TruyenHHH.com

Dong Nhan Nbn Tu Viet Thien De Nhi Nu Ky

Vài ngày sau đó, trên dưới Thanh Tuyết sơn trang được trang trí bằng một màu đỏ. Đặt biệt là cung điện ở giữa. Nơi nơi đều có chữ hỉ. Trang phục tân nương, tân lang, cùng tất cả những thứ cần cho hôn lễ đều được chuẩn bị kỹ càng.

#######################
Trước khi kết hôn là ngày gặp mặt trưởng bối hai bên.
Sau khi đợi các trưởng bối trong môn phái và khách mời ngồi về phía Hữu đại diện cho tân nương, đứng đầu theo thứ tự là Đạo Huyền, Thuỷ Nguyệt Đại sư, phu phụ Điền Bất Dịch. Phía Tả được xếp ghế ngồi nhưng vẫn chưa có người.
Điền Linh Nhi và Văn Mẫn được chọn là phụ dâu cho tân nương Lục Tuyết Kỳ; Tăng Thư Thư, Trương Tiểu Phàm và Lâm Kinh Vũ (đã bình tĩnh và bình thường trở lại) được chọn làm phụ rể cho tân lang Thiên Hạo. Sau khi mọi người đã an vị một canh giờ mà phía Tả vẫn chưa thấy ai ngồi, mọi người phía Hữu trong sảnh không khỏi xôn xao. Đúng lúc này có ba luồng uy áp từ xa tới khiến mọi người trong sảnh không khỏi đi ra nhìn xem. Chỉ thấy có ba nhóm người đang từ xa đi đến.

Một nhóm toàn tu sĩ mặc áo màu vàng nhạt ngự kiếm bay đến. Một nhóm toàn nữ tu sĩ mặc áo lam tới, giữa họ là một cổ xe do 4 con lôi long kéo. Một nhóm cuối cùng gồm nữ tu mặc áo hồng với một cổ xe do chu tước kéo.

Thiên Hạo cùng với nhóm phụ rể và nhóm hộ vệ ra đón. Nhóm người đầu tiên đáp xuống là nhóm kiếm tu, Thiên Hạo bỗng như trở thành đứa trẻ phi đến chỗ đến chỗ đôi thanh niên phu phụ mà ôm lấy người thanh niên mặc áo vàng thêu kim tuyến nhị trảo kim long, mà người thanh niên đó lấy tay xoa đầu hắn nói gì đó, kế tiếp hạ xuống là nhóm người nữ tu mặc áo lam, Thiên Hạo cùng phu phụ thanh niên bước đến đó chào hỏi, bước xuống kiệu làm một nữ tử lãnh diễm khuynh sắc khuynh thành. Cả bốn người lại cùng bước đến chỗ nhóm người đến cuối cùng, bước xuống là một nữ tử mỹ lệ cao quý vô cùng, vừa thấy nữ tử này, cả bốn người đều cuối đầu hành lễ. Xong xuôi liền cùng nhau bước vào chánh điện tổ chức hôn lễ.
#######################
Sau khi mời ba người mới đến, Thiên Hạo mới giới thiệu cho hai bên biết nhau.
Đầu tiên là phía Tả giới thiệu trước.
Lúc này mọi người mới biết:
Vị nữ tử mỹ lệ thánh khiết kia là di nương của Thiên Hạo, tên là Hứa Thu Linh. (Một trong số ít phi tử lấy được tình yêu của Thiên Đế, tu vi:????)

Hai phu phụ thanh niên là ca ca của Thiên Hạo, Ninh Thạch Minh và thê tử, Phong Tình Nhi. Theo như Thiên Hạo tiết lộ, vị huynh trưởng này của hắn được gọi là Kiếm quân (Thật ra là Đại Hoàng tử, tu kiếm thành si, tu vi Đại Đế, còn có phong hào: Kiếm đế).

