TruyenHHH.com

Dong Nhan Hp Nguoi Co The Lam Doc Duoc Nha

Ed cũng không hiểu tên chương nghĩa là như nào đâu :')))

----------------------------------------------------------------------------------------------

Đi vào đại sảnh đường, Pansy đã giúp tôi và Draco giữ chỗ.

Tôi ngồi bên cạnh Pansy, lúc này nghi thức phân viện đã chuẩn bị bắt đầu rồi.

"Draco đâu? Không phải cậu ta đi cùng cậu sao?" Pansy hỏi.

"Không biết." Tôi nhún nhún vai, "Vừa ra khỏi văn phòng giáo sư Snape cậu ta liền chạy."

"Chạy...... gì cơ, chạy?"

Nhìn biểu tình khó tin của Pansy, tôi gật đầu.

"Merlin, cái người chú trọng lễ nghi như Draco chạy! Cynthia, mau nói cho tớ nghe một chút, cái quái gì đã xảy ra vậy?"

"Ừm......nghi thức phân viện bắt đầu rồi, đợi lát nữa tớ kể cho! Mà sao Draco còn chưa tới nhở......"

Nghi thức phân viện cũng không giống năm ngoái, không có Harry Potter - nhân vật lớn oanh tạc mọi mặt trận, nghi thức bình bình đạm đạm mà bắt đầu, bình bình đạm đạm mà kết thúc. Slytherin có thêm năm học sinh mới, ít nhất trong bốn nhà.

Khi Dumbledore tuyên bố bữa tiệc bắt đầu, tôi mới kể cho Pansy nghe chuyện đã xảy ra.

"Tớ cùng Draco xô xô đẩy đẩy, ai cũng không muốn đi vào trước, sau đó cửa đột nhiên mở, giáo sư đứng đó nói......"

Merlin trên cao...... Giáo sư nói tôi và Draco là một đôi! Tôi cư nhiên lại không để ý cho đến bây giờ!

Mặt tôi nháy mắt đỏ như máu, vùi đầu vào trong khuỷu tay, tôi kêu rên một tiếng: "Xong đời rồi......"

"Rốt cuộc có chuyện gì hả? Cậu mau kể tớ nghe đi!"

"Không có gì!" Tôi mím môi, cúi đầu chuyên tâm ăn bữa tối.

Đúng lúc này, Draco bước tới......

Mấy mảng hồng hồng trên mặt tôi vừa giảm lại có xu thế tăng lên......

"Pansy cậu cứ ăn đi! Tớ hơi choáng đầu, tớ về ký túc xá trước đây!"

"Choáng đầu không phải nên đi Bệnh Thất sao?"

"Tớ...... Tớ...... Tớ hôm qua thức đêm luyện chế độc dược, không ngủ đủ!" Tôi đẩy tay Pansy đang giữ chặt tay tôi ra, rời đi từ hướng ngược lại với Draco!

Trở lại ký túc xá, tôi nhét chính mình vào chăn, sau đó lẩm bẩm tự nói: "Merlin...... Mình cư nhiên không để ý...... Thật là bị nhồi độc dược nhiều quá rồi...... Xong rồi xong rồi xong rồi...... Mình làm sao nhìn mặt Draco nữa bây giờ......"

Nói tới đây, tôi đột nhiên ngồi dậy, đi vào phòng tắm. Một cái gương to tổ bố đang được treo ở đó!

"Hi...... Draco!"

"Không được không được, quá cứng!"

"Ngày hôm qua...... là hiểu lầm!"

"Không được không được! Cười quá giả!"

......

"Kỳ thật tôi......"

"Cynthia, cậu đang làm gì thế hả?"

Thân thể tôi nháy mắt cứng đờ...... Giọng nói này...... Không phải Draco sao?

Luật ký túc xá nữ không cho phép nam sinh bước vào đâu? Lòng tín nhiệm cơ bản nhất giữa phù thủy với phù thủy đâu?

Tôi cứng đờ quay đầu lại, máy móc chào hỏi cậu ta: "Chào, Draco......"

