[Draken x Mikey] Tokyo Revenger | Đừng bỏ rơi tôi !
Chap 25
9 sáng Draken có cuộc họp anh yên tâm để cậu chơi trong phòng làm việc của mình an tâm đi họp. Mikey ngồi ở bàn làm việc của anh mắt nhìn chằm chằm vào máy tính xung quanh có vài chồng giấy. Đây là bàn làm việc và máy tính của anh nơi không ai được phép động vào vì nó chứa rất nhiều tài liệu của công ty chỉ cần để lộ một cái ra ngoài thôi cũng sẽ gây tổn thất rất lớn.
Hơn nữa ở đây còn có một số tài liệu liên quan đến việc làm ăn của tổ chức là thứ tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài. Nhưng mà cụm từ "bất kì ai" không bao gồm cậu chỉ như vậy thôi cũng đủ hiểu anh tin tưởng cậu đến mức nào rồi. Mikey ngồi xem phim trên máy tính cậu vô tình miết mạnh lên thành bàn bỗng một tiếng cạch vang lên.
Cậu cúi xuống nhìn thì dưới mặt bàn lộ ra một ngăn kéo tò mò Mikey liền mở ra xem trong ngăn kéo có một tập tài liệu mỏng. Cậu lật lật vài trang xem chỉ xem qua thôi Mikey cũng biết được độ quan trọng của tập tài liệu này. Nó có toàn bộ tài liệu bí mật của công ty có được nó cũng như có được cả tập đoàn này vậy nhưng nó không phải tất cả. Ở cuối cùng của tập tài liệu có một tấm thẻ nhìn vào cậu lập tức biết tấm thẻ này mới là thứ quan trọng nhất. Cất lại tấm thẻ vào tập tài liệu đúng lúc này cửa phòng mở ra Mikey nghĩ là anh họp xong trở về nhưng không người bước vào lại là Teraka Hanko. 'Con đĩ này đến đây làm gì vậy?' À mà tôi khỏi phải hỏi cũng biết cô ta đến đây tìm Ken-chin của cậu rồi. "Cô vào mà không biết gõ cửa sao? Không ai dậy cô phép lịch sự à?" Mikey lên tiếng vừa lúc nãy thôi cậu còn nghĩ 'Hôm nay trời đẹp thật' nhưng khi thấy cô ta thì Mikey khẳng định là mình sai. 'Xin lỗi tôi sai tôi xin rút lại suy nghĩ lúc nãy.' "Tôi vào phòng làm việc của chồng mình còn phải gõ cửa sao? Mà sao mày lại ở đây? Còn ngồi ở bàn làm việc của anh ấy nữa. Mày có biết ở đấy có nhiều thứ quan trọng thế nào không? Thứ trên tay mày là.........." Cô ta bất ngờ nhìn chằm chằm vào tập tài liệu đang nằm trên tay cậu. 'cô ta biết thứ này là gì ư?' Mikey cất tập tài liệu vào trong ngăn kéo rồi nói với cô ta. "Tôi ở đây vì đơn giản là vì Ken-chin đưa tôi đến đây. Tôi ngồi ở đây cũng là anh ấy cho phép hơn nữa đừng gọi người yêu tôi là chồng của cô." Mikey thẳng thừng đáp lại. "Từ khi nào một thằng nô lệ hèn hạ chỉ biết leo lên giường mua vui cho đàn ông lại có tư cách nói chuyện với tao vậy? Xem lại thân phận của mày đi." "Lấy tư cách là người yêu của Ken-chin. Như vậy chắc đủ rồi nhỉ?" 'Ken-chin' cô đã nghe nãy giờ rồi trong lòng không khỏi nổi lên sự đố kị cô ta quen anh lâu như vậy nhưng đến tên thật còn không được gọi mà một đứa nô lệ có thể tự do gọi anh bằng biệt danh. "Nhưng mà thôi tao không chấp một thằng nô lệ dù mày có là người yêu của anh ấy thì đã sao chứ? Thế giới của anh ấy là nơi tình yêu chỉ là thứ tồn tại nhất thời lợi ích và quyền lực mới là mãi mãi. Mày cứ tận hưởng tình yêu thêm một chút nữa đi vì sau cùng người mà anh Draken kết hôn vẫn sẽ là tao thôi. Cả gia tộc anh ấy đều thích tao đến cả bác trai cũng vậy mày nghĩ anh ấy sẽ chống lại gia đình mình để yêu mày sao. Nực cười." Hanko tự tin nói vì lợi ích nên gia tộc của anh mới muốn hai người kết hôn cả bác trai và gia tộc cô cũng như vậy nhưng điều đó không quan trọng miễn là cô được làm vợ Draken. "Nực cười? Thứ nực cười ở đây là cô đấy tôi không quan tâm đến thứ gọi là gia tộc hay sự đồng ý của hai bên thứ tôi biết là Ken-chin đã đồng ý ở bên tôi rồi anh ấy muốn thoát ra cũng không được nữa. Còn cô thì tránh xa người của tôi ra con điếm." Mikey buông lời đe doạ. Đúng chỉ cần động đến người của cậu Mikey sẽ dùng tất cả sức mạnh của mình để tiễn kẻ đó lên đường.
