Drahar Dua Con Dinh Menh
- Bộ Trưởng, không xong rồi! Rừng Cấm đã bị đám sinh vật huyền bí phá gần 1/3 khu rừng rồi. Hầu hết các loài sinh vật vô hại và các loại thảo dược quý bị phá hủy gần hết.- Khốn khiếp! Mau cử đội Thần Sáng tới đó kiểm tra cho tôi. Nhanh lên!- Vâng!Draco Malfoy, Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật của Anh Quốc, một thời danh tiếng lừng lẫy, khí chất lạnh lùng khiến ai cũng phải run sợ, lúc nào cũng ra dáng một vị quý tộc thực thụ. Nhưng bây giờ, mái tóc mà hắn ta tự hào nhất, rối xù y hệt ổ quạ, quần áo xộc xệch, đôi mắt màu xám lạnh lùng, tàn bạo đã tan thành mây khói, giờ chỉ hiện lên sự tức giận và mệt mỏi tột cùng. Hắn ta chẳng khác nào một tên nhân viên quèn bị cấp trên hành hạ đến mức muốn nổi điên. Còn vợ hắn, Marietta Shafig, thì lại tiêu xài hoang phí tiền bạc của nhà Malfoy cùng với những gã đàn ông khác, bỏ mặc đứa con của mình cho ông bà Malfoy. Còn tên Draco Malfoy kia, thì đã quá tin tưởng ả ta mà vẫn bỏ mặc lời khuyên ngăn của ba mẹ mình mà vẫn một mực nuông chiều cô ả.- Tên khốn kia, tao giao cho mày đống hồ sợ phạm nhân ở Azkaban thế mà mày không thèm ngó ngàng gì đến chúng hả?Hermione đập cửa xông thẳng vào phòng của tên chồn sương khiến hắn hoảng hồn. Cô chợt đưa mắt về phía bàn của hắn, thấy đống hồ sơ của đám Tử thần thực tử vẫn còn nguyên như hồi lúc cô mang qua đưa cho hắn thì rất tức giận. Cô thực sự muốn diệt tận gốc rễ đám Tử thần thực tử đó lắm rồi.- Granger, mày bị mù hay sao mà không thấy tao đang xử lí chuyện ở Rừng Cấm!- Tao mặc kệ! Mày còn không nhanh chóng xét duyệt đống hồ sơ này thì đừng nói sao đồng đội cũ của mày đến gặp mày!- Granger, hình như dạo này mày rảnh quá không có gì làm nên mới kiếm chuyện với tao phải không?Tên chồn sương nào đó tức điên lên, đôi mắt của hắn nổi lên đầy gân máu khiến cho ai nhìn vào cũng cảm thấy như một con thú điên đang chuẩn bị tấn công con mồi. Đó là đối với người khác, còn đối với Hermione thì nó nhìn như một đứa trẻ 5 tuổi đang tức giận vì bị cướp mất đồ chơi. Cô thản nhiên ngồi xuống chiếc sofa đặt trong phòng hắn, nói một cách nhẹ tênh:- Harry, chỉ có cậu ấy mới giải quyết được đám sinh vật huyền bí ở Rừng Cấm.- Cô nói vậy là có ý gì?- Mày tự hiểu đi, đồ chồn sương thối hoắc, mày chưa đi tắm 1 tháng hay sao vậy?- Đừng có lảng tránh câu hỏi của tao!- Tao nói rồi, tao không rảnh để giải thích cho mày hiểu! 5 năm yêu Cứu thế chủ mà mày còn không hiểu cậu ấy thì nói gì đến tao!- Granger, mày...- Thôi, tao bận rồi, ở đó đi nha, chồn sương thối hoắc!Hermione mở cửa đi ra, ném cho hắn ánh nhìn cảnh cáo. Chết tiệt! Draco thầm nghĩ thà về nhà làm vườn cho mẹ Narcissa còn hơn là ngồi đây nghe chính cấp dưới của mình chửi. Thật là tức chết mà!Con cú của Draco bỗng bay vào đưa cho hắn một bức thư. Hắn mở ra, thì ra là cha đỡ đầu. Tưởng ông ta quên mất rằng ông ấy có đứa con trai đỡ đầu luôn rồi chứ. Mới mở ra thôi, dòng đầu tiên đã khiến hắn muốn cho Severus Snape về gặp Merlin ngay và luôn rồi.Gửi tên chồn sương trắng muốt lúc nào cũng rúc đầu vào hang ổ của mình,Ta muốn thông báo cho ngươi một việc, Mort Froide, nghĩa trang nhà vợ ngươi, có vài chuyện không hay xảy ra, một lũ quỷ ở đó bay vào nhà của ta khiến ta có khá nhiều độc dược mới. Mong ngươi giúp ta lấy thêm vài bộ xương của lũ quỷ đó.Severus SnapeP/s: Con trai ngươi hôm qua muốn giết ba ngươi đó!Hình như ở nhà lại có chuyện rồi! Draco thở dài, gấp rút chuẩn bị về trang viên Malfoy.