Cậu ta khôi phục vẻ ngoài quý công tử, ghét bỏ nhìn cái giường lộn xộn của tôi, kéo kéo áo choàng đầy quý tộc: "Cynthia, cậu chẳng giống nữ sinh tí nào cả."

"......"

"Hôm nay chuyện phát sinh ở văn phòng giáo sư cậu không cần để ở trong lòng."

"Vậy thì tốt!"

Tôi thở phào một hơi, vỗ vỗ ngực một cách khoa trương.

"Làm sao, cậu rất vui khi không có quan hệ với tôi?" Draco nhướng mày.

"Đương nhiên không phải!" Tôi lập tức bày tỏ lòng trung thành, sau đó nói sang chuyện khác, "Nhưng mà, bên ngoài ký túc xá nữ không phải được yểm bùa chú sao? Cậu làm sao mà vào được vậy?"

"Tiểu thư Cynthia, đầu óc tiểu thư bị độc dược nhồi đầy rồi sao? Phép thuật cô học được để làm màu hả?"

"Nhưng...... Tôi chưa bao giờ nghe thấy có loại phép thuật nào như thế mà!"

"Cậu đương nhiên chưa từng nghe qua! Ký túc xá nam không cấm nữ sinh tiến vào!"

"......" Cho nên các nam sinh liền nghĩ ra loại phép như vậy à?

Tôi yên lặng nhìn về phía Draco: "Cậu cư nhiên học loại phép này......"

"......" Draco quay đầu đi, ho nhẹ hai tiếng.

"Tôi đi trước đây!"

"......" Tôi nhìn chỗ Draco biến mất, tự hỏi có nên yểm thêm một loại phép chống lại loại phép kia không......

Khai giảng đã qua mấy hôm, tôi mới biết được tin tức Harry cùng Ron lái xe đi vào Hogwarts, thậm chí còn lao vào cây liễu roi từ miệng của Pansy.

"Vì bọn họ mà Gryffindor mất 100 điểm! Trong mắt của giáo sư McGonnagal lửa giận sắp phun trào rồi đấy!" Blaise hứng thú bừng bừng kể lại chuyện ngày đó cho tôi nghe.

"Quả nhiên là Gryffindor liều lĩnh đến ngu ngốc!" Draco dùng ngữ điệu trào phúng nói.

Từ ngày cậu ta đột nhập ký túc xá nữ, Draco chẳng hề như trước, bắt đầu chậm rãi...... ừm...... xa cách tôi!

Tuy rằng bề ngoài nhìn không ra cái gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được cậu ta không thân cận với tôi như trước nữa.

Tôi ôm sách đi tới thư viện. Hiện tại tôi đã quen thuộc con đường này, không cần người dẫn nữa.

Tìm được chỗ ngồi, tôi lấy một quyển《 Độc dược bách khoa toàn thư 》thật dày, kết quả mở ra phát hiện một quyển sổ ghi chú.

Là quyển sổ ngày đó Lucius bỏ vào vạc của cô bé nhà Weasley ở tiệm sách Flourish and Blotts.

Tôi quan sát xung quanh quyển sổ, ở trang đầu có một chữ kí rất đẹp: Tom Marvolo Riddle.

Chữ viết thật hoa mĩ!

Tôi dùng bút lông chim viết tên của tôi vào chỗ trống bên cạnh: Cynthia Kate Stoke.

(Tên đệm, middle name của Cynthia ở convert ghi là Thụy Kéo, mình đã cố lấy cái tên ed thấy giông giống nhất, nếu ai thấy tên nào hợp lí hơn hãy nhắn ed nhé)

Chuyện thần kì đã xảy ra! Tên của tôi chậm rãi biến mất, sau đó một hàng chữ xuất hiện: "Xin chào, tên tôi là Tom."

Merlin! Đây là một quyển sổ ghi chú phép thuật!

Tôi tiếp tục viết: "Tôi là học sinh Slytherin, còn bạn?"

"Tôi cũng vậy, nhưng mà đó là chuyện 50 năm trước."

......

Tôi học được rất nhiều kiến thức ngoài độc dược từ Tom! Kiến thức của cậu ta vô cùng phong phú, hơn nữa còn dí dỏm hài hước, là một đối tượng nói chuyện phiếm rất tốt!

