TruyenHHH.com

Dong Song Khong Tro Lai Truyen Reup

DÒNG SÔNG KHÔNG TRỞ LẠI _ 22 .
   Những cơn gió se se lạnh của tháng 12 báo hiệu mùa đông đã về , năm nay thời tiết dường như lạnh hơn nhiều so với những năm trước , cả Saigon cũng khoác lên cho mình chiếc áo mới , mọi người ra đường với những chiếc áo ấm đủ kiểu trông thật đẹp mắt , đi đâu cũng nghe những bài nhạc đón mừng giáng sinh , dọc theo hai bên đường nguyễn tri Phương những cây thông Noel được bài bán cùng với những trái châu lấp lánh , và những dây kim tuyến vô cùng sặc sở ...
   Đương nhiên Thịnh cũng rinh về căn nhà mình một cây thông xinh xắn như thế vì đây là mùa giáng sinh đầu tiên anh và Dương sống cùng nhau ở Saigon mà ...cũng như bao ngày cứ mỗi chiều tan học Anh chạy qua đón Dương trước cửa trường Đại học bách khoa trên đường Lý thường Kiệt , Anh dựng xe trên lề chờ đợi ...
   Dương từ trong trường đi ra thì từ đâu Lý Nam chạy đến cặp vai cậu nói chuyện vui vẻ , sự vô tình này Dương hoàn toàn ko để ý tới , nhưng khi ra tới cổng trường Dương thấy Thịnh đang đứng đợi Cậu mới sực nhớ nên vội đẩy Lý Nam ra rồi chào bạn đi nhanh về phía Thịnh , nở nụ cười vui vẻ hỏi .
  _ Anh chờ em lâu chưa ?
  _ lên xe đi về ...Thịnh đáp cộc lốc .
  Trên đường đi Dương hỏi gì Thịnh cũng im lặng về tới nhà Dương cứ nghỉ Thịnh đang đói bụng nên lật đật thay đồ đi nấu cơm ngay , trong khi đó Thịnh bỏ về phòng đóng cửa lại ...Dương làm thật nhanh rồi chạy lên phòng thấy Thịnh nằm đó vẫn chưa tắm nên hỏi .
  _ sao Anh ko tắm rồi xuống ăn cơm , em làm xong hết rồi .
_ Anh ko muốn ăn ...Thịnh đáp
  Dương ko hiểu sao hôm nay Thịnh lại khó chịu như vậy , cậu suy nghỉ một chút rồi bước tới hỏi Thịnh .
  _ Ai làm anh khó chịu vậy , có phải thằng Lý Nam cặp vai em ko ?
   Thịnh im lặng .
  Dương nhoẻn miệng cười nói .
  _ Nó chỉ là bạn thân nên tự nhiên vậy thôi , làm sao bằng Thịnh số 1 của em được .
  Dương cuối xuống hôn Thịnh cởi giày cho Anh .
   Thịnh ngồi dậy nhìn Dương nói nghiêm khắc .
  _ Em đã biết là Anh ko thích như vậy mà .
  Mặc dù thái độ Thịnh rất trẻ con , nhưng Dương lại thấy thích thú nên ngoan ngoãn đáp
  _ Da biết rồi Đại ca , sau này em sẽ ko cho nó làm như vậy nữa .
  Nói rồi Dương nhào tới nằm đè lên mình Thịnh , Cậu hăm dọa .
  _ bây giờ có chịu đi tắm ăn cơm ko ? hay là muốn em xử tại đây ....?
  Thịnh hết giận ngay bật cười ra lệnh .
  _ Em vào kỳ lưng cho Anh tắm , nhưng tuyệt đối ko được làm gì hết nhe , phạt em đó .
  Dương giả bộ đau khổ kêu lên .
  _ Anh dùng hình phạt gì dã man quá vậy , chuối để trước mặt mà bắt khỉ nhịn thèm , sao chịu được .
  Hahaha ...Thịnh bật cười lớn vì câu dí dỏm của Dương , Anh nói như ân xá .
  _ chịu ko được thì ...Anh cho khỉ ăn đó .
  Cả hai cùng cười vang chạy vào phòng tắm ...
  Ngồi vào bàn ăn cả hai nói cười vui vẻ , Dương biết Thịnh thích ăn trứng cá lóc nên Cậu gắp hết chùm trứng nho nhỏ bỏ vào chén Thịnh , trong khi Thịnh vô tư ko để ý những hành động săn sóc tỉ mỉ của Dương anh cứ thản nhiên ăn một cách ngon lành ...đợi cho Thịnh ăn xong bữa cơm Dương mới nói với Thịnh như van xin .
