Drahar Edit Tinh Ta Nhu Mot Bai Ca The Second Second S Collection
Tựa: Chuyện về bảy Weasley, một Potter cùng một Malfoy
( Tên gốc: Potter như ngọc tựa ngà )
* hay còn gọi là Bảy Weasley và một Potter
Tác giả: TheSecondSecond
*****
Summary:*Sau khi gia đình Weasley có sáu chú vịt đực, cuối cùng họ cũng có được một cô con gái. Và không cần tới sự nhắc nhở của ông bà Weasley, cả sáu anh trai đều nhất trí dành mọi sự yêu chiều cho cô em gái này.*Gia đình Weasley sau khi có 7 đứa con thì cuối cùng cũng có một Potter. Bà Weasley ra lệnh với cả nhà: "Đều là con tôi! Giao cho tôi nuôi hết! Cả nhà trên dưới đều phải ra sức cùng nhau cưng chiều đứa nhỏ này!"Harry Potter mười một năm trời chưa từng có được cảm giác ấm áp của gia đình, vừa bước vào nhà Weasley lập tức bị sự yêu thương cưng nựng phủ ngập đầu. Nó được đối xử như vậy không phiền hà gì, chỉ là nay nó có quá nhiều người thân và được giành giựt yêu chiều, khiến thằng bồ của nó cực kỳ khủng hoảng.*
Dạo này Harry Potter cảm thấy cực kỳ buồn bã. Bởi vì nó đang yêu đương.Thật sự theo lý mà nói thì đáng nhẽ ra Harry Potter, Cậu Bé Còn Sống, người đánh bại Chúa Tể Hắc Ám, Kẻ Được Chọn đây không nên vì yêu đương mà buồn bã. Hơn nữa năm 6 nó bắt đầu trổ mã, ngày càng đẹp trai, ngày càng có sức hấp dẫn, bên ngoài bao nhiêu là nam là nữ liếc mắt đưa tình muốn theo đuổi nó, vậy nên nó thật sự không cần có cái gì gọi là buồn tình. Nhưng mà nó lại có. Bởi vì cái đứa nó chọn không phải ở bên ngoài theo đuổi nó, cũng không phải người liếc mắt đưa tình với nó mà là đứa vừa công khai vừa ngấm ngầm ghét nó. Người đầu tiên phản đối là bạn gái cũ của Harry: Ginny Weasley."Em không đồng ý." Cô bé nói, "Em không chấp nhận mình thua Draco Malfoy."Harry muốn giải thích nhưng Ginny không cho nó có cơ hội mở miệng."Chúng ta năm sáu bắt đầu quen nhau, và rồi năm sáu anh đang làm cái gì hả?" Ginny nói, "Hồi năm sáu chúng ta quen nhau được hai tuần, sợ là trong hai tuần ngắn ngủi này anh tối nào cũng cầm Bản đồ đạo tặc mà tìm kiếm cái tên Draco Malfoy. Bây giờ chiến tranh kết thúc rồi, anh nói không có tâm trạng yêu đương em cũng hiểu được, rất hiểu. Nhưng mà anh nói với em rằng anh không có tâm trạng yêu đương mà lại muốn kết bạn với Draco Malfoy, em không đồng ý, má cũng tuyệt đối không chấp nhận!" "Em bình tĩnh chút đi." Ron la đứa em gái duy nhất của nó. "Nếu em muốn đập Harry, anh mày có thể giúp. Nhưng em không thể trở thành má nó được, bây giờ anh không có ưa cái đứa cháu trai này.""Hai người bình tĩnh một chút được không!" Harry yếu ớt can ngăn. "Mình nghiêm túc, tự vấn rất lâu rồi mới quyết định nói sự thật cho mấy bồ. Mình với Draco Malfoy đang bồ bịch, mình thề, nghiêm túc, không phải là bạn tình.""Mình nhất