TruyenHHH.com

Dong Nhan Harry Potter More Than Love

Chúng tôi nói chuyện một lúc rồi đi mua đồ dùng .

Đây là lần đầu tiên tôi gặp lại họ sau một khoảng thời gian dài , cảm xúc trông tôi dâng trào đến lạ thường . Có lẽ là từ lâu , tôi coi những người bạn ấy là gia đình , và cảm xúc này giống như là gặp lại người nhà sau một mùa hạ dài đằng đẵng .

Gemma Farley hiện tại không còn là huynh trưởng của nhà Slytherin nữa , sẽ có một huynh trưởng mới được bổ nhiệm . Theo thông lệ thì sẽ là một học sinh năm thứ năm , anh ấy nói với tôi là một đàn anh khác , hình như không phải là một người thuộc những gia tộc thuần huyết bậc nhất .

Tôi nghe thế thì chỉ có thể cười trừ . Không xuất thân cao quý ở Slytherin không có nghĩa là thấp hèn , nhưng nhất định để bước lên cái ghế huynh trưởng cũng sẽ rất khó khăn .

Draco nói với tôi , em gái của Daphne Greengrass cũng sẽ nhập học vào năm nay , là Astoria . Theodore Nott còn bổ sung với tôi rằng quan hệ giữa Draco và em gái năm nhất ấy vô cùng thân thiết .

Theodore choàng tay qua vai tôi , nói :

" Người ta là hoa đã có chủ rồi nha ... "

Tôi cười nửa miệng :

" Bạn thân thôi mà "

Đúng vậy , bạn thân thôi mà . Tôi cũng có một người bạn từ nhỏ là Trạch Văn Khải , nếu nói như thế thì chẳng khác nào tôi và cậu ấy là mối quan hệ kia chứ .

Theodore lấy ngón tay chọt chọt vào má của tôi :

" Nè , cậu không khó chịu hả ?"

" Khó chịu ? " Tôi cười cợt " Tại sao tớ lại khó chịu chứ hả ? Thân với một con nhóc miệng còn hôi sữa chính là có lòng yêu quý trẻ con . Cái này là việc tốt "

Nott đảo mắt nhìn vào tiệm sách Thêm và Bớt , sáng mắt nói :

" Astoria cũng ở trong kìa !"

Tôi vội vàng quay ngoắc nhìn sang . Đó là một cô bé xinh đẹp với mái tóc màu vàng bạch kim giống Draco , đôi mắt nâu trà long lanh . Cô bé ấy cười rất đẹp , giống như một con thiên nga với nhan sắc chẳng ai sánh bằng .

" Xinh thật " Tôi thì thầm

Cô bé ấy nhìn về phía cửa tiệm . Thấy Draco Malfoy , cô bé vui mừng chạy đến mà ôm chầm lấy cậu ấy :

" Anh Draco ! Em nhớ anh quá !"

Draco gượng gạo đẩy Astoria ra , nói :

" Anh cũng ... Mà Daphne đâu rồi ?"

Astoria đáp :

" Chị ấy hôm nay không có đi ! A , chào anh Theodore và anh Gemma ... "

Cô bé dừng lại một chút , đôi mắt bối rối nhìn về phía tôi và Ellianna , nhưng cuối cùng vẫn kéo Theodore và Draco đi vào cửa tiệm .

Ellianna chẳng hề có chút thiện chí nào nói với cô bé :

" Ông bà Greengrass không dạy em dù không biết là ai nhưng mà gặp tiền bối thì phải chào à ? Được rồi , chị là Ellianna Moursh , còn chị kia ... "

Ellianna bỗng kéo tôi về đứng cạnh Draco , nhấn mạnh :

" Bạn cực kì thân thiết với Draco , Selena Silver "

Draco cũng được đà mà nói :

" Selena là bạn rất thân của anh , cô ấy giúp anh nhiều lắm , anh có kể với em mà !"

Astoria nhìn tôi một lượt , cuối cùng thì thầm rồi bỏ đi :

" Đồ không mẹ "

Câu nói này dường như đã đụng vào một vết cắt rất lớn trong tim tôi . Tôi kéo lấy tay áo chùng của cô bé , hỏi cho ra nhẽ :

" Em nói thế là như thế nào ? Đồ không mẹ là từ mà em có thể dùng khi nói chuyện với chị sao ?"

