[Đồng nhân Lý Giản] Series đồng nhân Lý Giản - Yêu Một Kẻ Ngốc
16. Thay muội muội gả đi (end)
Ấy vậy mà giữa giờ Thân, Giản Tùy Anh lại được phu quân rủ đi học bắn cung, khiến hắn đang ủ rũ nằm trên giường cũng phải bật dậy vỗ tay ăn mừng. Cái chuyện học võ này chưa bao giờ Giản Tùy Anh được công khai học tập, cái tính hiếu thắng của nam nhân chính là thích được trải nghiệm cảm giác mạnh, quên luôn cả chuyện mình sắp phải động phòng.Lý Ngọc thực sự sai người dựng hẳn 5 cái bia bắn ở hậu viện, khu này không quá rộng nhưng rất thoáng mát lại yên tĩnh.Giản Tùy Anh được tỳ nữ ở phủ đưa cho một bộ võ phục màu đen để thay trước khi vào hậu viện học tập.Vốn biết nương tử của mình rất đẹp, khi không trang điểm còn mang vài phần khí khái nam nhi đại trượng phu, Lý Ngọc vẫn cảm thấy rung rinh khi đối diện với một 'Giản Tùy Nguyệt' một thân võ y thẳng tắp, tóc búi cao gọn gàng, gương mặt sắc sảo hiện ra rõ mồn một.- Phu quân, chàng nhìn gì vậy? Không lẽ là vì ta mặc lên trông không đẹp sao?Giản Tùy Anh cúi đầu kiểm tra y phục trên người, cũng chả cảm thấy mình có mặc sai cái gì, mà chuyện không có đồi núi thì cũng đã trình bày rồi, Lý Ngọc chẳng tỏ thái độ gì nên hắn cứ an an ổn ổn bỏ luôn phụ kiện màn thầu đi luôn. Bây giờ có mù cũng thấy Giản Tùy Anh đến 9 phần không phải nữ nhân, phải chăng 1 phần kia bớt lại là vì vẻ ngoài xinh đẹp mà thôi.- Ta chỉ cảm thấy nương tử của ta rất đẹp mà thôi, ngắm lâu một chút cũng không có vấn đề gì chứ Nguyệt nhi?Lý Ngọc chậm rãi nói, gương mặt tự nhiên không bày ra cảm giác chột dạ nào cả. Rồi lại mỉm cười nhìn thiếu niên trắng nõn xinh đẹp trước mặt đỏ mặt xoắn xuýt không đáp được gì nữa.Giản Tùy Anh nào đã gặp kiểu nam nhân thế này bao giờ, lại chưa có kinh nghiệm nói chuyện yêu đương cho nên đầu óc loạn thành một đống. Tự dưng y khen hắn như thế thì biết phải bày ra biểu cảm gì mới đúng đây...Lý Ngọc cũng không để phí thời gian, nhanh chóng chỉ dạy cho Giản Tùy Anh mọi thứ về cấu tạo, cách sử dụng của cung và các loại mũi tên.Giản Tùy Anh vốn thông minh, đầu óc tiếp thu rất nhanh, Lý Ngọc lại có kinh nghiệm huấn luyện binh sĩ, hai người chỉ mất một lúc đã hoàn thành phần lý thuyết, tiến thẳng ra chỗ bia dạy tư thế, cách tối ưu, vị trí nhắm bắn để giết địch nhanh nhất.Giản Tùy Anh có phần khó xử, dù sao hắn cũng là một tên đoạn tụ, tiếp xúc gần gũi kiểu ôm ấp lúc y vòng tay chỉnh tư thế cầm cung cho hắn, rồi lại nắm nay nắm chân đủ thứ, về cơ bản cảm thấy như thể mình đang lợi dụng để chiếm tiện nghi của Lý Ngọc vậy. Thế là hắn lại đỏ mặt, cố gắng né tránh ánh nhìn của Lý Ngọc, nhưng vẫn không trốn được cảm giác tồn tại của cơ ngực và cơ bụng rắn chắc ở phía sau lưng mình.