Trước đây Touma sẽ tuyệt đối không động vào phụ nữ nhưng đó đã là truyện quá khứ rồi khi Mikey thay đổi thì Touma cũng thay đổi theo nam hay nữ gì cũng vậy thôi động vào tổng trưởng của Touma thì chỉ có chết.
Lần đầu bị lép vế lại còn bị đe doạ Hanko thẹn quá hóa giận cầm ly nước trên bàn tạt thẳng vào mặt cậu:"Mày nghĩ nói vậy sẽ đọa được tao sao?'' "Cô làm gì vậy hả?" Lúc này từ ngoài cửa Draken một thân mặc vest bước vào lập tức đến bên cạnh lấy khăn giấy lau cho cậu. "Không sao chứ?" Anh lo lắng hỏi. "Đừng lo không sao đâu. Chỉ là nước thôi mà." "Anh Draken em xin lỗi em thật sự không cố ý làm như vậy đâu. Em chỉ lỡ tay thôi." Cô ta bắt đầu dở bộ mặt đáng thương nước mắt lưng tròng như sắp chuẩn bị rơi ra. 'Thật đáng thương. Diễn xuất tuyệt vời hơn cả sao Hollywood. Thế giới này nợ cô một giải Oscar.' Mikey cảm thán nghĩ. Theo kịch bản lúc này thì cậu sẽ cố gắng giải thích với anh là cô ta tạt nước vào người cậu còn cô ta sẽ khóc lóc nhận lỗi về phần mình và như thế dù anh có tin cậu hay không thì cô ta vẫn sẽ là người đáng thương nhất. Với khuôn mặt đáng thương khiến lòng đàn ông mềm nhũn ấy thì cô ta có sai đi chăng nữa thì cũng không ai làm gì cô ta một khi bày ra bộ mặt đó thì trong trường hợp nào đi chăng nữa thì cô ta vẫn sẽ là người bị hại.
Kịch bản tuyệt vời thật quá xuất sắc. Nhưng xem ra hôm nay cô ta không may mắn rồi thích làm kẻ đáng thương sao. Được thôi Mikey chiều tất. Cậu đi lại bàn cầm lấy bình nước dội thẳng từ đỉnh đầu cô ta xuống. "Ào"Từ đầu đến chân cô ta đều ướt nhẹp. Mikey vui vẻ nở một nụ cười:"Xin lỗi tôi không có cố ý đâu.............. tôi chỉ cố tình thôi. A~~~ bị ướt như này rồi tôi nghĩ tiểu thư nên rời đi thay bộ quần áo khác chứ để như này dễ bị cảm lạnh lắm." Hanko đứng yên tại chỗ không ngờ mình lại bị như vậy từ trước tới giờ cô chưa từng bị như vậy bao giờ vậy mà từ khi gặp cậu chỉ mới vài lần đã phải chịu sự sỉ nhục hết lần này đến lần khác lại cô ta thề sẽ trả lại cho cậu gấp đôi. Không còn cách nào khác Hanko rời đi. Đặt bình nước đã không còn giọt nào lại chỗ cũ cậu ngồi xuống ghế nói với anh:"Xin lỗi tao làm ướt hết sàn rồi."