Astoria hất tay tôi ra , đáng thương nói :

" Em có nói gì đâu chứ , sao chị lại ... "

Tôi biết rằng nếu ở lại thêm một lát nữa với con gái nhà Greengrass này sẽ có hoạ nên sớm lui đi . Bỗng từ phía sau , Theodore kéo vai tôi , thì thầm :

" Con bé đó thích Draco , đây là điều mà mình muốn nói với cậu ... "

" Cậu thân nhất với Draco , hơn nữa lại là khác giới nên con bé không có thiện cảm với cậu cũng phải . Nhưng yên tâm , khi thân thiết hơn con bé sẽ biết chừng mực "

Tôi nhỏ giọng :

" Cậu thật sự nghĩ tôi thích thân thiết với một người sỉ nhục mình là đồ không mẹ sao ? Ở đây có được sử dụng bùa chú không ?"

" Để làm gì ?" Cậu ấy thắc mắc

" Ếm nó " Tôi đáp

Theodore vội cản tôi :

" Đừng , xem như mình xin cậu . Astoria còn trẻ người non dạ , con bé mới mười một tuổi ... "

Tôi cắt ngang :

" Cái này là về mặt đạo đức và cách giáo dục . Những đứa trẻ mười một tuổi khác cũng chẳng ngông cuồng như nó . Mình nói không đúng sao ? Tính cách nó như đúc từ một khuôn với Daphne vậy . Mà Draco đâu rồi ?"

Theodore Nott nói :

" Cậu ấy đi cùng với anh Gemma và Ellianna rồi . Bây giờ còn hai đứa mình thôi . Quên không hỏi cậu , cậu đăng kí môn gì đấy ?"

Tôi đáp :

" Số học huyền bí , Cổ ngữ Runes và Chăm sóc sinh vật huyền bí "

Tên tóc vàng đứng trước mắt tôi cười nói :

" Tôi cũng giống như cậu "

Tôi mến theo cầu thang mà đi lên lầu , nói :

" Vậy tụi mình cùng đi "

Tôi và Theodore đi lên lầu , nơi này hầu như đều là các loại sách giáo khoa căn bản . Tôi nhìn từng chiếc kệ sách , sau đó nhìn lại danh mục của mình .

" Hogwarts hả ? Đến mua sách mới sao ?"

Người quản lí tiệm sách bất thình lình xuất hiện trước mặt chúng tôi . Tôi gật mình mà lùi về phía sau , trong khi Theodore Nott đang gật đầu liên hồi .

Ông quản lí lấy hai bộ sách dành cho những môn bắt buộc của năm ba ra cho chúng tôi . Thành thật thì tôi rất bất ngờ . Nếu xét về chiều cao thì sách năm nay hơn năm ngoái rất nhiều .

Dù tôi đã lờ mờ đoán trước , nhưng ai biết được nó dày như thế .

Lau mấy vết mồ hôi trên trán , ông lại hỏi :

" Vậy còn các môn tự chọn , các cháu thế nào ?"

Theodore Nott liếc tờ danh mục của cậu ấy nói :

" Vâng , tụi con cần một quyển Số học Huyền bí , Nghiên cứu về những Kí hiệu thần bí và Quái Thư Về Quái Vật ... "

Lão quản lí nhìn sang tôi , tôi nói :

" Con giống cậu ấy "

Lão thở ra một hơi mệt mỏi , sau đó dẫn chúng tôi đi xuống tầng trệt , đến trước mặt một lồng sắt lớn sau lớp kính . Bên trong lồng chứa hàng trăm cuốn sách có bìa da kì dị đang hung hăng cấu xé lẫn nhau làm cho những trang sách rách bay tả tơi giữa không trung .

Lão quản lí than vãn :

" Nội trong sáng hôm nay ta đã bị chúng cắn đến năm lần rồi . Không biết là lần này có sao không nữa ... "

Ông ấy đẩy Theodore và tôi ra một bên , rút ra một đôi găng tay dày cui đeo vào hai bàn tay rồi cầm một cây gậy to lớn có mấu sần sùi có chút e đi tới cái lồng sắt .

