Dracoxyou Ethereal
Hắn mở to mắt nhìn em đầy ngạc nhiên , hắn còn nghĩ chắc em sẽ từ chối hắn. Gương mặt kinh kỉnh và nụ cười công nghiệp đặc trưng đã làm thương hiệu của em không khiến hắn phải bật cười. Gì chứ em nói thiệt mà hắn cười vậy chắc là hắn muốn ăn đấm rồi. Quả thật hắn là tên sát gái nhất mà em từng gặp , trêu đùa tình cảm là thứ tồi tệ nhất mà em từng gặp vào năm trước khi đang trốn tránh ở Hungary cùng với 2 ông anh sắp tới tuổi lập gia đình. Cô gái à người ta thích em thiệt đấy sao mà đa nghi quá. Thật sự nó là điều...- Thôi tao về trước , chúc mày Giáng Sinh vui vẻ. Thừa biết mình bị hố nên em đánh trống lãng về nhà mình.- Giáng Sinh vui vẻ.Hắn đáp lại.Trên đường về em vừa đi vừa bần thần suy nghĩ lại vể điều mà cả 2 đã nói. Tình cảm này ư , chắc là tình cảm say nắng nhất thời của cả hai đứa thôi. Em vẫn không hiểu tại sao hắn đã thay đổi cái nhìn về con lai , phù thuỷ gốc muggle , những kẻ mà hắn cho rằng thấp kém tầng lớp so với nhà hắn một cách đột ngột. Nhà Malfoy bao đời là như thế vẫn luôn xem thường mọi thứ , họ luôn cho mình là trung tâm của vũ trụ. Em vẫn không chắc về điều mà hắn vừa nói. Không lẽ hắn muốn cái gì đến từ em nên lợi dụng cái sự nhẹ dạ cả tin của con gái rồi xong đá em. Thiệt chớ , sao mà.....Aisss chắc em nổi khùng mất thôi.
Hắn thì bần thần đi về kí túc xá mình trong đầu luôn hiện lên cái hình ảnh đôi mắt em to tròn nhìn hắn đầy nghi ngờ. Đúng vậy hắn đã từng là tử thần thực tử thì sao mà em có thể tin tưởng trao tình yêu của mình cho hắn chứ. Lòng hắn rối như tơ vò tưởng là thổ lộ là xong xuôi , lần này hắn lại hấp tấp nữa rồi. 'Cô tiên' thì là người thượng giới không thể nào yêu 1 kẻ hạ phàm như hắn được. Tầng lớp, thân phận và cả suy nghĩ luôn đối lập nhau rất nhiều, tự nhủ bản thân rằng hắn vẫn còn có cơ hội để nói điều đó với em trước khi hắn ra hầu toà. Nàng tiên của tôi ơi, em có biết rằng tôi_ Malfoy đã phải lòng vì em không ? Liệu kẻ hèn nhát có thể nhận được sự tin tưởng từ nàng không? Ôi Merlin ơi tại sao tôi luôn có mọi thứ nhưng sự tin tưởng của nàng ấy lại không?
.
.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Chị Miniiiiiii.......Giọng của cô bé Ginny vang vọng khắp cả sân trường đủ làm cho mọi người điếc lỗ tai.- Ginny , Harry đây nè.Em vẫy tay báo hiệu vị trí mình đứng trong biển người cho 2 người bọn họ.
- Nghe nói bồ ở lại trường suốt lễ à , Mina?- Đúng rồi đó , mà Hermoine và Ron không đi cùng hai người à?Em mới vừa nói dứt câu thì bị Hermonie và Ronal hù làm em một phen hú hồn.- Hú hồn chim mén 2 đứa tụi bây.Khỏi nói 2 cặp kia thì được cười một trận đầy vui vẻ.- Mé tao nhìn mà tao tức.- Sao tụi này không bao giờ thấy hôn phu của bồ vậy Mina?Ron thì khoác tay với cô nàng Hermonie.Em nhìn sang trái rồi sang phải như tên ăn trộm.- Đâu ra....Lúc đó tui muốn đuổi bạn đó khéo nên nói vậy.- Làm cho tụi mình tưởng bồ có rồi chứ.Hermonie ngạc nhiên nhìn em.- Hihi , thì mình độc toàn thân.Mattheo khoanh tay dựa tường nhìn hướng về phía em , hắn thì ủ rũ gương mặt thì chán đời.
- Nhìn mày ủ rũ thế Draco.-....- Bữa lễ không tỏ tình được hay là sao đây.- Rồi nhưng tao thấy Mina có vẻ không tin tưởng tao lắm.- Sao thế?Hắn không nói gì mắt luôn hướng về phía em. Ginny nói điều gì đó khiến em quay đầu đi tìm thì trúng ngay ánh mắt của hắn. Chột dạ hắn đảo mắt nhìn về phía khác để tránh ánh mắt của em. Từ bữa Giáng Sinh đến giờ hắn chưa gặp lại em lần nào , hắn vẫn còn ám ảnh đôi mắt của em vào đêm hôm ấy. Cả 5 người họ vẫn vui vẻ nói chuyện rồi cùng nhau đi về kí túc xá.
_____________________________________________________________________________- Hermy Giáng Sinh vui không?- Vui lắm luôn , có anh Charlie từ Rumani về có cả mẹ cô Tonks và bé Teddy nữa.- Sao bữa đó tui dại quá vậy trời , biết lúc đó đi với mấy người có khi được gặp anh Charlie.Em nằm trên giường mà thấy tiếc nuối.- Quà cho bồ.Hermonie đưa cho cô hộp socola bên trong là hạnh nhân điều đặc biệt nó là mặt hàng mới và giới hạn đến từ tiệm Công Tước Mật.- Cảm ơn bồ , sao bồ biết mình thích loại này vậy?- Nhờ Dean.Hộp socola được bao 1 màu xanh lá với chiếc nơ vàng nhạt nhỏ nhắn , mùi vị của nó thì không có chỗ nào chê được.- Hermy nè.Em đưa cho cô bạn cùng phòng hộp socola nâu loại đắt tiền và chỉ được giới quý tộc đặt hàng và nó cũng đến từ tiệm Công Tước Mật (má bà này còn sang hơn bà Hermonie). Gì thế Mina , cái loại này đắt tiền lắm sao bồ mua được.- Bí mật.Gương mặt người chị em chung phòng đầy sự nghi ngờ khiến em phải giải thích với cô nàng.- Được rồi , mình tạm tin bồ.-....- Còn bồ sao Mina.- Thì Giáng Sinh tui qua dự tiệc của thầy Slughorn thề luôn là nó nhạt kinh hồn.- Sao mà nhạt?- Thì vô có ai quen biết ai đâu , gặp mấy người hay kèn cựa nhà mình không à , xong còn bị gạ gẫm.2 cô nàng nói chuyện với nhau hàng tiếng đồng hồ , cùng nhau dọn dẹp lại căn phòng lúc sao thì có thêm cô nàng Ginny thì càng thêm nhộn nhịp hơn. Tiếng gõ ở bên ngoài làm cho cuộc hội thoại tạm dừng giữa chừng.- Dean , có việc chi không?Hermonie nhanh chân mở cửa phòng , em và 'nóc nhà' của Harry thì tiếp tục dọn dẹp căn phòng.- Có Mina không Hermonie?Em ngó ra nhìn.- Có chi không, Dean?- Khi nãy có đứa nhóc bên Slytherin nó nhờ mình đưa cái này cho bồ.- Cảm ơn cậu nha Dean.Dean đưa cho em 1 hộp quà nhỏ được gói bằng giấy màu xanh dương được thắt cái nơ màu trắng sữa trông vô cùng xinh xẻo mà không kém phần sang trọng.