Nữ tử cuối cùng là tỷ tỷ của Thiên Hạo, Ninh Tiên Tiên. Theo như Thiên Hạo tiết lộ, vị tỷ tỷ này của hắn được gọi là Bạch Lôi đế, là người con phụ thân Thiên Hạo sủng ái nhất. (Trưởng công chúa Thiên giới, tu vi Tiên Hoàng. Được Thiên Đế sủng ái như hòn ngọc quý, cưng chiều hơn cả Thiên Hạo, tiểu ma nữ của Thiên Giới, tuổi thật ??? còn lớn hơn Thiên Đế)

Phía Hữu cũng giới thiệu mình. Trưởng bối hai bên ban đầu có hơi cứng nhắc nhưng sau đó dần trở nên hoà hợp hơn. Điều khiến cho mọi người ở Thanh Vân bất ngờ là người vốn bình dị, ít tạo quan hệ ở Thanh Vân sơn lại có hậu phương mạnh như vậy. (Tg: mới biết có một chút thôi, chờ tân nương về nhà chồng sẽ còn bất ngờ hơn nữa.)
#######################
Hai hôm sau, hôn lễ được tiến hành.
Từ sáng sớm, tân lang cùng nhóm phụ rể, bà mối, nghi trượng, kiệu hoa đi đến viện phía Tây (viện của Thiên Hạo ở phía Đông).
Sau khi đến nơi bà mối giúp Thiên Hạo làm lễ rồi đón tân nương lên kiệu.
Sau đó đoàn rước đến chánh điện phía đông làm lễ, giữa tân lang và tân nương là một hoa lụa đỏ. Khi vào điện, bà mối giúp tân nương quỳ xuống với tân lang thực hiện bái đường.
"Nhất Bái Thiên Địa"
"Nhị Bái Cao Đường"
"Phu Thê Giao Bái"
"Đưa vào động phòng"
Bái đường đã xong, trong lúc đám người Thanh Vân chưa hay biết, Lục Tuyết Kỳ đã được Thiên Tộc chính thức công nhận chính phi của Thiên Hạo, là Thái Tử Phi của Thiên Tộc Thái Tử.
Nhờ có các hộ vệ và hoàng huynh ,Thiên Hạo thành công trốn thoát khỏi uống rượu và náo động phòng.
#######################
Phòng tân hôn. Đêm khuya

Dưới ánh nến lung linh, Thiên Hạo sau khi hoàn thành lễ chúc phúc của bà mối, vẫy lui tất cả mọi người trong phòng, lấy Gậy Như Ý Ngọc  kéo khăn hồng cho tân nương.

Trong chớp mắt, hắn giống như trúng định thân thuật, ngây ngốc mà đứng đó, Lục Tuyết Kỳ vốn đã đẹp, trong đêm tân hôn này con đẹp hơn nữa,trong mắt Thiên Hạo tiên tử trên thiên cung cũng không sánh bằng nàng.
Khẽ vẫy tay, gần hết nến trong phòng đã tắt. Thiên Hạo lấy đến hai chén rượu bằng Ngọc thạch, đưa một chén cho Lục Tuyết Kỳ, cả hai cùng uống rượu giao bôi. Uống xong, hắn say đắm nhìn nàng, nói:
"Tuyết Kỳ, tối nay, chính là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta. Qua đêm nay, chúng ta chính thức là phu thê!"
Lục Tuyết Kỳ lúc này như một đóa hoa kiều diễn đợi quân ngắt lấy, đôi gò má đỏ lên, đôi môi anh đào câu Thiên Hạo tâm.
"Nương tử..." Thiên Hạo kéo tay nàng, ôm nàng vào trong lòng, hai mắt nhìn nàng thật sâu. Thiên Hạo đè lấy nàng nằm trên giường. Lục Tuyết Kỳ vừa mới cảm nhận được chăn đệm mềm mại, trước mắt đã tối sầm lại, Thiên Hạo đã áp xuống đặt lên môi nàng một nụ hôn sâu, cái lưỡi linh hoạt tách ra hàm răng xinh đẹp, tìm tòi quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho.
Mành lều nhẹ nhàng cởi xuống, trên giường một mảnh mông lung. Đôi tay hắn càng không yên phận lần mò xuống dưới, lập tức, vang lên một tiếng nho nhỏ, một chiếc cúc áo trước ngực đã bị mở ra.
Hắn ngẩn đầu lên nhìn nàng, mái tóc như mây của Lục Tuyết Kỳ phiêu tán trên gối, nàng dũng cảm ngẩng đầu đón nhận ánh mắt của Thiên Hạo, thì thào nói: "Hạo lang..."
Thanh âm tuy thấp nhưng hắn lại có thể nghe ra rất rõ ràng, giọng nói mang tình cảm toàn tâm toàn ý giao phó, toàn tâm toàn ý ỷ lại, yêu say đắm, dựa dẫm... Cái loại tâm ý này... giống như một tiếng kích tình hắn. Thiên Hạo nhanh chóng cởi bỏ ngoại bào, mạnh mẽ cúi đầu xuống, bốn cánh môi quấn quýt với nhau. Lục Tuyết Kỳ cả người run rẩy, chỉ cảm thấy một đôi tay giống như du xà, đột nhiên từ phía dưới y phục tiến vào. Bàn tay vừa tiếp xúc với làn da mềm mại, cả người nhịn không được lại run lên. Đôi bàn tay đó một đường chậm rãi tiến tới, tựa hồ cảm nhận được cái gì đó, lại tựa như nhà khám phá dũng cảm, đang hướng về phía cao phong mà tiến tới.