- Tùy Nguyệt, tập trung nào.Lý Ngọc vốn dĩ để ý Giản Tùy Anh cả buổi rồi, thật ra nhiều phần là y cố tình, cũng cảm nhận người trong ngực mình có vẻ đang ngại ngùng vì tiếp xúc có phần gần gũi, nhưng mà thôi Lý Ngọc cũng không thể bỏ qua phần tập cho thê tử quen được, ngày kia còn phải 'tiếp xúc' gần hơn nữa, lúc đấy sắp 'lâm trận' sao mà bảo tại vì ngại nên mặc lại y phục để ngày khác làm tiếp được.Giản Tùy Anh vốn dĩ nhạy cảm, Lý Ngọc lại cúi đầu nói nhẹ vào tai hắn bằng cái giọng trầm thấp, hơi thở còn vương vấn ở vành tai và cần cổ của hắn, đã đỏ lại càng đỏ hơn. Bây giờ Giản Tùy Anh thực sự muốn buông cung đầu hàng rồi đó. Hắn cảm thấy hình như là Lý Ngọc cố ý nhưng lại không tìm được bằng chứng để chứng minh.- Dạ, xin chàng thứ lỗi, ta sẽ nghiêm túc ngay ạ.Lý Ngọc cuối cùng cũng buông tha Giản Tùy Anh, đứng sang bên cạnh cầm cung lên bắn mẫu 3 mũi đơn, cả 3 đều trúng hồng tâm.- Oa, Lý tướng quân bắn quá đỉnh, được chàng chỉ dạy chính là phước phận của ta.- Nàng mau bắn cho ta xem.- Ý là... bắn ấy ạ?Đột nhiên cuộc trò chuyện có phần hơi mờ ám, Giản Tùy Anh khó khăn đưa mạch não quay về lại. Mấy lần đầu bắn chưa được tốt lắm, sau đấy Giản Tùy Anh cũng biết cách hơn, trúng hồng tâm rất nhiều.- Thê tử của ta thực sự bắn rất giỏi.- À, cái đó... ta cũng không bắn giỏi bằng chàng.Lý Ngọc nhếch miệng cười đầy ý vị khiến Giản Tùy Anh cũng không đoán được trong đầu y đang nghĩ gì.- Bây giờ về được chưa? Còn muốn tập tiếp không?- Dạ thôi, bây giờ người của ta cũng đổ mồ hôi rồi, trời lại sắp tối, nên cho người dọn từ bây giờ đi ạ.Giản Tùy Anh sau một buổi học bắn cung thì cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều được thỏa mãn vô cùng. Nếu sau khi hắn thú nhận với Lý Ngọc rằng mình là nam nhân và có thể làm mọi thứ để được tiếp tục ở trong phủ tướng quân, liệu y có cho hắn cơ hội lấy công chuộc tội không?Giản Tùy Anh tối đến rất nghe lời phu quân, lại mệt mỏi cả ngày rồi nên vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ say. Lý Ngọc ngồi ở thư phòng làm việc đến đầu giờ tý mới về phòng ngủ. Nói chung là hai người đã đồng ý tập ngủ chung, còn động phòng mới làm chuyện khác. Giản Tùy Anh cũng không quan tâm lắm, gật đầu đồng ý ngay, Lý Ngọc không phải đoạn tụ thì có thể chiếm lợi gì lúc ngủ chung chứ? Cũng chỉ là hai tên nam nhân nằm cạnh nhau ngủ một giấc tới sáng hôm sau thôi mà.- Dạ báo cáo chủ nhân, Giản Tùy Nguyệt hiện tại vẫn ở Giản phủ, không tìm thấy Giản Tùy Anh trong phủ ấy nữa. Ta còn nghe được Giản phu nhân tâm sự với Giản lão gia rằng để Giản Tùy Anh đi làm thiếp của ngài, chờ tới lúc bị tóm được là nam nhân thì chắc chắn bị xử chết không toàn thây, hai người bọn họ cảm thấy đùn được của nợ đi thì rất hài lòng vì sắp có người thay họ xử cái gai này.- Ý ngươi là người nằm cạnh ta là nam nhân?