Em vội mở hộp quà thì món quà của nó là sợi dây chuyền bạc có trái tim nhỏ đúng kiểu em thích vừa đơn giản vừa hợp thời trang , em đeo nó vào cổ trông nó thật đẹp. Ngoài ra còn có 1 mẫu giấy nhỏ đi kèm với nó.
'Giáng Sinh vui vẻ nàng tiên của tôi , xin lỗi vì sự chậm trễ này '
Em không nói gì mà cứ nhìn chầm chầm vào tờ giấy ấy , gương mặt em đầy sự bất ngờ đôi mắt em như có hàng ngàn vì sao trong dãy ngân hà thu nhỏ. Mùi mực này có mùi thơm không quá nồng nặc cũng không quá nhẹ đúng kiểu em thích điều chỉ có ở các hãng mực đắt đỏ.- Chị Mina , em nghe mọi người nói vào đêm Giáng Sinh chị đi cùng với tên Malfoy , tên đó có làm gì với chị không?- Thiệt không Mina?Em gật đầu đáp lại.- Tên đó có làm gì chị không?- Ổn cả.
.
.
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay em không xuống dùng bữa trưa và bữa tối vì em mãi làm bài tập trên thư viện mà quên đi. Hắn ngồi ở bên dãy bàn nhà mà cứ liên tục nhìn sang dãy bàn nhà em. Hắn thấy kì lạ vì thông thường thì em sẽ không bỏ bữa cho dù có bận đi chăng nữa. Lòng hắn thấp thỏm lo lắng , ăn xong hắn gói vài cái bánh bông lan vào cái khăn giấy rồi đi tìm em.- Trò Zana sao trò không dùng bữa tối?Cô Pince vỗ nhẹ vào vai làm em giật mình.- Ơ cô Pince.Em ngơ ngác nhìn cô.- Trò không dùng bữa tối à?Em quay sang trái nhìn chiếc đồng hồ đã quá giờ bữa tố i, em thở dài gương mặt thì buồn thảm luôn.- Vậy lát nữa con xuống xin gia tinh chút thức ăn.Em đóng sách lại và dọn dẹp mấy trang giấy và vài quyển vở của mình.- Trò cứ để đây , ta sẽ dọn cho.Em xoa xoa gáy cổ mình , đầu hơi rụt lại và có phần hướng về phía trước.- Dạ thật là ngại khi phải để cho cô làm vậy.- Không có gì mà phải ngại chứ không phải trò đang đói bụng à.Em cúi đầu cảm ơn cô quản thư lia lịa , tay thì ôm số vở của mình và đôi mắt nhìn trên bàn kiểm tra để không bỏ sót một thứ gì trên nó. Nhanh chân rảo bước rời khỏi thư viện thì gặp hắn đang tìm kiếm thứ gì đấy , gương mặt hắn bây giờ căng thẳng mắt thì đảo quanh nơi đây. Khi gặp trúng ánh mắt của hắn thì em định chạy thật nhanh nhưng em lại không làm vậy.- Mina mày đây rồi.Em nhìn xung quanh lộ rõ vẻ ngại ngùng , khi hắn bước tới thì em lùi lại một bước hoặc bước sang phải.- Mày không thể nào đứng yên được à.Hắn lại gần , tay trái hắn đặt lên vai phải làm em có phần hoảng hốt.- Không , bỏ tay ra.Chưa kịp nói gì thì bị hắn kéo một phát đi lên Tháp Thiên Văn , em không nói gì vẫn cứ để hắn kéo đi. Tới tháp thiên văn thì hắn mới buông thả em , gương mặt hắn đỏ au một phần vì lo lắng cho em một phần thì tức giận không hiểu vì sao em lại bỏ bữa. Hắn và em cùng nhau thở hổn hển , linh tính mách bảo em chạy nhưng em lại không chạy. Đôi chân em bây giờ như tê đi không thể nào nhấc nổi dù chỉ một chút. - Sao mày lại kéo tao lên đây. Em đứng đấy ngơ ngác nhìn hắn.- Tao không...thấy mày ăn....tối nên mới....tìm mày , bánh nè..cầm đi.Hắn đưa gói bánh mà hắn gói lại ra , thở hổn hển không ngừng.- Thật sao , chỉ vì thế mà mày kéo tao lên đây.Em ôm khư khư đống sách vở nhìn hắn bằng ánh mắt đầy ngạc nhiên , rồi chần chừ lấy gói bánh từ hắn.Tên này bữa này bị làm sao ấy chẳng phải là hắn như mọi ngày không lẽ hắn bị ấm đầu , chắc chắn là như thế rồi không thể sai đi đâu được. Em nhón chân , vội đưa bàn tay lên trán hắn để thử xem hắn có bị ấm đầu thật không.- Mày làm cái gì vậy ? Hắn ngạc nhiên nhìn nhưng vẫn cứ để em sờ trán.- Coi mày có bị khùng không. Em bĩu môi nhìn hắn rồi xong hạ chân xuống.Em để số sách vở kia xuống sàn và thưởng thức mấy cái bánh một cách ngon lành cành đào. Trong suốt thời gian ấy em không ngừng ăn , tay trái che miệng lại còn tay phải thì cầm miếng bánh bông lan hắn đưa. Hắn nhìn em suốt bữa ăn làm cho em có phần khó chịu nhưng vẫn không nói câu nào. Vén mái tóc đang bay bay tiện cho em ăn uống , hai cái gò má cứ phúng pha phúng phím trong rất dễ thương không những thế mà nó còn ửng hồng. Quay sang nhìn thì thấy hắn cứ cười tủm tỉm em có phần nghi ngờ. - Bộ mặt tao dính gì hay sao vậy ? Em vừa ăn vừa nói bonus thêm ánh mắt nghi ngờ với chút ngạc nhiên.- Không có , thích nhìn được không.Hắn vừa nói xong thì em mắc nghẹn toàn bộ số bánh mà em ăn từ nãy tới giờ. Gì chứ , hắn có bị cái gì không vậy , có khi nào bị ai đó cho uống thuốc lú. Ôi Merlin cái **** *** gì đang xảy ra vậy với em. Hắn có ý muốn giúp nhưng đáp lại là cái lắc đầu của em. Mệt mỏi với bà cô nương này quá đi...
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Mấy ngày kế tiếp cả trường rộ lên tin đồn em với hắn đang hẹn hò nhau , có người nói rằng em với hắn có quan hệ giường chiếu với nhau thành ra em đang mang bầu nên giờ nhà Malfoy đang lo đám cưới để chạy bầu. Em thì chẳng quan tâm lắm ba cái tin đồn nhảm nhí thất thiệt chưa được kiểm chứng , càng nghe thì lại càng mệt mỏi nên càng khỏi phải nghe cho nó khoẻ..- Mina này , tao nghe mọi người nói là mày đang hẹn hò với thằng Malfoy à.Seamus miệng thì nhai nhồm nhoàm rồi nhìn em.- Không có đâu Sean , khi người ta không ưa thì chuyện gì thì họ có thể gán ghép được hết.Em ngồi ăn chiếc bánh sandwich đầy ngon lành.- Tại tao nghe thằng Blaise nó cũng nói về điều đấy.- Cái thằng đó à nó bị tào lao ấy hơi đâu mà tin nó , ăn đi còn lấy sức mà học nữa.Em nhướng chân mày lên rồi tiếp tục ăn tiếp bữa sáng đang dang dở.
