Dong Nhan Shinkenger Tan Chien Binh Tham Tran
Không biết thế giới đã yên bình được bao nhiêu lâu rồi nhỉ? Cũng chả ai nhớ... chỉ nhớ là nó thanh bình trôi qua đến nỗi Takeru cũng không biết là mình gặp các đồng đội lần cuối là từ khi nào nữa...Mọi người đã chia tay nhau, bắt đầu sự nghiệp lớn hay mơ ước của mình mà trước đó chưa thực hiện được. Ryunosuke bây giờ đã và đang trở thành một diễn viên kịch Kabuki trẻ tuổi và nổi tiếng; Mako hiện đang sống với cha mẹ tại Hawaii, và cô vẫn tiếp tục công việc của mình với nghề giáo viên; Chiaki đã tốt nghiệp trung học phổ thông và đang là sinh viên năm hai đại học; Kotoha cũng đang cố gắng học rất nhiều, vì cô đang ở năm cuối của trung học phổ thông; còn Genta, anh đang thực hiện ước mơ của mình với cửa hàng sushi nhỏ tại nước Pháp, nói không phải khoe chứ anh đã đạt được một sao đầu tiên cho sự nghiệp bán sushi của mình, hiện anh đang cố gắng hơn thế nữa; còn Takeru, anh vẫn như thế, không có gì thay đổi, ngoài mặt anh vẫn tỏ ra lạnh lùng và khô khan. Nhưng thực chất anh rất nhớ mọi người, chỉ là anh không muốn người khác thấy được vẻ yếu đuối của mình mà thôi. Ngồi trên bục Tộc Chủ nhâm nhi chén trà, Takeru nhớ lại những kỷ niệm xưa. Chợt hồi chuông cảnh báo lại rung lên, cho ra con số ở khu vực gần công ty vận chuyển lớn ở Nhật Bản. Takeru đánh rơi chén trà xuống đất, khuôn mặt lạnh lùng ngày nào hôm nay lại tỏ vẻ bất ngờ. . . Chậc! Lại bọn Gedoshuu xuất hiện à? Không chần chừ một giây phút nào hết, Takeru đã chạy nhanh ra khỏi Gia Trang đến chỗ có biến.Còn chú Jii thì ở lại, viết những bức thư triệu tập. Vẫn như cũ, chú lại bắn những mũi tên lên trời để kêu gọi mọi người. Nhưng lần này thì có hơi khác chút...- Alo! À. . . ---------------- Thật sự tôi rất muốn tiếp tục nối nghiệp theo nghề Kabuki, nhưng tôi cảm thấy.... gia tộc của mình đang cần đến sự giúp đỡ của tôi! - Ryunosuke ngồi theo kiểu truyền thống của Nhật Bản, mặt đối mặt với người bạn cùng diễn kịch Kabuki, anh đang ra sức giải bày tâm sự của mình.- Cậu... Liệu rằng cậu có trở về nữa hay không? - Anh bạn của Ryu hỏi.Nhưng chưa kịp nói hết câu, cả hai đều bị giật mình bởi mũi tên có dấu ấn riêng của gia tộc nhà Shiba từ đâu đến tiếp cận mình. Hiểu ý, Ryunosuke vừa chạy vừa nói vọng lại:- Tôi chắc chắn sẽ trở lại! Lúc đó chúng ta lại cùng nhau diễn kịch Kabuki nữa nhé!--------------- Alo ba hả? - ......- Rồi rồi con biết rồi mà!!! Con bé phiền toái năm nào giờ đi du học trở về chứ gì? Ba bắt đầu dặn con từ tháng trước, tuần nào cũng gọi điện nhắc nhở, con đã nhớ thuộc lòng luôn rồi!!!Đang nghe điện thoại với ba của mình, mũi tên của Gia Trang nhà Shiba từ đâu đã đến chỗ của Chiaki. Như một phản xạ có điều kiện, Chiaki bắt được mũi tên có dấu ấn, anh vội vàng cúp điện thoại và chạy thật nhanh đến địa điểm. ----------------- Ắt xì!....- Mới về thôi mà có linh cảm như là ai đó gọi mình vậy cà?Mako đang xách một đống vali của cô ra khỏi sân bay, chợt thấy các Kuroko đã chờ ở đó. Một anh Kuroko đại diện đưa cô lá thư chỉ duy nhất một chữ "hợp" . Chẳng còn bỡ ngỡ như lần đầu tiên, Mako liền nhanh chóng ngồi vào kiệu.----------------Kotoha đang chăm chút cho từng sản phẩm bằng tre nứa của mình, cô coi công việc này như là giải tỏa căng thẳng khi cô nàng vừa chăm sóc cho chị gái, vừa chuẩn bị cho kỳ thi học kỳ vậy. Đang mân mê cái kẹp tóc được Chiaki tặng trên tay, cô nàng bé nhỏ đang mơ mộng một thứ gì đó mà đố ai biết được, thì chiếc mũi tên dấu ấn đó lại từ đâu bay tới. Nhận được dấu chỉ, Kotoha chạy thật nhanh mà không cần suy nghĩ. --------------------------- Đủ rồi đó! Gedoshuu! - Chất giọng quen thuộc vang lên, chưa kịp để bọn chúng phản đòn, Takeru tiếp tục:- Nhất Bút Tấu Thượng! - Ký tự "Hỏa" được vẽ ra, nhanh chóng bao quanh lấy Takeru và tạo thành bộ giáp quen thuộc. Nhanh như cắt, anh cầm cây kiếm của mình mà tiêu diệt từng tên Gedoshuu. Các đường kiếm vẫn như vậy, vẫn nhanh, vẫn dứt khoát như ngày nào.Đám Nanashi Renchuu kéo đến ngày một đông, Takeru không để mình sơ hở một giây phút nào, anh lấy chiếc đĩa bí truyền của mình ra và tiếp tục tung những đòn chí mạng vào những tên tùy tùng gớm ghiếc ấy. - Ngươi đúng là không thay đổi, vẫn mạnh mẽ như ngày nào nhỉ? Tộc Chủ thứ XIX nhà Shiba? Chất giọng đầy hận thù cất lên làm Takeru chú ý. Từ trong khe nứt, lão mực Shitari già nua bước ra cùng một tên Ayakashi hạng xoàng khác.Chưa kịp hỏi rõ tên tuổi, tên Ayakashi ấy xông lên và tấn công Takeru khiến anh có phần hơi thất thế. Nhưng hắn nhanh chóng nhận lại đòn sát thương từ những người quen thuộc:- Chân Kiếm Hoàn! Tứ Trọng Chi Thái Đao!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com