Lão mở cửa chiếc lồng ấy ra , hàng trăm quyển sách đang thi nhau nhảy ra ngoài , còn có quyển cạp vào chiếc găng tay của ông quản lí . Ông quản lí có hơi hoảng loạn , cố gắng lấy ra hai quyển quái thư rồi nhanh chóng vuốt vuốt phần gáy của sách . Sau đó , ông nhanh chóng đem đám sách thừa kia vào trong lồng sắt , khoá thật cẩn thận .

Ông ấy thở hồng hộc như chẳng còn sức :

" Của ... hai cháu đây ... "

Tôi và Theodore Nott vội nhận lấy quyển sách , gập người tạo thành một góc vuông để cảm ơn sự vất vả của ông nãy giờ .

Ông quá vất vả rồi .

Chúng tôi cũng không dám nhờ ông mà tự thân đi tìm sách giáo khoa cho hai môn tự chọn còn lại . Theodore Nott cứ ngắm mãi quyển quái thư , làu bàu :

" Cái này đúng là quái thư , nó quái dị thật !"

Tôi đồng tình :

" Mình không biết mở nó ra như thế nào nữa . Nó có cắn chủ nhân của nó không ?"

Ngay lúc ấy , Draco và Ellianna đã mua quyển sách này . Ông lão quản lí tiệm lại muốn ngất đi thêm một lần nữa . Trong khi lấy mấy quyển quái thư ra , ông đã bị chúng bứt một nhúm tóc , tạo ra một mảng da đầu trọc lốc giữa mái tóc dày của ông ta .

Tôi xác nhận , nó có cắn chủ nhân của mình , nó cắn ghê gớm không chừa một mảng thể diện nào .

Dĩ nhiên là ông quản lí đã la oai oái vì bộ tóc mà ông ta dưỡng hơn mười năm bây giờ lại trông rất ư kì cục , ông ấy suy sụp lắm .

Mua đồ xong , chúng tôi rời khỏi tiệm sách Thêm và Bớt , còn có thêm Astoria Greengrass nữa .

Con bé theo tôi thấy thì quấn Draco cực kì . Cả đoạn đường luôn luôn đi sát bên cậu ấy , nửa bước không rời . Tôi không chắc nữa , nhưng mà tôi hình như không được thích Astoria cho lắm .

Hay nói đúng hơn , tôi hơi khó chịu với cách mà Astoria đối với tôi .

Đồ không mẹ ư ?

Con bé đó có tư cách sỉ nhục tôi ư ?

Nó dám nói như thế ư ?

Thật là vô pháp vô thiên .

Ba chữ " Đồ không mẹ " này , con bé ấy có thể tùy tiện mở miệng nói với người khác hay sao ?

Tôi đột nhiên nhớ đến vào năm ngoái , Draco cũng từ xúc phạm Hermione Granger là " Máu Bùn " .

Hơ .

Gió tầng nào gặp mây tầng đó .

Điều duy nhất khác biệt chính là Draco không bao giờ dám nói cụm từ ấy nữa , và cậu ta biết nhận sai .

Còn Astoria ... có lẽ thời gian sẽ trả lời cho con bé .

Đi trên đoạn đường Hẻm Xéo đầy phù thủy vô cùng ngột ngạt , chúng tôi ghé vào tiệm dược liệu để bổ sung nguyên liệu cho môn Độc Dược . Tôi cũng tự xem xét cái vạc của mình . Ôi chúa ơi , nó rất tàn tạ theo đúng nghĩa đen . Mua thêm một chiếc vạc bằng thiết , sau đó tôi nhập hội cùng bọn họ .

Ngoài trời , những cơn gió bắt đầu thổi một cách mạnh mẽ . Có một số em bé vấp ngã trên lối đi được lát đá . Tôi cố đi thật nhanh nhưng do ngược hướng gió nên gió cứ thổi phà vào mặt tôi .

Tôi nghĩ , ví dụ như có một cái gì đó đập vào mặt mình thì ... ?

Bộp .

