[ Đồng nhân Harry Potter ] More than love
Phần 2-Chương 25 : Lời mời của Draco
Tôi trở về Anh Quốc sau hơn mười giờ đi máy bay . Tin tôi đi , nó chẳng vui vẻ gì đâu . Là do thay đổi áp suất không khí khiến vị giác của tôi như thế nào , tôi không biết . Nhưng mà tôi ăn thức ăn trên máy bay thật sự rất lạc vị .Chuyến bay lần trước đâu có như thế .Khi máy bay hạ cánh , tôi đi đến sảnh sân bay thì thấy chỉ có cô Laura đến đón tôi . Tôi chạy đến bên cô , nói :
" Lâu rồi không gặp , cô Laura !"" Selena , cô cũng vậy " Cô Laura nói " Tiếc thật , hôm nay Erik có việc , không đến được . Ba con , từ ngày làm Thần Sáng , bận tối mắt tối mũi ." " Thôi cô Laura , không sao hết , tính chất công việc của Thần Sáng mà " Tôi vỗ vai cô Laura " Ừm " Gương mặt cô Laura có chút buồn " Vậy chúng ta về thôi " Nói rồi , cô dẫn tôi đi một đoạn đường khá dài , băng qua rất nhiều con hẻm khúc khuỷu . Cho đến khi đến một con hẻm vô cùng vắng vẻ và im ắng , chúng tôi dừng lại ở đó . Tôi có chút ngờ ngợ , ngước nhìn cô . " Cô Laura , cô đưa cháu đến đây làm gì ?" Tôi nói , mí mắt nâng lên Cô không đáp lại , chỉ lấy đũa phép ra . Cô nắm chặt tay tôi . Tôi hốt hoảng nhìn cô , cố gỡ tay cô ra nhưng không được . Môi cô mấp máy , miệng lẩm bẩm gì đó . Gương mặt tôi bây giờ có chút biến sắc . Bỗng nhiên cả thân thể tôi như đi vào một không gian khác . Phổi của tôi giống như có thứ gì đó đè lên , vô cùng khó thở . Tuy vậy nhưng cả người tôi lúc này như được bay lên . Cảm giác này , vô cùng quen , cũng vô cùng khó chịu .Mấy giây sau , cảm giác này cũng dần hết . Tôi dường như đã suýt ngất xỉu . Tôi bây giờ có lẽ đang đứng trên mặt đất , loạng choạng . Tôi vất vả mới định thần được lại . Trước mắt tôi là một toà biệt phủ , à không , nó là cũng điện mới đúng . Cung điện mà đen khắp nơi , hoà thêm bầu trời xám xịt càng gia tăng thêm sự u ám cho nó . Tôi dụi dụi mắt , cảm thấy nơi này như mình đã thấy ở đâu rồi . Tôi quan sát xung quanh , toàn là những hàng ngăn cách bằng cây dại . Cho đến khi tôi nhìn thấy cô Laura đứng cạnh tôi . Cô trông không giống tôi , thay vì mệt mỏi , cô trông vô cùng tươi tắn :
" Selena , con yếu thật . Cô nghĩ lần đầu tiên Độn thổ con chỉ bị thế thôi , không ngờ lần hai vẫn vậy . Con thế này lúc học năm cuối làm sao qua được bài kiểm tra Độn thổ đây ?"" Con còn chưa vào năm hai " Tôi phồng mang trợn má " Thôi nào " Cô Laura xoa đầu tôi " Cô xin lỗi , nhưng mà cô biết con sẽ không muốn đến phủ Malfoy , nhưng mà quý công tử ở nơi này lại muốn gặp mặt con nên... Cô đành thôi " Tôi đứng lâu một lúc , cuối cùng hốt hoảng nói :
" Cô nói sao cơ ? Đây là phủ Malfoy ?"Cô Laura nhìn tôi , cười rất gượng gạo :