- Dạ, đúng là vậy.- Mẫu thân của hắn là ai?- Lý Úy Lan, nữ nhi nhà Lý thái sư, đã qua đời do bị hạ độc hơn 10 năm về trước.Lý Ngọc gật đầu, cơ bản không muốn hỏi thêm gì nữa, phẩy tay ý bảo thuộc hạ có thể lui được rồi.Căn phòng lại trở về trạng thái im lặng vốn có, cửa sổ Lý Ngọc vẫn để mở, ánh trăng bên ngoài dịu dàng chiếu vào phòng, rơi trên mái tóc của nam tử trẻ tuổi ở bên cạnh Lý Ngọc ngủ không chút phòng bị.- Giản Tùy Anh...Lý Ngọc gọi tên của hắn, như thể muốn nhai nuốt cả chủ nhân của cái tên này vào bụng vậy. Người kia ngủ rất ngoan, nằm thẳng tắp, không đạp chăn, không chảy dãi, không ngáy ngủ, không nói mớ, chính là kiểu bạn giường siêu thoải mái ai cũng thích.Y thở dài, vươn tay sờ sờ gương mặt 'thê tử' một chút, da mịn, môi mềm, sống mũi cũng cao, cuối cùng lại là nam nhân. Dù sao y cũng không quá bận tâm vấn đề giới tính, chẳng phải sớm muộn cũng đi chầu trời, vốn dĩ không muốn sinh con, lấy thê tử là nam vừa tiện có người bầu bạn, lại không thể có con luôn. Đây chính là ông trời đang giúp y có được tất cả.Ngồi trong bóng tối nghĩ ngợi rất lâu, cuối cùng con thú trong người cũng giành chiến thắng, y quyết định cởi y phục thê tử của mình để 'kiểm tra'.Giản Tùy Anh cơ bản là không có nội lực, không phải người luyện võ hàng ngày nhưng cũng gọi là có rèn luyện thể lực và lại đang ở tuổi ăn tuổi lớn nữa nên cơ bắp toàn thân cũng gọi là khá phát triển.- Chậc, ngực này đâu đến nỗi...Lý Ngọc không biết vì sao cơ thể thiếu niên trước mặt lại có sức hút với y đến thế. Nhìn cơ ngực hơi nhô cao cùng hai điểm nhỏ trước ngực kia cứ phập phồng theo nhịp thở, y cảm thấy người anh em giữa hai chân của mình rục rịch muốn ngóc đầu rồi. Lý Ngọc thấy mình sắp hóa thú đến nơi, có lẽ là nhịn quá lâu nên sắp hỏng não luôn, y không kiểm soát được mà đưa tay cấu véo ngực của Giản Tùy Anh, hoàn toàn mặc kệ khả năng hắn có thể tỉnh dậy giữa giấc và nhìn thấy phu quân sắp ăn tươi nuốt sống mình như thế nào. Thậm chí còn cúi người ngậm núm vú của hắn vào miệng, mút mát, day cắn đủ kiểu, càng chơi càng nghiện.- Ưm, a...Giản Tùy Anh trong mơ không biết thấy gì, nhưng có thể thân thể thiếu niên mềm mịn nhạy cảm cũng có thể cảm giác được có kẻ đang làm loạn trên người, hắn hé môi rên rỉ khe khẽ, trong bóng đêm càng thêm kích thích Lý Ngọc bày trò kích thích hơn nữa.- Tùy Anh kêu thật dễ nghe, thật muốn động phòng luôn bây giờ!Đùa nghịch chán chê, Lý Ngọc lại cởi nốt dây buộc thắt lưng cùng dây quần trong của Giản Tùy Anh ra, muốn xem thân thể của hắn từ trên xuống dưới một lượt luôn.Không ngạc nhiên khi Giản Tùy Anh thực sự có cơ bụng, rất đẹp, eo nhỏ lại còn mịn màng, sờ vào rất sướng tay. Y chỉ bất ngờ khi xoa xoa bóp bóp eo đùa một chút cũng khiến Giản Tùy Anh run rẩy, có lẽ eo cũng là điểm nhạy cảm của hắn.Hạ thân của Giản Tùy Anh nhìn qua không nhỏ, lại cũng ngóc đầu dậy vì bị y đùa bỡn thân thể suốt từ nãy tới giờ, Lý Ngọc chẹp miệng, cuối cùng cũng tuốt giúp 'thê tử' có thể bắn ra.