Dong Nhan Yugioh Atem X Yugi Yami X Yugi Vuot Thoi Gian Den Ben Anh
Đêm đầu tiên ở lại hoàng cung Ai Cập, Yugi thật sự không thể ngủ được. Không chỉ bởi vì hoàn cảnh lạ lẫm mà còn bởi vì từ lúc gặp lại Atemu đến giờ, trong lòng cậu vẫn chưa hết kích động.
- Đây thật sự giống như một giấc mơ vậy.Atemu chỉ mỉm cười nhìn chiến hữu của mình lăn lộn trên giường, cho dù đã trưởng thành thì Aibou của hắn vẫn không hề thay đổi, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt cậu ấy luôn khiến hắn cảm thấy trái tim mình rộn rã đến lạ. Cảm giác thỏa mãn khi được ôm người kia vào lòng là không điều gì có thể so sánh được. Cho dù là lúc hắn ngồi trên ngai vàng nắm giữ vận mệnh của ngàn vạn người, hưởng thụ vinh quang chí cao vô thượng, hay là lúc hắn đạt được chiến thắng trong vô số trận đấu, giành được ngôi vị vua bài đi chăng nữa. Những cảm xúc ấy có nhân lên vô số lần, cũng không đáng quý bằng một giây được ở bên cậu ấy. Vị Pharaoh trẻ nằm nghiêng người trên giường, áo choàng đã cởi xuống từ lâu, thân thể rắn chắc với nước da rám nắng khiến hắn càng thêm vẻ mạnh mẽ hoang dại. Không chỉ một mình Yugi đã lớn lên thành một thanh niên đúng nghĩa, Atemu cũng đã từ một chàng trai biến thành một người đàn ông trưởng thành đầy mị lực. Hoàn cảnh lớn lên và thân phận địa vị cực kì khác biệt khiến trên người hai người họ cũng là hai loại khí chất hoàn toàn tương phản. Một sạch sẽ tinh khiết như bông tuyết đầu mùa, còn chứa đựng cả nét mềm mại hiền hòa và sự bao dung khi tuyết tan thành nước. Một lại rực rỡ chói lọi như mặt trời, vừa chói mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng, lại vừa tồn tại ở tít trên cao, xa đến không thể với tới, chỉ có thể ngửa đầu ngưỡng vọng. Hai người họ là hai mảnh ghép hoàn toàn tách biệt, lại không nhịn được mà dính sát vào nhau, muốn cùng nửa kia của mình hòa thành một thể. Atemu nhích người lại gần Yugi thêm một chút nữa, mỗi một chuyển động của hắn đều khiến hoa tai bằng vàng lắc lư qua lại, vẽ nên một vệt sáng lấp lánh. Thiếu niên vô thức dõi ánh mắt theo, cuối cùng không nén nổi tò mò mà đưa tay sờ lên vành tai màu nâu nhạt của người kia một cái. Vị vua trẻ lập tức cứng người, nhưng cũng không hề tránh người ra, để mặc cho chiến hữu của mình "làm càn" với thân thể quý giá của Pharaoh.Đôi mắt tím khẽ chớp, mang theo một chút tinh nghịch.- Cậu đeo hoa tai như vậy rất đẹp, không những không nữ tính mà còn ngầu lắm luôn ấy. Một câu đã khiến Atemu đen mặt, bất đắc dĩ nhìn cái người vô tâm vô phổi kia. Hắn khẽ cười một tiếng.- Vậy thì tốt. Ngày mai cậu cũng sẽ được đeo hoa tai giống như tớ thôi.Yugi vội rụt người ôm lấy hai tai mình, ngạc nhiên hỏi.- Tại sao chứ? Atemu cảm thấy hành động của cậu rất dễ thương, lập tức nhào qua hôn lên gò má trắng nõn một cái thật kêu.- Vì cậu là Vương Hậu của tớ mà.Hai người đồng thời sửng sốt.Yugi lắp bắp. Khuôn mặt trắng nõn đột nhiên đỏ bừng lên.