" Ừm . Hơi u ám nhưng mà u ám thật . Không sao đâu , phu nhân Narcissa và cậu chủ Draco rất nhiệt tình " " Ba của con , Erik Silver , ông ấy đi đâu rồi ? Hai người đến cùng nhau mà ?" Tôi thắc mắc " Ba con , ngài Malfoy và ngài Nott đang bàn bạc về chuyện gì đó ở một nơi bí mật . Cô không biết . Thôi nào , Malfoy thiếu gia đang chờ con đó " Cô Laura kéo tay tôi " Con không đi . Con hiện đang rất mệt " Tôi nói " Xin cô , tôn trọng con một chút" " Nhưng...cô đã hứa với cậu ấy rồi " Cô Laura nói " Vậy xin cô hãy gửi lời với cậu ấy rằng con vừa mới đi máy bay về nên rất mệt mỏi . Cô biết không , nó ê ẩm hơn cô nghĩ " Tôi đáp " Nhưng cậu Malfoy rất khó tính " Cô Laura cúi gằm mặt " Con có thể dám cá với cô rằng Draco không hề khó tính , chỉ là tính cách cậu ấy khó ưa thôi " Tôi phũ phàng đáp Nói rồi , tôi đi loanh quanh trong khuôn viên phủ Malfoy , lòng một mục tiêu là tìm ra lối thoát . Cô Laura đằng sau cứ đi theo tôi , nói lên những lời ngon ngọt ." Hôm nay con không muốn gặp Draco " Tôi hơi run run nói " Tại sao ...lại không muốn gặp tớ ?" Từ phía xa xa , có lẽ là ba dặm , một cậu thiếu niên khoảng mười hai , mười ba tuổi đứng ở đó , mái tóc bạch kim được chải chuốt gọn gàng . Cậu ta mặc một bộ áo chùng dài màu xanh đen , đôi mắt xám rất trong . Giọng nói cậu ta trầm hơn lúc trước , song vẫn chưa phải là quá khác biệt ." Draco , đứng ở đó làm gì chứ ...? Ma không biết , quỷ không hay " Tôi giật mình , không tự chủ mà lùi lại phía sau " Phu nhân Silver , mời người đi đến phòng trà , mẫu thân của con đang đợi người " Draco trang trọng nói , rồi cậu ấy đá mắt sang tôi " Phu nhân không cần lo lắng cho Selena " " Vậy hai đứa ở lại vui vẻ nhé " Cô Laura cười trừ , sau đó rời đi . Mặc dù trời chỉ hơi se lạnh , cô đã ếm bùa giữ ấm và mặc áo choàng nhưng Laura vẫn thấy da gà da vịt của mình đang nổi lên . Thiếu gia Malfoy này , ăn nói trang trọng cũng tốt . Nhưng mà trang trọng quá nhưng thế cảm thấy quá giả tạo đi . Chẳng lẽ , chỉ những người mang họ Abbott như cô không hiểu , quý tộc lâu đời với nhau mà sao xưng hô xa lạ quá mức .Tôi và Draco ở lại . Bỗng cậu ta nở một nụ cười kì dị khiến tôi rùng mình . Tôi nhắc nhở :
" Có lẽ tớ nên khuyên cậu là cậu tốt nhất không nên cười nữa " " Lí do " Draco vênh mặtTôi chán ghét nhìn cậu ta :
" Vì trông rất quái dị ! Cậu không tự cảm thấy như thế sao ?" " Tớ thấy nó đẹp " Draco nói " Đi theo mình , đứng như thế hoài thì mỏi chân lắm " Tôi đi theo Draco qua từng hàng cây xanh , hay những bãi cỏ mướt . Ở đây có một hồ nước , giữa hồ là tượng đài một vị thần vô cùng xinh đẹp . Khuôn viên phủ Malfoy cũng tương tự như dinh thự Silver , chỉ là màu sắc và cảm giác nó mang lại thật lòng là quá khác .Nếu cảnh vật ở dinh thự Silver được ví như vườn hoa xinh đẹp trên thiên đường , thì đối với phủ Malfoy , cảnh vật này có thể mang lại cảm giác u tối , lạnh lẽo đến lạ .Hơn nữa , bầu trời lúc nãy ở London tuy mưa những vẫn giữ được chút trong xanh , còn ở đây , bầu trời chỉ toàn màu xám xịt , bất giác có thể cảm thấy mưa sắp đến , nhưng chờ hoài cũng chẳng thấy mưa đâu .Draco dẫn tôi vào phòng khách của phủ Malfoy . Tôi đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng khách . So với ngoài trời , nơi này quả nhiên còn u ám hơn . Đèn được thắp rất ít , giống như một mê cung bóng tối . Chỉ vào cái ghế bên cạnh cái ghế cậu ấy đang ngồi , Draco nói :
