TruyenHHH.com

Dong Nhan Harry Potter Tinh Nhan Than Bi

Charles McAvoy đã là năm thứ tư tiến vào Hogwarts, này một năm lâu đài cổ xưa nghênh đón một sự kiến trọng đại của giới phù thủy Châu Âu.

Hogwarts là nơi tổ chức Thi đấu Tam Pháp Thuật, toàn bộ lâu đài đều tràn ngập trong không khí khẩn trương cùng hưng phấn, đặc biệt là sau khi học sinh trường Beauxbatons cùng Durmstrang lục tục tiến tới , loại trạng thái ồn ào này tựa hồ đạt tới đỉnh điểm.

Mặc dù là hay thẹn thùng như Charles cũng ôm nhiệt tình đối với thi đấu, huống chi trong số đại biểu dự thi Hogwarts lần này còn có một học sinh ưu tú năm bảy cùng nhà Hufflepuff, Cedric Diggory.

Đây là ở bữa tối ngày hôm qua được cốc lửa lựa chọn ra tới hai vị dũng sĩ, Cedric Diggory cùng Harry Potter

Trên hành lang, Charles nhìn thiếu niên anh tuấn bị đám người vây quanh, thiếu niên trên mặt treo nét cười ôn hòa, hắn thực kiên nhẫn cùng mọi người nói cái gì, sau đó Cedric ở tầm mắt lơ đãng nhìn qua phương hướng Charles, luôn luôn ngại ngùng hướng nội Charles tim gần như ngừng đập, cậu ôm chặt sách vở hướng trong tay hướng về một đường khác nhanh chóng tránh đi.

Trở lại ký túc xá Hufflepuff lúc sau, Charles cơ hồ là lâng lâng hướng mép giường nằm xuống. Năm người bạn cùng phòng còn chưa có trở về, Charles xoa xoa mi, tầm mắt nhìn về phía trần nhà không tự chủ được thất thần.

*

Charles · McAvoy ở Hogwarts cảm giác tồn tại rất thấp, cậu ở Hufflepuff cũng ít được chú ý đến, nếu nhất định phải tìm hỏi các giáo sư, đại khái các giáo sư cũng đều phải suy nghĩ rất lâu, mới nhớ ra mà nói: Đó là một đứa trẻ ngoan ngoãn nghiêm túc! Nhưng mà trên thực tế bọn họ cũng sẽ không hoàn toàn lưu ý đến một học sinh mà các phương diện đều quá mức bình thường đi.

Charles ở Hogwarts đi học được ba năm, giống như mỗi một cái Hufflepuff giống nhau, an phận thủ thường học tập ma pháp, ngẫu nhiên khi mệt mỏi cũng sẽ lặng lẽ lười biếng, chỉ cần không bị giáo sư bắt được thì tốt rồi. Tuy rằng có một vài thời điểm tầm mắt của Charles cũng sẽ không tự chủ được mà nhìn đến Gryffindor sinh động hấp dẫn, cậu có chút hâm mộ bọn họ nhiệt tình cùng phóng khoáng, nhưng có khi lại sẽ bị hành vi lớn mật của họ làm kinh ngạc đến ngây người.

Mà Charles cùng bọn họ so sánh với liền kém rất xa, cậu tính cách không tính hoạt bát, can đảm cũng không đủ cường đại, thậm chí huyết thống cũng không thể giúp cậu tiến vào học viện mà mỗi một thành viên trong gia đình đều lấy làm tự hào, học viện Slytherin.

Trải qua sự kiện phân viện về sau, Charles càng cố tình điệu thấp bản thân, đến bây giờ, gần như không có người còn nhớ rõ đây là một người được sinh ra trong một gia đình thuần huyết, một Hufflepuff thuần huyết.

Mà một lí do khác khiến cho Charles trở nên ngày càng nội liễm, thậm chí không thể giao tiếp tốt đó là... Cậu thích người đồng giới.

Nằm ở trên giường thiếu niên chớp chớp mắt, đã sớm biết tính hướng của mình...... Tuy có chút không đúng lắm. Bởi vì tình đầu của Charles là một nam sinh, mà tầm mắt cậu cũng luôn là bị những nam sinh ưu tú hấp dẫn. Từ khi phát hiện chính mình đồng tính lúc sau, thiếu niên tính cách càng thêm hướng nội.

Charles thở dài, cậu đứng dậy đi tới cửa sổ ký túc xá, bồn hoa trung thảo cầu dưới ánh nắng chiếu xuống có vẻ thích ý, tựa hồ một chút cũng không cảm giác được chủ nhân mình giờ phút này tâm tình hậm hực, đó là chậu hoa Charles một tháng trước từ Muggle giới mang về tới.