định phải đem bồ tới Thánh Mungo một chuyến." Hermione nghiêm túc nói. "Mình không muốn nói đâu, nhưng mình nhìn hoài cũng chẳng thấy có bất kỳ dấu hiệu gì nói lên rằng hai người có thể ở bên nhau - bồ làm cách nào mà tỉnh ra được vậy? Mình còn cho rằng bồ muốn kết hôn, sinh con, rồi ly hôn, sau đó mới có thể tỉnh ra mà phát hiện mình thời tuổi trẻ từng yêu một thằng con trai!""Từ từ, bồ vừa mới nói cái gì đó." Ron kinh ngạc nói, "Hình như bồ biết được chuyện gì đó.""Trò không biết hả?" Hermione buồn bực hỏi, "Không phải chính trò hồi năm sáu đã bảo Harry đối với Malfoy là mê muội sao ?" "Mình nói bồ ấy cứ một hai phải tìm ra Malfoy đang toan tính chuyện gì, đúng là bị điên rồi!" Ron nói."Dù sao đi nữa, ảnh đều là vì Malfoy mà bị ám ảnh." Ginny lạnh lùng nói, "Em nghĩ em xứng đáng được một lời giải thích — vì sao lại là Malfoy ?"Harry gãi đầu, không biết nên giải thích như thế nào, nhưng cũng cảm thấy mình đúng là cần phải cho Ginny một lời giải thích. Cũng chính nó đã đi vào phòng sinh hoạt chung tới chỗ Ginny, Ron và Hermione mà thẳng thắn nói ra sự tình – Nó cần đưa ra một lời giãi bày."Anh không biết phải nói làm sao." Harry thật thà nói, "Có lẽ mấy bồ hỏi mình mấy điều đi.""Đây là chuyện lớn đó." Hermione bình tĩnh lên tiếng, "Mình hi vọng bồ ý thức được bạn gái cũ của bồ là Ginny, cũng là con gái duy nhất của gia đình Weasley."Harry gật đầu."Ginny Weasley, con gái duy nhất của nhà Weasley, cũng là em gái út nhỏ tuổi nhất nhà." Hermione tinh tế chỉ ra, "Xem thái độ của Ron thì bồ cũng biết Ginny được cưng chiều cỡ nào."Trán Harry đổ mồ hôi, nó gật đầu đầy dũng cảm. "Tốt lắm." Hermione nói, "Kỳ nghỉ tới ở Trang trại Hang Sóc— mình đề nghị bồ mang theo Malfoy đi cùng bồ, tên đó có thể giúp bồ gánh bớt cơn thịnh nộ." "Nếu không mang theo thì sao?" Harry dũng cảm hỏi.Hermione bày ra vẻ mặt thương hại, không nói gì mà kéo Ron rời đi. Ginny vẫn cứ nhìn chằm chằm vào Harry, một lúc lâu sau mới lên tiếng hỏi :"Là chuyện khi nào ?" "Cũng khoảng...ba ngày trước." Harry ngượng ngùng trả lời."Ba ngày." Ginny lặp lại, "Ba ngày thôi mà anh đã xác nhận cùng tên đó là một cặp á ?""Đúng là vậy." Harry nói, "Cảm giác này đúng là kỳ quái, anh xin lỗi."Ginny lắc đầu, lẩm bẩm: "Hai tuần." Sau đó không đợi Harry nói thêm gì, cô thở dài, đứng dậy rời đi.**
Harry cùng Draco vai kề vai, đầu gối dựa sát nhau ngồi trong phòng khách của Trang trại Hang Sóc. Draco thoạt nhìn vững vàng như một con chó săn nhưng thực ra bụng nó hoảng loạn vô cùng. Biết làm sao được, đổi lại là ai đi chăng nữa thì ngồi đối mặt cùng lúc với ánh mắt của Bill Weasley, Charlie Weasley, Percy Weasley, Fred cùng George Weasley, Ron Weasley cùng Ginny Weasley cũng đều sẽ cảm thấy lông