- Cái kia... Cậu... Tớ...Atemu chỉ hơi ngây người một chút, nhưng ngay sau đó lại trở nên bình tĩnh, chí ít thì ở ngoài mặt là vậy. - Aibou, bây giờ cậu là Reina của tớ, không cần ngại ngùng như thế, đây là chuyện rất bình thường. Hắn áp sát người lại gần, hai bàn tay áp lên má Yugi, động tác cực kì ôn nhu, giống như đang nâng niu một báu vật. Ngón tay cái vuốt ve làn da mịn màng, cảm giác mềm mại truyền đến từ đầu ngón tay khiến Atemu càng thỏa mãn hơn. Khuôn mặt hai người ngày càng gần nhau, cho đến khi chóp mũi chạm vào chóp mũi. Đôi mắt tím đối diện với đôi đồng tử đỏ ửng như ráng chiều, bọn họ cứ thế nhìn nhau tới vài giây. Yugi cảm thấy trái tim trong lồng ngực đang nhảy lên điên cuồng, cậu bối rối rời mắt đi, muốn tránh né ánh nhìn quá nóng bỏng kia. Dường như có một ngọn lửa đang thiêu đốt trong đôi mắt hắn, Atemu không cho phép người kia chống cự, hắn xoay mặt cậu lại đối diện với mình, một bàn tay chuyển ra phía sau đặt lên gáy cậu, khẽ dùng lực đẩy Yugi về phía trước, hai đôi môi lập tức dính chặt vào nhau.Cảm giác mềm mại vượt quá sức tưởng tượng. Mềm nhũn, lại mang theo nhiệt độ ấm áp và hơi thở của đối phương, Atemu cũng không tiếp tục lấn tới, mà chỉ nhắm mắt lại chậm rãi cảm nhận. Cả người Yugi cứng đờ, hàng mi dài chớp động liên hồi, tình huống bất chợt xảy ra khiến cho não của cậu nhất thời chết máy, ngơ ngác để mặc cho ai đó "cưỡng hôn". Không thấy được một chút phản kháng nào từ phía đối phương, khóe môi Atemu khẽ nhếch lên, nhân dịp nai con thả lỏng cảnh giác mà thừa cơ xông tới, hoàn toàn đẩy ngã Yugi trên nệm giường mềm mại.Lúc cậu phản ứng lại thì đã quá muộn, đầu lưỡi giảo hoạt nhân cơ hội xâm nhập vào trong khoang miệng ấm áp, lướt qua hàm răng ngọc đều đặn, càn rỡ chiếm đoạt từng hơi thở ngọt ngào của người thương. Nụ hôn của hắn giống hệt như con người hắn, kiêu ngạo mà ngang ngược, đã nhìn trúng cái gì là nhất định phải có được, nhưng dịu dàng của hắn cũng là thứ độc dược mê người nhất, cho dù biết phía trước là vực sâu thì người ta cũng cam tâm tình nguyện nhảy vào, chết cũng không hối hận.Nhưng nào có ai biết Atemu cũng chẳng thể chống cự được vẻ mê hoặc trong đôi mắt tím ấy, đây là người hắn muốn bảo vệ bằng bất cứ giá nào, là người duy nhất hắn nguyện ý dỡ hết mọi kiêu ngạo xuống, đặt cược cả trái tim mình vào trong tay cậu.Tất cả mọi thứ trên người cậu đều khiến hắn mê đắm, hương vị của đôi môi ngọt ngào khiến Atemu không thể ngăn lại cảm giác muốn chiếm đoạt đang bành trướng trong lòng mình, dẫn đến kết quả là Yugi bị hôn tới mềm nhũn cả người, đôi mắt tím ướt sũng long lanh nước. Cậu nhìn người kia một chốc, không nói lời nào. Nhưng khi Atemu vừa định lên tiếng thì Yugi đã vơ lấy tấm chăn bên cạnh trùm lên đầu mình, co đầu rụt cổ làm một con đà điểu. Có lẽ Atemu cũng không ngờ tới phản ứng của cậu sẽ như thế, trong đôi mắt ửng đỏ hiện lên vẻ hoang mang, nhưng nhìn cái mông căng tròn đang nhích tới nhích lui trước mặt mình, cuối cùng cũng không nhịn được mà cười ra tiếng.Hắn xoa xoa mái tóc hơi rối của cậu, ôm cả người cả chăn vào lòng.- Xin lỗi Aibou, nhưng tớ không hối hận vì hành động vừa rồi. Nếu như cậu không thích, nhất định phải đẩy tớ ra. Tớ không thể ngăn cản bản thân muốn đến gần cậu. Không có cậu, tớ sống cũng như chết. Cậu có hiểu tình cảm của tớ không?Đó căn bản không phải tình bạn, Yugi à. Điều tớ muốn còn nhiều hơn thế, tình bạn, tình thân, tình yêu của cậu, tất cả tớ đều muốn. Tớ muốn trở thành tồn tại quan trọng nhất trong lòng cậu.Hắn dán sát môi bên tai Yugi, thì thầm một câu động lòng người nhất thế gian.- Tớ yêu cậu, Aibou.
