Dong Nhan Lop Hoc Am Sat Tho San Hay Con Moi
Hôm sau là ngày nghỉ nên cô ngủ đến 8 giờ mới thức. Ngáp dài một cái cô vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt giúp cô tỉnh ngủ hẳn. Một tô mì úp la làm bữa sáng cô nhanh chóng đánh chén và dọn dẹp. Sau đó cô thay một cái áo thun xanh lá và quần tây đen cùng giày thể thao đen, quấn cái khăn quàng cổ lên nhưng không mặc áo khoác cô nhấc chân ra khỏi nhà và khoá lại.Hôm nay cô có hẹn với Karma đi xem phim kinh dị ở một rạp chiếu phim. Cả hai đã hẹn là 9 giờ sẽ ở trước cổng đợi. Khi cô tới thì thấy Karma đang đợi trước cổng dù giờ này là 8 giờ 50. "Yo! Yuurei!" Karma nhìn thấy cô vội vẫy tay. "Chào! Cậu đến sớm thật đấy Akabane-san!" Cô giơ tay chào lại. "Tớ chỉ mới đến thôi!" Karma cười cười. "Thế à?" Hơi thở thì đều đặn, thân nhiệt bình thường cho thấy cậu ta đã đến từ sớm. "Chúng ta vào thôi!" Karma nói, cô gật đầu rồi theo sau vào.Phía xa xa "Các cậu! Hình như lúc nãy tớ nhìn thấy Yuurei-chan và Karma-kun thì phải?" Shiki nhìn hướng rạp chiếu phim nói. "Hể? Thật sao?" Okuda ngạc nhiên. "Hai người đó hẹn hò sao?" Nakamura cười gian. "Chắc không phải đâu!" Nagisa cười trừ. "Thế thì chúng ta vào xem thử là biết thôi!" Nakamura nói, tay thì thủ sẵn điện thoại. "C-có thể là tớ nhìn lầm!" Shiki cười trừ. "Tên ác quỷ đó thường xuyên chơi khăm chúng ta vì thế chúng ta phải trả thù chứ!" Nakamura nói, không đợi mọi người trả lời thì đã kéo cả bọn vào trong.Cả bọn rất nhanh chóng đã tới nơi mua vé, nơi đây vẫn rất đông người vì cũng sắp 9 giờ rồi. "Shiki-chan! Cậu thấy hai người đó đi vào hướng nào?" Nakamura hỏi. "Hình như là hướng đó!" Shiki chỉ theo hướng chiếu phim kinh dị. "Ực! Cậu có chắc không?" Kayano nuốt nước bọt căng thẳng, cô ấy sợ mấy thứ kinh dị và ma ấy mà! "Chắc mà!" Shiki thành thật gật đầu. "Người ta đi hẹn hò thường đi xem mấy bộ phim tình cảm sến súa còn hai người này đi xem phim kinh dị sởn gai óc! Đúng là sở thích kì lạ!" Nakamura nói. "T-tớ xin kiếu! Tớ không thích mấy thứ đáng sợ!" Kayano run sợ giơ tay xin đầu hàng. "T-tớ cũng vậy!" Okuda cũng rụt rè giơ tay. "Hai cậu đúng là nhát cấy mà! Phải chi các cậu được như Hayami-chan thì tốt quá!" Nakamura thở dài nhìn hai người đó kiểu rèn sắt không thành thép. "Tớ cũng không thích phim kinh dị!" Hayami mặt lạnh nói khiến Nakamura nghẹn lời, cậu cũng sợ mà sao mặt tỉnh quá vậy? "Nhưng mà tớ thấy Karma-kun chọn phim kinh dị là hợp lí đó!" Nagisa nói. "Sao vậy? Thông thường những cặp đôi mới hẹn hò đều là xem phim tình cảm mà?" Maehara thắc mắc, trước đây cậu cũng làm vậy với mấy đứa con gái nên biết đám con gái thường thích điều đó. "Các cậu cũng hiểu Yuurei-chan là kiểu người lí trí mà! Cậu ấy sẽ không thích mấy kiểu phim tình cảm đâu! Các cậu còn nhớ vụ đi công viên không? Cậu ấy không hề cảm thấy kích thích nên tớ nghĩ mấy bộ phim kinh dị có thể sẽ khiến cậu ấy có hứng thú!" Nagisa giải thích. "Đúng là vậy!" Cả bọn gật gù. "Oh! Nagisa giỏi quá ta!" Nakamura vỗ vai Nagisa tán thưởng. "Sao cậu biết được hay vậy?" Shiki tò mò. "Vì mình đã ghi lại song song với việc tìm điểm yếu của Koro-sensei!" Nagisa cười trừ giơ cuốn sổ ra. "Không ngờ cậu lại để ý cậu ấy kĩ vậy!" Shiki ngạc nhiên. "Cậu có ý gì với người ta à?" Nakamura cười gian. "K-không có! Tại cậu ấy trông bí ẩn như Koro-sensei nên tớ muốn tìm hiểu chút thôi!" Nagisa nhanh chóng thanh minh như sợ bị ai đó hiểu lầm. "Hể? Thật sao?" Maehara trên mặt viết rõ hai chữ không tin. "Cậu...có thể cho tớ xem...