Drahar Soulmate
(Truyện được edit và đăng duy nhất tại W.attpad VivianLight2904, hãy đọc truyện tại W.attpad chính chủ để ủng hộ cho mình nhé!)Draco nắm tay Harry đi một mạch về ký túc xá, chỉ bằng một lần vung đũa phép là có thể sử dụng bốn năm thần chú như Bùa Cách Âm một cách thuần thục. Draco nhìn Harry, người đang có chút bối rối và lo lắng, nhưng trong mắt lại có chút vui mừng, tự trách mình sao lại dễ dàng mềm lòng như vậy: "Lần này tôi có chuyện muốn nói trước."Harry ngoan ngoãn gật đầu. Cậu vốn đã muốn bỏ cuộc, cậu thực sự đã nghĩ đến việc bỏ cuộc, vừa rồi khi cậu đang đứng trước cửa Đại sảnh đường, nhìn thấy Draco và Astoria đang trò chuyện đùa giỡn, cậu thực sự có cảm giác như mình đang đứng ở cửa địa ngục. Nhưng không, những gì Draco nói sau đó khiến cậu cảm thấy vui mừng khôn xiết, nếu không phải Draco vẫn còn tức giận, cậu thật sự rất muốn lao tới hôn hắn một cái."Trước hết, tôi muốn xin lỗi, Harry." Draco nói, nhưng vẫn có chút lúng túng nên quay mặt đi: "Tôi nghĩ cả hai chúng ta nên bình tĩnh lại trong khoảng thời gian này, hoặc sẽ tốt hơn nếu chúng ta không gặp mặt nhau nên tôi chưa hề đi gặp em, và rồi lại có những tin đồn chết tiệt như vậy... Được rồi, tôi thừa nhận rằng tôi đã nghĩ đến việc sử dụng Astoria để trả thù em, nhưng... tôi thực sự không thể chịu đựng được loại phụ nữ ngu ngốc đó."Harry cắn môi dưới.Draco tiếp tục nói: "Harry, tôi yêu em biết bao, khi biết được sự thật ngày hôm đó, tôi đã rất sốc. Em không thể tưởng tượng được cảm giác của tôi lúc đó như thế nào đâu... Bị người mà mình yêu nhất lợi dụng xem như vật thay thế... Đừng vội giải thích, tôi biết em không hẳn là có ý thế này...""Mấy ngày nay tôi ở trong văn phòng của cha đỡ đầu, không ngừng làm nổ vạc, thách thức giới hạn kiên nhẫn của cha đỡ đầu, đồng thời cũng suy nghĩ về mối quan hệ giữa chúng ta. Malfoy luôn luôn kiêu ngạo, và tôi sẽ không bao giờ bằng lòng ở bên em một cách không rõ ràng như vậy, nên tôi chỉ cần một lời từ em, và tôi sẽ đưa ra quyết định cuối cùng.""Lời gì?" Harry nhìn Draco như thể muốn nhìn sâu vào linh hồn hắn."Em có yêu tôi không?""Yêu." Harry không chút do dự, bình tĩnh nói: "Draco, em không phải đồ ngốc, em không phải đồ ngốc, em có thể phân biệt được hiện thực. Đúng, em nhớ kiếp trước, em nhớ anh ở kiếp trước, nhớ chúng ta ở kiếp trước và cái kết của kiếp trước mà em không bao giờ muốn lặp lại. Nhưng em cũng nhớ anh ở hiện tại và mọi thứ ở hiện tại. Đối với em, Draco Malfoy sẽ luôn như vậy, chỉ là một người thôi."Draco quay đầu, trên môi nở một nụ cười: "Thật là một câu trả lời gian xảo." "Đó không phải là gian xảo, đó chỉ là những gì em thực sự nghĩ, em đã dung hợp những ký ức đó vào tâm hồn mình, anh không thể bắt em phân biệt một cách tàn nhẫn như vậy. Dù sao, bây giờ em có thể nhận