- Đây thật sự giống như một giấc mơ vậy.Atemu chỉ mỉm cười nhìn chiến hữu của mình lăn lộn trên giường, cho dù đã trưởng thành thì Aibou của hắn vẫn không hề thay đổi, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt cậu ấy luôn khiến hắn cảm thấy trái tim mình rộn rã đến lạ. Cảm giác thỏa mãn khi được ôm người kia vào lòng là không điều gì có thể so sánh được. Cho dù là lúc hắn ngồi trên ngai vàng nắm giữ vận mệnh của ngàn vạn người, hưởng thụ vinh quang chí cao vô thượng, hay là lúc hắn đạt được chiến thắng trong vô số trận đấu, giành được ngôi vị vua bài đi chăng nữa. Những cảm xúc ấy có nhân lên vô số lần, cũng không đáng quý bằng một giây được ở bên cậu ấy. Vị Pharaoh trẻ nằm nghiêng người trên giường, áo choàng đã cởi xuống từ lâu, thân thể rắn chắc với nước da rám nắng khiến hắn càng thêm vẻ mạnh mẽ hoang dại. Không chỉ một mình Yugi đã lớn lên thành một thanh niên đúng nghĩa, Atemu cũng đã từ một chàng trai biến thành một người đàn ông trưởng thành đầy mị lực. Hoàn cảnh lớn lên và thân phận địa vị cực kì khác biệt khiến trên người hai người họ cũng là hai loại khí chất hoàn toàn tương phản. Một sạch sẽ tinh khiết như bông tuyết đầu mùa, còn chứa đựng cả nét mềm mại hiền hòa và sự bao dung khi tuyết tan thành nước. Một lại rực rỡ chói lọi như mặt trời, vừa chói mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng, lại vừa tồn tại ở tít trên cao, xa đến không thể với tới, chỉ có thể ngửa đầu ngưỡng vọng. Hai người họ là hai mảnh ghép hoàn toàn tách biệt, lại không nhịn được mà dính sát vào nhau, muốn cùng nửa kia của mình hòa thành một thể. Atemu nhích người lại gần Yugi thêm một chút nữa, mỗi một chuyển động của hắn đều khiến hoa tai bằng vàng lắc lư qua lại, vẽ nên một vệt sáng lấp lánh. Thiếu niên vô thức dõi ánh mắt theo, cuối cùng không nén nổi tò mò mà đưa tay sờ lên vành tai màu nâu nhạt của người kia một cái. Vị vua trẻ lập tức cứng người, nhưng cũng không hề tránh người ra, để mặc cho chiến hữu của mình "làm càn" với thân thể quý giá của Pharaoh.Đôi mắt tím khẽ chớp, mang theo một chút tinh nghịch.- Cậu đeo hoa tai như vậy rất đẹp, không những không nữ tính mà còn ngầu lắm luôn ấy. Một câu đã khiến Atemu đen mặt, bất đắc dĩ nhìn cái người vô tâm vô phổi kia. Hắn khẽ cười một tiếng.- Vậy thì tốt. Ngày mai cậu cũng sẽ được đeo hoa tai giống như tớ thôi.Yugi vội rụt người ôm lấy hai tai mình, ngạc nhiên hỏi.- Tại sao chứ? Atemu cảm thấy hành động của cậu rất dễ thương, lập tức nhào qua hôn lên gò má trắng nõn một cái thật kêu.- Vì cậu là Vương Hậu của tớ mà.Hai người đồng thời sửng sốt.Yugi lắp bắp. Khuôn mặt trắng nõn đột nhiên đỏ bừng lên.- Cái kia... Cậu... Tớ...Atemu chỉ hơi ngây người một chút, nhưng ngay sau đó lại trở nên bình tĩnh, chí ít thì ở ngoài mặt là vậy. - Aibou, bây giờ cậu là Reina của tớ, không cần ngại ngùng như thế, đây là chuyện rất bình thường. Hắn áp sát người lại gần, hai bàn tay áp lên má Yugi, động tác cực kì ôn nhu, giống như đang nâng niu một báu vật. Ngón tay cái vuốt ve làn da mịn màng, cảm giác mềm mại truyền đến từ đầu ngón tay khiến Atemu càng thỏa mãn hơn. Khuôn mặt hai người ngày càng gần