Dong Nhan Harry Potter More Than Love
Draco đáp :" Dĩ nhiên là nó đã từng được mở ra rồi . Chuyện này xảy ra vào vào cách đây nửa thế kỉ thì còn trước cả thời của ông ấy . Ba tao chắc chắn đã biết hết rồi , nhưng ông ấy nói với tao chuyện này phải giữ kín , nếu tao tỏ ra quá hiểu biết thì mọi người lại nghi ngờ tao . Nhưng mà tao biết được , trong sự kiện năm đó , một học sinh Muggle đã chết . Tao nghĩ là lần này cũng sẽ tiếp diễn tương tự , chỉ là không biết Muggle nào xấu số thôi "Harry hỏi :" Theo đại ca thì liệu người ta đã bắt được kẻ mở Phòng chứa Bí mật lần trước chưa ?"Draco trầm ngâm một lúc rồi nói :" Tao không rõ lắm . Nhưng dù là ai đi nữa cũng sẽ bị đuổi học . Tội danh giết người ... chắc là đang lưu lạc ở Azkaban "Harry ngây ngơ :" Azkaban nào ?"Draco ra vẻ không thể tin được :" Azkaban , ngục tù phù thủy chứ Azkaban nào nữa ? Não mày bị úng nước sao ?"Draco nhấp nhổm trên chiếc ghế êm ái , tiếp tục :" Ba tao nói rằng tao nên nhẫn nhịn một chút và cứ mặc xác cho Người kế vị Slytherin làm đến . Ba tao nói Hogwarts cần được thanh lọc và dặn tao đừng nhún tay nhún chân vào mấy chuyện ác nhân đó . Tin được không ? Bộ Pháp thuật vừa khám xét thái ấp của tao vào tuần rồi ... "Draco giống như nhớ ra gì đó ,chồm người lên , hỏi :" Này , theo tụi mày nghĩ . Hỗn huyết có bị tấn công không ?"Harry ấp úng đáp :" Chắc ... không đâu "Rồi cậu ấy trở lại chỗ ngồi , gật gù .Tôi quan sát Harry và Ron một lúc lâu . Sau đó tôi nhìn đồng hồ , đã gần một giờ đồng hồ rồi . Rồi tôi nhìn lại hai người họ . Tóc của Ron bây giờ đã dần chuyển sang màu đỏ , vết sẹo hình tia chớp trên trán của Harry cũng lờ mờ xuất hiện . Tôi nuốt nước bọt , tự trấn an bản thân rồi lấy một chiếc thìa vàng gần đó gõ ba lần vào cốc thủy tinh , đảo mắt ra hiệu .Tất cả những hành động vừa rồi của tôi không có sơ suất , chỉ có một điều mà tôi không lường trước được .Harry và Ron , hai người ấy không nhận ra , Merlin ạ .Sau bao nhiêu cách , cuối cùng khi họ dần cảm nhận cơ thể mình đã có chút thay đổi . Harry và Ron đều đồng loạt đứng bật dậy . Ron lầm bầm , cố diễn sao cho giống thật nhất :" Thôi , tạm biệt , tao đi kiếm thuốc đau dạ dày "Không muốn lãng phí thêm thời giờ , hai người họ chạy thẳng ra ngoài . Tôi cũng đứng dậy , đi về phía cánh cửa phòng sinh hoạt chung và bước ra ngoài .Draco một mình cô độc ngồi trên chiếc ghế , cảm thấy Harry và Ron được ngụy trang thành Crabbe và Goyle vừa rồi chính là có bệnh nên mới ra ngoài cùng nhau .Rồi cậu cắn trái táo xanh ở trên bàn , thầm nghĩ , Selena giờ này cũng ra ngoài , chẳng lẽ cậu ấy cũng bị đau dạ dày ?Nói rồi , cậu chạy thẳng lên phòng ngủ , tìm kiếm thứ gì đó trong rương gỗ ....Tôi cùng Harry , Ron đi khỏi tầng hầm . Trong khi chạy , hai cậu ấy té nhào ở bậc thềm dẫn đến Đại Sảnh đường tối đen như mực . Từ ở phòng kho , chúng tôi nghe thấy được vài tiếng lục đục to nhỏ . Tôi thì thầm :" Hai cậu nhốt tụi nó trong đấy à ?"Harry và Ron đều gật