TruyenHHH.com

Dong Nhan Harry Potter More Than Love

Lockart kéo tay áo của chiếc áo chùng xanh ngọc bích lên , dõng dạc nói với đám đông :

" Lùi lại "

" Ôi đừng , xin thầy " Potter phản đối bằng một chất giọng yếu ớt không thể tả nổi

Lúc này , Gilderoy Lockart đang múa cây đũa phép , ngay sau đó , lão chỉ đũa phép vào cánh tay bị gãy của Potter .

Rồi một hiện tượng lạ xảy ra , cánh tay bị gãy của cậu ta bỗng không còn đơ cứng mà trở nên mềm dẻo , hơn hết là có một làn khói mờ ảo bốc lên thì cáng tay đó . Đám đông há hốc mồm nhìn Potter , còn cậu bé kia còn hăng hái chụp ảnh hơn nữa .

Tôi khó tin kêu lên :

" Merlin ạ , xương cánh tay của cậu ấy bốc hơi rồi "

Thầy Lockhart phản bác :

" Trò không biết thì đừng nói , cái này chỉ là sự cố thôi . Điểm tốt là xương không còn gãy nữa , đó là điều cần ghi nhớ !"

" Thầy làm cậu ấy còn xương không mà còn muốn nó gãy nữa ! " Tôi nói

Potter ngẩng người nhìn cánh tay của mình . Bây giờ , cánh tay đó của cậu ta như một cái bao tay cao su màu da người dày và lớn .

Sau đó , cậu ta được một đám nam sinh đưa vào bệnh thất , gương mặt thất thần , giống như vừa mất một thứ gì đó quan trọng .

Mà xương cánh tay cũng quan trọng thật . Thiếu xương thì có khác nào bị liệt đâu .

Weasley thì luôn miệng trách cứ Lockhart , trong khi Granger chỉ lặng im .

Khi thấy cánh tay của Potter , bà Pomfrey không hài lòng chút nào .

Bà giận dữ cầm cái tàn tích phế liệu bất động của Potter , la lối :

" Lẽ ra trò phải đến gặp tôi ngay tức khắc thì chứ ! Tôi có thể nối xương trong tích tắc , nhưng cho xương mọc lại thì ... "

Tôi dùng ánh mắt " rất buồn " nhìn cậu ta , lắc đầu .

Còn chữa được thì tôi vô cùng khâm phục .

Bà Pomfrey đưa cho Potter bộ đồ bệnh nhân , dứt khoát kiên định :

" Tất nhiên là chữa được , nhưng sẽ rất đau , trò phải ở lại bệnh thất đêm nay "

Sau đó , bà đuổi tất cả những người đang hóng bát quái ở quanh giường bệnh đi .

Tôi đi đến căn phòng vệ sinh nữ không ai lui đến đó . Tôi đóng chặt cửa , lấy trong túi của mình ra một lọ nguyên liệu nhỏ .

Đây là sừng tán thành bột của song giác kì mã . Thật đáng mừng khi trước khi nhập học ba Erik đã để quên món nguyên liệu này vào rương của tôi .

Tôi lấy đũa phép của mình ra , hô to :

" Accio Da vụn của rắn độc Boomslang "

Hơn mười giây sau , một lọ nguyên liệu độc dược nằm trong tay tôi . Tôi bỏ hai lọ nguyên liệu vào túi áo , sau đó đi ra ngoài .

Tôi tìm Granger và Weasley rất lâu nhưng không thấy , cuối cùng đành phải đến bệnh thất gặp con người không có đầy đủ xương tứ chi kia .

Mà bà Pomfrey khi thấy tôi thì không cho vào , đuổi cổ tôi ra ngoài .

Tôi vẫn thấp thoáng thấy pho tượng của anh Hallger lấp ló sau lớp màn trắng tung bay , vẫn là gương mặt lạnh băng đó .

Tôi đợi đến buổi tối vẫn không thấy bóng dáng của hai người kia . Kể cả khi đã là giờ giới nghiêm .

Tôi đánh liều , ra khỏi giường mà đến bệnh thất .

Mặc dù tôi đã rất nhiều lần đến bệnh thất vào giờ giới nghiêm để thăm Hallger sau khi anh ấy bị hoá đá , nhưng hiện giờ tôi có chút sợ hãi .

