TruyenHHH.com

Dong Nhan Ma Dao To Su Hi Dao Tuong Kien

Lam Hi Thần cùng ba nữ tu kia tách ra, nhanh chóng dạo bãi săn một vòng tìm Kim Quang Dao, nhưng chẳng thấy bóng dáng hắn đâu. Lúc cùng đám tiểu bối Lam gia họp mặt, chỉ nghe Lam Cảnh Nghi nói:

- Liễm Phương Tôn nói nơi này gần Lan Lăng, nên muốn tới Kim Lân Đài thăm Kim tông chủ. Hắn còn đặc biệt dặn con nói tông chủ không cần đến tìm, hắn muốn đi một mình. Qua mấy ngày sẽ tự về.

Lam Hi Thần hơi kinh ngạc, hỏi lại, sợ mình nghe nhầm:

- A Dao nói ta không cần đến tìm? Còn ở những mấy ngày.

- Vâng.

Lam Cảnh Nghi đáp nhanh một tiếng, nói thầm vài câu:“ Chẳng qua là mấy ngày thôi, cũng đâu phải mấy năm, tông chủ gấp gáp gì chứ...”. Lam Hi Thần nghe chỗ nào cũng thấy không ổn, nhưng lại chẳng biết không ổn chỗ nào, bất đắc dĩ hỏi tiếp:

- A Dao đi lâu chưa?

Lam Cảnh Nghi nhớ lại thời điểm kia, chính xác nói:

- Gần nửa canh giờ trước.

Từ nơi này ngự kiếm đến Kim Lân Đài cùng lắm mất một khắc. Nói vậy cũng tính là lâu rồi. Lam Hi Thần dặn dò Lam Cảnh Nghi đưa tiểu bối Lam gia về trước, tự mình đi tìm Kim Quang Dao. Y cũng không biết có chuyện gì xảy ra nữa... Nhưng sao cảm giác Kim Quang Dao đang giận dỗi nên bỏ về Kim Lân Đài nhỉ? Y đã làm gì sai sao... Hay vì khi nãy đồng ý để hắn săn đêm một mình? Còn có không đến tìm hắn đúng thời gian hẹn? Nửa tháng trước Kim Quang Dao mới về Kim Lân Đài, thăm gì mà tận mấy ngày chứ...

Lam Hi Thần lắc đầu cười khổ. Nửa đêm chạy đến Kim Lân Đài, hẳn là lại có mấy lời đồn thổi vớ vẩn về y đi. Còn cả...ánh mắt của đám người kia cũng kì quái quá rồi! Y lần đầu đến làm phiền lúc nửa đêm, lần đầu cũng là duy nhất được không!

Hạ nhân Kim thị vào thông báo vài câu, Kim Lăng đang say giấc bị làm phiền cũng không nổi giận, chân chưa xỏ giày cẩn thận, vừa chạy vừa gọi to:

- Tiểu thúc, tiểu thúc!

Lam Hi Thần khó hiểu, nhìn thiếu niên mặt vẫn còn vương lại chút mơ màng, không biết nên nói gì. Kim Lăng đứng trước mặt Lam Hi Thần, ngó nghiêng không thấy Kim Quang Dao đâu, thất vọng:

- Trạch Vu Quân, tiểu thúc không đi cùng người sao?

Lam Hi Thần có lẽ đoán được vài chuyện, không kinh ngạc lắm, nói:

- Khi nãy săn đêm, A Dao nói muốn về Kim Lân Đài thăm con. Hắn...thật sự không có ở đây?

Kim Lăng ngược lại sửng sốt một hồi:

- Tiểu thúc không có đến đây. Con đã nói hạ nhân, nếu tiểu thúc về dù thời điểm nào cũng phải thông báo. Nhưng chẳng ai nói gì cả...

Lam Hi Thần còn chưa kịp nói gì thêm, Kim Lăng đã lo lắng:

- Trạch Vu Quân, tiểu thúc không ở chỗ người? Lẽ nào...mất tích sao?

Với khả năng của Kim Quang Dao, khẳng định không có chuyện người khác lừa hắn, hắn chưa lừa người khác là may rồi. Cả bãi săn kia, trừ Lam Hi Thần, có lẽ chẳng ai là đối thủ của Kim Quang Dao. Đường về Kim Lân Đài càng không nguy hiểm đi. Hắn...là vì cái gì, đột nhiên nói dối y bỏ đi?