" Ngồi xuống đi " Tôi ngồi xuống ghế , thấy bộ ấm trà được chạm khắc hoạ tiết tinh xảo trên bàn , tôi không khỏi mê mẩn ." Cậu đã nhận món quà sinh nhật rồi ?" Draco nói " Ừm , cài tóc đẹp lắm " Tôi đáp " Bức thư cậu gửi lại cho mình...mình còn nghĩ cậu đã ngược đãi Thorounghbred " Draco chậm rãi nói " Thuần chủng ?" Tôi thắc mắc " Malfoy yêu thích dòng máu cao quý , cậu biết mà " Draco giải thích Tôi lặng im một lúc rồi nói :
" Vậy mình xin giải thích luôn nhé . Thorounghbred gì đó , nó bay như thế nào vô tình đập vào cửa kính nên lăn đùng ra , nằm sải lai mắt trợn trắng lên . May lúc ấy mình có ở nhà và băng bó vết thương cho nó . Nếu là ông bà mình đã xây bia mộ cho nó rồi " " Được , xem như cậu có lòng nhân ái " Draco nhấm nháp một ngụm trà Tôi lườm cậu ta . Dĩ nhiên tôi là người có lòng trắc ẩn , cũng không phải như Draco , cả năm học đều trêu Harry Potter là đứa không cha không mẹ .Kì thực tôi vô cùng chán ghét hành vi lấy nỗi đau của người khác ra cười đùa , nhưng có lẽ đối với Draco , tôi không quá để tâm .Thật ra tôi chỉ nghĩ rằng , mình là được trọng sinh từ kiếp trước mà vẫn giữ được kí ức , suy xét thế nào mình cũng trưởng thành hơn nhiều , cùng lắm là đang xem mấy đứa nhóc trêu đùa nhau thôi ." Kì nghỉ hè cậu thế nào ?" Tôi hỏi " Bình thường . Loanh quanh trong phủ , đôi khi Pansy và Blasie sẽ đến , người hiếm khi đến nhất là Theodore Nott " Cậu ta tiếp lời " Còn cậu "" Đến Trung Quốc , nghỉ hè với ông bà ngoại " Tôi mỉm cười nói " Vui không ?" Draco hỏi" Cậu nhìn mặt tôi là biết tôi vui rồi '' Tôi nói " Không . Lúc này mặt cậu đen hơn đít nồi luôn đấy . Đến Trung Quốc đi ra ngoài nhiều lắm sao ?" Draco cười cợt" Dĩ nhiên . Ở đấy nắng đẹp . Cũng chẳng giống như London toàn là sương mù từ các nhà máy , xưởng công nghiệp " Tôi đáp " Vậy mà lúc ở đây cậu trắng hơn . Đúng rồi , nhìn cậu trông cũng lên cân rồi " Cậu ấy nói " Ừm . Đồ ăn ở Anh ăn không quen nên ốm , ở Trung Quốc ăn từ nhỏ nên quen , dễ lên cân . Mà thật ra , cậu có thể thay từ có da có thịt cho từ lên cân . Nếu lời này cậu nói với một người có tỉ lệ cơ thể như Crabbe hay Goyle thì đã sớm bị ăn đấm từ lâu " Tôi nhấp một ngụm trà ...Chúng tôi cứ thế ngồi tán gẫu với nhau dưới bầu trời xám xịt là không khí đầy hơi lạnh . Cũng chẳng biết là qua bao lâu , nhưng có lẽ là khi cô Laura chạm nhẹ vào vai tôi và nhẹ nhàng nói rằng cuộc gặp mặt giữa ba người đàn ông lần lượt mang họ Malfoy , Silver và Nott đã kết thúc , chúng ta nên đi về thôi . Tôi và Malfoy tạm biệt , sau đó tôi đi theo ba và cô Laura ra khỏi phủ Malfoy , cuối cùng là lái xe bon bon trên đường nhựa mà rời đi .Trên đường đi , đối diện với hàng nghìn câu hỏi của ba và cô Laura khi tôi không ở dinh thự Silver , tôi trả lời vô cùng lưu loát , không có sơ hở về việc tôi và Mặc Minh , Trương Tần Dĩ đã từng chiến tranh lạnh với nhau trong một khoảng thời gian ngắn .Tuy một số câu trả lời vẫn còn hơi ấp úng , nhưng chung quy lại , tôi vẫn cảm thấy không gì sai sót .Cho đến khi trở về dinh thự , tôi vẫn cảm thấy lúc nãy ở trên xe , mình như đang trải qua một cuộc phỏng vấn xin việc làm . Khi chiếc xe ô tô màu đen dừng lại trên