______________________Ở Rừng Cấm...Ron và đội Thần Sáng do cậu chỉ huy đã đi tới Rừng Cấm. Khu rừng bốc khói nghi ngút cả một vùng. Nhiều xác động vật xung quanh biến thành đá và đều bị lấy đi một con mắt. Ron cảm thấy thật ghê rợn. Rốt cuộc kẻ nào đã dám ra tay tàn nhẫn như vậy chứ?- Báo cáo, đội trưởng! Có một ông lão bị ngất ở dưới đống thảo dược. Có vẻ ông ấy bị lạc!- Mau dẫn ông lão đó tới đây!- Vâng!Một anh Thần Sáng trẻ dẫn tới một ông lão khoảng 70 tuổi, mái tóc bạc phơ, khuôn mặt dính đầy bụi, đang tỏ vẻ run sợ cảnh tượng trước mắt mình.- Ông ơi, ông là ai vậy?Ron bật mode hiền dịu trở thành một thanh niên tử tế với ông lão khiến cả đội sửng sốt vì trước đây toàn thấy đội trưởng luôn nóng tính với bọn họ. Đội trưởng đúng là thiên vị mà!- Tôi là Alexandra Wright, là một người gác rừng ở đây!- Đã có chuyện gì xảy ra vậy?- Nó... nó đã tới rồi!- Ai cơ?!Ánh mắt của ông lão mở to hết cỡ, lắp ba lắp bắp trả lời trong sự sợ hãi.- Lũ quỷ...lũ quỷ... chính tụi nó... thao..thao túng mọi sinh vật ở đây!Nói xong, ông Wright ngã quỵ xuống, ánh mắt vô hồn ngước lên nhìn Ron, hét lớn: - Chính bọn nó đã giết vợ con tôi!Ron mở to mắt, không thể nào tin được. Thế quái nào lại có quỷ được chứ?! Cậu quay sang một đồng đội, ra lệnh tìm xác của vợ con ông Wright. Còn ông Wright thì được đưa về Sở để lấy thêm thông tin.Sau khi ra lệnh xong, Ron cùng với một vài đồng đội khác đi sâu hơn vào rừng để tìm những người khác. Họ bắt gặp rất nhiều xác chết động vật nhìn cực kỳ đáng sợ. Bỗng nhiên, Ron cảm nhận được có ai đang theo dõi họ. Một bóng đen lướt qua trước mắt Ron khiến cậu cảm thấy hơi hoảng nhưng nhanh chóng lấy lại được tinh thần, ra lệnh mau chóng chuẩn bị tấn công. Một con quỷ khổng lồ từ đâu ra bỗng xuất hiện, nó chạy thật nhanh tới chỗ cậu, dùng chiếc dùi sắt đầy gai của nó đập thẳng xuống. May mắn là mọi người đều né kịp. Cậu hạ lệnh tấn công, nhưng con quỷ này có vẻ thông minh hơn đồng loại của nó. Nó nhanh chóng nghiêng người tránh né những bùa chú nguy hiểm. Ngay lúc một đồng đội nổi máu chuẩn bị ban cho nó một bùa Avada thì Ron kịp thời ngăn lại. Cậu hét lên với mọi người:- Tuyệt đối không được sử dụng Lời nguyền không thể tha thứ!- Nhưng mà...- Thà chết dưới tay quỷ trong vinh quang còn hơn chết nhục nhã dưới tay ả phù thủy Shafig lẳng lơ và tàn ác đó!- Vâng, thưa đội trưởng!Sau một hồi vật lộn với quỷ khổng lồ, mọi người đều kiệt sức. Ron hạ lệnh rút lui tìm chỗ ẩn nấp, còn cậu thì dùng chút sức lực cuối cùng hét lớn "Expecto Patronum" để gửi tin cứu trợ cho Blaise. Cậu ngã xuống đất, rồi ngất lịm đi, mặc số phận cho quỷ khổng lồ.Bỗng nhiên, một luồng sáng xanh phát ra từ sợi dây chuyền cậu đang đeo. Nó làm cho con quỷ khổng lồ chói mắt rồi khiến hắn tan thành mây khói. Mọi người xung quanh đều mắt chữ A mồm chữ O với cảnh tượng trước mắt. Ôi Merlin ơi, sức mạnh gì mà kinh khủng thế này!Sau khoảng 5 phút đứng như tượng đá thì cuối cùng mọi người cũng đã hoảng hồn lại, chạy tới chỗ Ron để kiểm tra xem cậu có bị thương không. Nghĩ là thế nhưng thực tế là để ngó xem cái ánh sáng xanh huyền thoại đó ở đâu ra mà thôi. Sau một hồi phó thác số mệnh cho Thần Chết thì cuối cùng Ron đã tỉnh lại, cậu ngơ ngác như nai vàng nhìn mọi người, không hiểu chuyện gì mới xảy ra. Một anh chàng Thần Sáng tốt bụng đã kể lại toàn bộ câu chuyện cho cậu hiểu. Ron bất chợt đưa tay cầm lấy mặt dây chuyền, ngước mắt lên nhìn về phía xa xăm nào đó. Cậu thầm nói:- Harry Potter, cảm ơn cậu rất nhiều! Mình lại nợ cậu nữa rồi!