Doraemon Tsukarete Genjitsu Kara Nigeru Book 1
Giờ thì tôi bắt đầu lại từ đầu Khung cảnh xung quanh đã rải đầy lá . Dấu hiệu cho biết là học kì mới à ? Chắc là vậy rồi ." Tuyệt thật ... Mà , cũng chán thật "
Tại một ngôi trường cao trung " Aaa , cậu ấy kìa "" Ngầu wá đi mất " Không gì cả . Chỉ là những nữ sinh xunh quanh lẫn những người trong câu CLB hâm mộ Nobita . Với cậu , nó thật là vô nghĩa. " Oi , này Nobita-san ! "" Chào Fumika . " Một câu đáp lại chẳng đâu vào đâu có thể nói là mất lịch sự . Nobita cũng chẳng nhìn mà nói với cô ấy nữa .
Không quan tâm đến những lời nói đó. Cậu vẫn trong tư thế đút 2 tay vào túi quần . Không mặt vẫn không hề có cảm xúc . Đặc biệt là sự sống ở còn 2 ngươi . Một màu đen [ trống rỗng ] ." Mou , chí ít phải trả lời tớ chứ ! " Không trả lời , Nobita bước nhanh vào trong lớp. " Ừm , có chuyện gì à Nobita-san ? " " Không biết ! " Cô gái mỉm cười , cậu vẫn như thế. Vẫn lạnh nhạt , thiếu sự sống . Tuy vậy nó mới là thứ mà Mizuki thích cậu .
Cũng chả biết sao họ không tấn công bằng dao nhỉ ? Mà vậy thì tốt ." Của ông bác phải ko ? "" Tôi cảm ơn cậu có thể cho tôi ... " Chưa kịp xưng tên hay hỏi tên nữa mà Nobita đã chuồn đi mất hút rồi . Không biết cậu có việc gì gấp hay ko đây. ✿✿✿" Xui xẻo quá đi ! " Nobita nằm trãi dài trong căn phòng của mình. Nhìn nó sẽ trống vắng nếu ko có cái bàn vi tính , bàn học với cái tủ lạnh toàn là nước lọc. " Lâu rồi nhỉ Shisou ? Cuộc sống bây giờ tẻ nhạt lắm chả có gì ... Có gì thú vị cả ... Chả ... C...ó . Và thế là màn đêm đã bao quanh . Ko phải là ko gian kì lạ nào cả . Chỉ đơn giản là Nobita đang ngủ thôi. Trong tư thế cuộn người như để chịu đựng 1 thứ cảm xúc đau đớn . [ End ] Cũng đã lâu rồi nhỉ ? Nay tôi muốn thay đổi chút đỉnh nên viết thôi . Coi như tôi xin lỗi nhé ^^ .
( Thánh Nô đây nhé ^^ )
Chàng trai với mái tóc đen ngước nhìn trên bầu trời . Trong nó thật tinh khuyết . Cơ mà nó lại dẫu lên 1 nổi buồn ko nguôi .Tại một ngôi trường cao trung " Aaa , cậu ấy kìa "" Ngầu wá đi mất " Không gì cả . Chỉ là những nữ sinh xunh quanh lẫn những người trong câu CLB hâm mộ Nobita . Với cậu , nó thật là vô nghĩa. " Oi , này Nobita-san ! "" Chào Fumika . " Một câu đáp lại chẳng đâu vào đâu có thể nói là mất lịch sự . Nobita cũng chẳng nhìn mà nói với cô ấy nữa .
Không quan tâm đến những lời nói đó. Cậu vẫn trong tư thế đút 2 tay vào túi quần . Không mặt vẫn không hề có cảm xúc . Đặc biệt là sự sống ở còn 2 ngươi . Một màu đen [ trống rỗng ] ." Mou , chí ít phải trả lời tớ chứ ! " Không trả lời , Nobita bước nhanh vào trong lớp. " Ừm , có chuyện gì à Nobita-san ? " " Không biết ! " Cô gái mỉm cười , cậu vẫn như thế. Vẫn lạnh nhạt , thiếu sự sống . Tuy vậy nó mới là thứ mà Mizuki thích cậu .
Cũng chả biết sao họ không tấn công bằng dao nhỉ ? Mà vậy thì tốt ." Của ông bác phải ko ? "" Tôi cảm ơn cậu có thể cho tôi ... " Chưa kịp xưng tên hay hỏi tên nữa mà Nobita đã chuồn đi mất hút rồi . Không biết cậu có việc gì gấp hay ko đây. ✿✿✿" Xui xẻo quá đi ! " Nobita nằm trãi dài trong căn phòng của mình. Nhìn nó sẽ trống vắng nếu ko có cái bàn vi tính , bàn học với cái tủ lạnh toàn là nước lọc. " Lâu rồi nhỉ Shisou ? Cuộc sống bây giờ tẻ nhạt lắm chả có gì ... Có gì thú vị cả ... Chả ... C...ó . Và thế là màn đêm đã bao quanh . Ko phải là ko gian kì lạ nào cả . Chỉ đơn giản là Nobita đang ngủ thôi. Trong tư thế cuộn người như để chịu đựng 1 thứ cảm xúc đau đớn . [ End ] Cũng đã lâu rồi nhỉ ? Nay tôi muốn thay đổi chút đỉnh nên viết thôi . Coi như tôi xin lỗi nhé ^^ .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com