TruyenHHH.com

Dong Nhan Harry Potter More Than Love

Năm giờ sáng ngày hôm sau , tôi lặng lẽ rời khỏi bệnh thất . Mặt trời vẫn chưa mọc . Trước khi tôi đi , tôi nhìn anh Hallger đang nằm bất động , hạ mi mắt :

" Sẽ có cách cứu , đừng lo nhé anh họ "

Tôi trở về phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin , trước cửa phòng còn có một thùng nước bằng gỗ và vũng nước vô cùng lớn . Tôi gần như có thể soi thấy cả bóng hình mình trong vũng nước đó .

Phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin lúc ấy chẳng có ai . Lửa trong lò sưởi vẫn đang nhảy múa , cây trong chậu vẫn xanh tươi . Tôi trở về phòng ngủ của mình . Nhìn mấy bài luận còn làm dang dở trên bàn , tôi thật sự gần như muốn xé chúng ra thành trăm mảnh .

Có lẽ vì hôm nay là cuối tuần nên tôi không quá bận tâm về vấn đề thời gian . Hôm qua tôi gần như đã thức trắng đêm , vì vậy sáng nay tôi muốn ngủ một chút .

Thật ra muốn ngủ một chút trong lời nói của tôi là từ năm giờ sáng cho đến hai giờ chiều .

Tôi tỉnh dậy , cơ thể cũng không mệt mỏi như lúc sáng nữa . Tôi đi vệ sinh cá nhân rồi thay một áo chùng khác rồi rời khỏi phòng ngủ .

Khi tôi đi xuồng phòng sinh hoạt chung , tôi cảm thấy giống như mọi ánh mắt đều nhìn về tôi . Tôi thấy Draco , Blasie và Theodore Nott đang ngồi trong một góc . Khi thấy tôi xuất hiện , Blasie và Theodore Nott đều quay đi , chỉ có Draco , cậu ấy là vẫn nhìn tôi .

Pansy Parkinson cùng mấy đứa con gái nhìn tôi đầy khinh bỉ , chua ngoa nói :

" Đúng là làm xấu thanh danh của nhà Slytherin ! Đúng là lai tạp dơ bẩn . Nó còn hoá đá anh họ nó nữa "

Mấy đứa khác đồng thanh :

" Ghê gớm như thế á ! Thảo nào nửa đêm hôm qua chẳng thấy nó về phòng sinh hoạt chung , hoá ra là bận hại người "

Tôi nuốt cục tức vào trong người , dặn lòng rằng mình không nên nổi đoá . Tôi nói , gương mặt không cảm xúc :

" Tôi không có làm , anh họ tôi bị như thế thì xin đừng làm phiền anh ấy "

Nói rồi , tôi xoay người đi ra khỏi phòng sinh hoạt chung . Khi cánh cửa vừa khép lại , tôi ngồi bệt xuống sàn đá lạnh đến thấu xương , cảm thấy vạn phần uất ức .

Đây là lần đầu tiên tôi có cảm giác như thế này từ khi trở về Anh .

Tôi nhớ anh họ lắm .

Rõ ràng là những ngày trước tôi với anh ấy còn nói chuyện với nhau ở thư viện .

Tôi bật khóc , khóc đến mức khó thở , lồng ngực phập phồng . Tôi cố nuốt nước mắt vào trong , đứng dậy rồi đi khỏi nơi ấy .

Trong mắt tôi bây giờ chỉ còn sự u tối . Những lời chì chiết ngoài kia giống nhưng những bàn tay vô hình muốn kéo tôi xuống nơi địa phủ , những ánh mắt người khác dành cho tôi hiện tại giống như ánh mắt mà tôi dành cho kẻ đã cướp đi mạng sống của người tôi yêu thương nhất vào những năm đầu đời .

Tôi vốn định đến Đại Sảnh đường , nhưng rồi lại thay đổi quyết định mà vào thư viện . Tôi vốn không hoà hợp được ở nơi đông người , hơn nữa với những tin đồn rầm rộ xuất hiện gần đây , e là không nên đến chốn đông người .