Còn bên hắn thì khỏi nói, liên hoàn 7749 câu hỏi đến từ tụi năm nhất đến ông thầy chủ nhiệm bao quanh hằng ngày. Mấy câu hỏi đại loại như: '' Sao anh lại quen cô ta?'' , ''Trò với với Mina hẹn hò bao lâu rồi?'' , '' Chừng nào mày cưới?'',....Tội cho em suốt mấy ngày liền thì em luôn bị nhóm học sinh nữ lăm le chặn , không những thế thì luôn mấy lá thư nặc danh gửi đến với lời lẽ vô cùng khiếm nhã. Mỗi khi hắn đi ngang qua nhóm học sinh nhà Gryffindor thì luôn nhận lại là cái ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống. Bây giờ dường như muốn gặp nhau như ngăn sông cách chợ lúc nào cũng sống trong sự lo sợ. Sao mà mối quan hệ này luôn khiến cho cả hai im lặng không được mà tỏ tình cũng không xong.Em hét lớn trong phòng ngủ làm cho hội chị em ngơ ngác nhìn.- Sao vậy chị yêu?Ginny lại gần giường em.- Nè em.Em đưa tờ Nhật Báo Tiên Tri số hôm nay cho cô em chung phòng.- Gì chứ , mụ Rita bị điên rồi. Cái gì mà nàng tiên nhà Zana với quý tử nhà Malfoy đang cùng nhau chuẩn bị chào đón đứa con đầu lòng của họ.- Mụ ta thật là quá đáng không bao giờ chừa đường sống cho ai cả.Đúng vậy mụ có bao giờ chừa ai đường sống bao giờ đâu, rồi em nhớ lại cuốn sách mà bà ta phát hành mới nói về Harry Potter cách đây vài tháng trước kì Giáng Sinh nhưng nó chẳng có ăn khách thậm chí còn được cho hẳn 1 phần để phân tích sự thất bại của nó trên tờ Nhật báo số đặc biệt vào ngày Giáng Sinh. Nghe nói số báo hôm ấy bán chạy nhất trong vòng 15 năm qua. Đáng đời mụ ta săm soi soi mói đời tư của người ta cho lắm vô rồi vậy , đáng đời.- Mình nghe anh mình nói năm sau bà ta sẽ xuất bản 1 cuốn sách nói về gia tộc mình với cái tên hết sức mất nết của bả.- Thật là khùng điên hết sức.Hermonie khoanh tay , gương mặt hết sức phẫn nộ chắc có lẽ cô nàng đang nhớ lại cái tựa đề bài báo mà bà ta viết về cô với Harry (ông Viktor cũng bị dính chưởng về vụ đấy) vào khoảng thời gian diễn ra cuộc thi Tam Pháp Thuật.- Chị Mina khi nãy chị nói là năm sau bà ta ra à.Em gật đầu đáp lại lời nói của cô bé.- Sao không ai dám tống mụ ta vào Viện thánh Mungo luôn cho rồi.- Từ từ bình tĩnh nào Ginny , chị nghe nói bên Bộ cũng muốn lắm nhưng không được nhờ bà ta mới lòi ra mấy ba mấy má Tử Thần Thực Tử đang làm cho bộ.Gương mặt của Ginny và Hermonie hiện lên sự không hài lòng về cái cách mà bộ làm việc.
Hermonie nhìn vào tờ Nhật Báo còn tay trái thì cầm tách trà thảo mộc để nhâm nhi , bỗng nhiên cô nàng hỏi về câu chuyện về em với hắn mấy dạo này mà mọi người nói đến. Em rất muốn thừa nhận nhưng em lại không dám nói vì em sợ tình cảm ấy sẽ bị cấm đoán bởi mọi người. Vốn dĩ cả 2 nhà là kẻ thù với nhau mà chuyện yêu nhau là cấm đoán hiếm khi thấy họ có thể lâu dài huống chi hắn đã từng là tử thần thực tử , gia đình có truyền thống luôn đề cao sự thuần chủng một cách mù quán. Liệu bên cạnh hắn em sẽ được an toàn hay luôn luôn có nỗi sợ không thường trực luôn tồn tại và dai dẳng. Em còn trẻ và còn nhiều điều mơ ước và cần làm , có thể em với hắn chỉ là những người bạn đã có với nhau mấy kỉ niệm vui vẻ tuy có vài cú đấm và nó chỉ là tình cảm nhất thời của tuổi trẻ bồng bột ngây dại. Em tự nhủ rằng nó chính là giấc mơ và chính là giấc mơ viễng tưởng thoáng qua mà thôi.- Thôi nào Mini mình biết bồ thích hắn có gì cứ thành thật với nhau đi , nếu như bồ thấy khó nói thì thôi thì mình sẽ không bắt ép cậu nói.Hermy và Ginny nhìn em bằng ánh mắt có phần trông chờ nhiều hơn.Em cảm giác rất ấy náy và bồn chồn, cắn môi rồi em thổ lộ một tràn hết mọi tâm tư suy nghĩ của mình về hắn cho hội chị em nghe. Từng giọt nước mắt rơi lã chả không ngừng nghỉ vì em sợ em sợ những điều ấy sẽ thành hiện thực, cô bé thấy vậy mà vội ôm em vào lòng. Cô bé cũng đã từng trải qua tình cảnh như thế này nên cô bé hiểu được nỗi lòng của em. Đôi mắt màu rượu vang ướt nhoè đi không phải là người ấy mà là cái sự thật phũ phàng bao quanh, nó nhiều đến nỗi mà chính bản thân em nhận ra nó. Đúng là người phàm trần và thần tiên không thể đến với nhau và nó mãi là như thế. Nhớ lại chuyện tình của cha mẹ em mà cảm thấy xót xa, em không muốn yêu ai đó đến giữa chừng cả hai tự tay cắt đứt mối lương duyên của mình.- Mặc dù không thể cùng bồ cảm nhận nỗi nhau, nhưng có thể làm người nghe tốt nhất của bồ.Hermonie an ủi mặc cho nước mắt em rơi ngày càng nhiều.Đôi mắt dường như đã trở lại trạng thái bình thường sau bao tháng ngày bất lực, mệt mỏi vì không thể tâm sự cùng ai dù chỉ một chút. Em vẫn là em vẫn là Mina Zana như ngày nào vẫn vui vẻ tươi cười, vẫn là chính mình, vẫn làm mấy chuyện khùng điên và sẵn sàng đáp trả những kẻ bôi nhọ mình và những người thân thương.- Chị thấy ổn hơn chưa?Em gật đầu nhè nhẹ, dụi mắt sau khoảng thời gian khóc lóc với hội chị em. Cảm thấy tâm hồn mình nhẹ nhõm hẳn ra tựa như lông hồng.Mấy tuần kế tiếp thì mấy tin đồn ấy không còn nữa mọi người thì không còn ai nhắc đến, mấy trang Nhật Báo Tiên Tri mấy dạo này thì mụ Rita lên tiếng xin lỗi vì cái bài viết mà bà ta giật típ làm thu hút người đọc. Kì thi N.E.W.S diễn ra cực kì suông sẻ, bây giờ mọi người chỉ có chờ đợi điểm của mình rồi sẽ kết thúc năm học.Lại thêm một ngày em không xuống dùng bữa tối với mọi người, hắn nhìn sang thì không thấy định bụng sẽ gói cho em vài cái bánh sau khi ăn xong. Ông thầy Filch hốt hoảng chạy vào Đại Sảnh rồi nói điều gì đấy.- Cô hiệu trưởng có vài vụ nổ ở gần nhà kính, tháp Raevenclaw và...Ông ta chưa kịp nói xong có tiếng nổ phát ra gần đó.- Các trò sẽ ở lại đây.Trong khi đó ở hành lang gần thư viện đang diễn ra trận đấu tay đôi với tên người sói Fenrir Greyback với cô Pince và em với Barty Crouch Jr_con trai của cựu Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật.