- Tùy Anh bắn thật giỏi, tướng công rất thích.Sáng hôm sau Giản Tùy Anh vừa ngủ dậy đã cảm thấy có gì nhớp nhớp dính dính giữa hai chân, cộng thêm giấc mơ bị Lý Ngọc đè ra giường thao khóc lên khóc xuống đêm qua, liền tỉnh cả người, bò dậy muốn đi thay y phục với thay trải giường khác. Nếu Lý Ngọc biết thì phải giải thích làm sao? Không lẽ bảo nữ nhân cũng có thể mộng tinh bắn đầy ra quần với trải giường sao?Tại Giản Tùy Anh vô công rồi nghề, nhàn rỗi cứ thế ngủ đến đầu giờ tỵ mới mở mắt, Lý Ngọc đã lên triều từ sáng sớm, cũng đỡ khó xử cho hắn đến 8 9 phần. Thật không biết giấu mặt đi đâu đây...Thật ra Lý Ngọc lên triều có một lúc, hôm nay không có nhiều vấn đề, ở biên giới tình hình vẫn ổn định không cần phải đánh nhau. Thế nên vừa 'tan làm' thì y đã chạy tới tiệm sách người lớn ở ngoài cung mua tận 5 cuốn long dương đồ về để học tập. Lúc y về đến phủ thì cũng ôm thẳng vào thư phòng ngồi nghiên cứu kĩ càng như thể đang xem cách đánh trận vậy. Nhập tâm bỏ ăn bỏ ngủ, cuối cùng cũng đem cả 5 cuốn đọc hết. Một thân đầy 'tri thức' rục rịch muốn thực hành ngay nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn.Chỉ một chút nữa thôi...Giản Tùy Anh không hề hay biết phu quân của mình chơi lớn đến vậy, hắn không hiểu tại sao bữa tối hôm nay nó cứ nóng nóng làm sao ấy. Là do ánh mắt của Lý Ngọc hay là do tự hắn suy nghĩ nhiều về giấc mơ đêm hôm qua... Giản Tùy Anh càng nghĩ càng thấy ngại, đỏ mặt tự rót rượu uống để bình tĩnh lại.- Nghe nói nàng có khả năng ngàn chén không say, hay hôm nay chúng ta cũng thử xem ta với nàng ai có khả năng uống hơn?- Dạ... thật ra cũng không phải ngàn chén...Giản Tùy Anh bẩm sinh không phải là người có thể uống được nhiều, không hiểu vì sao muội muội lại có thể như thế. Nói chung được muội muội dạy chỗ nhưng mà tửu lượng vẫn cứ là không bằng 1/10 của nàng, bây giờ uống không nổi thì là đang làm nhục thanh danh của muội muội.- Uống một hơi nhé!- Được.Giản Tùy Anh với Lý Ngọc cụng 2 chén rượu với nhau, mỉm cười đưa rượu lên miệng uống 1 hơi.Vừa nốc 3 4 chén, toàn thân Giản Tùy Anh đã hồng hết cả lên, hai mắt long lanh ngậm nước, môi đỏ mấp máy nói gì đó nhưng Lý Ngọc không thể nghe rõ được, nhìn hắn thế này Lý Ngọc không rõ là hắn say hay mình say nữa...Kỳ thực 3 4 chén thì Giản Tùy Anh chưa say, chẳng qua là thân thể nó chưa kịp thích nghi mà thôi. Hai người uống thêm 5 6 chén nữa thì dừng, Giản Tùy Anh vẫn còn vài phần tỉnh táo, lảo đảo đứng dậy về phòng rửa mặt thay đồ đi ngủ. Lý Ngọc theo sau đề phòng hắn ngã ra