Thật là may mắn là tôi đã đến bệnh thất thành công .

Bước vào bệnh thất , chẳng có ai . Tôi thấy Potter đang chuồi mình dưới lớp chăn bông mềm mại . Tôi khe khẽ nói :

" Potter , hai nguyên liệu để điều chế Thuốc Đa Dịch đây "

Cậu ta từ từ ló gương mặt cùng với cặp kính dày cộm cuốn đầy băng keo kia , nói nhỏ :

" Ngày mai cậu đưa cho hai cậu kia cũng được mà "

" Không rảnh " Tôi đặt hai nguyên liệu trên chiếc bàn cạnh giường bệnh của Potter " Ngày mai tôi kín lịch rồi , giáo sư Snape còn bắt tôi phải điều chế thuốc cùng thầy ấy cả ngày "

" Cậu được thầy ấy trọng dụng nhỉ ?" Potter nói , cầm lấy hai lọ nguyên liệu

Tôi gật đầu , hai tay đút vào túi áo chùng .

" Mười giây "

" Mười giây gì cơ ?" Potter khó hiểu

" Lấy nguyên liệu cho các cậu , mười giây " Tôi đáp

" Tuyệt thật " Cậu ta cảm thán " Nhưng mà cậu nên về đi , đang giờ giới nghiêm đó "

" Tôi đến thăm anh họ tôi . Cậu yên tâm là tôi sẽ không bị phát hiện " Tôi nói

Potter gật gù , vẫn quan sát đi quan sát lại hai lọ nguyên liệu .

Tôi đến bên giường anh Hallger , nó nằm cạnh giường của Potter . Tôi nhìn anh ấy , sau đó thử chạm vào lòng bàn tay .

Vẫn lạnh ngắt .

Tôi thở dài , ánh mắt chỉ còn một tia hi vọng nhìn anh Hallger .

Rồi có tiếng bước chân . Tôi hốt hoảng cuối xuống gầm giường , tận dụng chiếc màng che để che đi bản thân , nhắm mắt lại .

Sau đó , tôi dần mở mắt . Giáo sư Dumbledore đang đứng trước một giường bệnh , cùng giáo sư Mcgonagall đi khiêng một thứ gì đó như pho tượng .

" Là một nạn nhân bị hoá đá " Tôi nói nhỏ

" Bị hoá đá hả ?" Potter hỏi

Tôi gật đầu .

Cụ Dumbledore và giáo sư Mcgonagall đứng trước cơ thể bị hoá đá đó . Khung cảnh ấy khiến tôi nhớ về buổi tối kinh hoàng đó , hai giáo sư cũng đứng trước cơ thể hoá đá , lạnh ngắt của anh Hallger .

Đôi mắt tôi rưng rưng , ngồi co ro dưới gầm giường .

Potter vẫn đang giả vờ ngủ , trong vô cùng giả tạo .

Cụ Dumbledore nói khẽ :

" Đi gọi bà Pomfrey "

Giáo sư Mcgonagall lập tức đi ngang qua chúng tôi ra ngoài . Tôi nghe được những tiếng nói khẩn cấp , rồi giáo sư Mcgonagall hối hả quay trở lại , bà Pomfrey theo sát bước chân .

Bà Pomfrey thì thầm với cụ Dumbledore , khi bà cúi xuống xem xét bức tượng :

" Chuyện gì đã xảy ra thế ?"

" Lại một cuộc tấn công nữa . Giáo sư Mcgonagall phát hiện ra cậu bé trên cầu thang " Cụ Dumbledore nói

Giáo sư bổ sung :

" Với một chùm nho bên cạnh , có lẽ cậu bé muốn thăm Harry "

Tôi vẫn ngồi co ro , không dám thở mạnh . Potter thì thầm với tôi :

" Bức tượng đó là Colin Creevey "

Tôi thắc mắc :

" Thằng bé đó là ai ?"

" Là cậu nhóc hay cầm máy ảnh của nhà Gryffindor " Potter giải thích

Tôi chồm người lên , vô tình gây ra những một tiếng động nhỏ . Giáo sư Mcgonagall quay người nhìn về phía tôi , rồi cô chớp mắt .

" Albus , hình như chúng ta có người theo dõi "

" Không đâu , Minerva . Chắc cô nhìn nhầm thôi " Giáo sư Dumbledore đáp

Bà Pomfrey lên tiếng :

" Bị hoá đá hả ?"