tơ dựng ngược, như đứng đống lửa, như ngồi đống than. "Liệu tao có thể còn sống mà rời khỏi chỗ này không ?" Draco nhỏ giọng hỏi Harry, "Tao thấy tao muốn ngỏm vì bị nhìn rồi.""Ai bảo do mày lúc trước tiếng xấu đồn xa, thanh danh quá tệ, cưng à." Harry cũng nhỏ giọng đáp, " Nhưng mà tất nhiên là tao sẽ không để mày chết ở đây, tại vì nhà Weasley không có chỗ chôn mày đâu á.""Vì sao chúng ta phải tới chỗ này vậy ?" Draco cắn răng nói, "Tao tưởng mày chỉ còn có mỗi một mình.""Thực tế mà nói 'Potter' chỉ là một cái họ thông thường, 'Harry' cũng chỉ là một cái tên thông thường luôn." Harry thản nhiên nói, "Lý do mà tụi mình tới đây tao cho rằng tao đã nói rõ với mày rồi, bác Weasley xem tao như con của bác ấy, mày thấy đó, bển đều là các anh chị em của tao.""Phải không ?" Draco nói móc một câu, "Mày có nhớ mày cùng em gái mày bồ bịch hai tuần không ?""Bọn tao không phải anh em ruột."Draco cười khẩy một cái.***
Bảy người nhà Weasley đối điện trừng mắt nhìn Draco một lúc lâu. Percy là người đầu tiên hết nhịn nổi."Tôi nói nè," anh nói, "Tôi biết là mọi người muốn ra oai với Malfoy, nhưng chúng ta trừng mắt vậy thì có ý nghĩa gì chứ ? Tôi phải bỏ chồng giấy tờ dày bảy phân mà chừa ra thời giờ tới gặp vị hôn phu của Harry, vậy mà cả nhà kêu việc của tôi là cứ trừng mắt nhìn nó như vậy hả ?""Mớ hồ sơ bảy cen-ti-mét của anh cũng chỉ cần một chữ ký là xong, nhưng nếu thằng bồ Harry thăng cấp thành công thành chồng chưa cưới thì về sau tiệc tùng gia đình anh đều phải nhìn Malfoy ngồi đối diện anh đó." Fred nói."Hơn nữa, vị-hôn-phu? Anh xài từ ngữ thiệt vô ý, đúng là người chỉ có thể ký tên lên giấy tờ chứ không viết được một phần tờ báo cáo cho đàng hoàng." George nói. "Ờ, vậy đi." Percy kéo cà vạt, mặt ủ mày ê đứng lên, "Xem ra chỗ này không cần xài tới anh mày, bởi vì giấy đăng kí kết hôn của bọn nó hiển nhiên không cần anh ký tên." Ảnh đi tới bên cạnh Harry, dùng sức vỗ vào bả vai Malfoy, "Tôi chấp nhận cậu, Malfoy.""Quào, ảnh cũng biết nói giỡn." Fred nói với vẻ khá sốc, "Giỡn hay dữ.""Không đâu không đâu không đâu, tao thấy ảnh nghiêm túc á." George nói, "Đều tại mày đó Fred, mày đã đưa một Weasley về phe Malfoy.""Malfoy chỉ cần Potter là đủ rồi." Fred nói, "Percy lập trường không vững sao mà trách tao được ?""Tất nhiên là tại mày, mày là đứa lên tiếng trước!" George nói.Cặp song sinh nhìn nhau, nhìn một thôi một hồi rồi đột nhiên kéo nhau đến sô-pha đánh lộn. Draco cứng họng, đương không biết phản ứng làm sao thì nghe Harry khẽ cười bảo: "Tao biết ngay là như thế này.""Như nào ?""Anh Fred với George thay vì làm khó làm dễ mày thì họ thích xem trò vui hơn." Harry nói, "Hiện tại chỉ còn bốn người trừng mắt với mày, cố lên bạn trai của tôi."Tên bạn trai đây cũng không cần phải cố quá, bởi Bill cũng nhanh chóng thể hiện thiện chí mà tra đao hạ cờ. "Tôi hiểu cậu, Malfoy." Anh nói, "Trận đó tôi và Fleur cũng như thế này, mọi người đều không đồng ý.""