TruyenHHH.com

Dong Nhan Naruto Su Truong Thanh Cua Hoa Anh Dao

_Naruto, cậu làm gì vậy ?- Saaya hỏi, Naruto vui vẻ nói:

_Tớ mót, đi xả cái đã.

_Vào trong bụi cây đi, có con gái đấy.- Saaya đỡ trán, lườm nguýt một phát khiến cậu lạnh sống lưng.

Sakura vừa mới điều chỉnh tâm tình, nghe được chuyện này thì cạn sạch lời.

Sasuke cũng không biết nói gì hơn.

Saaya lúc này bất chợt rùng mình, trám đầy mồ hôi làm cô và Sasuke thấy lạ liền vội vã bu quanh.

_Saaya-chan, cậu không sao chứ ?

_Saaya có chuyện gì vậy ?

_K....không có gì.

Sakura thấy Saaya ổn định lại hơi thở liền không nói gì nữa. Đúng lúc này Naruto đi ra.

Bốp! Binh!

Sasuke một phát đấm vào mặt và Saaya một cước vào bụng khiến cô cảm thấy thật tội nghiệp cho bạn trẻ nào đó giả dạng.

Nhưng suy nghĩ đó nhanh chóng bị bỏ khi cô phải đi tìm Naruto thật, phiền phức quá !

Tuy vậy, Saaya đã lệnh cho Sasuke đi tìm Naruto để cô đối phó với tên quái dị này. Chỉ trong tíc tắc, Saaya đã xử đẹp bằng những nhẫn thuật cao cấp của mình.

Sasuke cũng đã cứu được Naruto.

Sakura không nói gì, nhàn nhạt nở nụ cười nhìn ba người họ.

Không rõ có ý tứ gì mà Saaya đã nhìn Sakura, trong phút chốc, cô cảm thấy cô bạn của mình có vấn đề.

_Cậu ổn chứ Sakura ?

_Cậu còn te tua hơn tớ.- Sakura vẫn duy trì một bộ dạng cười nhạt. Khẽ liếc nhìn bóng người vừa biến mất.

Tên kia và đồng đội hắn chắc chắn sẽ quay lại, hắn không phải loại người dễ từ bỏ đâu.

Sasuke và Naruto bước ra, Saaya nhanh chóng trị thương cho cả hai.

_Giờ có cách nào để nhận ra đồng đội không ?- Sakura lên tiếng, ngồi xuống đất bên cạnh Saaya.

_Có, chúng ta sẽ sử dụng ám hiệu, nếu đọc sai thì chắc chắn là kẻ địch.- Sasuke

_Bài hát của Ninja tên là " Nhẫn cơ ", khi hỏi ta sẽ trả lời như này: " Kẻ thù đông đảo là bạn của nhẫn giả, ẩn nấp và tập kích. Một nhẫn giả phải luôn chọn thời cơ thích hợp lúc kẻ thì mệt mỏi và sơ hở. "

_Nhớ rồi.- Saaya

_Ok.- Sakura

_???

Naruto mặt ngơ ngơ ngác ngác không hiểu chuyện gì đành xấu hổ nói:

_Dài vậy sao tớ nhớ nổi.....

_Học đi Naruto, học cho chăm chỉ vào thì cái não mới phát triển lên được.- Sakura vỗ lưng cậu, vui vẻ phun nọc độc.

Naruto: Ha hả đát

_Tớ không muốn Sakura-chan.- Naruto rưng rưng đáp lại.

_Thế thì khỏi làm Hokage đi Naruto.- Sakura vẫn tiếp tục, cô yêu thích chọc ghẹo Naruto lắm.

_Sakura-channnn....- Naruto buồn bã kêu lên, ra chỗ góc vẽ vòng tròn.

Sakura: Vui vẻ tâm tình

Sasuke:....

Saaya:....

_Tập trung nào Naruto, Sakura đừng trêu cậu ấy nữa.- Saaya thở dài, đi tới xách Naruto lên.

Sakura+Sasuke:....

Cậu mới là Boss cuối đấy !

_Nào, hiện tại nguy hiểm, chúng ta cần phải......cái gì !

Một trận gió xuất hiện, Sakura không nhìn thấy đồng đội mình đâu. Vốn dĩ định vận dụng chakra để giữ mình lại nhưng gió lớn đến nỗi Sakura bị đập vào cây và suýt thổ huyết.

Sakura: Mẹ kiếp !

Có nhất thiết phải làm trò con bò vậy không ? Xông ra oánh cho nhanh gọn lẹ là được rồi.

Thằng cha này nguy hiểm đây má !

_Khụ khụ.....

Sakura ngồi khụy xuống, ngồi im dưới đất để ổn định lại đầu óc rồi đi tìm lũ bạn mình.

Chỉ một lát, cô đã thấy Sasuke.

_Sasuke-kun !

_Đứng lại, mật mã là gì ? " Nhẫn cơ."- Cậu cảnh giác nhìn

_Hể ? À ừ.....Kẻ thù đông đảo là bạn của nhẫn giả, ẩn nấp và tập kích. Một nhẫn giả phải luôn chọn thời cơ thích hợp lúc kẻ thì mệt mỏi và sơ hở.

_Tốt.- Sasuke nghe xong liền thả lỏng người và cô đã thấy Saaya bước ra với bộ dạng bơ phờ.