  _ Thịnh ơi , cho em đi dạy thêm nhe .
  Thịnh ngạc nhiên như vừa nghe một điều gì lạ lùng lắm , nên hỏi .
  _ dạy thêm là sao ?
  Dương cố tìm lời nói hợp lý ngọt ngào nhất .
  _ Em muốn làm một công việc gì đó ra tiền để chia sẽ với anh , chứ sống để anh lo hết , em thấy mình bức rức lắm .
  Thịnh trừng mắt nhìn Dương .
  _ Em đang xúc phạm anh đó Dương , 10 người như em anh cũng dư sức lo mà .
  Dương dịu dàng giải thích .
  _ Em ko có ý đó , chẳng qua em thấy mình vô dụng ko lo được gì thôi anh à .
  _ Em lo học là được rồi , mọi chuyện anh sẽ lo ...Thịnh nói như ra lệnh .
  Một chút tự ái , Dương cố giải thích .
  _ nhưng đó là tiền của Ba Mẹ anh mà ... nếu anh ko cho em làm gì thì em thấy mình áy náy lắm anh biết ko .
  một chút im lặng Thịnh nhìn ánh mắt Dương đỏ hoe sắp khóc , Anh biết Dương nói đúng , nhưng anh vẫn ngoan cố hỏi .
  _ thế ai sẽ nấu cơm cho Anh ăn ?
  Dương thấy có một chút hy vọng nên mừng thầm nói .
  _ một tuần em sẽ dạy 3 buổi trưa ko có tiết học , còn buổi chiều em vẫn nấu cơm bình thường mà .
  _ như vậy mệt lắm ,ko dạy thêm gì hết , ok ?
  Thịnh xô ghế đứng vậy bỏ đi ra trước sân tưới mấy chậu kiểng , đang hy vọng bị Thịnh dứt khoát như vậy Dương bực bội nói với theo .
  _ Anh thật là đáng ghét mà , đồ lưu manh độc tài .
  Thịnh vừa tưới cây vừa mắc cười trong lòng , khi nghe Dương chửi rủa mình , Anh nghỉ Dương đã hoàn toàn trưởng thành từ bên ngoài và cả trong suy nghỉ , thật sự anh ko muốn Dương vất vả trong khi anh thì quá giàu có , nhưng Dương đã nói đúng , sự giàu có này là của Ba Mẹ ban cho Anh , chứ bản thân anh chưa bao giờ làm ra tiền . Xem ra đã đến lúc mình phải suy nghỉ điều này rồi , mình phải tự làm ra tiền để Dương hiểu rằng mình có thể đủ sức tự lập chứ ko phải chỉ biết xài tiền của Ba Mẹ thôi đâu . ...
  Đêm nay trời lạnh quá ...Thịnh ngồi nghe Dương thổi sáo nho nhỏ , bài nhạc nghe buồn bã nhưng êm ái nhẹ nhàng , lúc trầm lúc bổng làm Thịnh thấy mình như đang nằm trong đống rơm khô ngày nào bên Dương nhìn ánh trăng non thời thơ ấu . Đợi Dương thổi hết bài nhạc Anh kéo em nằm xuống giường hỏi .
  _ Em thổi bài này sao nghe nhiều tâm sự quá .
  _ đó là bài , Riêng một góc trời , Anh có thích ko ?
  Thịnh gật đầu hỏi .
  _ Em giận anh ko cho em đi dạy thêm phải ko nè .?
  _ một chút thôi , nhưng anh ko thích thì em sẽ ko đi làm .
_ nếu anh cho em làm thì sao ?
  Dương nhỏm dậy mừng rỡ la lên .
  _ Anh nói thật sao , ko gạt em nhe ?
  Dương nhào đến hôn liên tục vào môi Thịnh , cậu vui sướng hỏi dồn dập .
  _ Anh nói thật phải ko ? ...trả lời em đi ...sao im ru vậy ...?
  Ko nghe Thịnh trả lời , Cậu dừng lại nhìn anh chờ đợi . Thịnh bật cười thở hỗn hễnh nói
  _ hôn kiểu này anh ko ngộp thở là mai lắm rồi , miệng đâu mà trả lời ...Em càng lớn càng thô bạo đó nhe .
  Dương mắc cở nên chống chế .
  _ tại người ta vui quá thôi mà .
  _ ừa anh cho , nhưng phải có điều kiện . Đồng ý thì mới được đi làm .
  Dương hớn hở gật đầu .
  _ Em chịu ...Anh nói đi .
  _ chỉ dạy duy nhất 3 buổi trưa thôi nhe .
   _ Dạ ...