Nói đến giới Muggle, Charles là hẳn là cảm tạ nhóm bạn cùng phòng hoa hòe lòe loẹt giới thiệu đến hấp dẫn.

*

Lại là một ngày cuối tuần tại Hogsmeade.

Lại một lần lợi dụng việc thăm làng Hogsmeade đến thế giới Muggle, Charles nhìn Luân Đôn mây đen giăng đầy không trung, sớm thành thói quen thời tiết như vậy thiếu niên thuần thục xuyên qua đám đông trên phố. Cậu đi vào một quán ăn, quán ăn này trước chạng vạng khá ít khách nhưng về đêm lại sẽ trở thành điểm tụ tập, đặc biệt tầng ngầm của nó là nổi tiếng nhất.

Theo như Charles biết, đây là một nơi mà những người cùng tính hướng giống cậu sẽ lui đến ở giới Muggle

Hôm nay, Charles như cũ ngồi trong một góc quán ăn, gọi cho mình một suất ăn lấp đầy bụng vào bữa tối, đồ ăn của Muggle cũng không như trong lời đồn khó nuốt, tuy rằng tốc độ làm thức ăn hơi chậm, cần nhóm đầu bếp tự mình động thủ , trừ cái này ra có không ít đồ ăn đều sẽ làm Charles cảm thấy sáng mắt.

Trên thực tế, tiếp xúc thế giới này càng lâu, cũng dễ dàng phát hiện không phải như giới phù thủy cùng nhóm Thuần Huyết gia tộc nhận định mọi thứ đều trội hơn Muggle giới, ít nhất giới phù thủy không có tri kỷ đến nỗi cung cấp một nơi dành cho người đồng tính giao hữu! Charles tâm tình vui sướng mà nghĩ, nhìn đồ ăn của mình được mang ra, cậu trên mặt rốt cuộc lộ ra một cái tươi cười.

Mà ở thời điểm thiếu niên nghiêm túc nhấm nháp mỹ thực, cũng không có chú ý tới ở cách hắn cách đó không xa, một cái tóc đen mắt đen nam tử cơ hồ là hết sức chăm chú nhìn hắn.

Charles nghiên cứu giới Muggle cũng không lâu lắm, từ năm 3 đến năm 4, từ lúc bắt đầu bởi vì cảm xúc hậm hực mà chạy đến giới Muggle, đến bây giờ dần dần bị con người cùng sự vật bên này hấp dẫn, cũng chỉ ngắn ngủn một năm thời gian. Thiếu niên tâm luôn không yên ổn, khi Charles thấy hai nam nhân có thể lớn mật trước mặt mọi người hôn môi, cậu nghĩ mình lúc đó bộ dáng hẳn giống như bị trúng thạch hóa chú ngốc hề hề.

......

Hưởng thụ xong mỹ thực Charles xem xét sắc trời bên ngoài, thiếu niên đứng dậy hướng về cửa quán bar đi đến, nhưng ở trong một khắc, ánh mắt Charles lại không tự chủ được bị vị nam nhân ngồi ở bên trái nhà ăn hấp dẫn.

Người kia có một đầu tóc đen mềm mại, hắn mặc một kiện áo lông kiểu dáng đơn giản, mặc dù đối phương giờ phút này chỉ đơn giản dùng cơm, Charles vẫn là không tự chủ được thả chậm bước chân, nhìn đối phương thong thả ung dung cắt khối bít tết trước mặt, Charles ánh mắt thế nhưng xem đến chút ngây người, người này...... Hắn nhất cử nhất động đều thực quyến rũ.

Tại thời điểm toát ra ý niệm này, Charles gần như có xúc động muốn cắn lưỡi.

Nhanh chóng thu hồi tầm mắt, thiếu niên bước chân nhẹ nhàng hướng đến mục tiêu ban đầu. Mà cậu nội tâm hiển nhiên đang chấn động. Tựa hồ chính là bởi vì đi tới giới Muggle, cho nên cậu mới có thể như vậy không che giấu khát vọng trong nội tâm, mà này đối Charles mà nói kỳ thật là rất không xong. Bởi vì cậu đại đa số thời gian đều sẽ ngốc ở Hogwarts, làm một học sinh bình thường.

Thiếu niên vào thời kỳ phản nghịch, mặc dù nội tâm thập phần khát vọng yêu đương, nhưng tính cách rụt rè cũng làm cậu không dám thật sự liền tại giới Muggle tùy tiện chọn người yêu. Huống hồ Charles cũng biết, Muggle tình cảm liền cũng giống như quý tộc phù thủy, thời gian khi yêu, thật giả nửa nọ nửa kia, thậm chí còn có nhất thời vui thích.

Nhưng cậu rõ ràng biết không khả năng, lại vẫn là phóng túng chính mình một lần lại một lần đi vào cái địa phương này.