Ồ, hội cùng thuyền." Draco thân thiết vừa nói vừa bắt tay với Bill."Tôi cũng cảm thông cho cậu." Charlie nói ngay sau đó, "Cậu biết đó, tôi bị má cứ nhắc đi nhắc lại mãi vấn đề lập gia đình, cảm ơn cậu giúp tôi chia bớt áp lực." "Không cần khách sáo." Draco chìa tay ra khiêm tốn trả lời, cùng Charlie bắt tay. "Mấy anh từ từ coi!" Ron phẫn nộ nói, "Như vầy là sao? Em cho rằng tụi mình cùng đối phó Malfoy để khuyên Harry đừng có lầm đường lạc lối mà! Kết quả là mấy anh tính vậy hả? Tên này cướp bạn trai của Ginny đó!" "Bạn trai cũ." Ginny tỉnh táo nói, "Lúc đó tụi em chia tay rồi.""Nhưng lúc trước khi chúng ta bỏ đi, hai đứa chúng bay còn hôn nhau mà!" Ron đấm mạnh xuống sô-pha."Cái gì?" Draco nhạy bén hỏi, "Lúc tụi mày bỏ trốn còn hôn nhau á?""Tao với mày lúc đó không có ở bên nhau." Harry đẩy mặt Draco ra xa một chút, hỏi thằng bạn chí cốt, "Mình muốn Hermione ra đây giữ lí trí cho bồ. Bồ nói cho mình biết Hermione đang ở đâu có được không?""Hermione đang ở trong bếp cùng má anh nói chuyện." Charlie có ý tốt, "Em biết đó, mẹ chồng nàng dâu. Anh đi gọi cổ tới giúp em.""Anh cũng đi." Bill đứng lên đi theo, "Nói không chừng Fleur sẽ thấy cô đơn, em biết đó, mẹ chồng nàng dâu..."Hai anh lớn nối gót nhau rời đi, nhưng Draco vẫn không cảm thấy áp lực giảm đi chút nào, bởi sức chiến đấu cốt yếu vẫn ở lại: Ron Weasley và Ginny Weasley cùng nhìn Draco, tựa như Draco không phải là một con chồn sương vô hại mà là một con chó sói trắng hung ác, mà lúc này đây Harry trong mắt bọn họ không phải là sư tử dũng mãnh, mà lại là một con mèo con vô tội bị lừa bịp.Ô, mèo con ? Nghe kích thích đó. Draco suy nghĩ miên man một chút rồi lại tiếp tục chăm chú đối diện với Ron và Ginny."Mấy bồ rốt cục muốn chơi trò này bao lâu đây?" Harry bất đắc dĩ nói, "Hôm nay mình tới đây rốt cuộc làm chi? Không phải có chuyện muốn hỏi mình sao, hỏi đi.""Chỉ có em là có vấn đề muốn hỏi anh mà thôi." Ginny bình tĩnh nói, "Anh Ron chỉ muốn gây phiền hà cho Malfoy thôi, anh còn không rõ sao ?""Anh thấy rõ." Harry nói, "Nhưng đây là ý tưởng của Hermione, bồ ấy không đơn giản chỉ muốn gây phiền toái cho Draco, bởi vì nếu vậy thì bồ ấy đã tự mình làm rồi."Draco nghe xong câu này không biết là nhớ tới điều gì liền bưng mặt rên lên một tiếng, thần sắc tự nhiên yếu xìu xuống. Ron hấp háy mắt, tỏ vẻ đắc ý tựa như nó vừa cho Draco ăn một đường quyền. "Hermione có lý do của chị ấy." Ginny nói, "Vậy bây giờ anh nói chuyện phải trái với em xíu được không? Tụi mình bàn nhau chiến tranh kết thúc sẽ quay lại, sao tự nhiên anh lại đi quen thằng khác?""