Khi tôi trở lại phòng sinh hoạt chung, trên mặt còn mang theo tươi cười!

"Cynthia, cậu gặp được crush sao? Cười xán lạn như vậy!" Pansy buông sách hỏi.

"Đương nhiên không phải! Hôm nay tớ gặp được một đàn anh, tri thức của anh ấy cực kì xuất sắc!" Tôi đặt sách một bên, sau đó ngồi trên ghế sô pha đơn.

"Cho nên cậu chuẩn bị gả cho hắn?" Draco nhướng mày, "Tôi nghĩ cái váy cưới mà tôi đưa nhầm kia rốt cuộc cũng có chỗ dùng!"

"Không cần! Anh ấy quá già so với tôi! Tôi không có khẩu vị nặng như vậy!" Tôi thử tưởng tượng một chút cảnh mình yêu đương với ông cụ hơn 50 tuổi...... Ngay lập tức nổi da gà toàn thân......

"Ồ? Là vị đàn anh nào?"

"Không biết...... Quên hỏi tên anh ấy rồi......" Tôi đột ngột nói dối, không biết vì sao, tiềm thức tôi bảo tôi nhất định không được để họ biết chuyện sổ ghi chú.

"Tôi về phòng trước đây!" Tôi ôm sách lên, vẫy tay tạm biệt tụi Pansy.

Chưa đến thời gian đi ngủ, tôi có thể trò chuyện với Tom một chút!

Sau khi trở lại ký túc xá, tôi không thể tìm thấy quyển sổ ghi chú...... hồi tưởng một chút, khi tôi vừa chuẩn bị rời thư viện, lại va vào một nữ sinh khác làm rơi sách vở, lúc ấy không chú ý cô ấy là ai...... Khả năng quyển sổ ghi chú bị cô ấy nhặt rồi......

Tôi thở dài, xem ra nó cùng tôi không có duyên! Vẫn nên bối rối chuyện giáo sư Snape có thu nhận tôi làm đệ tử nữa hay không đi!

Chiều ngày hôm sau có một lớp Phòng chống Nghệ thuật hắc ám.

Slytherin không có nữ sinh cuồng một tên tự luyến, nhưng mấy nữ sinh nhà Gryffindor học cùng chúng tôi lại có không ít. Các nàng chống cằm nghe cái tên Lockhart kia đứng ở trên bục giảng trổ tài nói phóng đại.

"Được rồi! Chúng ta trước hết cùng làm một phiếu trắc nghiệm nào, xem xem các trò có nghiêm túc đọc sách của tôi không!"

"Trời, Cynthia, khi hắn cười rộ lên để lộ răng cửa trông cực kì hài!" Pansy nhỏ giọng nói cho tôi. Tôi tán đồng gật đầu, sau đó cúi đầu bắt đầu xem đề bài.

1. Màu thầy Gilderoy Lockhart thích nhất là màu gì?

2. Tham vọng bí ẩn của thầy Gilderoy Lockhart là gì?

3. Cho đến nay, theo ý trò, thành tựu vĩ đại nhất của thầy Gilderoy Lockhart là gì?

...

Xem ra tất cả các âu hỏi đều dạng này, tổng cộng có ba tờ. Câu hỏi cuối cùng là:

54. Sinh nhật của thầy Gilderoy Lockhart vào ngày nào? Và món quà lý tưởng tặng thầy là món gì?

Quả nhiên không nên ôm quá nhiều tin tưởng với một tên tự luyến......

Tôi viết đại mấy đáp án rồi nộp.

"Chà chà—— các trò rất ít có người nhớ được màu sắc tôi thích nhất là tím nhạt. Tôi đã từng đề cập trong "Một năm sống cùng người tuyết ". Còn có, các trò nên cẩn thận đọc lại "Lang thang với Ma cà rồng" hơn nữa, tôi từng viết rõ ràng ở chương 12, món quà sinh nhật lý tưởng cho tôi phải là một món dung hòa giữa dân biết pháp thuật và dân không có pháp thuật ——đương nhiên tôi cũng không từ chối một chai Whisky lây năm!"

Hắn ra vẻ ngầu mà chớp chớp mắt.

