Dong Nhan Khr Hp Phu Thuy Mafia Muon Song Sao Day
"...Merlin, anh nên nói với em sao đây? Quả bom đó mà rơi xuống 1 trong 2 thời không thì 2 thời không ấy sẽ kết hợp lại và tạo ra một thời không khác." Nam ngân tóc trắng là Arthur và nam nhân tóc vàng kia là Merlin. "Em...kệ đi a, em cũng muốn xem hai thời không đó kết hợp như thế nào a~" ================================="Làm thế nào để liên lạc với mọi người đây...còn cái thời gian kia nữa..quái lạ thật mà!" Tsuna đang nằm trên giường lẩm bẩm, cậu đã xuất viện được 2 hôm rồi. Hôm vừa về đến nhà cậu lao vào nhà thật nhanh tìm cuốn lịch xem hôm nay là ngày bao nhiêu và một điều rất bất ngờ, không phải năm 1995* mà là năm 1985.'Nếu đã không phải năm 1995 thì mình đang ở một thế giới song song...nhưng như thế nào lại là năm 1985 CHỨ!!! Sao số tui khổ vậy nè...' Tsuna thầm mắng trong lòng.•king cong• •king cong• "Tsu-kun ơi, mở cửa giúp mẹ với." Nana từ trong bếp vọng lên, cô đang lỡ dở nấu bữa tối không thể ra."Dạ." Tsuna nghe mẹ gọi, chạy xuống nhà mở cửa. Đứng trước nhà xuất hiện hai người đàn ông, một tóc vàng trẻ trung người còn lại có một tóc trắng có khuôn mặt hơn 50 tuổi. Hai người hok đang đứng trước cửa thì cánh cửa bỗng dưng mở ra xuất hiện một cậu bé tóc nâu thách thức trọng lực, khuôn mặt phúng phính, bụ bẫm, hai bên má đỏ đỏ, đôi mắt to màu chocolate. "Cá ngừ!!!!" Người đàn ông tóc vàng Tsuna liền nhảy dựng lên, lao vào ôm ôm cọ má Tsuna. Tsuna thì mặt ngu không biết gì xảy ra 'Tôi là ai? Tôi đang ở đâu?' Nana nghe thấy giọng quen quen phát ra từ ngoài cửa, tắt bếp đi ra xem thử. Và ồ, đó không phải chồng cô và Nono kia sao? Cô nhìn đứa bé đang trong tay người đàn ông thì cười, sau đó đi lại gần."Chào mừng anh trở về ông xã, chào ngài Nono." Cô cười chào hai vị đang đứng trước cửa. "A! Vợ ơi! Anh nhớ em quá!" Người đàn ông đàn ôm Tsuna nghe thấy giọng Nana liền quay sang đặt Tsuna xuống, lao đến ôm Nana. Tsuna vì được thả ra mà thở phào, hai tay ôm hai bên má mắng thầm 'Đau quá, cha à sao cha nhẫn tâm làm hai cái má phúng phính của con trai mình đau như thế? Tội cho hai cái má của tui quá mà...' "Khụ, chào cô Nana. Lâu quá không gặp." Người đàn ông mái tóc trắng ho một tiếng ra hiệu cho đôi tình nhân đang ôm ôm ấp ấp."A...thả em ra nào, lâu quá không gặp Nono. Mời ngài vào nhà." Đôi uyên lương nghe người đàn ông tóc trắng nói liền dừng lại, Nana nhanh chóng kêu chòng thả ra và mời người đàn ông tóc trắng vào nhà. Bốn người, ba lớn một nhỏ xảo bước vào trong phòng khách, Nana đi vào bếp lấy chút thức ăn mang ra cho hai người đàn ông. Tsuna ngồi bên cạnh Nana, cậu thấy không khí có hơi im lặng bèn mở lời làm mặt ngây thơ, kéo áo mẹ mình hỏi."Mama, hai chú này là ai vậy ạ?" "A, Tsu-kun con không nhớ cha mình sao?" "Cha? Con có sao!?" Tsuna làm mặt ngây thơ hỏi cậu nhớ cậu đâu có cha, cha cậu đi mà? Người đàn ông tóc vàng - Iemitsu nghe Tsuna nói vậy thật rất tổn thương a, con trai bảo bối quý giá lại không nhớ ông thật sự là rất tổn thương...Người đàn ông tóc trắng - Nono bên cạnh cười thầm, ông đã bảo tên này mỗi năm về một lần hay sắp xếp thời gian cùng gia đình vậy mà không chịu, đáng đời haha."Cha con đi lâu nên con không nhớ cũng đúng a. Người tóc vàng kia là cha con, Tsu-kun còn người tóc trắng là Nono." Nana bên cạnh con trai cười thầm."Dạ, vậy người là cha con? Con gọi papa được không ạ?" Tsuna bên cạnh nghe Nana nói Iemitsu là cha mình thì có ý định trêu ông. "Được chứ." Iemitsu khi nghe cá ngừ nhỏ bảo bối của ông gọi tiếng 'papa'thật sự rất vui sướng nha, ông muốn con trai gọi 'papa' càng nhiều."Vậy sao mấy năm papa lại không có ở nhà ạ? Hay là papa đi chơi mà hong dẫn Tsu-kun cùng mama đi? Vậy thì Tsu-kun giận papa luôn, hỏng chơi với papa nữa." Tsuna làm mặt giận dỗi quay mặt qua chỗ khác không nhìn mặt Iemitsu.Iemitsu khi nghe con trai mình nói vậy thật sự khá là đơ, vì sao cá ngừ nhỏ giận ông rồi? Ông còn chưa nói gì mà? Còn có mấy năm nay ông đi công việc chứ có đi chơi đâu? Ôi cá ngừ nhỏ ơi, papa bị oan a ( ⚈̥̥̥̥̥́⌢⚈̥̥̥̥̥̀) "Haha, papa con không phải đi chơi đâu Tsuna. Papa con là đi làm, do ta giữ papa con lại lâu quá nên papa con không có thời gian về thăm con cùng mama." Nono bên này nói giúp cho Iemitsu, nhìn một trận cha con đang buồn, giận với nhau mà cười thầm. Quả thật ông khá cô đơn a, những người con của ông ai cũng công việc không mấy khi có thời gian, nhìn cảnh này ông cũng cảm thấy ấm áp đôi chút.Tsuna bên kia nghe Nono nói vậy cũng không trêu Iemitsu nữa. "Hừ, tha cho papa, Tsuna hong giận nữa." cậu làm bộ, phóng má.====================================Chương này có vẻ ngắn, mọi người thông cảm nha21/6/20209:44996 từ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com