Ờ...sao ta, cái này..." Harry cẩn thận lựa lời, "Xin lỗi, anh chỉ cảm thấy là... đúng người.""Vậy em thì không đúng ?""Cũng không phải." Harry nhíu mày, "Em từ từ, đừng có hối anh, anh phải nghĩ ra cách nói ổn thoả. Nếu không nói được, có khả năng hôm nay anh cùng Draco sẽ chết chung ở đây, anh thấy các anh của em bỏ đi xong đều đang trốn ở phía sau cửa kia kìa."Từ phía sau cửa vang đến một loạt tiếng sột soạt, không rõ là Fred hay George mắng một câu: "Percy, chân anh lộ ra kìa!""Dù sao thì mọi chuyện đã xảy ra như vậy." Sau khi suy nghĩ một hồi lâu, Harry nghiêm túc nói, " Khi đó anh vốn đã đang suy tính làm cách nào để mở lời với em về chuyện quay lại. Anh muốn nói rằng lúc ấy bởi vì trách nhiệm mà phải rời bỏ em, nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy áy náy, hơn nữa anh biết chắc rằng em cũng nhận thức được anh là người xem nặng nhiệm vụ hơn, anh có thể vì sự an toàn của em mà lựa chọn rời xa em, tình cảnh này sẽ không chỉ xảy ra một lần.""Em cũng đã nói là em hiểu mà." Ginny nói, "Em để anh đi, em nói anh cứ làm điều mà anh muốn, đây là thái độ của em.""Anh biết." Harry cười nhẹ, áy náy nói, "Anh biết, nhưng mà...anh không thể. Anh đã nghiêm túc tự hỏi bản thân, nếu anh cứ vì muốn tốt cho em mà bỏ em lại hết lần này đến lần khác, anh chẳng khác nào loại người mà em không ưa. Lúc ở Phòng yêu cầu anh cũng đã từng đòi hỏi em như vậy, phải không? Anh toàn làm những việc mà em ghét, anh nhận thấy vậy, sau đó nhận ra hình như không phải hoàn toàn là tình yêu, có rất nhiều kiểu yêu quý quan tâm— ý anh là, giống như má với các anh trai của em muốn bảo vệ em á, giống như vậy nhiều hơn."Ginny thở hắt ra."Được rồi, em hiểu." cô cao giọng nói, " Mọi thứ đã rõ, em không cần mấy anh đem Harry và bạn trai của ảnh ném ra khỏi nhà nữa.""Chán phèo!" Fred hoặc George càu nhàu phía sau cửa. Tiếp theo, một loạt tiếng bước chân sột soạt, Bill lớn tiếng hô: "Má, Hermione vẫn còn bận bịu sao? Harry muốn nói chuyện với em ấy!" Ron miễn cưỡng thả lỏng một nửa phòng ngự, nhưng vẫn cứ trừng mắt liếc Draco."Vậy nên, lý do lựa chọn Malfoy là ?" Ginny lại hỏi, giọng nói đã trở nên nhẹ nhàng hơn. "Ừm, anh thấy không tệ lắm." Harry đùa, "Anh cũng chẳng ưa tên này lắm đâu, nhưng cậu ta đã có suy nghĩ liệu anh có thể từ bỏ công việc Thần sáng hay không.""Rồi sao ?""Bọn anh đã nói chuyện cả đêm, không đứa nào chịu thua đứa nào, nhưng đều nhường nhau một bước. Anh hứa sẽ không dính vào mấy vụ dầu sôi lửa bỏng, không giấu giếm thương tật, cậu ta thì quyết định đi thi lấy bằng môn trị liệu và cảnh cáo anh không được cản cậu ấy.""Anh thấy như vậy là phù hợp hả ?"Harry gật đầu. "Nhưng cũng không phải là