( Phía trận giữa cô Pince với tên người sói, ở đây tui sẽ cho mấy câu thần chú của cô Pine là chữ thường còn ông người sói là nghiêng.)- Arrow-shooting Spell- Baubillious
- Avada KedavraMay mắn cho cô quản thư là cô né được lời Nguyền Chết Chóc, sau khoảng khắc ấy cô có vẻ đấu xung sức hơn.
- ExpelliarmusCô nhanh bắt lấy chiếc đũa đang bay tới mình.- Brachiabindo.- Collochoo.Cô Pince nhanh chóng kết thúc trận đấu 1 cách nhanh chóng rồi bắt 'con chim' kia vào một cái lồng mà cô vừa biến ra.
( Bên phía trận giữa em và Barty Crouch Jr)Còn ở phía trận của em thì nó diễn ra hết sức gay cấn vì cả 2 đều thuộc nằm lòng kha khá lời nguyền dùng để choảng nhau.'' Silver Shield Spell....Protego Horribilis.... ''Em lẩm nhẩm mấy bùa chú trong đầu để bảo vệ mình trước đối phương.- Oppugno.- Magiaerump...Impedimenta....Em không vừa gì mà tiếp tục phát ra mấy câu thần chú để hạ gục đối phương.
- Bombarda Maxima.Hắn cho ra đòn làm phá huỷ mấy cái cột gần đó
- Confringo.Em không vừa gì tính làm cho hắn phát nổ nhưng hắn thoát được
- Cracker Jinx
- Deterioration Hex.....Everte Statum.Trong phút chốc em bị văng ra nhưng em nhanh chóng đáp trả lại hắn.- Expelliarmus.Em nhanh chóng đạp gãy cây đũa phép khi nó lắn về phía chân mình.- Duro....Tên Barty bây giờ hoá đá cứng nhắc, gương mặt tên này co rút.- Incarcerous. Em kết liễu đời hắn một cách nhanh gọn lẹ không chần chừ.Hắn chạy tới thấy nơi đây có phần hơi tang hoang khói bụi bay tứ tung ở khắp mọi nơi, thấy bóng dáng của em hiện dần trong làn khói ấy. Em ho sặc sụa , trên gương mặt thì có vài vết xước và bầm tím. Hắn lại gần thì thấy em ngồi bệt dưới sàn ho ra máu liên tục , còn cô Pince chạy tới đỡ em đứng dậy.
- Trò Malfoy có thể giúp ta đỡ con bé được không?Giọng nói của cô có chút khẩn khoảng.Hắn chạy tới đỡ em, mới nhận ra màu da của em xanh xao tái nhợt, hắn gọi tên em nhiều lần nhưng em không trả lời. Đôi mắt em nhắm lại, từng hơi thở của em nặng dần và rồi em rơi vào trạng thái hôn mê. Hắn vội bế em và cùng cô quản thư vào trạm xá.
'' Sao mà nhẹ quá vậy.''Hắn nghĩ trong đầu khi vừa bế em.
.
.
.
Sau khi tiếng nổ phát ra cô McGonagall cùng các vị huynh trưởng và 3 bộ vàng cùng chia nhau ra tìm kiếm vị trí của của nó.- Còn Mina, bồ ấy...Hermonie hốt hoảng vì chợt nhớ ra em còn ở kí túc xá nên mới cùng Ron, Seamus và Harry chạy đến kí túc xá nhà để tìm em.- Draco...Tao nghe con Granger nói con Mina nó vẫn còn ở kí túc xá...mày mau đi tìm không chừng nó đang ở gần vụ nổ thì sao.Hắn và Blaise cùng nhau đi đánh lẻ tới gần nhà vệ sinh nữ lầu 1 thì cả 2 mới tách nhau ra tìm em hắn thì chạy đến thư viện còn tên Blaise thì chạy đến nhóm của cô McGonagall. Lý do hắn không chạy đến kí túc xá nhà Gryffindor vì linh tính mách bảo hắn rằng em không ở nơi đấy rằng em đang ở thư viện. .
.
.
.
Khi vừa tới bệnh xá thì cô Poppy thì một phen hú vía tá hoả đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng luôn.- Ôi Merlin chuyện gì đang xảy ra vậy.- Khi trò Mina vừa ra khỏi phòng thì có một tiếng nổ lớn làm mấy cửa kính trong phòng và đâu ra 2 cái thằng tử thần thực tử và tôi và trò ấy mới đấu tay với mấy đứa đó.Cô Pince và hắn đỡ em lên giường tiện cho cô Poppy điều trị cho em. Hắn thở dài. Chưa kịp thở xong thì cô McGonagall với huynh trưởng các nhà, bộ ba vàng và cả Seamus ập đến cùng lúc cô Pop đi ra thông báo với vẻ mặt có chút buồn và hụt hẫng.- Trò Mina bị thương ở trán nhưng không ảnh hưởng đến hệ thần kinh, cơ thể bị suy nhược do thiếu hụt chất dinh dưỡng trong khoảng thời gian dài hoặc do học tập quá sức và có một điều kì lạ...Trên tay trái của trò ấy có 2 vết sẹo giống như trò ấy bị tra tấn hay gì đấy tôi không rõ.Mọi người ai đấy đều hoảng hốt trước những lời mà cô nói, điều quan trọng là tại sao em lại giấu Hermonie, Sean và cả hắn về vết sẹo kì lạ.- Tạm thời tối nay để trò ấy ở lại đây tôi sẽ chăm sóc, sáng mai mọi người có thể đến thăm cũng được.Hắn cùng Blaise trở về Đại Sảnh Đường, hắn cứ ngoái đầu nhìn về phía trạm xá trong vô vọng. Tâm can hắn như có con dao đâm thẳng vào tim, hắn vẫn chưa tin chuyện đã xảy ra, em ngất xỉu rồi mấy cái vết thương rồi cả vết sẹo to đùng trên cánh tay trái của em.
- Mọi chuyện sao rồi.Pansy tiến lại gần nhận thấy 2 người bọn họ có chuyện không ổn.- Mina bị thương giờ đang nằm trong trạm xá.Blaise nhìn sang, hắn gật đầu đồng ý rồi cậu ta mới nói tiếp.- Tao nghĩ con nhỏ ấy sẽ ổn thôi, tao nghĩ nhỏ sẽ sớm vượt qua.Pansy trấn an hắn bằng câu nói an ủi.