được không?" Hayami lên tiếng. "Hể? Được thôi!" Nagisa ngạc nhiên rồi đưa cho Hayami cuốn sổ, mọi người đều tò mò mà nhìn. "Các đặc điểm về Yuurei-chan: Bắn cung giỏi, không thích người khác bàn tán về mình, học rất giỏi, giỏi võ, biểu cảm thường thấy là vẻ mặt điềm tĩnh dù trời có sập cũng không liên quan đến mình. Rất khó gợi lên hứng thú cho cô, ngoài ra cô còn là người sòng phẳng trong việc trao đổi thông tin, có qua mới có lại!" Kayano đọc cho cả bọn nghe. "Chi tiết thật!" Okuda cười nói. "Mắt quan sát của cậu tốt thật đó Nagisa!" Kayano khen ngợi. "C-cậu nói quá rồi!" Nagisa trên mặt có vài vệt hồng, cậu xấu hổ cười cười. "Chúng ta nên vào trong chụp ảnh dìm thôi!" Nakamura vẫy tay. "Những ai không thích có thể không vào! Chỉ là nếu bỏ lỡ mấy cảnh nóng thì đừng có tiếc!" Maehara cười gian. "D-đi thì đi!" Kayano dù sợ nhưng mà bỏ lỡ mấy cảnh hiếm thì tiếc nên cố nén sợ mà đi vào. "Tớ....cũng đi!" Hayami và Okuda đồng thanh, họ cũng muốn nhìn thấy một vẻ mặt khác của cô. "Vậy thì chúng ta đi thôi!" Nakamura dẫn đầu cả bọn đi vào trong. "Uhm!"Khi bọn họ vừa bước vào thì đã bị không khí nơi này làm cho sởn gai óc, âm thanh nơi này như được khuếch đại khiến cho âm thanh phát ra từ bộ phim trở nên vang vọng như việc nói chuyện trong hang động vậy. Âm thanh âm trầm kèm theo mấy tiếng động gây đau tim khiến bộ phim trở nên quỷ dị nhất có thể. Kayano, Okuda và Hayami đã sợ đến mặt biến sắc. Mấy người còn lại vẫn còn trấn định được.Họ nhìn lên màn hình chiếu phim, lúc này đang chiếu cảnh một tên sát nhân đang chặt một nạn nhân thành nhiều mảnh, nạn nhân vẫn còn sống nên phải chịu đựng nỗi đau đớn đó. Máu từ con dao chặt thịt bắn tung toé khắp nơi, tiếng cười điên dại của tên sát nhân làm cho không khí trở nên nghẹt thở và rùng rợn nhất.Okuda đã không chịu nổi mà xỉu ngay tại chỗ, Hayami thì mặt trắng bệch nhưng vẫn còn tỉnh táo. Kayano thì vừa nhắm mắt vừa che tai để mấy âm thanh đó không hù sợ mình. Nakamura không hề sợ mà còn lia ánh mắt khắp nơi cùng với Maehara và Shiki tìm hai bóng dáng kia. Nagisa thì đã bị doạ cho ngốc luôn rồi. "Kia kìa!" Bất chợt Maehara hét lên khiến mọi người gần đó giật mình nên cậu phải xin lỗi. "Ở đâu?" Shiki nhìn theo hướng Maehara chỉ nhưng trong rạp tối quá nên rất khó thấy. "Họ ngồi hàng đầu luôn đó! Cậu có thấy cái đầu màu đỏ đó không?" Maehara chỉ chỉ. "Tìm thấy rồi!" Nakamura và Shiki đồng thanh.Vì bọn Shiki đang ngồi ở hàng thứ tư nên không khó để xem cô và Karma đang làm gì. Họ cố nhìn lên thì thấy cô đang ăn bắp rang vừa uống nước một cách tự nhiên như thể đang xem phim bình thường vậy. Karma bên cạnh thì cậu ta không ăn nổi nữa do phim đang chiếu tới cảnh tên sát nhân đó đã chặt nạn nhân thành nhiều mảnh rồi bỏ vào nồi nấu và ăn một cách ngon lành. Trên cái chén của tên sát nhân họ có thể nhìn thấy con mắt và một ít da đầu của nạn nhân. Thậm chí còn có cả ngón tay nữa.Nhóm Nakamura thì cảm thấy dạ dày mình đang cuồn cuộn lên như muốn tống hết mọi thứ trong nó ra ngoài. Kayano và Hayami cũng xỉu theo Okuda, ba người còn lại thì sắc mặt tái đi. Trong lòng họ bỗng có cảm giác hối hận khi đã rình mò cô và Karma, bằng không thì cái cảnh làm da đầu tê dại này sẽ không ám ảnh họ được. Karma nhìn cô thì thấy cô vẫn xem một cách bình thường, tay vẫn lấy bắp rang bỏ vào miệng thỉnh thoảng lại cầm ly nước uống. Sắc mặt vẫn không thay đổi lắm so với ban đầu, cậu nhìn thấy khuôn mặt cô ánh lên vẻ hứng thú