nhau, cho đến khi chóp mũi chạm vào chóp mũi. Đôi mắt tím đối diện với đôi đồng tử đỏ ửng như ráng chiều, bọn họ cứ thế nhìn nhau tới vài giây. Yugi cảm thấy trái tim trong lồng ngực đang nhảy lên điên cuồng, cậu bối rối rời mắt đi, muốn tránh né ánh nhìn quá nóng bỏng kia. Dường như có một ngọn lửa đang thiêu đốt trong đôi mắt hắn, Atemu không cho phép người kia chống cự, hắn xoay mặt cậu lại đối diện với mình, một bàn tay chuyển ra phía sau đặt lên gáy cậu, khẽ dùng lực đẩy Yugi về phía trước, hai đôi môi lập tức dính chặt vào nhau.Cảm giác mềm mại vượt quá sức tưởng tượng. Mềm nhũn, lại mang theo nhiệt độ ấm áp và hơi thở của đối phương, Atemu cũng không tiếp tục lấn tới, mà chỉ nhắm mắt lại chậm rãi cảm nhận. Cả người Yugi cứng đờ, hàng mi dài chớp động liên hồi, tình huống bất chợt xảy ra khiến cho não của cậu nhất thời chết máy, ngơ ngác để mặc cho ai đó "cưỡng hôn". Không thấy được một chút phản kháng nào từ phía đối phương, khóe môi Atemu khẽ nhếch lên, nhân dịp nai con thả lỏng cảnh giác mà thừa cơ xông tới, hoàn toàn đẩy ngã Yugi trên nệm giường mềm mại.Lúc cậu phản ứng lại thì đã quá muộn, đầu lưỡi giảo hoạt nhân cơ hội xâm nhập vào trong khoang miệng ấm áp, lướt qua hàm răng ngọc đều đặn, càn rỡ chiếm đoạt từng hơi thở ngọt ngào của người thương. Nụ hôn của hắn giống hệt như con người hắn, kiêu ngạo mà ngang ngược, đã nhìn trúng cái gì là nhất định phải có được, nhưng dịu dàng của hắn cũng là thứ độc dược mê người nhất, cho dù biết phía trước là vực sâu thì người ta cũng cam tâm tình nguyện nhảy vào, chết cũng không hối hận.Nhưng nào có ai biết Atemu cũng chẳng thể chống cự được vẻ mê hoặc trong đôi mắt tím ấy, đây là người hắn muốn bảo vệ bằng bất cứ giá nào, là người duy nhất hắn nguyện ý dỡ hết mọi kiêu ngạo xuống, đặt cược cả trái tim mình vào trong tay cậu.Tất cả mọi thứ trên người cậu đều khiến hắn mê đắm, hương vị của đôi môi ngọt ngào khiến Atemu không thể ngăn lại cảm giác muốn chiếm đoạt đang bành trướng trong lòng mình, dẫn đến kết quả là Yugi bị hôn tới mềm nhũn cả người, đôi mắt tím ướt sũng long lanh nước. Cậu nhìn người kia một chốc, không nói lời nào. Nhưng khi Atemu vừa định lên tiếng thì Yugi đã vơ lấy tấm chăn bên cạnh trùm lên đầu mình, co đầu rụt cổ làm một con đà điểu. Có lẽ Atemu cũng không ngờ tới phản ứng của cậu sẽ như thế, trong đôi mắt ửng đỏ hiện lên vẻ hoang mang, nhưng nhìn cái mông căng tròn đang nhích tới nhích lui trước mặt mình, cuối cùng cũng không nhịn được mà cười ra tiếng.Hắn xoa xoa mái tóc hơi rối của cậu, ôm cả người cả chăn vào lòng.- Xin lỗi Aibou, nhưng tớ không hối hận vì hành động vừa rồi. Nếu như cậu không thích, nhất định phải đẩy tớ ra. Tớ không thể ngăn cản bản thân muốn đến gần cậu. Không có cậu, tớ sống cũng như chết. Cậu có hiểu tình cảm của tớ không?Đó căn bản không phải tình bạn, Yugi à. Điều tớ muốn còn nhiều hơn thế, tình bạn, tình thân, tình yêu của cậu, tất cả tớ đều muốn. Tớ muốn trở thành tồn tại quan trọng nhất trong lòng cậu.Hắn dán sát môi bên tai Yugi, thì thầm một câu động lòng người nhất thế gian.- Tớ yêu cậu, Aibou.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com