Giáo sư Mcgonagall rùng mình đáp :

" Phải , nhưng mà tôi còn lạnh sống lưng khi nghĩ đến . Nếu lúc đó hiệu trưởng Dumbledore không xuống cầu thang để lấy ca cao nóng uống thì ... Ai biết chuyện gì có thể xảy ra "

Cả ba chăm chú nhìn Colin Creevey . Cụ Dumbledore chồm người tới , lấy cái máy chụp ảnh từ tay cậu bé bị hoá đá ra .

Giáo sư Mcgonagall nói :

" Thầy có nghĩ rằng thằng bé đang cố gắng tìm cách chụp hình kẻ tấn công mình hay không ?"

Cụ Dumbledore không trả lời . Cụ mở hộp đựng phim của cái máy chụp hình . Một tia khói xịt ra khỏi cái máy . Tôi ngồi dưới gầm giường cũng ngửi thấy mùi khó chịu của nhựa cháy .

Bà Pomfrey hoang mang :

" Bị tiêu hủy hết rồi ... "

Giáo sư Mcgonagall khẩn thiết hỏi :

" Như vậy nghĩa là thế nào ?"

Cụ Dumbledore nói :

" Phòng chứa bí mật đã mở ra một lần nữa "

Bà Pomfrey giơ tay bụm miệng lại . Giáo sư Mcgonagall trợn mắt nhìn cụ Dumbledore :

" Nhưng ... Albus ... là ai làm việc này ?"

Cụ Dumbledore vẫn nhìn Colin .

" Vấn đề không phải là ai , mà là như thế nào ?"

...

Chúng tôi đợi cho các giáo sư rời đi . Tôi lập tức đứng dậy , đi đến chiếc giường của nạn nhân bị hoá đá .

Gương mặt cậu bé tái nhợt , đôi mắt sợ hãi .

Đôi mắt đó , rất giống đôi mắt của anh Hallger sau khi bị hoá đá .

Tôi đi tìm chiếc máy ảnh nhưng không thấy , có lẽ là các giáo sư đã mang đi rồi .

Rồi Potter cố nén cơn đau của việc mọc xương mà đứng dậy , đi đến gần Colin Creevey . Tôi nói nhỏ :

" Không xương như cậu thì về giường đi !"

" Không , cậu nghe tôi nói đi ! Phòng chứa bí mật đã mở rồi ! Sẽ có ... rất nhiều nạn nhân Muggle tiếp theo . Chúng ta phải tìm ra Kẻ kế vị Slytherin , yêu cầu hắn dừng việc này lại " Potter dùng cánh tay kia của mình kéo tay tôi

Tôi im lặng một lúc lâu , chầm chậm nói :

" Cậu nói ... nạn nhân Muggle ?"

Potter đáp :

" Ừm , như giáo sư Binns đã kể . Con quái vật đó sẽ làm hại học sinh Muggle "

Tôi nói :

" Nhưng ... anh họ của tôi là thuần huyết mà ... "

Một sự yên tĩnh bao trùm cả không gian rộng lớn . Chỉ còn tiếng quạ kêu dưới trăng , sột soạt của bụi cây .

Đúng vậy , người đó chỉ thanh trừng kẻ không xứng đáng .

Vậy , tại sao lại thanh trừng một dòng máu thuần khiết ?

...

Hai giờ sáng , tôi trở về phòng sinh hoạt chung .

Tôi ngồi trên giường ngủ , trong đôi mắt ẩn chứa sự hoài nghi vô tận .

Nhất định chuyện này có uẩn khúc .

Sau đó , tôi suy nghĩ một chút .

Nhà Silver chẳng có ai không thuộc nhà Slytherin . Bác và dì Adams cũng thế .

Vậy ... anh Hallger lại thuộc nhà Ravenclaw , kì lạ .

Tôi phân tích một lúc lâu , cuối cùng đưa ra kết luận .

Anh họ đối với gia tộc Silver chính là không cùng huyết thống .

Tôi đối với chuyện này rất khó tin .

Sau đó , tôi ngồi trên bàn , lấy giấy da và bút lông ngỗng ra , viết một lá thư .

Gửi ba và cô Laura .

