Drahar Toxic Love
Đôi mắt lại một lần nữa va vào nhau, lần này đã là lần thứ 10 trong ngày Harry chạm mắt với thằng khốn Draco. Và nhìn xem, nó có vẻ thích thú vì điều này lắm. Khuôn miệng nó hơi nhếch lên, đôi mắt nhìn Harry không rời và trong ánh mắt nó hiện lên toàn vẻ si mê và tham lam. Và Harry cảm thấy ghét cái ánh nhìn ấy, mặc dù trước đây nó rất thích cái ánh nhìn ấy của Draco. Chẳng có gì lạ đâu, nếu như vào mấy ngày trước nó không phát hiện có mấy đứa bạn của Draco nói rằng thằng đó muốn chơi Harry một vố. Và đoán xem Harry đã nghĩ như thế nào, đương nhiên là tức muốn nổ não rồi. Rời sự chú ý của mình ra chỗ khác, Harry đứng dậy và tiến ra khỏi đại sảnh đường, nó chán ngấy cái việc cứ cách vài phút lại ánh mắt ta chạm nhau với thằng khốn kia. Nó đi dọc theo dãy hành lang, rẽ trái rẽ phải đều theo thói quen, cuối cùng nó tới được thư viện. Hôm nay Harry không có tiết vào buổi chiều nên nó dành thời gian để đọc sách và làm mấy bài luận của các giáo sư giao. Dù sao thì năm nay cũng là năm cuối cùng, cũng là năm quyết định cả cuộc đời nó nên nó nghĩ mình nên chăm chỉ thì hơn. Harry tìm được một chỗ trống đặc biệt yên tĩnh bên cạnh khung cửa sổ. Nó hiếm khi có cơ hội được ngồi ở vị trí này nên tâm trạng cũng có phần khá hơn một chút, chẳng thèm để tâm tới cái chuyện là nó đang bị người ta gài. Dù sao thì nó cũng đã biết thảy cái chuyện đó rồi nên tốt nhất là cứ làm ngơ cho xong. Lôi xấp giấy da và bút lông ra, Harry bắt đầu lật từng trang sách để bắt đầu cho bài luận của mình. Môn học đầu tiên chính là môn Độc Dược, cái môn mà nó từng ghét nhất, giờ là cái môn quan trọng nhất trong cái công việc nó phải làm sau này. Trong lúc nó đang bận bịu với cái đống bài tập, đằng sau lưng nó đã thấp thoáng cái bóng dáng cao cao với cái đầu bạch kim. Một giọng nói trầm trầm mà Harry hiện tại đang không muốn nghe nhất vang lên:"Đang làm bài à, Potter?" "Ừ" Nó chỉ quăng cho chủ nhân của giọng nói ấy một câu đáp trả lạnh nhạt. Và dường như sau đó, sự chú ý của nó đã trở lại đống chữ trong sách, vì vậy nó không hề nhận ra khuôn mặt của tên Draco kia sớm đã hơi sầm lại. Không nói thêm một lời nào nữa, Draco ngồi xuống bên cạnh Harry, bắt đầu nhìn nó da diết một cách công khai. Đương nhiên là do ở cái chỗ hai đứa nó ngồi chẳng có lấy một bóng người nên nó mới dám nhìn Harry như vậy và Harry cũng chẳng lạ gì với cái việc nó nhìn mình bằng cái ánh mắt đầy tình ý đó. Dù sao thì nó cũng đã làm quen với việc Draco nhìn nó được hẳn một tháng rồi. Chuyện cũng bắt đầu từ tháng trước, đúng vào lễ giáng sinh. Hôm đó vẫn như mọi năm thôi, Harry sẽ ở lại trường để đón lễ giáng sinh, kì thực lúc đó bà Molly có rủ nó về nhà Weasley nhưng bằng một thế lực nào đó, nó đã từ chối. Cũng trùng hợp là giáng sinh năm nay thằng khốn Draco kia cũng ở lại trường. Harry thường xuyên ra khỏi ký túc xá vào ban đêm, đó là điều hiển nhiên trong suốt mấy năm học ở ngồi trường này. Nhưng hôm đó lại khác ở chỗ, là không chỉ riêng mình nó. Nó có thói quen lên tháp thiên văn ngắm cảnh, thế đéo nào hôm đó lại đụng mặt Draco. Nó vẫn cứ như bao ngày, lên tới nơi là bắt đầu thả lỏng hơn, vứt phăng cái áo choàng tàng hình của bản thân sang một bên và đi tới cái ghế gần đó để ngồi. Nhưng xui thay, khi nó đang hân hoan chuẩn bị bỏ cái