đầu , rồi hai người chạy như bay đến trước phòng , để lại mấy đôi giày da quá cỡ rồi chạy như bay lên bậc thềm đá cẩm thạch , hướng về phía nhà vệ sinh nữ mà chúng tôi thường tụ họp . Ron đóng sầm cánh cửa , thở hổn hển :" Ôi , cũng không đến nỗi lãng phí thời gian . Mặc dù không biết Kẻ kế vị Slytherin là ai , nhưng ít nhất chúng ta cũng biết được Phòng chứa Bí mật đã từng được mở ra vào năm mươi năm trước "Tôi đi đến trước cửa gian phòng vệ sinh của Hermione , hỏi :" Hermione , tụi mình có một số chuyện kể với cậu "Hermione rên rỉ :" Tránh ra chỗ khác đi !"Harry và Ron nhìn nhau :" Có chuyện gì vậy ? Bây giờ chắc cậu đã trở lại nguyên hình rồi mà ?"Bất thình lình , một con ma nữ học sinh lướt xuyên qua một cánh cửa , hiện ra trước mặt chúng tôi . Tôi nhận ra đó là con ma nhóc nhè Myrtle , biểu tình trên gương mặt của nó hiện tại vô cùng vui vẻ . Con ma nói bằng chất giọng nhão nhẹt :" Chúng mày chờ mà xem , thú vị ... và khủng khiếp lắm "Tôi dùng ánh mắt không thiện chí lườm con ma . Rồi những tiếng lách cách của việc mở khoá cửa vang lên , Hermione xuất hiện , thút thít khóc , cái áo chùng đen được kéo lên trùm kín đầu .Tôi ngờ ngợ hỏi :" Sao vậy , mình nhớ Pansy Parkinson cũng xinh lắm mà "Hermione lắc đầu , sau đó kéo áo chùng xuống khỏi đầu , để lộ gương mặt khiến tôi ba phần kinh hãi , bảy phần hoảng loạn mà lui về phía sau . Gương mặt của Hermione phủ đầy lông đen , mắt của bạn ấy cũng đổi thành màu vàng trong veo cùng đôi tai dài và nhọn mọc ra ngoài mái tóc đỏ bị xù lên .Hermione khóc lên , đau đớn nói :" Cái sợi đó là lông của một con mèo ! Chắc là Pansy Parkinson , nó đã nuôi một con mèo đen ! Món Thuốc Đa Dịch để dùng cho người chứ có dùng cho động vật đâu "Tôi và Harry dùng ánh mắt thương cảm nhìn Hermione , trong khi lúc ấy Ron đang há hốc mồm :" Chết mồ không ?"Tôi đi đến vỗ vai , trấn an Hermione :" Không sao đâu . Tụi mình sẽ đưa cậu đến bệnh thất . Bà Pomfrey sẽ không bao giờ thắc mắc vì sao cậu mọc lông mèo đâu "Chúng tôi mất một lúc lâu mới thuyết phục được Hermione chịu rời nhà vệ sinh nữ . Tiếng cười khoái chí của con ma khóc nhè Myrtle rượt theo chúng tôi trên đường đi :" Cứ chờ đến lúc ai cũng thấy một cái đuôi đi nha "Tôi dùng ánh mắt khó chịu nhìn con ma , lòng tự hiểu vì sao nó chết rồi .Vì quá vô duyên , vậy thôi .Sau khi đưa Hermione đến bệnh thất , bà Pomfrey vẫn còn làm việc . Bà nhìn cậu ấy bằng đôi mắt khiếp đảm , dù không nói gì , nhưng gương mặt của bà bộc lộ sự hoang mang vô cùng rõ rệt .Khi tôi trở về phòng sinh hoạt chung thì không còn ai cả , căn phòng lại chìm trong sự lạnh lẽo .Trong phòng ngủ , tôi nằm trên giường nhìn trần nhà , sau đó lại nhìn lên bàn gỗ .