, hôn trực tiếp lên môi của hắn thay cho câu trả lời. Draken không nói lên lời, chẳng rõ thật hay mơ, hắn vẫn muốn níu giữ cái khoảnh khắc này. Hắn siết lấy eo nhỏ của cậu, dùng lưỡi tách lấy đôi môi cậu ra, len lỏi đầu lưỡi sang khoang miệng cậu. Môi lưỡi hai người không ngừng dây dưa với nhau đến khi Mikey sắp tắt thở, Draken mới tiếc nuối nhả môi cậu ra kéo theo một 'sợi chỉ bạc'. " Kenchin, mày muốn giết tao phải không!? " - Mikey thở hồng hộc nói. " Giết mày rồi tao có vui được không? " - Draken dịu dàng nói. " Đừng có sến sẩm như thế, Kenchin, tao muốn ăn Taiyaki ~ " - Mikey bám víu lấy tay Draken như ngày xưa đòi hỏi. " Mày nói theo tao đi, Dra- " " Dra- " - Mikey ngoan ngoãn nhại theo. " Ken- " " Ken- " - Mikey tiếp tục. " DRAKEN? " - Draken nhấn mạnh. " Kenchin~~ " - Mikey ngây thơ nói. " Đệt mẹ, không hiểu sao đứa trẻ con như mày có thể lên làm tổng trưởng được đấy." - Draken ngán ngẩm. " Bằng thực lực chăng?? Kenchin, tao đói!! " - Mikey tiếp tục mè nheo. " Biết rồi biết rồi, lên đây đi thằng chibi."
Draken vừa nói vừa quỳ một chân xuống xoay lưng cho Mikey leo lên. Mikey nhảy cẫng lên vì hạnh phúc, nhảy bổ lên lưng Draken. " Mẹ nó- Mikey.. lưng tao bây giờ không còn cứng cáp như hồi 16 tuổi đâu.." - Draken khổ sở nói. " Tao không cần biết, chỉ cần biết Kenchin từ nay sẽ là của tao!! Mau lên Kenchin, đưa đại ca đi mua Taiyaki nào! " - Mikey nắm lấy bím tóc Draken vẩy vẩy như đang 'cưỡi ngựa'. " Mày ngang ngược quá..nhưng vì yêu mày nên tao chấp nhận bỏ qua, nhưng tối về mày không yên thân với tao đâu." - Draken nghiến răng ken két nhẩm thầm. " Hả? Mày nói gì Kenchin?? " - Mikey. " Không có gì, đi thôi." - Draken sốc lại Mikey ở trên lưng rồi đạp cửa gara, cõng cậu ra ngoài đi mua Taiyaki trước ánh mắt ngỡ ngàng của đám đàn em.. .Kể từ ngày đó, mỗi khi 2 thiên thần giận nhau thì.." Tao không ăn! Mày mau bắt Kenchin đến đây sin lỗi tao đi! Không thì mày biết điều đi làm nhân bánh Taiyaki đi!!! " - Mikey.
" Mày bảo nó đừng ngang ngược, bảo nó không mau đến đây nhận lỗi thì mày chuẩn bị tinh thần thành phụ kiện xe máy đi." - Draken. " Huhu..cha mẹ ơi, con không muốn làm yang hồ nữa đâu! Cho con về nhà huhu.." - tên mập bất lực, tháo kính râm ném xuống đất, tủi thân ngồi khóc lóc.
End.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com