Một thứ gì đó đập vào mắt tôi . Tôi lấy thứ đó ra khỏi mắt tôi và ồ , là một tờ quảng cáo , nó ghi :

TIA CHỚP

Cây chổi đua siêu cập thời này hãnh diện về cái cán thon thả siêu đẹp bằng gỗ tần bì , được đánh bóng bằng nước xi sáng như kim cương và được cẩn bằng tay số đăng kí của riêng từng cây chổi . Mỗi một cây chổi được chọn lựa riêng từ những nhánh cây và được chuốt giũa để đạt đến sự hoàn hảo khi động học , khiến cho cây Tia Chớp có được sự thăng bằng không gì qua mặt được và sự định vị chính xác nhất . Tia Chớp có thể tăng vận tốc rất nhanh từ 0 - 150 dặm một giờ trong mười giây và có cài đặt một lá bùa thắng không dứt của pháp sư Zhang nổi tiếng lâu nay . Giá cả thương lượng khi đặt mua .

Tia Chớp ? Có lẽ là một loại chổi mới đang hình thành . Còn pháp sư Zhang ... hình như tôi đã từng nhìn thấy cái tên này ở đâu rồi .

Tôi vò tờ quảng cáo lại và vứt nó ở thùng rác . Ném tờ quảng cáo chổi bay với một đứa từng bay trên chổi và té dập đầu như tôi chính là sai lầm của người phát tờ rơi .

Tôi tạm biệt Draco , Ellianna , Theodore và Gemma Farley ở cuối đoạn đường . Sau khi thấy họ đi mất , tôi đến tiệm Cầm thú Huyền bí .

Chuyện là Hahz đang bị thương , mà ở dinh thự Silver lại hết thuốc nên tôi sẵn tiện đến Hẻm Xéo thì ghé vào tiệm này mua thuốc .

Lúc tôi chuẩn bị lần đầu đến Hogwarts , cô Laura đã mua cho tôi Hahz , hình như cũng ở chỗ này .

Tiếng cửa kẽo kẹt vang lên , tiếng sau đó là tiếng chuông boong boong . Tôi bước vào . Bên trong cửa tiệm vô cùng chật chội , nếu so với cửa hàng đũa phép của cụ Olivanders thì kẻ tám lạng người nửa cân . Mọi ly mọi tấc của các bức tường đều chật kín những chiếc lồng . Những con vật ấy nếu không gào thét thì cũng rên rỉ , gầm gừ , rít sủa , hót hú ... khiến cho tiệm cực kì ồn ào , lại còn bốc mùi .

Một cặp cóc màu tía khổng lồ đang ngồi nhấm nháp một cách nhễu nhão và ê hề những con ruồi xanh đã chết bất động . Một chú rùa có cái mai cẩn ngọc quý giá chiếu lấp lánh bên cạnh cửa sổ . Tôi đoán là con rùa ấy khá đắt . Mấy con ốc sên màu cam đầy nọc độc đang chậm rãi di chuyển vừa nhễu bọt lên chiếc chậu kính chứa đựng chúng . Có một con thỏ trắng béo múp míp cứ tự biến mình thành một cái nón bằng lụa rồi khi nổ một cái lại hiện nguyên hình trở lại thành con thỏ . Mèo thì nhởn nhơ khắp nơi , đủ màu sắc . Có một con quạ đen có đôi mắt vô cùng độc đáo . Đôi mắt nó là màu đỏ thẫm như máu và có hoa văn hình một chiếc thủ lý kiếm màu đen . Nó cứ đứng im như thế , chẳng gây ra động tĩnh gì hết . Khác với chú quạ ấy , mấy trái banh lông màu trứng sữa đang kêu la ầm ĩ .

Phía trước là một nhóm ba người hai nam một nữ đang mua đồ gì đó . Tôi đứng ở phía sau chờ . Chưa được hai phút , bỗng một con mèo màu cam hung lớn bằng một chú hổ con xông lên , nhắm vào thứ gì mà tôi không biết .

Mụ phù thủy đứng bán ở quầy phát ra giọng nói the thé :

" ĐỪNG ! CROOKSHANKS , ĐỪNG !"

Một con chuột nhắt mất một ngón chân quen thuộc phóng vọt lên bàn tay của tôi . Tôi chợt nhận ra con chuột này có lẽ mình đã gặp ở đâu rồi .

" Scabbers ! Ủa ... Selena , cậu cũng ở đây hả ?"

Giọng nói của một cậu thiếu niên vang lên . Tôi ngẩng đầu , là Ron Weasley , Hermionr và Harry Potter .

Tôi nhìn con chuột Scabbers trong tay rồi đưa nó cho Ron :

" Ồ , nó nè . Trùng hợp quá , lại gặp các cậu rồi "

Ron nhận lấy con chuột , vuốt vuốt bộ lông của nó . Hermione nói :

" Thật vui khi gặp cậu "

Tôi gật đầu , bắt tay với Hermione .

