TruyenHHH.com

Dong Nhan Kny Khong Phai Quy La Maneki Neko

Maneki Neko chính là minh chứng rõ nhất của câu "con giun xéo mãi cũng quằn".

Thân là Thần Minh được nhận ân sủng của thần Mặt Trời Amaterasu và được nhân loài thờ cúng, đáng lý ra nàng sẽ không phải chịu khổ một người một mèo bôn ba tứ phía để rồi bị truy đuổi phải chạy té khói và bị nhân loài 'dụ dỗ' bằng 'mật ngọt' mất hết cả phẩm giá.

"Nếu không phải vì ai đó~"

Con mèo béo nhìn về một phía vu vơ nói.

Ai đó: "..." Không phản bác được.

Do được chiều hư, nàng ta lười biếng không chịu chăm chỉ tu luyện nên thành ra Hakuneko yếu đến nỗi gần như xếp hạng cuối trong hơn hàng ngàn vị thần khác xét về sức mạnh. Còn mấy lần đánh thắng quỷ cứ coi như là mèo ngáp phải ruồi.

Nhận ra sức mạnh của bản thân chẳng là cái đinh gỉ gì so với quỷ vương cùng hàng tá con quỷ khác, cả hai quyết định tu luyện thật chăm chỉ để biến đá thành vàng :))

Vậy làm cách nào để hai con mèo ngốc thành công đắc đạo?

Đầu tiên chúng ta chia hành trình tu luyện gian khổ của họ thành hai giai đoạn.

Lý thuyết và thực hành!

Phàm là sinh vật có trí tuệ, để thành công cần cả một quá trình kiên trì. Và, bước đầu tiên cũng là hành trang đó chính là não.

Ý ta là kiến thức! Đúng! Kiến thức!!

Nhưng quan trọng hơn lý luận này có thể áp dụng lên hai con mèo cá vàng? Và quan trọng hơn nữa, thay vì làm theo bao người là nắm bắt gốc rễ để đảm bảo an toàn thì Hakuneko và Nekomaru lại thích chơi cảm tử với suy nghĩ liều ăn nhiều, được ăn cả, ngã về không. Kết quả:

"Banh hai ngôi đình, nổ ba gian phòng, kho dược liêu phía Tây bị thiêu rụi, một mảnh đất bị hư hại..."

Ubuyashiki Kagaya cười tươi như hoa bình tĩnh đặt tờ báo cáo xuống. Đằng sau ngài là hằng hà các Kakushi và diệt quỷ sư với nhiều kiểu băng bó, người thì gãy tay, người bị băng kín đầu, nặng nhất có lẽ là vị diệt quỷ sư tội nghiệp bị băng thành xác ướp không thể cử động nổi chỉ có thể dùng cắp mắt ủy khuất nhìn lên hai 'người' gây chuyện mà lông tóc một cọng cũng không tổn hao.

Hận đời bất công!!

"Hóa đơn tiền sửa chữa ngài nhớ trả hết nhé."

"Vâng."

Báo cáo ngày xx tháng xx năm xxxx giờ Tý. Maneki Neko khóc nguyên ngày tiếc thương cho số tiền bồi thường khổng lồ, nghĩ mọi thứ sẽ kết thúc ở đây sao? Mấy người ngây thơ quá rồi!!

Tái bút: Một Kakushi vô danh nào đó.

Một trong những điểm đặc trưng của Hakuneko và Nekomaru là không bao giờ chịu rút kinh nghiệm, nó cũng là một trong những hàng tá lý do Maneki Neko luôn rước một đống rắc rối và bằng cách nào đó có thể thuận lợi vượt ải.

Diêm Vương Enma chống cằm não nề. Không, ngài không hiểu, thể quái nào hai đứa nó vẫn chưa chui xuống lỗ ngậm tỏi.

Vì ước mơ biến đá thành vàng, Hakuneko tiếp tục sự nghiệp bắt tay nghiên cứu. Lần này nàng khôn hơn, để tránh cho cái lần bạo nổ tư dinh Hakuneko quyết định cách xa Phủ Oyakata chừng 2 dặm và chọn chỗ thông thoáng để lỡ có nổ cũng không gây thiệt hại gì.