Lam Hi Thần lắc đầu, biết Kim Lăng lo lắng cho Kim Quang Dao sẽ náo loạn một hồi, tùy tiện bịa một lí do:

- A Dao nói muốn dạo chơi một vài ngày, nên ta đoán hắn trở về đây thăm con thôi.

Kim Lăng thấy có điểm không đúng, phản bác:

- Chẳng phải người vừa nói, tiểu thúc lúc săn đêm bảo về Kim Lân Đài thăm con?

Lam Hi Thần ho khan hai tiếng:

- Không có. A Dao nói muốn dạo chơi, là ta tự nghĩ hắn đến Kim Lân Đài, nên nói như vậy.

Kim Lăng chỉnh lại y phục chưa kịp mặc chỉnh tề, nghĩ ngợi một hồi, liếc mắt nhìn Lam Hi Thần hết lần này đến lần khác. Lam Hi Thần không tự nhiên, cười gượng:

- Kim tông chủ, nếu không có việc gì, ta quay về trước.

Kim Lăng thấy y định rời đi, liền giữ lại:

- Trạch Vu Quân hay nghỉ lại Kim Lân Đài, ngày mai rồi rời đi. Không còn sớm nữa.

Lam Hi Thần vẫn không từ bỏ ý định, nói:

- Không cần đâu. Ta về Vân Thâm Bất Tri Xứ chờ A Dao.

Bóng Lam Hi Thần dần khuất xa, đến lúc thật sự rời khỏi Kim Lân Đài, Kim Lăng mới nhẹ thở ra. Kim Quang Dao từ phía trong bình phong đi ra ngoài, tìm một vị trí ngồi xuống. Kim Lăng khó hiểu nhìn tiểu thúc, thắc mắc:

- Tiểu thúc, người lừa y làm gì?

Kim Quang Dao cười khẽ, đưa tay xoa đầu Kim Lăng:

- Con là hài tử, không hiểu được đâu.

Kim Lăng vẫn chưa thôi muốn truy hỏi. Chuyện của tiểu thúc, cuộc sống của tiểu thúc, hắn nhất định phải rõ ràng:

- Lẽ nào Trạch Vu Quân không tốt với người? Nếu vậy ngày mai con đến Vân Thâm Bất Tri Xứ giúp người đòi công đạo!

Vân Thâm Bất Tri Xứ trước giờ trừ Ôn thị, vốn chẳng có ai cả gan làm loạn. À, còn có một Ngụy Vô Tiện cũng nháo đến gà bay chó sủa. Kim Lăng nếu đột nhiên đến Vân Thâm Bất Tri Xứ gây chuyện, cả hai bên đều mang tiếng xấu. Mà với hình ảnh hiện tại, nhất định Kim thị thiệt thòi hơn rồi! Kim thị thì thôi đi, Kim Quang Dao sẽ bị người ta đồn thổi:“ Tai tinh, khiến quan hệ hai nhà Lam thị Kim thị nứt vỡ. Chỉ giỏi gây họa” hoặc “Đã bước chân vào Lam gia, vậy mà khiến Lam gia mất mặt”... Hẳn là mỗi ngày mức độ đồn thổi càng đi xa, cũng ngày càng xuất hiện nhiều dị bản.

Kim Quang Dao nhìn ra phía ngoài cửa, nói:

- Y trước giờ đều đối xử với ta rất tốt. Con đừng làm loạn. Qua ngày mai ta sẽ đi.

Kim Lăng còn muốn nói thêm đã bị tiểu thúc đuổi về phòng đi ngủ. Không cho hắn làm loạn, đến hỏi cũng không cho hắn hỏi... Tiểu thúc bị gì vậy chứ? Nói tiểu thúc với Trạch Vu Quân cãi nhau cũng không đúng lắm. Có phu phu nhà ai cãi nhau xong bỏ đi còn để lời lại không? Có phu phu nhà ai cãi nhau xong đến địa điểm đã nói trước tìm người về ngay không?

----------------------------
Tức gì đâu á. Đọc cmt trên face có mẹ bảo:

Nếu mà có ý giết Kim Lăng thật thì giết từ nhỏ rồi, nuôi tốn thêm cơm gạo làm gì không biết. A Dao lí gì lại không tìm được một lí do, một cái bia đỡ ra thay mình hại Kim Lăng. Sao tôi cảm giác người ta nhìn A Dao chỗ nào cũng chỉ thấy ác với ác nhỉ :))) Rồi riết lại bảo A Dao đến chết vẫn lừa dối Lam Hi Thần thì sao =))))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com