Anh bây giờ mới hoàn hồn lại không ngờ người yêu bé nhỏ dễ thương của mình còn có mặt này nhưng như vậy cũng tốt anh sẽ không sợ cậu bị ức hiếp. "Không sao lát kêu người vào dọn là được. Đi ăn thôi." "Ken-chin bế tao." Mikey vươn tay về phía anh đòi bế. Draken thấy vậy cũng chiều theo ý cậu bế Mikey lên ra khỏi công ty dưới ánh nhìn của bao người. Chủ tịch lạnh lùng như một tảng băng của họ hôm nay bế một cậu thiếu niên trong mắt còn hiện lên ý cưng chiều. Nhiều người không chịu được còn ngã lăn ra đất bất tỉnh nhân sự. Sau khi ăn no nê thì hai người cùng nhau đi dạo nói là vậy thôi chứ chỉ có mỗi Draken đi thôi con Mikey thì cậu đã tìm được vị trí thoải mái để nghỉ ngơi sau bữa ăn đó chính là trên lưng anh. Đôi mắt Mikey lim dim sắp ngủ thì Draken lên tiếng:"Nè Mikey" "Huh?" "Tôi nay có một buổi tiệc mày đi cùng tao được chứ." "Được thôi nhưng tao đi cùng sẽ ổn chứ?" Mikey hỏi tại vì cậu hiểu thế giới của anh là như thế nào cậu không muốn gây bất lợi cho anh. "Đương nhiên là ổn. Mày sẽ xuất hiện với tư cách là người yêu tao. Được không?" "Um. Được." Nếu hỏi cậu không ngại sao thì không nhé anh không ngại thì cậu ngại gì chứ.......
Đến tối Draken chọn cho Mikey một bộ vest trắng. Khoác lên mình bộ vest trắng sang trọng làm nổi bật lên dáng người mảnh mai của cậu. Bờ mông căng tròn ẩn sau lớp quần âu thật sự rất gợi cảm. 'Sao lại đẹp đến vậy cơ chứ' anh thầm nghĩ. Hai người ngồi trên chiếc xe thể thao đắt đỏ đến buổi tiệc. Bước vào trong đại sảnh xa hoa rộng lớn hai người cùng sánh vai thu hút rất nhiều ánh nhìn với vẻ đẹp nghịch thiên. "Ở đây đợi tao. Tao đi xã giao một chút." "Ừm. Mày đi đi." Sau khi anh rời đi Mikey đứng dựa lưng vào tường nhấp một ngụm rượu từ chiếc ly trên tay. Lúc này bỗng có một tiếng nói vang lên. "Trùng hợp quá. Không ngờ cậu cũng ở đây chúng ta lại gặp nhau rồi cậu Manjiro."
_____________________________________Xin lỗi mọi người vì ra trễ lúc nãy viết xong rồi mà lỡ tay xóa đi nên phải viết lại đến giờ mới xong.
Xin lũi mọi người.😢😢😢
Hơn nữa ở đây còn có một số tài liệu liên quan đến việc làm ăn của tổ chức là thứ tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài. Nhưng mà cụm từ "bất kì ai" không bao gồm cậu chỉ như vậy thôi cũng đủ hiểu anh tin tưởng cậu đến mức nào rồi. Mikey ngồi xem phim trên máy tính cậu vô tình miết mạnh lên thành bàn bỗng một tiếng cạch vang lên.
Cậu cúi xuống nhìn thì dưới mặt bàn lộ ra một ngăn kéo tò mò Mikey liền mở ra xem trong ngăn kéo có một tập tài liệu mỏng. Cậu lật lật vài trang xem chỉ xem qua thôi Mikey cũng biết được độ quan trọng của tập tài liệu này. Nó có toàn bộ tài liệu bí mật của công ty có được nó cũng như có được cả tập đoàn này vậy nhưng nó không phải tất cả. Ở cuối cùng của tập tài liệu có một tấm thẻ nhìn vào cậu lập tức biết tấm thẻ này mới là thứ quan trọng nhất. Cất lại tấm thẻ vào tập tài liệu đúng lúc này cửa phòng mở ra Mikey nghĩ là anh họp xong trở về nhưng không người bước vào lại là Teraka Hanko. 'Con đĩ này đến đây làm gì vậy?' À mà tôi khỏi phải hỏi cũng biết cô ta đến đây tìm Ken-chin của cậu rồi. "Cô vào mà không biết gõ cửa sao? Không ai dậy cô phép lịch sự à?" Mikey lên tiếng vừa lúc nãy thôi cậu còn nghĩ 'Hôm nay trời đẹp thật' nhưng khi thấy cô ta thì Mikey khẳng định là mình sai. 