lớp phòng bị của mình thì bắt gặp một ánh mắt. Ánh mắt mang đầy phiền muộn và nhớ nhung của cái đứa mà nó ghét cay ghét đắng khi học ở ngôi trường này. Draco Malfoy ngồi trên cái ghế, im lắng nhìn lên bầu trời đầy sao. Khuôn mặt nó như phát sáng bởi tia sáng yếu ớt của mặt trăng chiếu thẳng vào làn da trắng tới nhợt nhạt của nó. Harry đứng im, nhìn cái khuôn mặt cô độc của nó, trong lòng lại cảm thấy rung rinh trước cái vẻ đẹp của nó của hiện tại. Nhưng điều mà Harry chẳng thể ngờ chính là việc nó biết Harry đang nhìn nó. "Mày định nhìn tao tới khi nào, Potter?" Ánh mắt Draco hướng thẳng tới chỗ nó đứng. Tim Harry thót lên một nhịp, nó giật mình và đứng im, làm như Draco đã nhìn sai chỗ. Tuy nhiên, đôi mắt xám ấy vẫn chẳng thèm lay chuyển, đôi mắt ấy vẫn hướng về phía nó đứng. "Tao đếch nhìn mày" Harry bỏ cái áo choàng tàng hình xuống, nó nhìn Draco bằng cái ánh mắt mà hằng ngày nó vẫn thường nhìn, đôi mắt chứa đầy sự ghét bỏ. "Ồ...vậy sao?" Khoé miệng Draco hơi nhếch lên, khuôn mặt nó dù đã quay sang chỗ khác nhưng Harry vẫn có thể thấy điều đó và nó thấy khá khó chịu. Thằng này cười cái đéo gì vậy? Harry nhướn mày nhìn nó, Draco biết điều đó nên đã thôi cái nụ cười chẳng biết xuất phát từ lí do gì của bản thân. Nó nhanh chóng lấy lại cái vẻ ngứa đòn ngày thường của mình và nhìn Harry. "Tối rồi, mày lên đây làm gì?" Draco khẽ hỏi, giọng nó bây giờ nhẹ nhàng và nhỏ nhẹ, khác với cái giọng ngày thường nó hay nói với Harry và mấy người xung quanh nó. Harry nhận ra bao nhiêu cái kiêu ngạo của nó hình như đang mất dần. "Mắc gì mày lên được mà tao không lên được?" Thằng khùng. Câu trả lời của nó nhất thời khiến Draco chẳng biết phải trả lời ra làm sao, đôi mắt Draco hiện lên vài sự bối rối và hình như nó đang cố nghĩ ra lí do nào đấy để trả lời Harry thì phải, vì Harry thấy sự phân vân trên khuôn mặt nó bắt đầu rõ ràng hơn. Cả hai đứa cứ im lìm như vậy, cho tới vài phút sau, Draco đột nhiên đứng dậy và di chuyển dần tới chỗ mà nó đang ngồi. Harry hơi cau mày và ngồi nhích ra xa khi Draco đặt mông xuống cái chỗ bên cạnh nó. Nó đảo mắt và thầm nghĩ rằng thằng Draco nó bị dở người. "Này Potter, mày đã bao giờ thích ai chưa?" "Gì đây? Muốn tâm sự tuổi hồng à, Malfoy?" Cảm giác hơi ớn rồi đó, Harry nhanh chóng ngồi ra xa Draco. "Cứ trả lời đi" Đôi mắt nó hiện lên sự mong đợi, sâu thẳm là một tia hi vọng mong manh, chính Harry cũng chẳng hiểu vì sao nó lại thấy điều đó ở trong đôi mắt Draco. "Chưa" "Tao tưởng mày thích nhỏ Weasley?" "Tưởng? Đấy là mày tưởng thôi, tao coi con bé là em gái à" "Thế giờ tao bảo tao thích mày thì mày có thích lại tao không?""Nằm mơ đi, thân thiết gì đâu mà thích" Khoan, trả lời xong câu này Harry bắt đầu thấy có chút gì đó sai sai. Nó bắt đầu suy ngẫm và đôi mắt nó bắt đầu hơi run lên vì hoảng, nó mới phát hiện ra cái đứa nó ghét nhất trong cái trường này thích nó. Nó thề, đây là cú sốc lớn nhất đời nó. "Mày đùa đúng không?""Nhìn mặt bố mày giống đang đùa không?" Không, nhìn mặt thằng Draco nghiêm túc vãi. ____________
08/10/2023Tôi thề, tôi thích viết kiểu hơi hướng tục tĩu như vầy vcl. Kiểu nó k cần văn vở nhiều á:) Lại là một ý tưởng mới, tôi thề gu truyện của tôi có nhiều cái cứ dở dở ương ương, lạ quãi:).
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com