Ở đó có một lọ thuốc , tôi ngồi dậy , nhìn nó , thì ra là thuốc đau dạ dày .Mà tôi có đau dạ dày đâu .Tôi đóng cửa sổ , kéo rèm lại , sau đó chuẩn bị trước khi đi ngủ .Thật sự , buồn ngủ lắm rồi .Những ngày còn lại trong kì nghỉ ở Hogwarts vô cùng buồn tẻ , nhàm chán . Tôi tiết học , không bài tập , không công việc , điều này khiến tôi chán chết đi mất .Tôi ngồi thẫn thờ trên Tháp Thiên Văn , nhìn những đám mây đang nhường chỗ cho ánh nắng mặt trời sáng lạng cùng đàn chim hải âu chao lượn trên bầu trời xanh biếc .Tôi nghĩ đến những sự kiện chấn động gần đây ở Hogwarts , rồi lại thắc mắc , nếu Phòng chứa Bí mật đã từng được mở ra vào năm mươi năm trước , mà theo những lời Draco nói có lẽ người đó đã bị tống giam vào nhà ngục Azkaban , vậy thì thủ phạm đó là ai ?Nếu như hắn vẫn còn ở Azkaban , vậy làm sao mà Phòng chứa Bí mật lại được mở ra ?Tôi ngẫm nghĩ , vừa cảm thấy chuyện này vừa lạ vừa thú vị .Nó giống như một cuộc điều tra của người lớn , nhưng chúng tôi chỉ là những đứa trẻ mới hơn mười hai tuổi .Tôi biết quãng thời gian sau này vô cùng khó khăn , nhưng ... nếu chúng tôi cố gắng , chúng tôi có thể vén được bức màn phía sau những chuyện gần đây ?...Mấy tuần sau , kì nghỉ lễ Giáng Sinh kết thúc , tất cả mọi học sinh khi bước xuống từ sân ga Hogsmeade đều ồ ạt chạy vào trường .Vào thời điểm đó , tôi đang ở trên toà tháp cao nhất ở phía Đông , quan sát hết tất cả mọi thứ .Hermione vì sự cố Thuốc Đa Dịch lần trước mà phải nằm ở bệnh thất mấy tuần liền . Thỉng thoảng tôi có đến thăm cậu ấy , nhưng đều trò chuyện cách nhau một bức màn che . Tôi hỏi vì sao cậu ấy làm như vậy , Hermione đáp rằng tôi mà nhìn thấy cậu ấy ngay lúc này thì sẽ xỉu ngang mất .Rất nhiều học sinh nhà Gryffindor khi biết Hermione nằm ở bệnh thất thì vô cùng lo lắng . Đám học sinh đó cho rằng cậu ấy đã bị hoá đá .Buồn cười thật , cậu ấy vẫn đang nói chuyện bình thường với Harry và Ron ở bệnh thất . Khi học kì mới bắt đầu , Hermione với gương mặt đã đỡ lông lá hơn nhờ tôi đem bài vở trong lớp cho cậu ấy chép . Vậy là sau những buổi học trở đi , tôi sẽ thường xuyên vác một chồng sách vở đến bệnh thất ." Cảm ơn cậu nhiều , Selena . Mình sẽ không phải lo lắng việc không theo kịp các bạn học " Hermione rối rít nóiTôi đáp :" Không có gì . Khi nào cậu mới được xuất viện ?"Hermione đáp :" Chắc khoảng vài tuần nữa . Bà Pomfrey muốn mình khỏi hoàn toàn "Ron lúc này đang tựa người vào tường đá , nói :" Gặp mình mà mình mọc râu chuột chẳng hạn thì mình đã nghỉ ôn bài "Tôi chấn chỉnh :" Hermione mọc lông mèo ! "Harry lên tiếng :" Thôi được rồi , đừng có cãi nữa . Selena , Malfoy có nghi ngờ chuyện lần trước không ?"Tôi suy nghĩ một lúc lâu , nói :" Thành thật thì ... cậu ấy không biểu hiện gì hết " Harry đáp :" Vậy thì tốt rồi !"Ít lâu sau , Hermione hỏi :" Các cậu đã điều tra ra được ai là người mở Phòng chứa Bí mật vào năm mươi năm trước chưa ?"Tôi , Harry và Ron đều lắc đầu .Rồi tôi ngồi ở bệnh thất một lúc lâu , sực nhớ ra thầy Snape đã dặn tôi phải đến hầm độc dược vào chiều nay . Tôi vội vã chào tạm biệt , sau đó rời đi .Khi đến hầm độc dược , tôi thấy giáo sư đang dùng gương mặt sát khí ầm ầm nhìn tôi . Thầy nói :" Trò đến muộn năm phút . Trò bị lây nhiễm tính