_Tớ vừa rơi vào đám dây leo, quá khổ !

_.....

Sakura triệt để câm nín, Sasuke thở dài rồi hỏi Saaya mật mã. Tất nhiên cô ấy đều nhớ được.

_Các cậu vẫn ổn chứ ?

Sakura nhìn ra sau khi nghe thấy giọng Naruto. Saaya bỗng nhiên nhăn mày thật chặt, Sasuke tiếp tục dò hỏi ám hiệu.

_Rồi rồi biết mà, Kẻ thù đông đảo là bạn của nhẫn giả, ẩn nấp và tập kích. Một nhẫn giả phải luôn chọn thời cơ thích hợp lúc kẻ thì mệt mỏi và sơ hở.

_.....

Sakura trợn mắt nhìn Naruto, chỉ là không bao lâu đã hiểu ra chuyện.

Naruto không thể học thuộc một câu dài như vậy !

Sasuke phi kunai, Saaya lúc đó liền nhanh chóng định đánh ngất hắn nhưng không được.

_Tên này có thể tránh được đòn tấn công sao ?

_Sasuke, mau mang Sakura đi, tớ ở đây kìm chân hắn. Mau lên !!- Saaya bỗng căng thẳng cả người, miệng hét to ra lệnh cho cô và Sasuke chạy đi.

_Hay đấy, sao biết ta giả mạo ?- Biết mình bị phát hiện, tên giả dạng Naruto hiện nguyên hình. Sakura bất chợt rùng mình một phát.

_Bọn ta biến ngươi trốn dưới lòng đất nghe trộm nên mới đặt mật khẩu này. Và tên ngốc Naruto sẽ không bao giờ nhớ được bài này.- Saaya đanh thép nói.

_Ra là vậy, không hề mệt mỏi và sơ hở.....chuyện này thú vị hơn ta nghĩ rồi đây !

_Sasuke làm đi !

_Nhưng cậu ở đây....- Sasuke lo lắng hỏi, Sakura cũng cảm thấy nên cho Sasuke ở đây trợ giúp, nếu không....

_Tớ ổn mà.....- Saaya nhẹ giọng trả lời._ Nhanh lên nào....

Sasuke cắn răng gật đầu rồi cầm tay cô mang đi. Sakura ngoảnh đầu lại, cô biết cô ấy sẽ không chết, nhưng bị thương thì lại có khả năng rất cao.

Nhưng....

_Sasuke-kun....cậu mau quay trở lại giúp Saaya-chan.- Sakura bỗng thốt ra một câu không ngờ. Sasuke im lặng không đáp, Sakura vẫn tiếp tục nói:

_Cậu không thể bỏ mặc cậu ấy được. Cậu muốn chứng minh mình hèn nhát và yếu đuối sao !? Tộc nhân Uchiha chỉ có thể cầm tay một đứa con gái chạy trốn khỏi nguy hiểm và để lại một người giải quyết sao ?

Xin lỗi cậu Sasuke-kun, tớ chỉ có thể làm được điều này.

Sasuke một lần nữa nhăn mặt.

_Nếu là Naruto, cậu ấy sẽ không bỏ mặc Saaya-chan....Hay là cậu....- Sakura cố gắng ngăn cơn tội lỗi trong lòng._Không phải Uchiha Sasuke ?

Rầm

_Ư....- Sakura nhăn mày khi thấy cậu bóp cô cổ cô, Sasuke hét to lên khẳng định:

_Tôi không yếu đuối ! Tôi là tộc nhân Uchiha ! Tôi là Uchiha Sasuke !

_Cậ....u khô...ng phải !- Cô đau đớn hét lên, chết rồi, cô sắp không chịu được nữa rồi.

_Tôi là Uchiha Sasuke!

_Vậy mau đi giúp Saaya-chan đi, đừng ở đây làm vậy nữa !?

Sakura cố gắng nói dõng dạc một câu. Sasuke lúc này mở to mắt mới rồi từ từ buông tay khỏi cổ cô ra.

_Khụ....khụ....khụ

_.....

Mệt chết rồi !

_Cậu mau đi trợ giúp cậu ấy đi, tớ ở đây tìm Naruto. Nếu hai cậu giữ hắn lại, tớ cũng an toàn lâu hơn.- Sakura mỉm cười._Hơn nữa một con bé yếu đuối và chẳng giữ cuốn trục, hắn quan tâm làm gì.

Có cảm giác hắn đang muốn một cái gì đó quan trọng....

Sasuke lưỡng lự rồi mới quay lại trợ giúp, trước khi đi còn nói với cô ai từ:

_Cảm ơn....

Sakura lặng thinh không trả lời. Nhìn bóng dáng cậu biến mất, bỗng cảm thấy hối tiếc khi làm vậy.

Đẩy cậu ấy vào nguy hiểm, liệu....

Sakura nhắm mắt lại, không để những suy nghĩ tiêu cực ảnh hưởng tới mình.

_Mau đi tìm Naruto thôi !





T/g: Cảm thấy hơn bốn tháng chưa đăng truyện nên phải cấp tốc viết cho mọi người đọc :)))

Mọi người cảm thấy Sakura như thế nào ? Nhân tiện có chuyện Đồng nhân Naruto nào hot gần đây ko cho mị xin với.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com