ra rõ ràng em đang ở trước mặt anh, em yêu anh, không chỉ những ký ức đó, mà là anh xứng đáng với tình yêu của em." "Nếu tôi nói, tôi không chấp nhận loại lí do biện hộ này của em thì sao?" Draco bước tới, đưa tay ôm Harry vào lòng, dùng tay phải nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt gầy gò và xanh xao của cậu: "Vậy, đến lúc đó, em sẽ làm gì?""Không cần phải suy nghĩ về những giả định không thể chấp nhận được như vậy." Harry trả lời thẳng thừng: "Bởi vì anh đã chấp nhận nó, và bởi vì..." Cậu vòng tay qua cổ Draco, mỉm cười như một con mèo con, với vẻ tự mãn rõ ràng: "Anh luyến tiếc em, phải không?"Draco nhíu mày, giả vờ tỏ ra chán ghét: "Ồ, tự tin quá vậy? Tôi không biết lúc đó ai đã gọi tên tôi trên Tháp Thiên văn, còn ngu ngốc ngồi hứng gió lạnh một ngày một đêm, đơn giản là đang thách thức uy quyền của phu nhân Pomfrey."Mèo đen nhỏ Harry bỏ cuộc, cậu đã buồn đến mức sắp chết nhưng vẫn bị người ta chê cười? Cậu cắn nhanh vào cổ Draco, mút và gặm thật mạnh, chẳng mấy chốc, một vết đỏ xinh đẹp xuất hiện trên chiếc cổ trắng ngần của Draco. Harry gật đầu cười nói: "Ừm, thật là đẹp, vậy thì cứ để đó đi."Draco ấn tay vào dấu hôn tươi đẹp, ngơ ngác, sao con mèo con này dám muốn hắn ra ngoài gặp người như thế này? "Ừm, mặc dù tôi không quan tâm, nhưng, Harry, em có chắc chắn rằng em muốn tôi đi ra ngoài như thế này không? Tôi nghĩ rất có thể mình sẽ trở thành tâm điểm của toàn trường Hogwarts đấy.""Rất tốt mà?" Harry nheo mắt lại: "Trong trường hợp có người quá hấp dẫn ong bướm, em nghĩ mình nên đuổi từng con từng con một đi." Draco bắt đầu nói đùa: "Có điều, trước đây tôi không biết thì ra Harry lại là người lớn mật như vậy đấy? Vậy mà lại dám cắn một cái rồi để tôi ra ngoài khoe, ha hả, thực ra cũng khá dễ thương phải không?" Harry dù sao cũng không có mặt dày như của Draco, bị trêu chọc đột ngột như vậy cũng không ổn, đôi má bắt đầu đỏ bừng, trở nên tươi đẹp và quyến rũ, đôi mắt to màu ngọc lục bảo đó tỏa ra ánh sáng mê người, đối với Draco mà nói, tất cả đều vô cùng quyến rũ. Chưa kể, Harry còn hét lên như đang làm nũng: "Được rồi, Draco, đừng nói nữa!""Harry, em chính là người đã quyến rũ tôi từ nãy đến giờ..." Draco ôm lấy khuôn mặt của Harry: "Bệnh của em vừa mới đỡ, tôi không muốn ..."Harry lúc này thực sự đỏ mặt, được rồi, cậu thừa nhận, cậu cố ý làm vậy! Cậu thích nhìn Draco đánh mất lí trí vì mình, bởi vì khi đó trong mắt, trong lòng Draco chỉ có thể nhìn thấy và suy nghĩ về cậu mà thôi. Ờm, mặc dù cái giá phải trả thực sự có chút đau đớn."Không sao đâu... bệnh của em đã khỏi rồi... vậy nên..." Harry thì thầm vào tai hắn, đến cuối cùng, cậu xấu hổ đến mức im lặng. Nhưng tay cậu đã bắt đầu chủ động cởi cúc áo sơ mi của Draco, môi cậu hôn nhẹ lên má Draco.Dùng một lực có thể gọi là