một ngọn đồi trước một ngôi biệt thự đã là năm giờ chiều . Bầu trời hoàng hôn màu hồng pha cam , ánh mặt trời xen qua từng đám mây trắng cuồn cuộn chiếu xuống bãi cỏ xanh mướt thấm đẫm vài giọt sương . Tôi đi vào dinh thự Silver , chào gia đình bác Adams một tiếng rồi vào phỏng ngủ của mình .Tôi đi vào phòng ngủ , nhìn những hiện vật mà hơn một tháng nay mình chưa được nhìn ngắm . Tôi đi đến ban công , ngắm nhìn phong cảnh dưới ánh hoàng hôn trên ngọn đồi cao , lòng không ngừng cảm thán đây chính là một phong cảnh nên thơ hữu tình .Trước khi đến giờ ăn tối , tôi đã dọn dẹp hết đồ dùng trong va li nặng trịch . Tôi ngồi xem sách bùa chú một lúc rồi đi xuống ăn tối .Nhưng mà có lẽ tôi không để ý . Dinh thự Silver , vậy mà lại có thêm một con yêu tinh .Không phải , là gia tinh . Tôi chẳng biết trong một tháng qua dinh thự Silver đã có biến động gì . Nhưng mà nếu như khi chiều tôi về cũng đã phải thấy con gia đình này rồi chứ .Quả thật bất ngờ .Theo lời kể của anh Hallger thì đây là Flogger - một com gia tinh mà gia đình tôi đã có được trong ba tuần trước .Tức là một tuần sau khi tôi rời khỏi nước Anh .Tôi như lặng thinh khi đứng trước mặt Flogger , Flogger cũng thế , nó có một thái độ cực kì khinh bỉ trước tôi .Có lẽ tôi là trường hợp đặc biệt , bởi vì đối với ba tôi , cô Laura , bác Adams hay dì Adams hoặc là anh Hallger , về cơ bản , Flogger đối với họ rất tốt .Vô cùng tốt .Không hề thái độ , vô cùng niềm nở .Tôi còn tự hỏi vì sao mình lại bị đối xử như thế , cho đến một ngày ..." Cô mang dòng máu của một Muggle , thật nhơ bẩn " Đó chính xác là lời nói của một con gia tinh trong khi đang lau nhà và chửi móc mỉa tôi ở trong phòng khách .Hôm ấy là một ngày đầu tháng tám .Tôi cứng đờ người khi Flogger nói lời đó với tôi . Tôi liền gấp quyển sách hơn nghìn trang trong tay mình quay lại nhìn con gia tinh , lườm nó ." Ngươi xúc phạm chủ nhân của ngươi "" Máu lai dơ bẩn . Cô là con của Muggle !" Flogger vẫn đang mắng tôi " Ngươi câm miệng và liệu hồn !" Tôi lạnh như băng nói " Ngươi không có tư cách xúc phạm dòng máu của ta . Ta là con lai , ta tự hào về điều đó " " Cô là loại hỗn huyết tạp chủng " Tôi chưa kịp nói hết câu đã bị Flogger cắt lời .Tôi hít thở sâu , nhẹ nhàng nói :
" Đừng nói nữa , nếu không ta sẽ cho người đồng quy vô tận "" Cô nghĩ Flogger không biết cô không được sử dụng pháp thuật ngoài Hogwarts ?" Flogger cười khanh khách " Vậy thì tác động vật lí ?" Tôi giơ quyển sách lên , gần như là muốn đánh con gia tinh gầy gộc trước mặt mình Flogger lúc này có vẻ sợ hãi . Nó lùi về sau ." Tôn trọng chủ nhân là điều tất yếu mà gia tinh cần có . Nhìn ngươi cũng già đấy , ta nghĩ ngươi biết luật mà " Tôi nói , sau đó đi lên cầu thang Đó là lần đầu tôi được biết , đến cả dòng máu của phù thủy mà cũng bị gia tinh phán xét .Muggle là kẻ ngoại tộc , hỗn huyết là tạp nham . Xét cho cùng , chỉ có thuần huyết là không bị chịu đả kích .Người không chịu đả kích , ắt sẽ có thể đả kích người khác .Điều này theo sách vở là vô nhân tính , nhưng trong cuộc sống , đây là điều hiển nhiên .
