Draken X Manjirou Ba Kiep Nguoi
Kiên
Chàng im lặng, rời đi chẳng nói thêm gì cũng không mang theo gì cả.
Kiên ở đằng xa nhìn bóng dáng thất thiểu của Vạn Thứ Lang liền không chịu được. Gã chưa từng thấy dáng vẻ này của chàng, con ngựa gã cố tình để lại, tên ngốc đó cũng không thèm cưỡi.
°
- Ca, đệ về rồi! - Chàng cung kính gọi cậu trai trước mặt.
- Còn biết đường mò về à. Chân Nhất Lang ta chỉ có người em trai là đệ thôi, đệ bị cái gì!? Ta ăn nói thế nào với hoàng ngạch nương hả?
(Tát Dã Chân Nhất Lang: Sano Shinichirou)
- Ta biết rồi!
- Này! Sắp tới lại có trận đánh với quân Phạm ở phía Tây. Chả hiểu sao các thế lực ở đó nổi lên như cồn. - Chân Nhất Lang xoa mi tâm, vơ lấy tấu chương đưa cho đệ đệ.
Vạn Thứ Lang ngầm hiểu, gã này muốn giao hết mọi chuyện cho chàng.
- Đệ xin cáo lui!
- À! Thế lực mới mang là dòng họ... Long Cung Tự...
- ... Rõ!
Vạn Thứ Lang lòng nóng như lửa đốt, chàng hy vọng chẳng phải là Kiên. Đối mặt trên chiến trường, chỉ có thể nói chuyện bằng đao kiếm, ta chết thì ngươi sống.
- Ca ca! Huynh sao vậy? - Ngài Mã lớn lên thập phần xinh đẹp, nhìn cô gái ngây thơ, trái tim Vạn Thứ Lang thắt lại.
(Tát Dã Ngài Mã: Sano Emma)
- Ta không sao, lo lắng chút chuyện. - Chàng xoa đầu cô gái nhỏ.
- Ca! Huynh nói xem... lần này chúng ta thắng không?
- Thắng! Chắc chắn sẽ thắng, Tát Dã Chân Nhất Lang và Đông Vạn chúng ta đều rất mạnh, nhất định sẽ thắng.
Vạn Thứ Lang mỉm cười trấn an Ngài Mã, trong lòng dậy sóng, phần thắng này... e rằng phải dùng máu để nhuộm.
°
Dưới chân Thành Vạn Tự máu chảy thành sông.
- Tin báo năm trăm dặm, mở cổng!
Khuê Giới phi mã vào thành.
(Địa Trường Khuê Giới: Baji Keisuke)
- Thái Tử! Hoàng thượng...
- Hoàng thượng làm sao? - Vạn Thứ Lang đỡ lấy Khuê Giới.
- Hoàng thượng... Chiến tử. Xin thái tử giảm nhẹ thươn... Thái tử... THÁI TỬ! NGƯỜI ĐÂU THÁI TỬ NGẤT RỒI!
°
Vạn Thứ Lang thẩn thờ, nhìn thân xác anh trai, gương mặt nghiêm nghị toàn là máu. Tang lễ diễn ra vội vàng, lễ đăng cơ của chàng cũng vậy. Diễn ra chưa đầy hai canh giờ.
- Ngài Mã muội muội! - Vạn Thứ Lang gõ cung của Ngài Mã.
- Ca ca? Có chuyện gì?
- Mau... Theo các chư hầu về phía Nam. Ca ở lại thủ thành, bằng mọi giá... muội phải sống.
- Ca... ta không thể.
- Quất Nhật Hướng, Quốc Trực Nhân... nghe lệnh trẫm, phò tá công chúa về Phương Nam.
(Quất Trực Nhân: Tachibana Naoto
Quất Nhật Hướng: Tachibana Hinata)
- Rõ!
- Hoàng huynh, Tát Dã Vạn Thứ Lang...
...
Quân Phạm thành công đánh chiếm thành Vạn Tự.
- Bắt giữ Hoàng đế Đông Vạn. - Tổng lĩnh - Minh Ti Vũ Thần hô to, quân Phạm khí thế ngút trời.
- Để việc đó cho ta. - Gã trai tóc vàng, có hình xăm rồng bên thái dương đề nghị.
- Được! Kiên, mau tìm hoàng đế về đây.
- Vâng!
Long Cung Tự Kiên cùng binh lính dưới trướng gã lục soát toàn toà thành vẫn không thấy Tát Dã Vạn Thứ Lang ở đâu.
Thứ Lang Cung.
- Các ngươi tìm ở ngoài trước, chỗ này để ta.
Binh lính lui dần, còn mình gã đối mặt với cái cung lạnh lẽo này.
/Cạch/
Cánh cửa dần mở ra, Vạn Thứ Lang ung dung ngồi đó chơi xích đu dưới tán cây anh đào.
- Long Cung Tự Kiên, chàng đến rồi hả?
- Chàng biết ta sẽ đến sao?
- Biết.
- Tại sao người... lại không chạy trốn?
- Ta có chuyện muốn hỏi.
- Là chuyện gì?
- Kiên! Người có từng yêu ta không?
Kiên mở to đôi mắt, nhìn mái tóc dài của Vạn Thứ Lang đưa lên đưa xuống.
- Ta... Có... ta rất yêu người... Nhưng ta không thể...
- Ngươi khóc cái gì?
Lúc bấy giờ, Vạn Thứ Lang mới chậm rãi đứng dậy, bước đến bên cạnh Kiên.
- Ta nghe bảo... Thế gian này, mỗi người có ba kiếp. Ngươi sẽ bên ta hai kiếp còn lại chứ?
- Nhất định. Nếu tôi không bên cạnh ngài được hai kiếp đó thì sao?
- Chúng ta không yêu nữa, sẽ thành người lạ. - Vạn Thứ Lang khẳng định, xoay người đi đến gốc anh đào.
- Thật?
- Ừ!
- Vạn Thứ Lang, người cùng ta về nhà đi... Có được không? Vì ta.
- Ta thật sự xin lỗi, kiếp này ta xin dành cho... Giang sơn xã tắc của Đông Vạn. Kiên! Kiếp sau... ta cùng chàng tương hợp...
Dứt lời, thanh kiếm trên tay cứa sâu vào cổ. Tia máu bắn lên gốc anh đào thêm phần bi ai... Vạn Thứ Lang gục xuống, ánh mắt dịu dàng nhìn người thương...
Kiên ôm lấy thân chàng khóc lớn.
Tát Dã Vạn Thứ Lang - Kiếp này sống đã làm tròn bổn phận với giang sơn.
°
Đông Vạn năm thứ tư:
Hoàng đế
Tát Dã Vạn Thứ Lang.
Tự kết liễu,
bảo toàn thanh
danh cho
Đại minh triều
Đông Vạn.
...
- Vạn Thứ Lang khi biết mình sắp chết vẫn đứng vững ở đây. Tiêu diêu tự tại, nữ nhân ta thật ngưỡng mộ. Xin thắp cho người nén hương, tỏ lòng kính trọng.
- Hoàng muội? - Minh Ti Vũ Thần khá ngạc nhiên khi thấy em gái mình ở đây.
- Ừm! Kiên ngày nào cũng ở đây sao?
- Đúng vậy! Thằng oắt đó còn có vẻ hối hận khi theo chúng ta.
- Biết sao được. Là chúng ta ép chết người thương của cậu ta.
...
Kiếp Thứ Nhất - Hoàn
-cảm ơn đã đọc-
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com