em không làm được như vậy." Ginny bướng bỉnh nói."Coi nè, đây là lí do mà anh lựa chọn Draco." Harry nhẹ nhàng nói, đứng lên và xoa đầu Ginny, cô bé liền không vui mà tránh đi. Nó không để ý, tiếp tục nói: "Nếu anh đòi hỏi em vì anh mà thay đổi, vậy thì anh không xứng đáng. Nhưng anh với Draco ở bên nhau, bọn này có lẽ sẽ nhượng bộ nhau một chút nhưng cả hai đều không cần thay đổi, chính là vậy đó."Im lặng một lúc lâu. Ron có vẻ hết ngồi nổi, đi tới cửa nhìn xung quanh, "Sao Hermione vẫn chưa ra đây nữa." Ginny lẩm bẩm, "Em chán phải nghĩ rồi", sau đó cuối cùng mỉm cười. Vừa đúng lúc đó, bà Weasley bất chợt hô lên: "Đám nhỏ hư đốn này! Draco tới lúc nào mà không báo cho má? Má đã cảnh cáo tụi bay đừng có làm phiền tới lựa chọn của Harry— ""Tiêu rồi." Ginny lẩm bẩm rồi đột nhiên vọt chạy biến lên lầu. Ron chậm chân một bước, không kịp đề phòng, bị bà Weasley hung hăng chỉ tay chọc mạnh vào ngực."Con đã làm cái gì đó hả!" "Nhưng con không có !" Ron vô tội la lên, "Con đi xem Hermione đang làm gì!"Draco nhìn chằm chằm vào bà Weasley trong kinh ngạc— chủ yếu là nhìn vào cái chảo rán mà bà Weasley đang cầm ở tay trái. Harry vỗ vỗ vào tay cậu ta để an ủi. Nó thấy bà Weasley tiến lên, đầu tiên là bà ôm lấy Harry, miệng lẩm bẩm "Sao chẳng béo lên gì cả", sau đó nhìn tới Draco, nhíu mày nói: "Tìm đứa bạn trai sao mà trông như qua cầu gió thổi là bay mất thế này hả con." "Cậu ta không bay mất đâu ạ.", Harry, một người đã tự mình trải nghiệm sức mạnh lực eo của Draco, vội vàng khẳng định, "Con bảo đảm."Bà Weasley không nói thêm gì, giọng nhẹ nhàng bảo: "Được rồi, nhanh nhanh đi rửa tay, tới ăn cơm nào. Bác Arthur nói sẽ về trễ một chút, bác nghĩ ổng sẽ rất vui khi gặp mấy đứa." "Dạ, bác Weasley." Harry gật đầu nói."Còn một việc nữa," bà Weasley nói, xoa tay phải vào tạp dề rồi vươn tới chỗ Draco, "Chào mừng con." Draco sửng sốt một chút, sau đó nó mới đứng lên, trịnh trọng cầm tay bà Weasley. Bà Weasley hài lòng mỉm cười, rồi bà cho Draco một cái ôm, mép của cái chảo rán vô tình chạm vào đầu Draco, và Draco không nói gì cả. Sau khi bà Weasley rời đi, Draco kỳ quái hỏi Harry, " Rốt cuộc Granger muốn làm cái quỷ gì ?" "Tao thấy rõ ràng đó chớ," Harry chớp mắt với cậu ta, "Bồ ấy đang nói tao không cần lo lý lẽ phải trái với bất cứ ai, mà mày tốt nhất nên ý thức được tao cũng có một gia đình sau lưng tao á.""Tao sẽ làm cái gì mày chớ hả ?" Draco bất mãn, giận dỗi nói, rồi tự nhiên dắt tay Harry mà hỏi, "Đến đây, Potter - Weasley, bồn rửa tay của nhà tụi bay ở chỗ nào đó ?"END.--------------------------------Tặng Harry Potter,Du dương trong ngọc ngoài ngàTình yêu vô tận ấy là của em. (thơ Bùi Giáng)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com