Cả tối hôm ấy tất cả các nhà đều phải ngủ ở Đại Sảnh làm hắn nhớ về năm học thứ 3 hắn cũng đã từng nằm ngủ trên sàn. Lâu lắm rồi mới có cảm giác như thế này, sàn thì mát lạnh đúng kiểu có giấc ngủ ngon vào mấy tháng hè, dù gì hắn cũng phải làm quen rồi mai mốt vô ngục thì khỏi bỡ ngỡ. Hắn cố gắng chợp mắt nhưng chẳng thể nào làm được, có thể do hắn lo lắng cho ai kia nên không thể ngủ được.
Còn em sau khi rời vào trạng thái hôn mê thì luôn thấy lại vài kí ức cũ tồi tệ nhưng nó cứ đứt quãng, rồi mờ mờ ảo ảo chẳng thể nào hoàn chỉnh được. Trong phút chốc thì nó hiện ra một nơi nào đấy, nhưng cứ chầm chậm rồi rõ dần. Khung cảnh hiện lên đại loại như một phiên toà xét xử, có chú Kingsley làm thẩm phán của phiên này. Có rất nhiều người tập trung kể cả cánh nhà báo nhưng không khí ở đây rất nhộn nhịp à không phải nói đúng hơn là nhốn nháo. Có một cô gái tóc ngắn ngang vai màu đen bận một bộ vest đen chân mang giầy cao gót cùng màu với bộ trang phục mà đang diện. Cái gì có cả hắn, bà Narcissa và cô McGonagall, nhưng điều hết sức kì lạ là cô gái tóc ngắn kia là ai mà khiến cho mọi người ở đây phải dậy sóng rồi lại im lặng một cách bất thường. Bầu không khí nó ngột ngạt đến mức khó chịu.
- Luật sư, tại sao cô cho rằng cậu ta không vô tội.- Lý do ư.- Đúng vậy thưa luật sư.- Nếu như tôi nói thân chủ của tôi khi ấy bị dồn vào thế bí thì sao nhỉ.Sau câu nói của cô gái ấy làm cho mọi người bàn tán xì xào.- Thế bí là sao?- Quý ngài bình tĩnh nào, thế bí ở đây là người nhà của thân chủ tôi lúc bây giờ bị bắt làm con tin và cái chết cận kề từng phút từng giây .Ông ta gật gù có vẻ đồng ý- Vậy ông sẽ làm gì nếu ông trong hoàn cảnh ấy?Tôi à tôi sẽ không tham gia và tìm cách khác cứu người thân của tôi.- Tôi sẽ không nghĩ quý ngài sẽ làm như thế.- Thưa quý ngài hãy suy nghĩ thật kĩ rồi hãy trả lời. Nếu là tôi thì tôi cũng làm như thân chủ của tôi vậy.Người đàn ông kia có vẻ ngạc nhiên trước câu nói của cô gái ấy.
Cô gái ấy là ai mà khiến cho cả phiên toà phải dậy sóng, giọng nói của cô ta có phần đáng sợ, trầm tĩnh, điềm đạm và cả sự từng trải giống như những người bất tử. Khi cô quay sang nói chuyện với thân chủ cô ta vô tình em thấy được đôi mắt rất giống em nhưng nó rất đáng sợ làm cho em có chút ớn lạnh..
.
.
- Malfoy phải không? Ở lại đi tao có chuyện tính nói với mày.Hắn quay trở lại với bước chân nặng nề và đầy miễn cưỡng.- Mày sang đây thăm con nhỏ này đúng không?Hắn gật đầu một đầy dứt khoác.- Nhìn nhỏ rất đẹp đúng không?- Đúng vậy.Hắn và cậu cùng cười nhưng đấy chỉ là cái cười nhẹ. Đúng là đôi khi nói chuyện về vấn đề về cô gái nào đấy thì họ lại thoải mái hơn.- Tao khá ghen tị với mày đấy.- Sao lại ghen tị?- Vì mày là người mà nhỏ thích, chứ không phải là tao.- Tao cứ nghĩ từ trước tới giờ nhỏ thích mày.- Sai rồi người mà nhỏ thích chính là mày.-....- Tuy là tụi này chơi thân nhưng nhỏ luôn coi tao là bạn từ trước tới giờ. Con nhỏ này miệng luôn bảo mình không xinh nhưng xinh thật, bảo ổn nhưng lại không. Không bao giờ thừa nhận mình là tiên lâu lâu lại lộ đặc điểm của nó. Lúc nào cũng đi lại với mấy cái luật, doạ tí thì sợ khóc không thì đánh vào lưng, đúng là cái thứ ngang ngược.Hắn khựng lại lắng nghe lời mà cậu ta nói về em nhưng cậu ta thiếu 1 điều em là người con gái đầu tiên đấm hắn vào đầu năm 3 trước Hermonie.Cậu ta đắp lại chăn cho em, chiếc áo thun màu trắng tay lỡ nhưng rộng thùng thình để lộ vết sẹo lớn trên cánh tay, em ngủ trông thật yên bình làm sao. Đôi môi đỏ mọng làm cho bao nam nhân muốn cấp ẩm cho nó, sóng mũi cao, làn da tuy ngăm nhưng nó làm nên vẻ đẹp đặc trưng làm nên thương hiệu của em.
Khoảng 2 ngày sau thì em mới thức dậy, khi mới thức dậy thì mọi người nhìn em làm cho em có chút choáng voáng. Em sờ lên đầu thì cảm giác như đầu em băng bó, lúc này đầu em đau như búa bổ làm em khó chịu vô cùng nhưng rồi trong thoáng chốc nó lại biến mất.- Mina mày thấy ổn hơn chưa?Seamus ngồi kế bên hỏi thăm em.- Tao thấy đỡ chút, mà sao tao vô đây vậy...Tao nhớ tao đứng trước thư viện và...- Bồ được cô Pince và tên Malfoy đỡ vào đây, lúc đó trán bồ chảy máu quá chừng.Ron khoanh tay đứng kế Hermonie ở cuối giường em, gương mặt của cậu ta giãn hơn khi nãy rất nhiều.- Cái gì bồ nói thằng Dr...Draco nó đỡ mình vào đây à?- Nó bế bồ vào đây.Gương mặt em bây giờ tràn đầy sự hoang mang đến tột độ sau lời nói của Ron.- Mini này.- Hửm...- Cái vết sẹo trên tay cậu khá giống của Hermy.Harry bây giờ mới lên tiếng.- Cái này ư, thì do mình bị cây liễu roi nó quật trúng thôi.Em giơ tay trái chỉ vết sẹo lên cho mọi người xem, sau một hồi nói chuyện với mọi người thì cô Poppy đuổi nguyên đán ra ngoài cho em có không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi, nhưng Sean cậu ta xin ở lại chăm sóc cho em nên cô mới đồng ý cho cậu ta ở lại.- Mini...- NgheEm đan mười ngón tay lại rồi dựa vào thành giường nghỉ ngơi.- Mày có với thằng Draco có mối quan hệ gì không?- Là sao?- Kiểu như tao thấy mày có vẻ như thích nó với lại bữa đó mày có nói cái gì con rắn ngu ngốc gì đấy....Em không nói gì mà cứ nghịch mấy đầu ngón tay của mình, không gian yên tĩnh em bần thần không nói gì.- Nếu không phải thì...- Sao mày biết tao thích nó?- Hả mày nói gì.- Sao mày biết tao thích nó?