Tôi chịu đựng đủ!

Sau đó, hắn lấy ra một lồng sắt ở dưới bàn, nói: "Hiện tại —— tôi phải cảnh cáo các trò một chút! Nhiệm vụ của tôi là giúp các trò tìm hiểu các sinh vật nguy hiểm, giúp các trò chuẩn bị tâm lí cho tương lai. Hiện tại tôi cho các trò xem có thể là sinh vật khủng khiếp nhất các trò từng thấy. Nhưngmọi người không cần sợ, chỉ cần có tôi tại đây, sẽ không có bất kì vấn đề gì xảy ra. Tôi yêu cầu các trò cố gắng bình tĩnh, không cần kinh hoảng."

Hắn kéo miếng vải đen che cái lồng ra, "Đúng vậy," hắn mang vẻ mặt phong phú nói . "Tiểu tinh linh mới bắt được từ quận Wall."

Khi tôi thấy mấy tiểu tinh linh kêu, bay loanh quanh trong lồng sắt, tay tôi tự động hung hăng vò nhăn áo choàng. Tôi rõ ràng chưa từng thấy chúng...... tại sao...... sợ hãi như vậy......

Như là trước đó tôi từng bị tấn công dã man bởi chúng......

Tôi nắm chặt đũa phép như là nó sẽ cho tôi sức mạnh.

Ôi không! Hắn mở lồng sắt rồi!

Những tiểu tinh linh ấy ngay lập tức bay loạn khắp phòng, thậm chí có một con bay đến trước mặt tôi.

Phòng học hoàn toàn hỗn loạn......

Tiểu tinh linh trước mặt tôi tươi cười, nhanh chóng vớ lấy một quyển sách trên mặt bàn ném tôi.

Tôi nhanh chóng ôm đầu ngồi xổm xuống, sợ hãi trong lòng cuối cùng cũng không áp chế nổi, trực tiếp thét chói tai!

Nó như đang thưởng thức dáng vẻ chật vật của tôi, cười sắc nhọn, sau đó tiếp tục ném đồ vật lên người tôi.

Tôi ngay lập tức trốn dưới bàn, trong đầu trống rỗng, hoàn toàn quên mất bùa chú......

"Không cần...... Không cần mà......" Tôi thấp giọng khóc nức nở, dùng sức che lỗ tai, cố gắng không nghe tiếng cười của chúng...... cho dù tiếng cười ấy chẳng mang nghĩa gì cả......

Tôi vẫn luôn khủng hoảng, cho đến khi một người bảo hộ tôi sau lưng......

"Petrification!" (Bùa hóa đá)

Tôi vùi đầu vào khuỷu tay, trong đầu bỗng hiện lên những khung cảnh ngắn ngủi, những tiểu tinh linh cười đến man rợn, chúng nó đi theo phía sau tôi, ném bất kì thứ gì chúng thấy về phía tôi...... Chúng nó bổ nhào vào tôi, cắn tôi bằng hàm răng sắc nhọn...... Tôi nhìn thấy một thi thể, đó là người bị đống tinh linh đó cắn đến chết......

"Không...... không phải tôi......đó không phải......" Tôi thấp giọng khóc thút thít, những khung cảnh ấy hiện lên rõ ràng như là tôi tự mình trải qua...... rõ ràng đến đáng sợ......

"Cynthia...... Cynthia...... những tiểu tinh linh đã bị nhốt lại vào lồng sắt rồi, đừng sợ......"

Là thanh âm của Draco ...... Vừa rồi là cậu ấy hóa đá tiểu tinh linh sao?

Tôi đột nhiên nhào vào trong ngực cậu ấy, vùi đầu vào bờ vai cậu. Tôi có thể cảm thấy thân thể mình đang run rẩy, khung cảnh kia ảnh hưởng rất lớn tới tôi......

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Ed: Ây zô, ed xui quá đi, con bạn thân của ed cận tết hóa F1 (F0 là người nhà nó), thành ra ed lại phải cách ly. Khổ nỗi ed còn ngủ trưa chung mấy hôm với nó cơ. Chỉ mong nó không thành F0 thôi không là mất tết :'((((


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com