Harry Potter lên tiếng :

" Hồi nãy mình thấy cậu đi ra khỏi tiệm Florean Fortescue , cứ tưởng là nhìn nhầm ... "

Tôi thắc mắc :

" Nhìn nhầm cái gì chứ ? Mình vẫn như thế mà "

Harry gãi đầu :

" Tại vì cậu khá giống người quen cũ của một người mình biết "

Chúng tôi trò chuyện một lúc trong khi chờ Hermione mua đồ và tin được không , cô ấy mua con mèo lớn đã làm con chuột của Ron giật mình .

Hermione vuốt ve chú mèo , âu yếm :

" Nào , Crookshanks , ngoan nào "

Ron nhìn con mèo đầy chán ghét :

" Đừng có để nó ở gần Scabbers !"

Tôi nói :

" Vậy tạm biệt nhé , mình về quán Cái Vạc Lủng đây "

Ron sáng mắt :

" Bọn mình cũng đi về quán Cái Vạc Lủng nè !"

Tôi cười cười :

" Vậy thì đi chung "

...

Chúng tôi đi về quán Cái Vạc Lủng . Anh Hallger đang trò chuyện rất vui với anh Percy Weasley . Tôi còn nhìn thấy chiếc huy hiệu Thủ Lĩnh Nam Sinh sáng chói trên áo chùng của anh ta . Ông và bà Weasley đang ngồi đọc báo . Thấy chúng tôi , ông nói :

" Chào mấy đứa ! Harry và Selena , hai cháu có khoẻ không ?"

Tôi đáp :

" Dạ cháu khoẻ lắm ạ "

Anh Hallger thấy tôi trở về thì thôi nói chuyện với Percy . Anh ấy vỗ vai tôi , tò mò hỏi :

" Đi chung với bạn trai vui không ?"

Tôi nói :

" Bạn trai cái gì cơ ? Bạn bình thường thôi . Anh có còn nhớ anh hôn ai đó trong thư ... "

Anh Hallger vội bịt miệng tôi lại :

" Thôi nào , hãy sống cho hiện tại và tương lai ... "

" Lâu lâu nhìn lại quá khứ để cổ vũ bản thân mình hãy cố gắng hơn " Tôi tiếp lời

Anh ấy xụ mặt nhìn tôi . Bà Weasley hỏi chúng tôi :

" Hai cháu có muốn ở lại ăn tối với gia đình bác không ? Tối nay sẽ có nhiều món ngon đó "

Tôi từ chối :

" Con phải về nhà rồi ạ "

Bà Weasley ủ rũ :

" Vậy sao ... đúng rồi , cho bác gửi lời chúc mừng đến Laura và Helios nhé "

Tôi đáp :

" Dạ "

Tôi và anh Hallger ở lại với nhà Weasley một lúc mới rời đi . Ron đã kể cho tôi nghe về chuyến đi Ai Cập của cậu ấy , còn Hermione thì đã có một kì nghỉ tuyệt vời với gia đình ở Pháp .

Tôi có hỏi Harry , cậu ấy chỉ trả lời :

" Mình chỉ ở nhà với dì dượng "

...

Trên đi về , ngồi trên xe tôi thở dài , nhìn ánh chiều tà đang hạ xuống London , trong đầu cảm thấy nhức nhối .

Trước khi tạm biệt , Ellianna đã nói với tôi một chuyện quan trọng trong năm học đến .

Cậu ấy đã kéo tôi vào một góc nhỏ cuae Hẻm Xéo , thì thầm :

" Năm học đến trường chúng ta sẽ có Giám Ngục xuất hiện để vây bắt Sirius Black , mà Giám Ngục chẳng phải loại sinh vật vui vẻ gì . Nó có thể khiến chúng ta chẳng thể cảm thấy hạnh phúc được nữa ... "

" ... Kẻ có quá khứ đau buồn chính là miếng mồi ngon cho Giám Ngục ... "

Giám Ngục Azkaban .

_________________________________________
Hết chương 57

Nếu các bạn thấy chương này hay thì hãy bình chọn , nếu muốn góp ý thì hãy bình luận nhé !

Bye !

See you soon !

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com