Con mong rằng dạo này mọi người trong nhà đều khoẻ mạnh , và cả em bé trong bụng nữa .

Giáng sinh năm nay con xin phép ở lại trường , anh Hallger cũng thế , mong hai người hãy chuyển tin này đến với bác Adams và dì Adams .

Chúc mừng Giáng Sinh sớm .

Tạm biệt .

Selena Silver .

Tôi đem tờ giấy da in những hàng mực đen đó vào trong phong thư , sau đó để trên bàn gỗ .

Thật lòng , đây là cách duy nhất .

Những sự việc về học sinh bị hoá đá vẫn chưa được truyền ra ngoài . Dạo gần đây tôi rất hay theo dõi tờ Nhật Báo Tiên Tri . Kể cả là trang nhất hay những trang còn lại , tôi vẫn không dò ra được tin tức xấu của Hogwarts những ngày gần đây .

Tôi không hiểu , những chuyện nhỏ nhất trong thế giới Phù thủy này cũng lên được tờ Nhật Báo Tiên Tri , vậy mà tương lai của pháp thuật đang bị đe doạ , tin tức một chữ cũng không có .

Tôi nằm trên giường , nhìn lên trần nhà , sau đó thiếp đi lúc nào không hay .

Sáng chủ nhật , tôi dậy từ sớm , một mình lặn lội đến hầm độc dược của thầy Snape .

Khi thầy ấy mở cửa hầm , tôi còn thấy gương mặt mới ngủ dậy của thầy .

Một chữ thôi , xấu .

Thầy ấy giữ tôi từ tám giờ sáng cho đến giờ ăn trưa , nói với tôi rằng khi ăn xong thì lập tức quay trở lại .

Tôi quay trở lại như lời thầy Snape . Khi tôi đang khuấy thuốc , bỗng thầy ấy đến kho nguyên liệu riêng , tìm thứ gì một lúc lâu , nhíu mày nói :

" Kì lạ , da vụn rắn độc Boomslang đâu rồi ?"

Tôi bỗng im lặng , không khuấy thuốc nữa . Bỗng tôi có cảm giác , thầy ấy đang đá xéo tôi vậy .

Tôi cố gắng trụ lại đến chín giờ tối . Áo chùng nồng nặc mùi độc dược , nguyên liệu bốc lên , trên gương mặt còn có những vệt khói đen .

Tôi quyết định rồi , sau này có mười nghìn Galleon , tôi nhất quyết cũng sẽ không làm công việc nào liên quan đến độc dược .

...

Tin tức Colin Creevey bị hoá đá đang nằm như chết trong bệnh thất đã lan ra toàn trường vào sáng thứ hai . Không khí bỗng chốc bị những điều ngờ vực và đủ chuyện đồn đại làm cho không khí trở nên ngột ngạt . Bọn học sinh năm nhất bây giờ chỉ dám đi quanh lâu đài thành từng đám và nắm chặt lấy tay nhau . Học sinh năm thứ ba thì tay luôn luôn cầm đũa phép hoặc vật dụng pháp thuật có khả năng bảo vệ và phòng thủ .

Tôi không cần những đồ dùng pháp thuật , nhưng tôi cần đũa phép . Thật lòng tôi biết rằng mình sẽ không bị nhắm đến , bởi vì tôi là máu lai , cũng chỉ là sự pha trộn .

Một loạt tin đồn nổ ra , một khối người nói rằng tôi lại làm hại người rồi , sẽ có rất nhiều nạn nhân tiếp theo .

Thậm chí , cả những đàn anh năm sáu , năm bảy , họ còn nói rằng tôi đáng lẽ ra phải bị thanh trừng .

Tôi suýt bật cười khi nghe được tin này . Những người đó chắc là rất thích đến tham quan một lần duy nhất cái nhà tù cao chót vót lênh đênh giữa biển đó sao .

Trong khoảng thời gian đó , một phong trào bí mật âm thầm nổ ra . Bọn phù thủy sinh lén lút đổi tiền , mua bán đủ loại bùa phép phòng thân mà không để cho các giáo sư hay biết .

Mà có lẽ những việc này chỉ diễn ra ở ba nhà còn lại , còn nhà Slytherin thì chẳng có gì phải bận tâm cả .

Đa số học sinh nhà Slytherin đều là thuần huyết , số lượng máu lai chỉ đếm trên dâud ngón tay , còn phù thủy gốc Muggle thì gần như là không có .