Cậu ta vẫn tiếp tục nói nhưng gương mặt trông thoáng buồn.- Tao thấy có lần ai đó nói tới tên thằng nhà Malfoy ấy là mày đỏ cả 2 tai luôn với lại mày không còn đánh nói nữa nên tao mới nghĩ là như thế.-...- Mày đói không?Cậu ta nhìn thấy vẻ mặt khó nói liền chuyển sang chủ đề khác mong em sẽ ổn.- Đói chứ sao không, đợi tới giờ trưa xuống ăn.- Nhất trí với mày.- Mà khi tao ngủ có chuyện gì xảy ra nữa không?- À đúng rồi, chú Kingsley đến đây tìm mày đấy, mà hồi hôm bữa có phải mày đấu với con của ông cựu Bộ Trưởng à?Em gật đầu đồng ý làm cho cậu bạn thân có chút ngạc nhiên và bất ngờ.- Ghê ghê chị tui coi vậy mà xử luôn tử thần thực tử đang bị truy nã gắt gao nhất luôn.Em liền đánh vào vai cậu ta nhưng khi vừa đánh cậu ta cái thứ 2 thì cánh tay trái em bị đau nên em lườm cậu ta một phát. Nói chuyện vài chủ đề nhảm nhí rồi cũng gần tới giờ ăn, cậu ta cõng em đến Đại Sảnh Đường để dùng bữa trưa. Khi em mới vừa tới nơi thì mọi người tập trung lại làm cho không khí náo nhiệt hơn hẳn. Mất một lúc sau thì mới thoát khỏi đám đông ấy nếu không nhờ mọi người ở Gryffindor giúp đỡ thì còn lâu mới ăn trưa được. Vẫn chỗ ngồi như mọi hôm em vẫn ngồi đối diện với Seamus và Tam Giác Vàng, cả nhà ai cũng hỏi thăm kể cả ông Nick Suýt Mất Đầu. Bữa trưa hôm đó em ăn rất ngon lành vì do mấy ngày rồi em chưa có cái gì lót dạ.- Trời nhìn chị tui ăn ngon quá à.- Mày ăn đi lát còn cõng tao nữa- Biết rồi biết rồi vợ HOÀNG TỬ SLYTHERIN.- Mày mới nói cái gì mà tao là vợ ai.Em lên giọng nghe khá chói tay.- Không có gì.Em vừa ăn vừa nghĩ ngợi, liệu có khi nào giấc mơ ấy là điềm báo cho cả em và hắn nếu nó là thật vậy cô gái có mái tóc ngắn không lẽ nó là em. Sao mà em lại thay đổi quá nhiều và lý do tại sao em và hắn lại ở đó chứ. Em vẫn còn đang suy nghĩ bân quơ thì có thư cú gửi tới làm em phân tâm một chút, đó là thư gửi từ Bộ nhưng trên thư không để ai gửi mà chỉ để người nhận là em. Nhanh chóng mở lá thư ấy, hoá ra vị trí luật sư biện hộ mà em ứng cử ở toà án được chấp nhận. Em bất ngờ đứng dậy nhưng lỡ hét lên làm cho mọi người xung quanh nhìn bằng con mắt chấm hỏi to đùng làm em phát ngượng.- Con này mày bị khùng à.Seamus nhìn em như con điên.- Gì vậy bồ?- Mình trúng tuyển vị trí mình ứng cử rồi Hermonie.- Chúc mừng bồ nha.- Chúc mừng chị nha.Tất cả mọi người xung quanh đều chúc mừng em.- Có vẻ như vợ mày khoẻ lại rồi nhỉ Malfoy.Mattheo vẻ mặt giang xảo nhìn hắn.Hắn nở nụ cười nhếch mép đặc trưng nhìn về phía ai kia và em cũng về nhìn ai kia .
Em vừa ăn vừa nghĩ ngợi, liệu có khi nào giấc mơ ấy là điềm báo cho cả em và hắn nếu nó là thật vậy cô gái có mái tóc ngắn không lẽ nó là em. Sao mà em lại thay đổi quá nhiều và lý do tại sao em và hắn lại ở đó chứ. Em vẫn còn đang suy nghĩ bân quơ thì có thư cú gửi tới làm em phân tâm một chút, đó là thư gửi từ Bộ nhưng trên thư không để ai gửi mà chỉ để người nhận là em. Nhanh chóng mở lá thư ấy, hoá ra vị trí luật sư biện hộ mà em ứng cử ở toà án được chấp nhận. Em bất ngờ đứng dậy nhưng lỡ hét lên làm cho mọi người xung quanh nhìn bằng con mắt chấm hỏi to đùng làm em phát ngượng.Neville hốt hoảng chạy vào với Luna và Cho Chang với vẻ mặt hồ hởi.- Chuyện gì vậy Neville?- Có người gửi thư cho hai bồ đến từ Sở Thần Sáng và có lá thư không để tên người gửi mà chỉ để tên người nhận là Mina nữaNeville dưa cho em, Ron và cả Harry hai lá thư đề tên người gửi đến từ Sở Thần Sáng, nhưng của em lại để tên người nhận lại được viết rất đẹp rất cổ kính mùi mực thơm thoang thoảng mùi lavender. Không chần chừ cả 3 đều mở lá thư ấy, của Ron và Harry là thư trúng tuyểnThần Sáng nhưng lá thư của em toàn tiếng Pháp." Ma bien-aimée Noémi,
Comme vous le savez probablement, notre famille a une tradition selon laquelle tous les 100 ans, I'héritier passera à la fille du patriarche, pas au fils. Cette année, la tradition est revenue dans notre famille, mais je n'ai pas de fille, elle vous a donc été ttransmise. Je ne m'attends pas non plus à ce que vous puissiez le terminer avec brio et vous pouvez refuser de le faire car les règles sont susceptibles de changer. Enfin, je vous demande de bien réfléchir à cette responsabilité, si je ne suis pas assez malin, cela peut aussi provoquer une catastrophe pour toute la famille et je vous souhaite de la clarté dans toutes vos opinions et votre santé
S.N.Z "
( Noémi yêu quý của ta,
Có lẽ như cháu đã biết, gia tộc chúng ta có truyền thống rằng cứ 100 năm người kế thừa sẽ chuyển sang cho con gái của trưởng tộc chứ không phải là con trai. Năm nay truyền thống ấy lại đến với gia đình chúng ta nhưng ta lại không có con gái nối dõi nên nó đã được truyền lại cho cháu. Ta cũng không mong rằng cháu có thể hoàn thành nó một cách xuất sắc được và cháu có thể từ chối về việc này bởi vì luật có thể thay đổi. Sau cùng ta mong cháu hãy suy nghĩ thật kĩ về trọng trách này nếu ta không đủ minh mẫn cũng có thể xảy ra đại hoạ cho cả gia tộc và ta chúc cháu sáng suốt với mọi ý kiến và sức khoẻ của mình.