.
.
.
Khoảng thời gian sau khi sự việc đó xảy ra , gia tinh Flogger đã không còn công khai nói xấu , móc mỉa tôi nữa .Tuy vậy , tôi biết . Đối với tôi , nó vẫn mang theo một sự kì thị .Tôi sống trong dinh thự Silver vô cùng thoải mái . Khuôn viên dinh thự luôn làm tôi hài lòng . Nó tựa như những khu vườn tuyệt đẹp với thác nước nữ thần , vườn hoa nở rộ ngày hè , đại thụ xanh mát , hoa bướm vây quanh .Khá giống với những khu vườn theo mô tả của Đế chế La Mã mà tôi đã từng đọc .Anh Hallger ngược lại với tôi . Anh ấy thích sự cổ kính có phần bí bách của thư phòng thay vì sự tươi mát , thoáng đãng của khuôn viên .Một ngày nọ , trời trong nắng đẹp . Tôi trên người vẫn đang mặc váy ngủ màu xanh nhạt đang đi xuống cầu thang thì bỗng nhiên một con cú bay vào nhà , thả xuống hai lá thư giống hệt nhau . Tôi dụi dụi mắt , chạy nhanh xuống cầu thang nhặt hai lá thư . Tôi nhìn hai lá thư , ừm ...thư của Hogwarts .Lá thư báo hiệu kì nghỉ hè sắp kết thúc rồi .Tôi đi đến phòng khách , vừa hay thấy anh Hallger đang ngồi đọc tờ Nhật báo Tiên Tri . Tôi ngồi xuống cạnh anh ấy , thả lá thư vào trong tờ báo ." Thư của Hogwarts , cái đó họ gửi cho anh " Tôi nói " Cảm ơn em , Selena " Hallger thôi đọc báo , gỡ lá thư ra " Không có gì " Tôi mỉm cười , cũng gỡ lá thư Nội dung trong thư cũng không có gì quá đặc biệt . Họ bảo đám học sinh phải đón tàu tốc hành Hogwarts như thông lêh mỗi năm ở nhà ga Ngã Tư Vua vào ngày một tháng Chín . Tôi đọc tiếp một tờ danh mục sách mới mà học sinh cần có trong niên học sắp tới .Học sinh năm hai cần có :Sách thần chú căn bản , lớp 2 của Miranda Goshawk
Giải lao với nữ thần Báo Tử của Gilderoy Lockart
Lang thang với ma xó của Gilderoy Lockart
Nghi lễ với mụ phù thủy già của Gilderoy Lockart
Ngao du với quỷ khổng lồ của Gilderoy Lockart
Lang thang với Ma cà rồng của Gilderoy Lockart
Lang thang với Người sói của Gilderoy Lockart
Một năm với Người tuyết quạu quọ của Gilderoy LockartTôi nhíu mày nhìn danh mục của mình , cảm thấy hoang đường đến độ phải đọc lại lần hai .Đùa chứ , toàn là sách của cái gã Gilderoy Lockart đó . Điên sao , học sách của ông ta , có khác gì giám định thường thức đâu ?Hogwarts năm nay khiến tôi quá thất vọng .Tôi chán ngấy nhìn tờ danh mục của mình , sau đó cất nó sang một bên ." Anh cũng học sách của Gilderoy Lockart sao ?" Tôi đưa mắt nhìn sang danh mục của anh Hallger , tin tôi đi . Sau khi nhìn thấy tờ danh mục đó , tôi cảm thấy tờ danh mục của tôi vẫn còn nhẹ nhàng chán ._________________________________________
Hết chương 25Hi hi , mình comeback rồi đây .Vì mình bí ý tưởng và bận ôn thi giữa kì nên không thể đăng chương mới kịp , xin lỗi mọi người .Nếu mọi người thấy chương này hay thì hãy bình chọn , nếu muốn góp ý hãy bình luận nhé !Bye See you soon !
