TruyenHHH.com

Dong Nhan Naruto Cung Choi Di

Tối đó, tôi lê lết về nhà và bị ba mẹ mắng một trận te tua, mang cái trán bị băng vải, đứng giữa quảng trường nhìn đám người đông đúc. Ba mẹ tôi đang chuẩn bị cho cuộc biểu diễn vì thế tôi phải ở đây đợi họ.

Tôi gặp Gaara và anh chị cậu ta, cả baba cậu ta nữa. Chỉ là họ khá lạnh nhạt với cậu, tôi cảm thấy chị gái tên Temari kia vẫn có chút tình nghĩa mà nhìn cậu.

A...

Tôi cũng thấy cả anh ta...

Yashamaru cậu của Gaara.

Tôi lạnh nhạt nhìn anh ta cười nói với Gaara, cả Gaara cũng khá vui vẻ so với thường ngày. Cậu ta nhu thuận để cho Yashamaru xoa đầu, trong mắt chứa tia ấm áp. Tôi khó chịu, khó chịu sự vui vẻ của Gaara, khó chịu cái nụ cười giả tạo của Yashamaru. Chán ghét tất cả.

"Nụ cười thật chướng mắt"

Giọng nói rất nhỏ, như thì thầm trong miệng, người bình thường tất nhiên không nghe được gì nhưng Yashamaru dẫu gì cũng là ninja, đương nhiên nghe rất rõ. Anh đưa mắt qua, trước mắt là một cô bé chạc tuổi Gaara, trên người mặc chiếc đầm đỏ ren đen, mái tóc đen ngắn ôm sát khuôn mặt non nớt trong trẻo, tóc mái che gần hết đôi mắt nên anh không thấy rõ. Có vẻ cô bé đó biết anh nhìn mình, trong đám người, cô bé cầm cánh tay ngắn cũn của con thỏ bông đen vẫy vẫy chào anh, nở một nụ cười quỉ dị.

Yashamaru rợn người, mắt trợn to kinh hãi, Gaara cũng nhìn theo tầm mắt anh, thấy tôi, cậu ta vui vẻ, cười đến đôi mắt híp lại. Cậu ta chạy lại tôi, không quên dẫn theo Yashamaru.

"Kyubi! Kyubi!"_ Gaara hí hửng chạy lại.

Tôi mỉm cười đưa tay ôm lấy thân hình cậu, liếc mắt về Yashmura đứng sau.

"Em là bạn Gaara sao?"_ anh ta hỏi.

Tôi im lặng, không nói.

"Cậu ấy tên Kyubi đấy cậu Yashamaru"_ Gaara vui vẻ.

Tôi cắn môi, nắm chặt lấy tay Gaara lôi đi, để lại anh ta ngơ ngác.

Ra khỏi hội trường, tôi nghiêm túc dặn dò cậu: "Gấu mèo! Cậu không được thân thiết quá với Yashamura"

Cậu ta ngây ngô hỏi: "Tại sao?"

"Anh ta là người xấu đó"

"Yashamaru rất tốt mà, Kyubi đừng ghét cậu"

Tôi ủy khuất, Gaara vậy mà lại cãi lời tôi. Tức giận, tôi hét lên "Đồ ngốc!" rồi bỏ đi. Lần này, cậu ta không đuổi theo tôi, bí xị đứng đó.

Trong đêm đó, hiện lên bão cát rất lớn, tôi cùng ba mẹ nhanh chóng về nhà, ôm đùi lắng nghe tiếng gió rào thét bên ngoài. Một đêm thức trắng.

Trong đêm, bão cát dữ dội càng quét cả sa mạc, lâu đài cát to lớn bị bão cát phá hủy, trong nháy mắt sụp đổ, hóa thành những hạt cát li ti. Như một thứ to lớn quay về vạch xuất phát.

........

Sau ngày hôm đó, tôi không còn gặp Gaara nữa.

Cả ngày ngồi ngẩn người ở sân trước, cứ vậy mà trôi qua nhàm chán. Tôi cứ cảm thấy giống như mình của trước kia, mỗi ngày thờ ơ nhìn cuộc sống vô vị trôi qua.

Không còn nhìn thấy khuôn mặt gấu mèo đó mỗi ngày, không thể chơi cát với cái năng lực kì lạ đó.

A... Thế giới lại nhàm chán nữa rồi.

"Kyubi"_tiếng gọi làm hồn tôi đang bay giữa trời quay lại cơ thể. Ba mẹ họ đang gọi tôi.

Ngồi giữa bàn ăn, nhìn hai vợ chồng cười đùa với nhau, lòng tôi lạnh ngắt. Bất chợt nghĩ tới Linh Nhi. Nhớ tới khuôn mặt phẫn hận đó.

Tôi muốn có đồ chơi mới.

Ôm chặt con thỏ đen, tôi nở một nụ cười quỉ dị không ai thấy được.

Ba mẹ kính yêu...

"Kyubi con ăn nhiều lên một chút"_ mẹ tôi gắp cho tôi một miếng thịt, dịu dàng nói.

Con gái hai người buồn chán quá...

"Em cũng ăn nhiều lên một chút, Kyubi con phải nghe lời mẹ đấy"_ ba tôi cười, vươn tay ôm vai mẹ tôi, cũng nhẹ nhàng cười với tôi.

Vì thế...

"Vâng ạ"_tôi nhu thuận đáp, họ hài lòng cười.

Hai người làm đồ chơi cho con nhé!

            ◌⑅●♡⋆♡Ari Nii♡⋆♡●⑅◌

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com