S.N.Z )
Hai vai em nhún xuống quả thật đây là trọng trách vô cùng lớn, em vừa muốn nhận nhưng lại không muốn một dù chỉ một chút. Em vẫn chưa đủ chính chắn để có thể đưa ra các quyết định lớn ảnh hưởng đến cả toàn tộc với lại em chính là kẻ bị cả tộc kì thị từ khi được ông bà nội nhận nuôi. Có kẻ cho rằng em chính là hậu quả của mối tình vụng trộm của má em với kẻ ngoại tộc nhưng chỉ có gia đình em vẫn tin rằng em chính là con của ba má.Khi em được thư báo nhập học của trường thì họ đỡ kì thị hơn nhiều nhưng họ lại bắt đầu nghi ngờ em có vài mối tình KHÔNG-ĐƯỢC-CHÍNH-CHẮN khi em học năm thứ 4, năm thứ 5 nhưng em chẳng thèm để ý đến chúng vì họ có phải là em nên họ muốn nói gì mà họ nói. Khi năm cuối em nghỉ học vì một vài chuyện không đáng muốn họ lại cho rằng em bỏ nhà theo trai ( ừ thì đi theo 4 ông anh trai thôi), khi trận chiến kết thúc thì bọn họ mới tá hoả vì sự thật không như họ nghĩ.
Nếu nghĩ họ chỉ trích chỉ có như thế thì nó chỉ là lớp băng nổi của tảng băng chìm từ những chuyện tao lao ấy họ còn cho rằng em chẳng có đặc điểm gì của tộc tiên như làn da trắng, đôi mắt to tròn và cả giọng nói phải thanh tao, trong trắng ( giống như đi thi hoa hậu).
Với tính cách khác biệt rạch ròi, luôn xem trọng quyền bình đẳng dù là ở giới muggle hay phù thuỷ. Vì sự khác biệt như thế mà chính em luôn bị các con trai của nhiều gia đình có ý định hãm hiếp rồi giết em để có thể rảnh mắt hơn, mà họ chẳng hiểu rằng càng làm như thế em càng mạnh mẽ từ trong ra ngoài có nhiều lần em còn làm cho mấy tên đó phải câm họng trước mặt gia đình.
Em không hiểu mấy cái nguyên tắc khùng điên ấy mà cũng nói được nhất là cái giọng nói phải thanh tao, trong trắng thiệt là nực cười thanh tao, trong trắng mà cư xử với người trong tộc chẳng ra cái đéo gì. Giống như con gái đẻ ra phải thoả mãn cái nhìn và cái tình...chẳng khác gì cái máy thoả mãn đàn ông. Mang danh tộc tiên mà hành động thì chẳng ra tiên.
Em cười nhếch mép đầy sự khinh bỉ và rồi cất hai lá thư ấy vào trong áo khoác rồi rời khỏi Đại Sảnh đi đến trạm xá để cô Pop kiểm tra sức khoẻ.- Sức khoẻ của trò hồi phục nhanh hơn những gì mà ta nghĩ đấy trò Zana. Chỉ cần một tuần nữa trò có thể hồi phục hoàn toàn, tối nay trò không cần ở lại đây mà nhớ sau giờ ăn trưa và ăn tối hãy sang đây để ta kiểm tra vết thương và thay băng cho trò.Em gật đầu lia lịa, ngồi im để cho cô thay băng trên trán mà lòng em thấy phấn chấn hơn nhiều hơn so với khi nãy. Rời khỏi trạm xá thì hắn đứng đợi em ở gần đó, cả hai nói chuyện và đi dạo cùng với nhau khắp hành lang trường làm cho bao kẻ ganh tị.
- Khi nãy tôi thấy em có vẻ vui quá nhỉ.- Tao được trúng tuyển vào vị trí luật sư biện hộ của toà.Hắn ngạc nhiên với điều mà em nói, không ngờ cô gái thường xuyên đòi đấm hắn lại có ước mơ trở thành luật sư. Khá nhiều lần hắn thấy em đối đáp với vài kẻ bắt nạt mình kết quả em luôn là kẻ thắng và đôi khi hắn phải chịu thua trước em không phải là vì nhường mà do những điều em nói đều chính xác và không lệch đi đâu được.Hắn đột nhiên nắm lấy đôi tay của em, phải nói là em cực kì bất ngờ trước cái hành động này của hắn. Gương mặt em đỏ hẳn lên vì có chút xấu hổ nên em đành quay sang nhìn chỗ khác, hắn nhận ra điều ấy liền trêu chọc càng làm cho em đỏ mặt hơn. Học sinh hai nhà Slytherin và Gryffindor đứng ở trên lầu thưởng thức bộ-phim-tình-cảm-có-1-0-2 mà suýt xoa liên tục.
- Dễ thương quá đi.- Thôi mấy bây đừng có nói thế thằng Seamus nó khóc giờ.- Mày mới nói gì...Á à thì ra mày chọn cái chết Blaise.Cậu ta giả bộ đưa nắm đấm hù Blaise.
- Tao có nói gì đâu.- Im lặng được không mấy bồ.- Được rồi....Cả 2 người bọn họ im lặng trước lời nói của Hermonie.( bỏ qua những lời nói gato ấy....)Em che mặt chạy đi lên lầu mà bắt gặp mọi người đang đứng ở đó, ra vẻ như không có gì rồi vội chạy đi.- À...ai là phụ huynh của trẻ lạc Mina xin hãy nhận trẻ lạc ở trên đây.Ron nói lớn như muốn ám chỉ cho hắn về vị trí của em.Mọi người ra sức bắt em lại nhưng không được càng làm cho không khí ngôi trường nhộn nhịp hẳn ra, các giáo sư chỉ biết đứng cười trước sự nhây của đám học trò hai nhà. Sau một hồi bị rượt đuổi thì em bị hắn bắt ngay kí túc xá nhà trước sự bày mưu tính kế của hội anh em cùng nhà. Khỏi nói em vùng vẫy còn hơn con lăng quăng khi bị hắn bắt lại làm cho mọi người đều cười được mùa.
.
.
Tình hình của trường ngày càng được thắt chặt với mọi học sinh và giáo sư rất gắt gao, còn hai tên tử thần kia thì bị lãnh án tử hình nhưng điều khiến cho tất cả các giáo sư thắc mắc tại sao hai tên đấy lại vào khuôn viên trường mà không bị phát hiện.
Vài ngày sau thì tất cả mọi người luôn thấy em và hắn đi cùng với nhau sau giờ ăn rồi dần dà cũng trở thành thói quen và hai tuần trôi qua rồi tình cảm cũng dần thêm lớn, chỉ là hắn có điều muốn nói với em nhưng hắn sợ nó chính là kết thúc cho mối tình ngắn ngủi này. Mỗi lần như thế khi nhìn thấy ánh mắt em hắn có phần e sợ nó không khác gì khi má hắn nhìn ba hắn như thể biết tỏng điều bí mật gì đấy. Lạ thật ! Còn em thì mấy cô gái hai nhà kia luôn hâm doạ đòi sẽ giết em, tính ra họ vẫn chưa biết một khi em nổi giận thì đến cả ông Nick còn không cản nổi.