____Flashback____Vào một ngày buổi sáng đẹp trời, Ron đang cùng Blaise thưởng thức trà hoa hồng trong khu vườn đầy hoa hồng của Blaise thì con cú Pigwidgeon hậu đậu đã hạ cánh ngay trên tách trà của Blaise khiến cậu muốn giết ngay và luôn con cú đáng ghét đó. Pigwidgeon dường như cảm nhận được sự nguy hiểm liền bay tới chỗ "nóc nhà" Ron xin trợ giúp. Ron thấy một gói hàng nhỏ được buộc khá gọn gàng ở chân Pigwidgeon thì liền tháo ra xem. Là hai sợi dây chuyền bằng bạc, trên một mặt dây chuyền đính một viên đá topaz màu xanh da trời giống hệt màu mắt của cậu, còn mặt dây chuyền kia là viên đá topaz màu nâu giống màu mắt của Blaise. Cả hai mặt dây chuyền đều được khắc những kí tự cổ một cách tinh xảo. Ron thắc mắc ai đã tặng cho cậu và Blaise thì anh chồng của cậu đã cầm lên một bức thư, mở ra và đọc:
Gửi Blaise Zabini và Ron Weasley,
Mình là Harry Potter. Đã 5 năm rồi không gặp nhỉ? Giờ mình đang sống cùng với cô Andromeda và hai đứa con của mình là Scorpius Potter và Albus Potter. Đây là hai sợi dây chuyền đã được mình ểm bùa bảo vệ, nó có thể bảo vệ hai bồ. Trận chiến sinh mệnh sắp bắt đầu rồi! Mình sẽ về Anh Quốc. Mình có chuyện muốn nói nữa. Tinh linh của gia tôc Potter là Mya Quanaly đã tới và giúp đỡ mình rất nhiều.Mình đang bận cho tụi nhỏ ăn sáng. Hẹn gặp lại nha!Harry PotterRon cực kỳ sửng sốt khi thấy Harry lại gửi cho cậu món đồ quan trọng này. Bỗng nhiên, gia đình Hermione và Ginny đi tới cùng với đoàn xe hùng hậu đi theo phía sau. Họ đều đeo trên cổ sợi dây chuyền mà Harry tặng họ. Hermione bắt đầu nhìn xung quanh, rồi bảo mọi người vào căn phòng bí mật trong căn nhà.Sau khi dùng bùa Khóa và bùa Cách âm cao cấp nhất, tất cả các cựu sinh viên của Hogwarts và đoàn quân D.A đều tập trung đầy đủ. Hermione bắt đầu lên tiếng:- Harry hành động rồi. Giờ đến lượt chúng ta. Thế giới phù thủy có thể cứu được hay không là tùy thuộc vào tất cả chúng ta.____Flashback____
Gửi Blaise Zabini và Ron Weasley,
Mình là Harry Potter. Đã 5 năm rồi không gặp nhỉ? Giờ mình đang sống cùng với cô Andromeda và hai đứa con của mình là Scorpius Potter và Albus Potter. Đây là hai sợi dây chuyền đã được mình ểm bùa bảo vệ, nó có thể bảo vệ hai bồ. Trận chiến sinh mệnh sắp bắt đầu rồi! Mình sẽ về Anh Quốc. Mình có chuyện muốn nói nữa. Tinh linh của gia tôc Potter là Mya Quanaly đã tới và giúp đỡ mình rất nhiều.Mình đang bận cho tụi nhỏ ăn sáng. Hẹn gặp lại nha!Harry PotterRon cực kỳ sửng sốt khi thấy Harry lại gửi cho cậu món đồ quan trọng này. Bỗng nhiên, gia đình Hermione và Ginny đi tới cùng với đoàn xe hùng hậu đi theo phía sau. Họ đều đeo trên cổ sợi dây chuyền mà Harry tặng họ. Hermione bắt đầu nhìn xung quanh, rồi bảo mọi người vào căn phòng bí mật trong căn nhà.Sau khi dùng bùa Khóa và bùa Cách âm cao cấp nhất, tất cả các cựu sinh viên của Hogwarts và đoàn quân D.A đều tập trung đầy đủ. Hermione bắt đầu lên tiếng:- Harry hành động rồi. Giờ đến lượt chúng ta. Thế giới phù thủy có thể cứu được hay không là tùy thuộc vào tất cả chúng ta.____Flashback____
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com