thô bạo ôm lấy Harry, động tác của Draco trở nên cấp bách hơn bao giờ hết, ôi Merlin! Làm sao hắn có thể cưỡng lại được khi mèo con nhút nhát đã tích cực chủ động trêu chọc hắn như vậy? Hơn nữa, họ vừa làm hòa sau cuộc cãi vã kéo dài hơn một tuần."Hôm nay dù em có cầu xin thế nào đi chăng nữa, ta cũng sẽ không dừng lại!" Draco có chút oán giận nói, hắn chưa bao giờ kích động như vậy!"Em... sẽ không..." Vẫn trêu chọc, Harry nở một nụ cười quyến rũ với Draco.Trời xuân sáng nay, ngay cả vào thời điểm Giáng sinh đang đến gần, vẫn rực rỡ lạ thường.........."Godric, tôi đến đây để tìm anh!" Một giọng nói quen thuộc vang lên trong văn phòng của Godric, sau đó một con rắn trắng bạc xinh đẹp lao về phía anh: "Tôi nhớ anh quá!" Godric ngẩng mặt lên và mỉm cười, duỗi tay ra theo thói quen, để con rắn quấn quanh cánh tay anh, rồi nhẹ nhàng trườn lên vai anh, rồi hôn lên má anh một cách trìu mến. "Xena, sao cậu lại đột ngột đến đây? Nhân tiện, Snow cũng rất nhớ cậu." "Ừ, tất nhiên là vì tôi nhớ anh." Xena cố gắng hết sức cọ cọ mặt Godric lần nữa, rồi dọc theo Cơ thể của Godric trượt xuống bàn, và con sư tử vàng nhỏ cực kỳ dễ thương đang đợi ở đó: "Snow! Xin lỗi vì lần trước đã khiến cậu bị Salazar ném ra ngoài." "Không sao đâu, không phải lỗi của cậu mà là lỗi của tôi." Ngoại trừ Salazar, Snow tốt tính với tất cả mọi người, mọi vật. Nó chỉ căm thù duy nhất một mình Salazar, thậm chí thể hiện sự căm ghét đó mọt lúc mọi nơi không cần suy xét đến thời gian và địa điểm: "Tất cả đều là do tên khốn máu lạnh đó."Xena không biết phải nói gì, dù sao ở nhiều khía cạnh khác nhau, Salazar là chủ nhân và là người bạn thân thiết nhất của cô. Than ôi, cô nhớ ra mấy năm đầu Snow không hề đối xử với Salazar như vậy, Snow đối với Salazar đã thay đổi thái độ từ khi nào?"Được rồi, đừng nói như vậy, Xena sẽ rất khó sử." Giọng nói dịu dàng của Godric vang lên trong văn phòng, anh mỉm cười vuốt bờm của Snow: "Giáng sinh này tôi sẽ ra ngoài, tôi có việc phải làm, Snow, cậu có thể ở lại với Xena.""Với... Tom Riddle đó?" Xena đột nhiên hỏi.Godric sững người một lúc, rồi nhanh chóng mỉm cười gật đầu: "Ừ."Xena im lặng, cô có chút bối rối, bởi vì hiếm khi Godric ở gần ai đó như vậy. Godric là một người hiền lành, không còn nghi ngờ gì nữa, nhưng thực ra anh ta cũng giống Salazar, chẳng qua là anh dùng sự dịu dàng để tách mình ra khỏi người khác. Những người có thể thực sự là bạn bè thân thiết của Godric, thực ra cũng chỉ có bốn nhà sáng lập mà thôi, ngoài ra anh ấy chưa bao giờ cho ai có quyền tiếp cận mình.Nhưng hiện tại... bất cứ ai có mắt cũng có thể thấy mối quan hệ giữa Godric và Tom Riddle thực sự không đơn giản như vậy.Bấm vào ngôi sao nhỏ ⭐ để vote cho mình nhé. Yêu ❤️.
27/8/2023
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com