'Xin lỗi tôi sai tôi xin rút lại suy nghĩ lúc nãy.' "Tôi vào phòng làm việc của chồng mình còn phải gõ cửa sao? Mà sao mày lại ở đây? Còn ngồi ở bàn làm việc của anh ấy nữa. Mày có biết ở đấy có nhiều thứ quan trọng thế nào không? Thứ trên tay mày là.........." Cô ta bất ngờ nhìn chằm chằm vào tập tài liệu đang nằm trên tay cậu. 'cô ta biết thứ này là gì ư?' Mikey cất tập tài liệu vào trong ngăn kéo rồi nói với cô ta. "Tôi ở đây vì đơn giản là vì Ken-chin đưa tôi đến đây. Tôi ngồi ở đây cũng là anh ấy cho phép hơn nữa đừng gọi người yêu tôi là chồng của cô." Mikey thẳng thừng đáp lại. "Từ khi nào một thằng nô lệ hèn hạ chỉ biết leo lên giường mua vui cho đàn ông lại có tư cách nói chuyện với tao vậy? Xem lại thân phận của mày đi." "Lấy tư cách là người yêu của Ken-chin. Như vậy chắc đủ rồi nhỉ?" 'Ken-chin' cô đã nghe nãy giờ rồi trong lòng không khỏi nổi lên sự đố kị cô ta quen anh lâu như vậy nhưng đến tên thật còn không được gọi mà một đứa nô lệ có thể tự do gọi anh bằng biệt danh. "Nhưng mà thôi tao không chấp một thằng nô lệ dù mày có là người yêu của anh ấy thì đã sao chứ? Thế giới của anh ấy là nơi tình yêu chỉ là thứ tồn tại nhất thời lợi ích và quyền lực mới là mãi mãi. Mày cứ tận hưởng tình yêu thêm một chút nữa đi vì sau cùng người mà anh Draken kết hôn vẫn sẽ là tao thôi. Cả gia tộc anh ấy đều thích tao đến cả bác trai cũng vậy mày nghĩ anh ấy sẽ chống lại gia đình mình để yêu mày sao. Nực cười." Hanko tự tin nói vì lợi ích nên gia tộc của anh mới muốn hai người kết hôn cả bác trai và gia tộc cô cũng như vậy nhưng điều đó không quan trọng miễn là cô được làm vợ Draken. "Nực cười? Thứ nực cười ở đây là cô đấy tôi không quan tâm đến thứ gọi là gia tộc hay sự đồng ý của hai bên thứ tôi biết là Ken-chin đã đồng ý ở bên tôi rồi anh ấy muốn thoát ra cũng không được nữa. Còn cô thì tránh xa người của tôi ra con điếm." Mikey buông lời đe doạ. Đúng chỉ cần động đến người của cậu Mikey sẽ dùng tất cả sức mạnh của mình để tiễn kẻ đó lên đường.
Trước đây Touma sẽ tuyệt đối không động vào phụ nữ nhưng đó đã là truyện quá khứ rồi khi Mikey thay đổi thì Touma cũng thay đổi theo nam hay nữ gì cũng vậy thôi động vào tổng trưởng của Touma thì chỉ có chết.
Lần đầu bị lép vế lại còn bị đe doạ Hanko thẹn quá hóa giận cầm ly nước trên bàn tạt thẳng vào mặt cậu:"Mày nghĩ nói vậy sẽ đọa được tao sao?'' "Cô làm gì vậy hả?" Lúc này từ ngoài cửa Draken một thân mặc vest bước vào lập tức đến bên cạnh lấy khăn giấy lau cho cậu. "Không sao chứ?" Anh lo lắng hỏi. "Đừng lo không sao đâu. Chỉ là nước thôi mà." "Anh Draken em xin lỗi em thật sự không cố ý làm như vậy đâu. Em chỉ lỡ tay thôi." Cô ta bắt đầu dở bộ mặt đáng thương nước mắt lưng tròng như sắp chuẩn bị rơi ra. 'Thật đáng thương. Diễn xuất tuyệt vời hơn cả sao Hollywood. Thế giới này nợ cô một giải Oscar.' Mikey cảm thán nghĩ. Theo kịch bản lúc này thì cậu sẽ cố gắng giải thích với anh là cô ta tạt nước vào người cậu còn cô ta sẽ khóc lóc nhận lỗi về phần mình và như thế dù anh có tin cậu hay không thì cô ta vẫn sẽ là người đáng thương nhất. Với khuôn mặt đáng thương khiến lòng đàn ông mềm nhũn ấy thì cô ta có sai đi chăng nữa thì cũng không ai làm gì cô ta một khi bày ra bộ mặt đó thì trong trường hợp nào đi chăng nữa thì cô ta vẫn sẽ là người bị hại.