Ngồi ăn chiếc sandwich ngon lành rồi tám chuyện với hội anh chị em cùng nhà nhưng không ngừng dùng thuật bế quan bí thuật để thâm nhập vào bộ não người kia nhưng lần nào cũng bị thất bại như thể hắn biết em đang làm cái trò con bò này. Quay sang nhìn về phía ai kia rồi ném cho cái nhìn dỗi hờn. Hắn phải bật cười trước cái sự ngô nghê của em làm cho em càng làm vẻ mặt dỗi hờn.- Hứ ai thèm nhìn ngươi chồn thúi.Em quay người lại rồi tiếp tục ăn nốt cái bánh.- Thiệt tình con đuôi ngựa.(Tui mệt hai người quá)Rời khỏi Đại Sảnh, em ngại ngùng nắm tay hắn rồi vội vàng hôn lên má hắn đầy ngại ngùng.- Mới làm cái gì đấy.Hắn hạ giọng nhìn em với ánh mắt như thể em làm chuyện gì tội lỗi lắm vậy.- Ơ..- Làm lại được không?Hắn nắm chặt tay em, nhìn thẳng vào mắt đôi mắt nai to tròn của em.- Mất giá quá Draco...Em hôn trên má hắn làm cho bao con người đang xem ' phim tình cảm phờ ri ' kia phải há hốc mồm.- Đù moá chị nhà bạo dữ.- Mù mắt tao rồi bây ơi.- Gọi cấp cứu đi bây ơi tao sắp mất máu.Khi mọi người chưa kịp hoàn hồn thì hắn hôn lên trán em làm cho mọi người thêm một phen bất ngờ.- Ôi Merlin tao mới thấy gì đó?Dean vui vẻ nói.- Woa.....Harry nhìn về phía em và hắn mà đầy sự trầm trồ.- Ghê dữ, ghê dữ...- Chết tao rồi bây ơi.- Nhìn dễ thương quá à.- Á...đù.
- Ta không ngờ đấy.Nick suýt mất đầu cũng tham gia vào cuộc vui này.Và tất nhiên cuộc vui nào cũng phải kết thúc bằng sự phá đám của ông thầy giám thị nghiện mèo.- Ta thấy các trò khá rảnh.Ông thầy châm chọc bọn học trò bằng cái giọng ồn ồn khàn đặc.
Sau câu nói của ông thầy chuyên gia phá đám thì bọn học sinh cũng giải tán hết, nhưng cái tính nhiều chuyện thì vẫn tụ lại chỗ khác hóng cái cặp kia còn hắn và em cùng nhau đi vào thư viện làm cho mọi người đi tìm khắp trường.
- Này sao lại vào cái chỗ chán ngắt này.Hắn kéo đầu cái cà vạt cho thoải mái hơn.- Mọi người khi nãy dòm ngó tao với mày đấy.Em quay sang đưa ngón trỏ chặn ngay đầu môi hắn.Ngạc nhiên trước hành động này nhưng nó lại làm cho hắn rất kích thích, chạm lên bờ môi đỏ mọng của em thật dịu dàng. Đôi môi mềm mại của em càng khiến hắn kích thích hơn, em cầm đôi tay mà hắn đang chạm lên môi em.- Em không thích à.- Lưu ý đây là chốn đông người thưa thiếu gia Malfoy.Em đứng lại gần hắn khoảng cách rất gần nhưng không quá đỗi.- Thôi được rồi, em muốn chọn sách gì.- Tao chọn được rồi.Cầm trên tay là cuốn sách về luật của giới pháp thuật.- Có vẻ như em thích công việc này.- Không những như thế nó còn là truyền thống gia đình nhà tao.Em nở nụ cười tươi làm cho nhịp tim hắn trễ lại vài nhịp.Hắn cũng lấy đại một cuốn sách gần đó rồi ngồi đọc sách cùng em. Dù em hay là hắn thì đôi khi họ cũng nhìn lén đối phương rồi nở nụ cười ngại. Nắm lấy bàn tay em mà lòng như muốn nổ tung hơn cả pháo hoa. Quay lại hội anh chị em cùng nhà thì đành bỏ cuộc sau khoảng thời gian tìm kiếm đầy mệt mỏi nhưng công sức của họ cũng được đền đáp lại rất xứng đáng khi bắt gặp cảnh hắn nắm tay em trong thư viện.- Harry hình như em thấy chị Mina với tên kia trong thư viện.Ginny chỉ tay hướng về phía em và hắn đang ngồi.- Anh thấy rồi, công nhận họ tiến triển nhanh thật.Harry ôm cô bé vào lòng rồi hôn lên trán.- Em cũng thấy vậy.- Blaise, có phải là Draco với Noémi phải không?Pansy ôm tay Blaise rồi chỉ về phía em và hắn.- Đúng rồi đấy sweetie.Còn Ron và Hermonie thì thấy toàn bộ khung cảnh trước khi hắn nắm đôi tay em. Họ chọn chỗ ngồi gần đó nhưng vẫn bị em phát hiện.- Sao mà cứ lén la lén lúc như ăn trộn thế Ron.- Không khéo thì hai đứa tụi mình phá họ.Ron lấy cuốn sách che mặt nhưng chừa hai con mắt nhìn phía bên kia.Em nãy giờ cứ cười tủm tỉm không nhịn nổi, em sớm biết dù gì cũng có chuyện này.- Sao vậy bộ trên mặt tôi có gì à.Hắn quay sang vén mái tóc em lên tai.- Có dính cái sự đẹp trai....tại có vài người đang nhìn lén đấy.Em chỉ về phía Ron-Hermonie, rồi về phía sau là vị trí của Harry-Ginny và sau cùng phía trái cùng bàn với Harry-Ginny là cặp Blaise-Pansy.Hắn quay sang tứ phía mà nhìn đúng theo lời em nói thì có mặt họ cả. Hắn ném cái nhìn cho Blaise và Pansy có đôi chút sự khinh khỉnh. Em vội cất sách về vị trí cũ định bụng sẽ bắt quả tang 3 cặp kia nhưng bị hắn ngăn lại.- Kệ họ đi.- Được thôi.Rồi cả 2 cùng nhau nắm tay rời khỏi thư viện để xuống dùng bữa trưa.Khỏi nói thì cái chuyện em hôn má hắn thì ôi thôi tới mấy con ma còn biết, thành ra cả nhà có lý do thích hợp để cà khịa.- Ôi Merlin, bà chị mà tôi biết cũng bạo gan dữ.Em ăn món súp bí ngô mà làm lơ về câu nói của Dean.- Bày đặt nắm tay đồ, ngại ngại mà khoái khoái chảy nước miếng nha.Ron và Harry đồng thanh trêu chọc em.- Bồ với hắn có vẻ tiến triển nhanh thật đấy.Hermonie có vẻ hào hứng hơn so với mọi ngày- Không đâu bồ.Em ngượng đỏ mặt như trái cà chua chín.- U là trời bày đặt chỉ chỉ chỏ chỏ rồi bị ai kia cản nên không bắt quả tang chứ gì.- Xí, tại không muốn chứ bộ.Lè lưỡi trêu hội anh em cùng nhà.Ở bên dãy bàn Raevenclaw có một con người con trai luôn nhìn về dãy bàn Gryffindor bằng ánh mắt u buồn.- Michael này bồ ổn không?Cho Chang quay sang hỏi thăm cậu ta.- Mình ổn mà Cho.- Có thật là cậu đang nhìn về phía Noémi đúng không?- Không đâu bồ.- Vậy thôi.Cho Chang cũng không còn nói chuyện với cậu ta mà thay vào đó nói chuyện với Luna.1 người con gái cả 2 chàng trai đều đem lòng thương mến nhưng chỉ có một người duy nhất có thể cùng em đi hết quãng đường. Con tim và lí trí cái nào liệu sẽ thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com