cho thấy quyết định xem phim kinh dị là đúng. Chỉ là...cậu cũng không trâu bò cái gì cũng không sợ như cô. Phim thì không sao chỉ là cậu không thể ăn bình thường như cô được, chỉ cần có cái gì vào miệng là cậu lại tưởng tượng đến cái cảnh bỏ miếng thịt của nạn nhân trong phim vào miệng cậu vậy. Nhưng....khi nhìn vẻ mặt đó của cô....cậu....lại thích nhìn nó mãi mà không chán.Thật kích thích!Cô không nhịn được mà tán thưởng trong lòng. Bộ phim này không tồi chút nào, kĩ xảo vô cùng chân thực. Tiếng cười man rợ đó cô cực kì thích, trước đây những tiếng cười kiểu đó đối với cô không hề xa lạ chút nào. Tuy cô thích hoà bình nhưng nó lại khá nhàm chán, so với hỗn loạn thì có nhiều trò vui hơn dù nguy hiểm. Những thứ bình thường rất hiếm khi khơi dậy hứng thú của cô, chỉ những thứ thế này mới khiến cô cảm thấy thú vị được.Cô nhìn sang Karma thì thấy cậu cũng đang nhìn cô đến đờ người. Khi hoàn hồn cậu ta bối rối dời tầm mắt vào bộ phim, lúc ấy không biết là do ánh sáng màu đỏ chiếu lên hay không mà cô lại thấy Karma đang đỏ mặt đến tận mang tai.Hai tiếng dài đằng đẵng của bộ phim kinh dị cuối cùng cũng kết thúc. Cô vươn vai một cái rồi cùng Karma ra ngoài. 6 người kia thì thất thiểu ra ngoài, lần sau nếu hai người bọn cô mà có đến rạp chiếu phim thì có cho tiền bọn họ cũng không đi theo dõi đâu! "Cậu thấy bộ phim đó như thế nào?" Karma hỏi khi thấy sắc mặt cô đang vui vẻ, trong khi mặt cậu thì hơi tái do bị cái cảnh ăn thịt đó tra tấn. "Không tệ! Đây là quà đáp lễ của tôi!" Cô cười nhẹ đưa cho Karma một cái hộp quà nhỏ. "Cám ơn cậu! Lần sau lại đi tiếp chứ?" Karma mặt hơi đỏ vì nụ cười của cô, cậu cũng không từ chối mà nhận lấy. "Cũng được!" Cô đáp.Đợi hai người đó đi khuất sáu người kia cũng ló mặt ra. "Thật không ngờ khẩu vị xem phim của họ lại như vậy!" Nakamura nhận xét. "Lần sau có cho tiền tớ cũng không dại dột nữa đâu!" Kayano sắc mặt tái xanh khi nhớ lại tình tiết của bộ phim. "Uhm!" Mọi người đồng thanh, lần này ám ảnh đủ rồi! "Mà lúc nãy không biết cậu ấy tặng cái gì cho Karma-kun nhỉ?" Okuda tò mò. "Là một quả tim bằng nhựa đó! Tớ có nhìn thấy cậu ấy mua nó trong quầy bán đồ! Trái tim đó trông y như thật đó! Khi cậu ấn công tắc nó có thể đập như đang sống! Tớ nhìn thấy nó mà da gà nổi lên khắp người!" Shiki rùng mình khi nhắc lại. "Ực!" Cả bọn nuốt nước bọt đồng thời hơi mong đợi cái khoảnh khắc mà Karma sợ hãi khi nhìn nó.Karma về tới nhà rồi vào phòng, nhìn hộp quà được gói cẩn thận trên tay cậu tò mò không biết cái gì ở trong đó. Cẩn thận gỡ giấy gói quà đến khi còn lại cái hộp cậu căng thẳng từ từ mở nắp ra. Lúc nãy trong lúc cầm cậu có cảm giác cái vật bên trong hình như nhúc nhích một cái. Không biết cô định giở trò mèo gì nữa?Đến khi cái nắp hoàn toàn mở ra thì cậu nhìn thấy một màu đỏ, và cái thứ bên trong vẫn còn sống và còn đập một cái nữa. "Ahh!" Cậu giật mình hét lên một tiếng, thân mình lùi ra phía sau một khoảng. "D-đây là......trái tim?" Karma hốt hoảng lắp bắp.Cậu hơi run nhìn kĩ thì thấy không giống máu lắm, còn trái tim kia thì nó to hơn bình thường nên chắc là đồ giả. Nghĩ vậy cậu mới bình tĩnh lại, trong lòng thầm cười khổ. Có ai như cô lại tặng cái này chứ! Gặp mấy người yếu tim thì không chừng đã thăng thiên rồi! May mà cậu thường xuyên đánh nhau nên có thể nhận biết được máu thật và máu giả bằng không thì đã bị cô doạ rồi. "Yuurei! Cậu đợi đó!" Karma nắm tay thành quyền.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com