Khi chỉ còn vài bước nữa đến thư viện , bỗng dưng mái tóc dài của tôi như bị ai đó nắm lấy . Tôi rít lên vài tiếng , lấy chân trái đá người đang giựt tóc tôi . Người đó loạng choạng lùi lại phía sau . Tôi xoay đầu lại , nhìn người đó .

Người ấy là Marietta .

Tôi có chút không kiềm chế , tức giận nói :

" Chị làm gì tôi thế ?"

Marietta bước đến , không nói không rằng tát cho tôi một cái vô cùng đau . Tôi lấy tay xoa má của mình , cảm thấy răng mình cũng bị đánh đến lệch rồi .

" Mày ! Chính mày đã làm Hallger thành ra như thế ! Mày còn dám vác cái mặt thối của mày đến ! Cậu ấy làm gì sai ?" Marietta chỉ tay vào mặt tôi , mắng không thương tiếc

" Tôi không có làm ! Chị không có bằng chứng , tại sao lại dễ dàng kết tội tôi ?" Tôi phản bác

" Vậy vụ việc của bà Norris , mày nghĩ sao ? Thậm chí tay của mày còn dính máu !" Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt uất hận

Rồi Marietta xông đến , tát tôi thêm một lần nữa :

" Bạn trai của tao cũng là anh họ của mày ! Mày đối xử với cậu ấy như thế ! Sao mày không chết đi ! Hả ?"

Tôi chết lặng nhìn chị ta , đôi mắt sớm đã ướt nhoà . Tôi lau vết máu trên miệng , cầm lấy mấy quyển sách mình đang cầm trên tay đến thư viện để trả rồi đi ra chỗ khác .

Marietta vẫn dùng ánh mắt căm thù nhìn tôi . Chị ta bỗng rút chiếc đũa đã chuẩn bị từ lâu , hô to :

" Calvorio "

Tuy vậy , tôi đã nhanh tay hơn , lấy đũa phép cầm sẵn trong tay mình , chỉ đũa vào chị ta , nói :

" Petrificus Totalus "

Marietta gần như bị đóng băng , chị ta ngã xuống sàn nhà lạnh buốt , dường như muốn nói gì đó nhưng không được .

Mọi người trên hành lang đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn tôi . Tôi chợt nhận ra tính nghiêm trọng từ ánh mắt của mọi người xung quanh . Tôi vội vàng chạy khỏi chỗ đó , cố gắng chạy đi thật xa , nhưng cũng không biết chạy đến đâu nữa .

Trên đường , khi gặp học sinh hay những con ma , họ đều bàn luận về tôi , về việc bà Norris và anh Hallger bị hoá đá . Mỗi một từ ngữ thốt ra từ bọn họ tựa như hàng nghìn mũi dao sắc nhọn cứa sâu vào tim tôi . Tôi chạy xuống tầng trệt , chạy vào một nhà vệ sinh kia , đó là nơi mà tôi chưa bao giờ đặt chân đến .

Bởi vì nghe bảo là phòng vệ sinh đó có một con ma hay khóc nhè , điều này khiến mọi người vô cùng phiền não .

Mà bây giờ tôi chỉ muốn tìm một nơi không có người , còn quan tâm gì đến phiền não hay không phiền não nữa .

Trong căn phòng vệ sinh ấy không có người , nó tối tăm lắm , chỉ có sánh sáng mặt trời xuyên qua ô cửa sổ nhỏ ở trên cao kia là ánh sáng duy nhất cùa căn phòng . Đó là một nhà vệ sinh u ám nhất mà tôi thấy trong đời . Bên dưới là một tấm kính to , rạn nứt và loang lổ cùng với những chiếc bồn rửa tay sứt nẻ . Những cánh cửa gỗ của các buồng cầu tiêu thì trầy xước , long đinh , có một cái trật bản lề chỉ còn lắt lẻo . Tôi chạy ào vào trong , đứng dựa vào một góc tường . Tôi khóc rất nhiều , nước mắt cứ tuôn ra không ngớt . Tiếng thút thít thì ngày một lớn hơn .