Charles trời tối lại đến tầng ngầm của quán Bar, thoáng thay đổi kiểu tóc cùng trang phục, thiếu niên nhìn qua giống một chàng trai 17-18 tuổi thanh tú, loại hình như vậy ở đây hẳn là trước nay không ít, tuy nhiên Charles chỉ thường thường ngồi một bên, dùng xem nhẹ chú, cứ như vậy mà nhìn người khác vui vẻ, có chút mờ mịt có chút khát vọng.

Ngẫu nhiên cũng sẽ triệt bỏ xem nhẹ chú , nhưng nếu thật sự có người lại đến gần, Charles - ngụy thành niên, không hề ngoài ý muốn đều là bị kinh sợ mà chạy trối chết.

Hôm nay, Charles chỉ ngồi một bên quầy bar, gọi một loạt các loại nước có gas cùng trái cây thập cập, thiếu niên liền vứt ra duy nhất lấy làm tự hào xem nhẹ chú. Hoàn toàn không có lưu ý đến mới vừa rồi nam nhân làm bản thân rung động cũng bước theo mình đến góc bên này.

Vì thế, khi Charles thấy tóc đen mắt đen nam nhân kia bước đến hắn nghiêng vị trí đối diện ngồi xuống, thiếu niên đột nhiên...... Đột nhiên một chút liền giải khai bùa chú mình lấy làm kiêu ngạo, chú xem nhẹ.

Kỳ thật cậu rất đã đấu tranh tâm lý...... Charles rối rắm nghĩ.

Nhưng là cậu thể khống chế được cởi bỏ ma chú.

Voldemort đã sớm phát hiện thiếu niên bên quầy bar, hắn chỉ là không nghĩ tới đối phương sẽ chủ động cởi bỏ xem nhẹ chú, điều này làm hắn trong mắt hiện lên ý cười.

" Xin chào " Than âm trầm thấp mê hoặc ở bên tai Charles vang lên.

" Xin.... Chào...."

Charles nhìn cặp mắt thâm thúy của đối phương, chớp mắt phản ứng không kịp.

Mà Voldemort nhìn đến thiếu niên trên khuôn mặt trắng nõn hiện lên vết đỏ ửng, đối phương trong mắt cực lực che giấu bất an cùng ngụy tranh trấn định làm biểu tình có vẻ càng thêm đáng yêu.

"Khiêu vũ chứ ?!."

Ở bầu không khí cùng âm nhạc trong quán bar, lời mời cực kỳ đơn giản như chỉ tùy tiện thốt ra.

Mà Charles đối với nam nhân bên cạnh cảm giác mất tự nhiên, còn đang rối rắm chính mình vì cái gì sẽ nhanh như vậy cởi bỏ xem nhẹ chú cùng nghe thấy lời mời sau, Charles tầm mắt tự nhiên nhìn về phía sân nhảy kia có một đôi tình nhân ?

"Này......"

Không chờ Charles nói xong, nam nhân đã đứng dậy cũng hướng hắn vươn tay.

Ánh đèn tối tăm chiếu xuống, thiếu niên ngơ ngẩn nhìn nam nhân trước mặt, trên người hắn lộ ra hơi thở nguy hiểm, nhưng ma xui quỷ khiến, Charles liền tiếp nhận tay hắn, ở trong mắt đối phương lộ ra ý cười rất nhỏ.

Khi Charles bị nam nhân kéo đến gần trong lòng ngực, Charles mới phát hiện người nam nhân này rất cao, chính mình hoàn toàn có thể đem đầu dựa vào ngực đối phương ... Đương nhiên, thiếu niên còn không có ngốc đến mức làm thật.

Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng cười khẽ, Charles cảm giác được một bàn tay đáp ở trên eo, thiếu niên mặt đỏ đến muốn nhỏ ra máu, tâm tình xấu hổ làm cậu nháy mắt liền hối hận sao mình lại đáp ứng lời mời này, cậu chưa từng cùng nam nhân nào tiếp xúc gần như vậy.

Suy nghĩ vừa xuất hiện hành động có còn chưa kịp làm, eo đã bị ôm càng chặt, tay kia nắm lấy tay cậu càng thêm dùng sức, làn này, Charles hoàn toàn dựa vào ngực người ta.

Cảm giác được thân thể của mình gắt gao dán người đàn ông xa lạ này, Charles tiếng than nhẹ không khống chế được mà bật thốt ra tới, trời đất chứng giám cậu thật sự bị dọa rồi, tuy nhiên tiếng này rơi vào tai Voldemort lại là phá lệ mê hoặc.

"Em cảm thấy em còn có thể chạy sao, my boy."

Bên tai truyền đến tiếng nói nhỏ làm đầu Charles hoàn toàn nổ mạnh.

-----

Bình chọn và bình luận để mình có thêm động lực edit nha mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com