cách thời gian cao su của đám Gryffindor à ?"Tôi lắc đầu , nhẹ nhàng đi qua cánh cửa gỗ .Thầy Snape nói :" Hãy bào chế Thuốc Lú chó ta "Tôi nói :" Em chưa bao giờ ... "Khi tôi chưa kịp nói hết câu , thầy Snape đã đặt một quyển sách cũ kĩ dày cộp trên bàn , trên mặt giấy của quyển sách là công thức bào chế Thuốc Lú ." Hãy làm theo công thức được ghi chú ở góc phải tờ giấy "Tôi ậm ừ , nhìn vào quyển sách . Merlin ạ , mấy dòng chữ ở góc phải tờ giấy ẩm ướt vô cùng khó nhìn , tôi nheo mắt nhìn nó , cuối cùng mới tờ mờ thấy rõ công thức .Tôi đổ hai gói Cỏ Hỗn Hợp và bốn quả Tầm Gửi vào cối , dùng hết sức bình sinh nghiền nó thật mịn . Rồi tôi lấy hết can đảm , hỏi giáo sư Snape :" Thưa giáo sư , con có thắc mắc "Thầy Snape ngẩng đầu , hỏi :" Có chuyện gì ?"Tôi nói :" Thầy có biết sự kiện Phòng chứa Bí mật được mở ra vào năm mươi năm trước không ạ ?"Cả căn phòng chìm vào trong không gian tĩnh lặng , cuối cùng thầy ấy cũng lên tiếng để phá tan đi bầu không khí đó ." Ta biết "Tôi sốt sắng :" Vậy thầy có biết ai là người mở nó không ạ ?"Thầy Snape trầm ngâm một lúc lâu . Thầy ngẩng đầu nhìn tôi , nói :" Ta rất hiếu kì việc vì sao trò lại muốn biết những vấn đề này . Hãy cho ta biết lí do "Tôi ấp úng đáp :" Tại vì ... vì con tò mò ... "" Trò nên biết thứ gì nên tò mò còn thứ gì thì không chứ ? Trò không hiểu đạo lí này sao ?" Thầy Snape nóiTôi lầm bầm :" Nói đạo lí với một đứa trẻ mười hai tuổi là bất khả thi " Thầy nói :" Trò muốn biết đến vậy sao ?"Tôi gật đầu .Thầy Snape đứng dậy , nói :" Ta sẽ không đảm bảo với trò đây là thông tin chính xác toàn bộ , nhưng chí ít , nó là lời kể của một người đàn anh dẫn dắt ta từ lúc còn là một phù thủy sinh như trò ... "" ... Vào năm mươi năm trước , Phòng chứa Bí mật lần đầu được mơt ra , tạo nên một làn sóng sợ hãi bao trùm cả Hogwarts , và đỉnh điểm là khi có một học sinh gốc Muggle của nhà Ravenclaw tử vong ... "Tôi tò mò :" Thưa thầy , học sinh xấu số đó là ai vậy ạ ?"Thầy Snape đáp :" Myrtle Elizabeth Warren "Tôi cảm thấy cái tên này vừa quen vừa lạ , đặc biệt là chữ Myrtle .Thầy kể tiếp :" Sau sự kiện đó , một vị huynh trưởng của nhà Slytherin đã tìm ra được thủ phạm , người đã điều khiển con quái vật gây ra những chuyện đó . Quá trình diễn ra vô cùng nhanh chóng , các giáo sư cũng không kịp phản ứng . Mà thủ phạm là ai , tôi nghĩ khá quen thuộc đối với học sinh của trường chúng ta ... "" ... Đó là Rubeus Hagrid , người gác cổng , lão ta đã sai khiến một con nhện khổng lồ hại người khác "Tôi khó tin nói :" Thầy chắc chắn không thầy ?"Thầy Snape trả lời :" Ta đã nói từ đầu rồi . Đây là lời của một người đàn anh đã kể lại với ta , ta không chứng kiến nên không cam đoan với trò rằng nó chính xác . Nhưng đó là tất cả những gì ta biết ... "" ... Ta nghĩ trò nên nhìn lại chiếc vạc thiết méo mó cùa trò đi . Thuốc của trò chuyển thành một màu rất kì lạ đó "Tôi quay lại nhìn chiếc vạc đang chứa thuốc của mình , lấy tay che miệng với