TruyenHHH.com

|Đồng Nhân KNB| LOVE ME TENDER! - Hãy Yêu Tôi Một Cách Dịu Dàng!

Chap 3: Điều gì đó khác lạ, Chia xa và Lời hứa

duongngocha20044

- Tedo-chin, cái này ăn rất ngon nha, ngày hôm qua tớ phát hiện được ở cửa hàng tiện lợi đó.  _Murasakibara tự nhiên đem maibou nhét vào tay cô. 

- Cảm ơn cậu Murasakibara-kun! 

Cô chậm rãi bóc vỏ ra, cắn cắn, từ tốn nuốt xuống. 

- Murasakibara-kun hương vị này thật đặc biệt, lại ngoài ý muốn là vị phô mai a. Tớ rất thích phô mai. 

- Đúng vậy, đúng vậy. _Thỏa mãn ôm Tedomotoji cọ cọ, loại thức ăn nếu được Tedo-chin thích ăn nhất định sẽ ăn rất ngon.

- Murasakibara, không cần lại đè nặng Tedomotoji. Không thấy cậu ấy rất khó chịu sao? _Midorima làm bộ như lơ đãng đi ngang qua nói. 

- Tớ mới không buông Tedo-chin ra, tớ mà buông Tedo-chin sẽ biến mất không thấy đâu! _Lúc ở cùng một chỗ hơi chút không chú ý là sẽ không thấy Tedo-chin đâu, đã vậy Tedo-chin còn nhỏ con nữa, muốn tìm thật phiền toái. Cho nên ngay từ đầu liền trực tiếp ngăn chặn, không buông Tedo-chin ra mới là biện pháp tốt nhất.

- Hừ! _Midorima đem tay vẫn giấu sau người lấy ra một bộ hàng hóa dọn dẹp thả xuống trên bàn. Này là vật may mắn của cung Sư Tử hôm nay. Cho cậu quả cam này, màu cam cũng là màu may mắn hôm nay của cung Sư Tử. 

- Ơ?! Midorima-kun, sao cậu biết tớ cung Sư Tử. Tớ nhớ lần trước tớ chỉ nói cho cậu biết tên thôi mà a. Sao mà cậu biết được?! 

" Chẳng lẽ cái chương trình Oha Asa đúng vậy sao trời. Cô không bao giờ tin chuyện tử vi, bói toán nhưng nó luôn làm cô bất ngờ 100% a. Nó luôn nói đúng những gì về cô, cô không muốn tin cũng phải tin. Cung Sư Tử của cô hôm nay đứng thứ 9, tử vi nói: Hôm nay sẽ có một sự kiện đáng nghi vấn. Và đúng là nghi vấn thật. Một câu hỏi lớn trong đầu cô liền nảy ra: TẠI SAO MIDORIMA SHINTAROU LẠI BIẾT CUNG HOÀNG ĐẠO CỦA CÔ? "

- Tôi chỉ đoán thôi. Lần đầu tiên gặp cậu, cậu thể hiện sự nhiệt tình của mình. Cậu rất thoải mái và tốt bụng. Những người thuộc cung này luôn sống lạc quan, vui vẻ.

" Tôi sẽ không nói cho cậu biết là tôi đã đi hỏi hai thầy của lớp cậu đâu. Tôi thông minh mà. "

" Không hiểu sao lại thấy mệt mỏi thật. "_Tedomotoji Rika. 

- Vậy hôm nay vật may mắn của Midorima-kun là gì vậy? Gần đây cậu vẫn đều mang theo vật may mắn chứ? Cậu có thấy mình có chút may mắn hơn không? _ Tuy rằng bản thân mình vẫn cảm thấy việc này thật không quá khoa học. 

- Tớ chỉ là tùy tiện đem theo thôi. 

- Nga~ xem ra là tốt lắm. 

Murasakibara nhìn thấy Midorima đỏ mặt, rối rắm muốn nói cái gì đó lại nói không nên lời. 

- Mido-chin thật phiền toái a, vẫn là Tedo-chin đáng yêu nhất~

________________________________________________________________________________________ 

- Mido-chin, dạo gần đây Tedo-chin giống như đang tránh né tớ. Tớ có làm cái gì chọc cậu ấy giận sao QAQ? _ Murasakibara ủy khuất nhìn Tedo-chin cự tuyệt hắn tới gần, xoay mặt qua Midorima bên cạnh hỏi. 

- Làm sao tôi biết được... Bất quá, gần đây quả thật có chút kì lạ, hẳn là... MURASAKIBARA CẬU CÓ NGHE TÔI NÓI KHÔNG VẬY?! _ Midorima tức giận hét với Murasakibara đã muốn gục trên ngườI Tedomotoji. 

- Tedo-chin, vì cái gì dạo gần đây không để ý đến tớ! Đối với tớ cũng thật lạnh nhạt. Cũng không cùng ăn trưa với tớ....blabla....bloblo.......

- Murasakibara, tớ đã nói biết bao nhiêu lần rồi, không được nhào lên người tớ. Tớ cũng không có giận Murasakibara-kun, chỉ là..... Tớ đang suy nghĩ một số thứ thôi. 

Cô cố sức giãy ra, nhìn Murasakibara lại nhìn Midorima. 

- Thực xin lỗi, tớ cần thời gian để bình tĩnh một chút. 