Bởi thế , hai từ " an nhàn " chính là dành cho ngôi nhà mà thầy Snape chủ nhiệm này .

Tôi rất nhanh đã nhận được thư của người nhà .

Nội dung chính là ba và cô Laura cùng bác Adams và dì Adams đã đồng ý cho tôi cùng anh Hallger ở lại Hogwarts trong những ngày lễ Giáng Sinh sắp đến .

Tôi vì chuyện này mà ăn không ngon , ngủ không yên , cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi .

Vào tuần lễ thứ hai của tháng mười hai , giáo sư Snape lại đi một vòng các ký túc xá để ghi danh những học sinh sẽ ở lại trong kì nghỉ lễ Giáng Sinh . Tôi đã đăng kí . Mà cũng thật trùng hợp , Draco cũng muốn ở lại trườn trong kì nghỉ lễ này .

Tôi vô cùng bất ngờ , trước giờ cậu ấy chẳng thích ở lại trường trong lễ Giáng Sinh mà .

Potter , Weasley cùng Granger cho rằng đây là cơ hội để chúng tôi bắt Draco phải nói ra hết sự thật về Phòng chứa Bí mật

Món thuốc Đa Dịch vẫn đang trong quá trình bào chế , bởi vì vẫn chưa đến ngày trăng tròn để hái cây đình lịch , bọ cánh ren thì vẫn đang được hầm .

Một tuần sau , trên bảng thông báo xuất hiện một tin tức khiến học sinh , ai nấy cũng đều phấn khích .

Nhà trường đã thành lập một một Câu lạc bộ Đấu tay đôi . Buổi tối hôm ấy sẽ có buổi tập đầu tiên .

Tôi khá đồng tình với việc làm này của nhà trường . Với tình thế hiện tại của Hogwarts , hướng dẫn các học sinh cách tự phòng vệ cho bản thân và phản công kẻ thù là cách tốt nhất và duy nhất . Các giáo sư không phải lúc nào cũng có thể đi bên cạnh học sinh mỗi lúc , và cũng không phải giáo viên nào cũng có đủ khả năng đối phó với thế lực gây ra những sự kiện gần đây .

Đám học sinh nhà Slytherin vô cùng thích thú với chuyện này . Đối với việc đấu tay đôi kiểu phù thủy , bọn nó hiểu rõ hơn bất cứ ai .

Dĩ nhiên , con nhà nòi mà .

Ban đầu , tôi đang phân vân giữa việc có nên tham gia hay không . Nhưng mà ... tôi cảm thấy cái này cũng rất thú vị . Tôi sẽ tham gia .

Đúng tám giờ tối ngày hôm đó , tôi trở lại Đại Sảnh đường . Bốn dãy bàn dài đã được dọn đi nơi khác , nhường chỗ cho một võ đài vàng đặt dọc một bức tường . Hàng nghìn ngọn nến lung linh được thắp sáng lơ lửng trên không . Trần nhà lại một lần nữa đen như nhung , gần như toàn bộ học sinh trong trường đều có mặt . Ai cũng đều cầm đũa phép của mình , trong thâm tâm thập phần hồi hộp xen lẫn sự phấn khích .

Tôi vốn dĩ nghĩ rằng với thành tích từng là nhà vô địch Đấu tay đôi thời còn trẻ , giáo sư dạy môn bùa chú , thầy Flitwick sẽ chỉ dạy cho chúng tôi . Nhưng ...

Gilderoy Lockart bước lên võ đài , chói loá trong chiếc áo chùng màu đỏ mận chín , bên cạnh ông ta là giáo sư Snape với bộ trang phục đen như quạ thường ngày .

Tạ ơn Merlin , có thầy Snape thì xem như ít nhất tôi không ngất đi rồi , dù gì thầy ấy đối với Đấu tay đôi cũng là một người cừ khôi .

Gilderoy Lockart giơ tay kêu gọi :

" Đến đây nào , tập họp ! Mọi người có thấy rõ tôi không ? Có nghe tôi rõ không ?"

_________________________________________
Hết chương 38

Nếu các bạn thấy chương này hay thì hãy bình chọn , nếu muốn góp ý thì hãy bình luận nhé !

Bye !

See you soon !

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com