   _ phải về nhà trước 6h chiều .
   _ Dạ ...
   _ Anh sẽ mua cho em một chiếc xe để đi làm , ko được từ chối .
  Dương nghe Thịnh nói trong lòng cảm động muốn khóc nhưng cậu cố kềm lại nói .
  _ Em chỉ đi xe đạp thôi , vì ở đây đường xe đông quá ...cậu dừng lại suy nghỉ rồi viện cớ _ với lại em muốn đạp xe cho cặp đùi to ra một chút .
  Thịnh ko nói gì , ngồi lên rồi kêu Dương đứng dậy trước mặt mình , mặt dù Dương ko hiểu Thịnh muốn gì nhưng cũng ngoan ngoãn làm theo ...Thịnh kéo quần ngủ Dương xuống ngắm rồi vuốt ve cặp đùi Dương nói .
  _ Anh thấy nó to như vầy là được rồi ...
Vừa nói Thịnh vừa kéo nốt chiếc quần ship Dương xuống hôn vào hàng của Dương chọc ghẹo .
   _ ui , cái này cũng to nữa nè ...thơm quá đi .
  Dương cười khúc khít nói .
  _ Em muốn tập cho nó to bằng anh luôn mà ....
  _ ừa , bây giờ tập cho Anh xem đi nào .
  Thịnh đứng lên vật Dương nằm xuống đè lên người cậu , Dương thích thú vòng tay ôm lấy Thịnh thì thầm .
  _ đêm nay Anh muốn làm gì em cũng chịu , yêu anh nhất trên đời ...
  _ Anh cũng vậy ....Thịnh nói quá hơi thở mạnh mẽ .
  Căn phòng nhỏ bắt đầu nóng dần lên theo nhịp thở và hơi ấm từ hai cơ thể trần truồng tuyệt vời kia tỏa ra , cái giá lạnh của đêm mùa đông gần như ko còn nữa ...khoái lạc , đam mê đã đẩy lùi đi tất cả .....
  Ngày hôm sau vừa vào trường Dương đã vội chạy đi tìm Lý Nam ngay tức khắc để thông báo rằng Cậu sẽ nhận lời dạy thêm .
  Lý Nam vui mừng định nhào tới ôm Dương , nhưng cậu đã ngăn lại nói nhỏ .
  _ từ nay ko được ôm tao nữa , mọi người sẽ nghỉ mầy yêu tao đó .
  _ mầy ngại thì tao ko ôm , nhưng tao trả sợ gì hết mình là con trai mà .
   Thật ra Dương có sợ gì đâu , chỉ ko muốn thất hứa với Thịnh thôi , cậu nói lãng qua chuyện khác .
  _ vậy khi nào tao bắt đầu dạy thêm .?
  _ thứ hai nhe , tao đưa mầy địa chỉ , tới đó cứ nói tao giới thiệu .
  _ cám ơn mầy nhiều nhe
  _ cám ơn suông thôi à ?
  Dương cười nói với bạn
  _ sẽ tặng mầy nữa tháng lương đầu chịu ko ?
  Lý Nam nghiêm mặt nói
  _ ko chịu ....ít quá ...
  Dương ngập ngừng ngây thơ hỏi .
  _ vậy 1 tháng lương đầu được ko ?
   Lý Nam bật cười đấm vào vai Dương .
  _ mầy khờ quá đi ....tao nói đùa thôi mà . Bao tao một buổi ăn sáng là được rồi ...
  Nhìn khuôn mặt trắng hồng như con gái của Dương , Lý Nam chọc ghẹo .
  _ ăn sáng và một cái ...nựng lên má mầy .
  Dương bật cười lớn mắng bạn
  _ thằng quỷ ...ngày nào mầy ko chọc ghẹo tao là mầy chết phải ko ?
  Lý Nam gật đầu cười híp mắt .
  _ Đúng vậy vì nhìn mầy ai mà ko thích chọc ghẹo chứ ...à mà cái ông anh họ mầy nhìn ổng khó tính quá vậy , mặt đẹp trai mà nhìn ngầu thấy sợ luôn .
  Dương nghe Lý Nam nói về Thịnh mà cậu quá buồn cười , Cậu le lưỡi nói hùa theo bạn .
  _ ùm , tao cũng sợ ổng lắm ...nhìn ổng như tụi lưu manh vậy đó .
   Lý Nam vỗ tay reo lên .
  _ mầy nói quá chính xác ....
  Cả hai bật cười rồi đi nhanh vào lớp , Lý Nam lại cặp vai Dương ...Và Dương lại ko để ý chuyện vô tình và quá ư là bình thường đó .....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com