Cô thở dài một hơi rồi quay người đi chỗ khác. 

--------------------------- đột nhiên nghĩ đến còn có thể dùng phân cách tuyến ------------------------------

- Atsushi, con không thể tùy hứng như vậy được. 

- Không... không... con không muốn... con không muốn... không muốn! Con không muốn rời xa Tedo-chin! 

Mẹ Murasakibara bất đắc dĩ thở dài, liền nói với chồng mình: 

- Anh đừng có đứng đó nhìn không, nghĩ biện pháp đi chứ!

- Em yêu, em còn không có cách thì anh sao có thể có biện pháp nào. 

- Atsushi, trường ở bên đó có rất nhiều đồ ăn ngon nè. Đi học bên đó là không còn đi trễ nữa. 

- Ngô... _ Murasakibara nghĩ nghĩ. 

- Ở chỗ này liền không thể ăn sao? 

- Umk! Không thể! 

- Không cần, con muốn Tedo-chin! Bên này không có đồ ăn ngon nhưng lại có Tedo-chin.  

- ATSUSHI, NẾU CON CÒN KHÔNG NGHE LỜI.... BA..... BA LIỀN KHÔNG BAO GIỜ CHO CON GẶP LẠI TEDO-CHIN CỦA CON NỮA! HƠN NỮA CHÚNG TA CHUYỂN TRƯỜNG CHO CON HỌC Ở NƠI KHÁC KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ KHÔNG TRỞ LẠI. NẾU CON MUỐN BA MẸ LÚC NÀO CŨNG CÓ THỂ CHỞ CON QUA ĐỂ CON GẶP TEDO-CHIN CỦA CON. VẢ LẠI CHÚNG TA CHỈ Ở ĐÓ MỘT THỜI GIAN NGẮN, KHI NÀO BA KẾT THÚC CÔNG TÁC, CHÚNG TA SẼ TRỞ LẠI ĐÂY. 

- Không được! Con không muốn không được gặp lại Tedo-chin. Thật sự chỉ là ở một thời gian ngắn? 

Cảm giác được đứa con có dấu hiệu lưỡng lự, vội vàng gật đầu. 

- Đúng vậy, cả nhà chúng ta chỉ đi công tác, rất nhanh sẽ trở về! Con xem, ba mẹ có khi nào lừa con chưa. 

Murasakibara suy tư một chút, cuối cùng cũng khẽ gật đầu. 

- Được rồi, nhất định phải thực mau trở về nha! Nhưng đợi con một chút. 

Chưa kịp định thần, Murasakibara đã kéo cô vào trong nhà trẻ. 

---------------------------------------------------------- vườn trẻ --------------------------------------------------

- Tedo-chin, Tedo-chin nhất định không được quên tớ! Bằng không, cho dù là Tedo-chin tớ nhất định cũng sẽ nghiền bạo. 

Cô bất ngờ, mặt cũng nghệch ra. 

" Cho nên mới nói, cum từ 'nghiền bạo' này là ở đâu học được a. " 

Bất quá cô vẫn là muốn an ủi Murasakibara, liền nói: 

- Tớ sẽ không quên cậu, chúng ta nhất định sẽ gặp lại. 

- Tedo-chin, tớ bây giờ lại hối hận rồi, tớ không muốn rời xa Tedo-chin. _ Ôm chặt Tedomotoji. 

Cô cũng ôm lại Murasakibara. 

- Ngoan~ Không thể để cho ba mẹ thêm phiền toái. 

- Tedo-chin, chờ chúng ta lần sau gặp mặt chúng ta liền kết hôn đi! 

- Ai?? Cái gì?? Kết. . . Kết hôn á? 

- Đúng vậy, ba mẹ nói chỉ cần kết hôn hai người liền vĩnh viễn ở cùng một chỗ không thể tách rời. 

Cho dù bên trong cô đã là một thân thể đã 18t nhưng vẫn không nghĩ được trẻ con mẫu giáo lại có thể phát ra những lời như vậy, khóe miệng cũng không tự giác có chút giật giật. Nhưng vì nghĩ Murasakibara là trẻ con nên lại đành đồng ý. 

- Ân, sẽ kết hôn. Nhưng pháp luật Nhật Bản quy định điều kiện kết hôn áp dụng cho người Nhật là: độ tuổi kết hôn đối với nam là đủ 18 tuổi, đối với nữ là đủ 16 tuổi. Nếu chưa đủ 20 tuổi thì phải được sự đồng ý của bố mẹ. Vậy thì ít nhất Murasakibara-kun phải học đến năm hai Đại Học mới có thể cưới tớ a. 

Murasakibara nhìn cô không chớp mắt, nghiên đầu nghĩ nghĩ, lại tiến tới ôm mặt cô. 

" CHÓC " 

Sau đó còn tự hào nhìn vẻ mặt ngốc lăng của Tedo-chin nói: 

- Được, sau này khi chúng ta học đến năm hai Đại Học, tớ nhất định sẽ cưới Tedo-chin về làm vợ.  Chúng ta đã hứa rồi, không cho đổi ý a! Tớ đi đây. 

Murasakibara vui vẻ chạy ra phía cổng vườn trẻ, thuận tiện hướng cô đang ngốc lăng tại chỗ vui vẻ phất tay. Cô lấy tay sờ lên môi mình. 

" Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?!?!?! " 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com