Tôi vốn là một đứa trẻ mạnh mẽ , từ thuở thơ bé đến hiện tại , số lần khóc chỉ đếm được trên đầu ngón tay . Vậy mà những ngày vừa qua , tôi lại khóc nhiều đến như thế . Tôi vạn lần không cam tâm .

Bản thân mình không làm sai , tại sao phải chịu đựng những lời sỉ nhục như thế ?

Tôi thầm nghĩ . Nhìn xung quanh nhà vệ sinh . Tôi đi đến một hàng bồn rửa mặt , tùy tiện chọn một cái .

Tôi cố gắng vặn cái vòi nước bằng đồng ấy rất mạnh . Nhưng mà có lẽ nó bị hư hỏng ở đâu thì phải . Tôi xem xét xung quanh nó , rồi thấy một hình con rắn nhỏ xíu được khắc trên vòi nước .

Tôi đã thử nhiều lần nhưng không thể làm nước chảy từ cái vòi đó . Tôi di chuyển sang cái vòi khác . May là cái bồn rửa mặt này vẫn hoạt động bình thường .

Mà kì lạ , cái bồn này lại không được khắc hình con rắn trên vòi nước bằng đồng .

Tôi vốn định đi ra khỏi nhà vệ sinh thì nghe thấy một giọng nói thút thít , nhão nhẹt phát ra ở cuối dãy nhà vệ sinh .

" Ai đấy ?" Tôi nói lớn

" Là ta đây ! Sao ? Chê ta khóc lắm à ?"

Một hồn ma bay đến trước mắt tôi . Là một nữ học sinh , buộc tóc hai chùm , đeo mắt kính tròn , gương mặt ảo não . Tôi nhìn cô ấy , hỏi :

" Chị là ai ?"

" Liên quan gì đến cô ! Tôi là Myrtle ! Myrtle khóc nhè mà mấy người ghét đó"

Myrtle rống lên , vô cùng bất bình nhìn tôi . Tôi vội nói , chỉ muốn chạy ra khỏi nơi này ngay lập tức :

" Vậy ... Myrtle , chúc chị một ngày an lành "

...

Tôi không biết phải chạy đi đâu , nhưng tôi cá chắc rằng tôi phải tránh xa những nơi đông người , càng xa càng tốt .

Tôi chạy ra ngoài sân trường . Tháng mười , trời mưa rất to nên sân trường vắng vẻ vô cùng . Tôi trú ở dưới một tán cây lớn , đối diện rừng Cấm .

Tôi ngồi ở đó đến khi bầu trời ngả sang màu đỏ cam xinh đẹp của hoàng hôn . Bầu trời cũng đã thôi rơi những giọt mưa nặng hạt . Căn chồi của người gác cổng Rubeus Hagrid cũng đã thắp đèn được thấy thấp thoáng qua ô cửa sổ . Mặt hồ Đen đã phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ . Ở đỉnh của những ngọn núi được bao phủ bởi một lớp tuyết dày đặc .

Tôi đi đến Đại Sảnh đường , tâm đã nguội lạnh , không còn để tâm đến lời xì xào bàn tán của mọi người . Tôi chỉ muốn ăn một bữa thật no rồi đến thư viện làm bài tập .

Nhưng mà , có lẽ thị phi không tha tôi . Một đám nam nữ sinh làm đủ trò hề , rồi chửi rủa tôi ngay tại nơi đông người . Tôi không quan tâm , cho đến khi ăn uống no nê . Tôi rời khỏi Đại Sảnh đường , bỗng một thứ gì đó cứng cứng đập vào đầu tôi . Tôi vốn không quan tâm , muốn đi nhưng rồi một lời nguyền trói chân lại đánh trúng vào tôi . Tôi lấy đũa phép trong áo chùng , nhanh chóng giải nguyền rồi nhìn về phía sau . Một nam sinh khoảng chừng năm tư đang khinh bỉ nhìn tôi . Tôi không nói gì , mọi câm phẫn từ trước đến nay dồn vào đại não . Tôi hô to :

" Expelliarmus "

Lời nguyền đánh trúng nam sinh đó . Cậu ta ngã nhào ra phía sau . Các giáo sư vội chạy đến hiện trường . Giáo sư Snape nhìn tôi , căm phẫn nói :

" Trừ nhà Slytherin năm mươi điểm vì tấn công học sinh nhà khác "

...