Nàng mím chặt môi, trong lòng bỗng xuất hiện một loại rung động kỳ quái trước kia chưa từng có, cắn răng... Nhưng dù là lãnh diễm như nàng, tại giây phút này, cuối cùng cũng không khống chế được, trong cổ phát ra một tiếng rên rỉ. Y phục nàng lúc này đã bị cởi sạch, làn da trắng mịn như tuyết, tô điểm bằng hai chấm hồng đầy khiêu khích, phần bụng phẳng lì không một tí thịt thừa, chính giữa cặp chân dài thon thả thấp thoáng vùng đất cấm đang chờ đợi hắn khám phá, hắn si ngốc ngắm nhìn cơ thể nàng, miệng không ngừng lẩm nhẩm: " Thật đẹp"
Đôi môi hắn hôn lên trán nàng, vành tai tinh xảo, chiếc mũi xinh xinh, đôi má lúc này đã đỏ rực, đôi môi câu nhân, theo bên tai lại hôn lên trên nàng cổ trắng ngọc thơm ngát da trắng nõn nà, xương quai xanh quyến rũ rồi đến đôi nhũ phong làm hắn quên cả lối về, một đường hôn xuống dưới, bàn tay mặc sức nhào nặn nhũ phong căng tròn.
Lúc sau, đôi tay hắn bắt đầu mơn trớn làn da mịn màng trên cơ thể kiều diễm ấy, không hề bỏ qua một điểm nào, cuối cùng mới chạm đến vùng cấm nhạy cảm nhất. Lục Tuyết Kỳ lúc này như không còn sức lực, mặc quân điều khiển, nàng mấp môi cặp môi không ngừng phát ra tiếng rên khe khẽ, toàn thân rung lên từng chập, đôi tay bấu chặt lấy lưng hắn.

Đúng lúc này, một trận gió lùa lướt qua, trên bàn ánh nến mông lung đong đưa mấy lần, nhất thời dập tắt, ánh trăng lạnh lùng chiếu lên trong phòng hoàn toàn mông lung.

Tuy nhiên hoàn toàn mông lung mơ hồ, nhưng vẫn là lờ mờ nhìn thấy Hắn cầm một cái thon dài đưa lên phía trước, gây rối mấy lần bất thình lình phần eo ưỡn một cái, trên giường mỹ nhân nhất thời phát ra một tiếng đau thấu tim gan bi thiết, thân thể mềm mại cũng là bất an giằng co.

Hắn nhẹ giọng an ủi nàng, dùng thủ pháp nhẹ nhàng xoa bóp, này xoa bóp thủ pháp, truyền thừa với Thiên Đế âm dương biến, là phòng the chi thuật. Vì sơ thừa mưa móc nữ tử xoa bóp, liền có thể sử nữ tử hạ thân hoạt huyết hóa ứ, tiêu sưng giảm đau.

Gần một nén nhang công phu, nàng đã đầy mặt ửng hồng, nhả khí như lan, nàng cảm giác quanh thân hảo ấm, hạ thân xé rách đau đớn, dần dần rất nhỏ.

Hắn tiếp tục động, một chút một chút nhẹ nhàng hướng trước đụng chạm lấy, kéo theo giường gỗ quý cũng liên tục lay động, treo lấy mành lều run run đến càng là giống như gợn sóng giây lát liên tục, nam nữ nặng nề kêu rên rĩ vang vọng thật lâu trong phòng, này cùng phó vu sơn ngoạn thủy chi nhạc, Thiên Hạo cuối cùng cũng hiểu, vì sao nam nhân lại yêu thích chuyện này như vậy!
Ngoài sân ánh trăng cũng xấu hổ mà trốn trong đám mây.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com