đất.Lý Ngọc có chút men trong người, Giản Tùy Anh lại nằm ngủ im lìm bên cạnh, nếu không làm chút chuyện vặt hôm nay học được trong sách thì đâu còn là nam nhân nữa.Và thế là sáng hôm sau gia nhân trong phủ chạy qua chạy lại chuẩn bị cho đêm động phòng lại thấy cổ tiểu phu nhân nhà mình có vài vết bầm, im lặng liếc nhau khó xử. Lý tướng quân thật sự là không thể đợi được đến ngày động phòng là hôm nay à? Có cần phải vội vàng như thế không? Người đã ở trên giường của y rồi sao mà dám chạy đi đâu mất được.Giản Tùy Anh thấy đùi trong mình hơi rát, cũng bị đỏ lên nữa, nhưng chỉ nghĩ bị va vào đâu thôi chứ không nghĩ có người thực sự dùng đùi trong của hắn để người anh em cắm vào rút ra nửa canh giờ. Giản Tùy Anh là đoạn tụ nhưng hoàn toàn không biết gì về long dương đồ, cũng không biết cách tạo ra mấy cái dấu vết hoan ái này nọ, thành ra không phải không thấy trên cổ với ngực bị bầm mà là dám tưởng tượng ra Lý Ngọc thực sự cầm thú đến thế.Hơn nữa trong đầu Giản Tùy Anh chỉ cảm thấy đêm nay chắc chắn không ngủ nổi, sẽ bị Lý Ngọc hành hạ đến chết vì dám lừa dối hắn.Cuối cùng quả thực Giản Tùy Anh cũng bị 'hành hạ' thức trắng cả đêm, vậy mà đến giờ mão Lý Ngọc vẫn còn chẹp miệng tiếc nuối vì mới thử được 1/3 cuốn thứ nhất cho nên quyết định cáo bệnh xin nghỉ một buổi lên triều để ở bên thê tử thơm ngon của mình.Giản Tùy Anh không hiểu, vậy là mình thực sự được chấp nhận dù là nam nhân sao?Lý Ngọc nhìn người dưới thân mệt lả đi nhưng vẫn rất ngoan ngoãn không phản kháng gì cả, nhịn không được lại hôn hôn vài cái lên môi hắn, giọng cũng khàn cả đi:- Tùy Anh bắn giỏi vậy, có muốn tiếp tục 'so tài' với phu quân không?- Dạ... hức hức, không muốn so nữa, thật... thật sự rất mệt rồi.Y yêu chiều hạ rèm giường, gọi người mang thùng tắm lớn vào phòng rồi đuổi ra ngoài hết, tự mình bế thê tử bỏ vào thùng nước, cả hai cùng tắm rửa sạch sẽ, mặc y phục đầy đủ mới cho người vào dọn dẹp 'chiến trường' với nước tắm ra ngoài.Cặp đôi vừa trải qua một đêm dài đã thấm mệt, giường sạch sẽ rồi liền ôm nhau ngủ tới tối, hoàn toàn bỏ qua những lời bàn tán sôi nổi của gia nhân ngoài kia.- Thiếu phu nhân sức trâu bò thật, ta sáng ngủ dậy lúc giờ dần để quét dọn vẫn còn nghe thấy tiếng của phu nhân xin tha, người bình thường chắc ngất từ giờ sửu rồi, bắt đầu vào phòng từ giờ tuất kia mà.- Ây nha, thiếu gia đúng là dũng mãnh quá, nghĩ đến có người tướng công như vậy cũng hứng khởi đấy nhưng mà thôi sức tôi cũng có giới hạn, lão công ở nhà đã đủ dùng lắm rồi.- Không biết bên phủ tể tướng đã nghe được tin tức hai vị chủ tử nhà ta sung sức 1 đêm thế nào chưa.- Thôi kệ đi, miễn là chủ tử hạnh phúc, gia nhân đều vui.- ...--------16/05/2025#toka
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com