vẻ mặt kinh hãi ." Một việc làm lãng phí thời gian " Giáo sư Snape nhếch mép ra lệnh " Làm lại cho ta , không xong thì không về "Tôi hì hục bào chế thuốc hết cả buổi chiều . Khi trời sập tối thì cũng là lúc tôi đã điều chế xong độc dược . Thầy Snape ngắm đi ngắm lại món thuốc của tôi , gật gù tạm chấp nhận , sau đó đuổi xéo tôi ra khỏi hầm .Thật thô lỗ . Tôi nghĩ thầm .Khi đến Đại Sảnh đường để dùng bữa tối , tôi thấy Harry và Ron đứng ở hành lang , nói cười với người gác cổng vô cùng vui vẻ .Tôi bỗng cảm thấy có chút chạnh lòng . Harry rất thân thiết với Rubeus Hagrid , thậm chí có thể xem như người một nhà . Nếu cậu ấy biết ông ta chính là kẻ khiến Hogwarts cùng các học sinh gốc Muggle ở trong tình trạng như hiện tại , cậu ấy sẽ cảm thấy thế nào .Tôi còn nhớ , lần đầu tôi gặp cậu ấy ở Hẻm Xéo . Cậu ấy đi chung với Rubeus Hagrid , phấn khích mà hiếu kì , giống như tôi , những đứa trẻ lần đầu đặt chân đến thế giới phù thủy .Mọi thứ quá đỗi xa lạ . Hơn nữa , dựa vào tuổi thơ lúc nhỏ của Harry ...Có lẽ ... Rubeus Hagrid là một người mà cậu ấy vô cùng trân quý , tin tưởng .Trên thực tế , dù tôi chưa bao giờ nghe cậu ấy nói hay thể hiện , nhưng tôi biết rằng , Harry thật lòng yêu quý Hagid như một người thân máu mủ ruột thịt ....Mấy ngày hôm sau , Harry và Ron hẹn gặp tôi . Họ cho tôi xem nào một quyển nhật kí cũ kĩ , rách nát . Khi lật đến trang đầu tiên , một dòng chữ được viết bằng mực đã phai theo năm tháng xuất hiện .T . M . Riddle .Đây là một cái tên xa lạ đối với tôi . Tôi hỏi :" Người này là ai ?"Ron đáp :" Đây là người đã được trao tặng giải thưởng Công lao đặc biệt cách đây năm mươi năm "Tôi nói , xem xét quyển nhật kí :" Quyển nhật kí này ... các cậu nhặt ở đâu ? "Harry đáp :" Ở nhà vệ sinh của Myrtle khóc nhè "Tôi nghe đến chữ Myrtle , trong đầu bỗng nhận ra . Hình như , nạn nhân của sự kiện Phòng chứa Bí mật năm mươi năm trước cũng tên là Myrtle .Nếu như vậy , chẳng lẽ Myrrle sẽ biết gì đó .Tôi như vớ được vàng , liền nói :" Đúng rồi , hai cậu vừa nói rằng quyển nhật kí này là của một người đã nhận được một giải thưởng cách đây năm mươi năm trước . Nó cũng trùng hợp với thời điểm Phòng chứa Bí mật mở ra lần đầu tiên . Chúng ta có thể tìm hiểu gì đó qua quyển nhật kí này "Harry và Ron nhìn nhau , thở dài . Rồi họ cho tôi xem những trang nhật kí phía sau . Đó chỉ là những tờ giấy trắng ngà ẩm mốc . Harry nói :" Mình nghĩ là tụi mình sẽ không điều tra được gì đâu "Ba chúng tôi thở dài , nhìn quyển nhật kí . Tôi hỏi :" Vậy ... chúng ta đem nó về nhà vệ sinh của Myrtle khóc nhè đi ?"Harry nói :" Để mình giữ là được rồi "_________________________________________
Hết chương 42Nếu các bạn thấy chương này hay thì hãy bình chọn , nếu muốn góp ý thì hãy bình luận nhé !Bye .See you soon .
Hết chương 42Nếu các bạn thấy chương này hay thì hãy bình chọn , nếu muốn góp ý thì hãy bình luận nhé !Bye .See you soon .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com