Cánh đồng cỏ tươi mát, nước hồ trong vắt, chim muông líu lo, cảnh vật thơ mộng lý tưởng cho các cặp tình nhân biết bao nếu như không có cái tiếng cãi vã như muốn đấm vào mặt nhau.

"Thủy tinh? Sắt? Ngọc? Mấy thứ này hấp thụ ma lực trong lòng đất nên được nhiều pháp sư dùng như một công cụ dẫn ma lực?? Phí phạp của giời!!"

"Ái ái ái!!! Chủ nhân!!! Cái thứ trong vạc đang trào ra này!!! Làm gì đi chứ!!!"

Thiếu nữ tóc trắng nhăn mặt nhìn đống hỗn hợp không ra màu gì: "Ngươi cho cái gì vào mà nó lại thành như vậy?"

Nekomaru chột dạ giấu sau lưng cái chai rỗng tuếch còn vương thứ chất lỏng màu tím đặc chối bay: "Làm, làm gì có!"

Thứ chất xanh đỏ tím vàng không ra hình dạng nổi từng đợt bong bóng, mùi cay ngai ngái ngay chóp mũi khiến trực giác tiềm ẩn của thú hoang bỗng trỗi dạy bên trong cả hai không ngừng gào thét 'nguy hiểm!', kêu mau tránh xa cái thứ tạm không rõ tên kia.

Hakuneko cầm muông sắt nhất rồi múc một muỗng chất lỏng sền sệt đặc quãng lên nhìn chằm chằm vào nó. Điều khiến nàng giật mình là, cái thứ chất lỏng giống như có linh tính run run một hồi sau đó trồi lên với ba cái lỗ có thể phân biệt mắt miệng, nó nhìn nàng và con mèo tam thể, há to miệng phát ra chuỗi âm thanh cùng làn khói tím không xác định.

"Guaaaaaaaaa~~~~~!!"

Một con quạ vô tình bay ngang qua làn khói tím sản sinh từ chất lỏng chưa xác định được 2 giây, nó kêu thảm một tiếng sau đó rơi bịch cái xuống đất chết tức tưởi.

Hakuneko và Nekomaru: "..."

Nàng run rẩy bỏ cái muông xuống, đau lòng nhặt xác con quạ lên mới phát hiện nó còn sống. Lay con quạ để nó tỉnh táo một chút, mồ hôi trượt dài xuống trán nàng lẩm bẩm.

"Ngửi trực tiếc cái thứ chưa xác định kia mà vẫn sống, nể thật."

"Chủ nhân, chúng ta tiếp xúc trực tiếp cái thứ kia suất cả quá trình hình thành thì có được coi là dị nhân không?"

Hakuneko: ngươi im đi.

Toàn bộ sự chú ý tập trung vào con quạ, bộ đôi ngốc bỏ quên mất cái vạc chứa chất lỏng tạp nham sôi ùng ục đang bị ăn mòn thủng đáy nhỏ tong tỏng xuống. Chất lỏng có đặc tính nóng và phân rã, khi gặp một vật dễ bị ăn mòn hoặc có thể bắt lửa, chúng ta có đẳng thức như sau:

- Gặp chất đốt mới = bắt lửa = hỏa hoạn = cháy rừng.

Báo cáo ngày xx tháng xx năm xxxx, trong một lần thí nghiệm thất bại, Maneki Neko vô tình tạo ra một loại vũ khí mới có linh tính chưa được xác định ở dạng thể lỏng, hậu quả gây ra vụ hỏa hoạn ở khu rừng phía Đông. May sao trời mưa đúng lúc, ngọn lửa tạm đã được dập tắt. Đã thu hồi lại thứ chất lỏng chưa xác định, dường như nó không phản ứng với thủy tinh.

Xét thấy tính nghiêm trọng của vụ việc, Oyakata-sama hạ lệnh, cho đến khi căn hầm của Maneki-sama được xây xong, ngài bị cấm làm thí nghiệm nhằm tránh tạo ra một thứ không xác định gây nguy hiểm khác

Tái bút: Một Kakushi vô danh.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com