Sau đó , tôi được một vé đến tham quan miễn phí văn phòng hiệu trưởng .

Giáo sư Dumbledore nhìn chúng tôi như nhìn lại quá khứ của chính mình . Thầy nhâm nhi một ngụm trà nóng , ôn tồn nói :

" Đầu tiên ta phải tìm rõ ngọn ngành sự việc . Trò Silver , tại sao trò lại tấn công trò Blugoeng ?"

Tôi dùng ánh mắt vô cảm của mình liếc xéo cậu bạn Blugoeng , đáp :

" Cậu ấy phóng lời nguyền trói chân lên em trước "

Thầy Dumbledore lại nói :

" Vậy trò Blugoeng , tại sao trò lại làm như vậy ?"

Blugoeng không nhân nhượng đáp :

" Thưa hiệu trưởng . Trong trường đã xảy ra hai sự việc học sinh bị hoá đá . Tình nghi lớn nhất là bạn Selena Silver đây . Hơn nữa một trong hai nạn nhân là anh họ của cậu ta . Nên em mới ..."

" Trò cho rằng làm như vậy là để đòi lại công bằng cho trò Hallger sao ?" Giáo sư Dumbledore cắt lời

Blugoeng im lặng cúi đầu .

" Những tai nạn gần đây ... chưa xác định được ai là thủ phạm nên các trò đừng quy chụp rằng trò Silver là thủ phạm . Ta mong rằng trước khi làm gì thì các trò hãy suy nghĩ thận trọng . Đôi khi chúng ta không chịu suy xét , hậi quả sau này sẽ rất khó lường ..."

" Được rồi , hai trò mau về đi !"

Sau khi ra khỏi phòng hiệu trưởng , tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn phần nào .

Bởi vì giáo sư Dumbledore , người cha của cả trường pháp thuật Hogwarts này không cho rằng tôi là thủ phạm .

Đây đối với tôi là sự an ủi lớn nhất trong khoảng thời gian tối tăm này .

Blugoeng sau khi rời khỏi cũng không nói xin lỗi với tôi . Anh ta đứng cùng người bạn của mình , huyên thuyên :

" Cedric à , cậu an ủi tớ đi ! Tớ không tin là con nhãi năm hai đó lại không bị trách phạt gì . Cái bùa giải giới mà nó phóng ra quả là kinh khủng thật !"

" Thôi , con bé cũng bị giáo sư Snape trừ năm mươi điểm còn gì ! Trừ nhiều điểm như thế , không tránh khỏi việc bị thầy ấy giáo huấn đâu !" Anh bạn của Blugoeng vỗ vai an ủi

Trở về phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin , hết thảy tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào tôi , kẻ gây rối trật tự . Huynh trưởng Farley thì giáo huấn tôi vô cùng nghiêm túc , thầm không để mấy lời nhưng thế vào tâm .

Pansy Parkinson vì chuyện này mà có cơ hội đá xoáy tôi hơn . Một trong những người bạn của cô ta là Daphne Greengrass đã chửi rủa tôi .

Buổi tối , tôi nhìn ra ngoài cửa sổ , trong lòng cảm thấy lạnh lẽo .

Tôi lúc ấy chỉ nghĩ , có lẽ mình đã chọn sai rồi .

Nếu tôi chọn ở lại thế giới Muggle , có một cuộc sống bình thường , điều đó sẽ tốt hơn chăng ?

...

Mấy ngày sau , các tiết học trên lớp đã diễn ra khá êm đẹp , chỉ có tiết Độc Dược thì tôi có chút khó khăn .

Giáo sư Snape thường xuyên kêu tôi trả lời những câu hỏi khó nhằn . Ông còn đặt cách cho tôi pha chế một loại thuốc khó hơn giáo trình . Mỗi lần như thế , thầy chỉ nói .