Kịch bản tuyệt vời thật quá xuất sắc. Nhưng xem ra hôm nay cô ta không may mắn rồi thích làm kẻ đáng thương sao. Được thôi Mikey chiều tất. Cậu đi lại bàn cầm lấy bình nước dội thẳng từ đỉnh đầu cô ta xuống. "Ào"Từ đầu đến chân cô ta đều ướt nhẹp. Mikey vui vẻ nở một nụ cười:"Xin lỗi tôi không có cố ý đâu.............. tôi chỉ cố tình thôi. A~~~ bị ướt như này rồi tôi nghĩ tiểu thư nên rời đi thay bộ quần áo khác chứ để như này dễ bị cảm lạnh lắm." Hanko đứng yên tại chỗ không ngờ mình lại bị như vậy từ trước tới giờ cô chưa từng bị như vậy bao giờ vậy mà từ khi gặp cậu chỉ mới vài lần đã phải chịu sự sỉ nhục hết lần này đến lần khác lại cô ta thề sẽ trả lại cho cậu gấp đôi. Không còn cách nào khác Hanko rời đi. Đặt bình nước đã không còn giọt nào lại chỗ cũ cậu ngồi xuống ghế nói với anh:"Xin lỗi tao làm ướt hết sàn rồi."
Anh bây giờ mới hoàn hồn lại không ngờ người yêu bé nhỏ dễ thương của mình còn có mặt này nhưng như vậy cũng tốt anh sẽ không sợ cậu bị ức hiếp. "Không sao lát kêu người vào dọn là được. Đi ăn thôi." "Ken-chin bế tao." Mikey vươn tay về phía anh đòi bế. Draken thấy vậy cũng chiều theo ý cậu bế Mikey lên ra khỏi công ty dưới ánh nhìn của bao người. Chủ tịch lạnh lùng như một tảng băng của họ hôm nay bế một cậu thiếu niên trong mắt còn hiện lên ý cưng chiều. Nhiều người không chịu được còn ngã lăn ra đất bất tỉnh nhân sự. Sau khi ăn no nê thì hai người cùng nhau đi dạo nói là vậy thôi chứ chỉ có mỗi Draken đi thôi con Mikey thì cậu đã tìm được vị trí thoải mái để nghỉ ngơi sau bữa ăn đó chính là trên lưng anh. Đôi mắt Mikey lim dim sắp ngủ thì Draken lên tiếng:"Nè Mikey" "Huh?" "Tôi nay có một buổi tiệc mày đi cùng tao được chứ." "Được thôi nhưng tao đi cùng sẽ ổn chứ?" Mikey hỏi tại vì cậu hiểu thế giới của anh là như thế nào cậu không muốn gây bất lợi cho anh. "Đương nhiên là ổn. Mày sẽ xuất hiện với tư cách là người yêu tao. Được không?" "Um. Được." Nếu hỏi cậu không ngại sao thì không nhé anh không ngại thì cậu ngại gì chứ.......
Đến tối Draken chọn cho Mikey một bộ vest trắng. Khoác lên mình bộ vest trắng sang trọng làm nổi bật lên dáng người mảnh mai của cậu. Bờ mông căng tròn ẩn sau lớp quần âu thật sự rất gợi cảm. 'Sao lại đẹp đến vậy cơ chứ' anh thầm nghĩ. Hai người ngồi trên chiếc xe thể thao đắt đỏ đến buổi tiệc. Bước vào trong đại sảnh xa hoa rộng lớn hai người cùng sánh vai thu hút rất nhiều ánh nhìn với vẻ đẹp nghịch thiên. "Ở đây đợi tao. Tao đi xã giao một chút." "Ừm. Mày đi đi." Sau khi anh rời đi Mikey đứng dựa lưng vào tường nhấp một ngụm rượu từ chiếc ly trên tay. Lúc này bỗng có một tiếng nói vang lên. "Trùng hợp quá. Không ngờ cậu cũng ở đây chúng ta lại gặp nhau rồi cậu Manjiro."
_____________________________________Xin lỗi mọi người vì ra trễ lúc nãy viết xong rồi mà lỡ tay xóa đi nên phải viết lại đến giờ mới xong.
Xin lũi mọi người.😢😢😢
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com