" Trò có gan làm nhà Slytherin thiết hụt mất năm mươi điểm thì cũng phải biết kiếm lại "

Tôi chắc chắn bản thân đã kiếm được hơn cả năm mươi điểm cho thầy ấy rồi .

Sau khi kết thúc mỗi tiết học , tôi thường xuyên đến bệnh thất .

Bà Pomfrey luôn ở đấy trông chừng tôi . Tôi biết bà không tin những lời đồn đại , tuy nhiên đối mặt với tôi , bà cũng luôn rất đề phòng .

Trong khoảng thời gian này , tôi đã và đang tồn bị cô lập và bắt nạt .

Một buổi sáng tại Đại Sảnh đường , tôi vẫn đang ăn sáng . Bỗng một con chim cú thả một đoá hoa hồng xuống bàn của tôi . Khi tôi cầm đoá hoa ấy lên thì nó dần tan biến vào hư không và để lại một tờ giấy . Tờ giấy viết :

Kẻ sát nhân , thật kinh tởm .

Sau đó , tôi đã điều tra . Chính Daphne Greengrass đã gửi thứ đấy cho tôi . Khi đứng đối diện trước mặt cô ta , tôi chỉ nói :

" Nếu cậu còn làm hành động như thế ! Chuyện này sẽ đến tay cụ Dumbledore"

" Mày tưởng gia đình tao sợ ông lão đó à ?" Daphne khiêu khích

" Vậy thì tôi sẽ cho cậu biết những cảm giác mà tôi sẽ trải qua . Nếu cậu khôn hồn thì ... Expelliarmus !"

Daphne bị ngã nhào về phía sau . Tôi cúi người xuống nhìn , chỉa thẳng đũa vào mặt cô ta , nói :

" Hiểu chứ ! Đây là cảnh cáo ..."

" ... Đừng tưởng tôi không biết mọi việc trong nhà cậu đều phải thông qua ngài Greengrass , và ngài ấy vô cùng phiền lòng về cô ..."

" ... Mà cô không muốn làm ngài ấy thất vọng vì không đánh nổi một đứa máu lai như tôi à ?"

Đúng như những lời tôi nói , cô ta cũng không bày trò chọc phá tôi nữa .

Mà khi thấy tôi , cô ta giống như một con chuột chết nhát vậy.

Về thầy Filch , thầy ấy luôn cố làm mới lại câu chuyện trong đầu người ta bằng cách rình rập ở nơi mà sự việc xảy ra với Bà Norris , cảm giác giống như ông ấy cho rằng kẻ làm hại người đó thể nào cũng sẽ quay trở lại .

...

Có một lần , tôi bị thầy Snape giữ lại để lau chùi với lí do tôi đã pha chế sai công thức trong sách , mặc dù thật ra cái công thức đó cũng chẳng hiệu quả như sự điều chỉnh của tôi . Chính thầy ấy cũng thấy điều đó nhưng lại nhắm mắt làm ngơ .

Mà thầy ấy cũng khá nhân từ . Tôi còn có một người bạn khác phải lau chùi và cọ sạch mấy con giun ống . Đó là Harry Potter .

Thành thật với thì tôi cảm thấy tần suất dạo này tôi gặp bộ ba đó cũng nhiều hơn . Nhưng mà ngược lại tôi cảm thấy khá an tâm . Vì họ là những học sinh duy nhất không tin tôi là thủ phạm .

Chúng tôi hoàn thành công việc cùng một lúc nên cùng đến Đại Sảnh đường . Nơi này cũng đã trở nên vắng vẻ . Tôi thấy Draco cùng Blasie khi thấy tôi thì vội quay mặt đi , giống như họ xem tôi là một chướng khí vậy .

Tôi có chút buồn tủi .

Bởi vì họ là những người bạn thân nhất , nhưng họ bây giờ lại xem tôi như người dưng .

Đôi khi , người xa lạ còn tốt hơn người thân .

_________________________________________
Hết chương 35

Nếu các bạn thấy chương này hay thì hãy bình chọn , nếu muốn góp ý thì hãy bình luận nhé !

Bye !

See you soon !


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com