" Lâu rồi không gặp , cô Laura !"" Selena , cô cũng vậy " Cô Laura nói " Tiếc thật , hôm nay Erik có việc , không đến được . Ba con , từ ngày làm Thần Sáng , bận tối mắt tối mũi ." " Thôi cô Laura , không sao hết , tính chất công việc của Thần Sáng mà " Tôi vỗ vai cô Laura " Ừm " Gương mặt cô Laura có chút buồn " Vậy chúng ta về thôi " Nói rồi , cô dẫn tôi đi một đoạn đường khá dài , băng qua rất nhiều con hẻm khúc khuỷu . Cho đến khi đến một con hẻm vô cùng vắng vẻ và im ắng , chúng tôi dừng lại ở đó . Tôi có chút ngờ ngợ , ngước nhìn cô . " Cô Laura , cô đưa cháu đến đây làm gì ?" Tôi nói , mí mắt nâng lên Cô không đáp lại , chỉ lấy đũa phép ra . Cô nắm chặt tay tôi . Tôi hốt hoảng nhìn cô , cố gỡ tay cô ra nhưng không được . Môi cô mấp máy , miệng lẩm bẩm gì đó . Gương mặt tôi bây giờ có chút biến sắc . Bỗng nhiên cả thân thể tôi như đi vào một không gian khác . Phổi của tôi giống như có thứ gì đó đè lên , vô cùng khó thở . Tuy vậy nhưng cả người tôi lúc này như được bay lên . Cảm giác này , vô cùng quen , cũng vô cùng khó chịu .Mấy giây sau , cảm giác này cũng dần hết . Tôi dường như đã suýt ngất xỉu . Tôi bây giờ có lẽ đang đứng trên mặt đất , loạng choạng . Tôi vất vả mới định thần được lại . Trước mắt tôi là một toà biệt phủ , à không , nó là cũng điện mới đúng . Cung điện mà đen khắp nơi , hoà thêm bầu trời xám xịt càng gia tăng thêm sự u ám cho nó . Tôi dụi dụi mắt , cảm thấy nơi này như mình đã thấy ở đâu rồi . Tôi quan sát xung quanh , toàn là những hàng ngăn cách bằng cây dại . Cho đến khi tôi nhìn thấy cô Laura đứng cạnh tôi . Cô trông không giống tôi , thay vì mệt mỏi , cô trông vô cùng tươi tắn :
" Selena , con yếu thật . Cô nghĩ lần đầu tiên Độn thổ con chỉ bị thế thôi , không ngờ lần hai vẫn vậy . Con thế này lúc học năm cuối làm sao qua được bài kiểm tra Độn thổ đây ?"" Con còn chưa vào năm hai " Tôi phồng mang trợn má " Thôi nào " Cô Laura xoa đầu tôi " Cô xin lỗi , nhưng mà cô biết con sẽ không muốn đến phủ Malfoy , nhưng mà quý công tử ở nơi này lại muốn gặp mặt con nên... Cô đành thôi " Tôi đứng lâu một lúc , cuối cùng hốt hoảng nói :
" Cô nói sao cơ ? Đây là phủ Malfoy ?"Cô Laura nhìn tôi , cười rất gượng gạo :
" Ừm . Hơi u ám nhưng mà u ám thật . Không sao đâu , phu nhân Narcissa và cậu chủ Draco rất nhiệt tình " " Ba của con , Erik Silver , ông ấy đi đâu rồi ? Hai người đến cùng nhau mà ?" Tôi thắc mắc " Ba con , ngài Malfoy và ngài Nott đang bàn bạc về chuyện gì đó ở một nơi bí mật . Cô không biết . Thôi nào , Malfoy thiếu gia đang chờ con đó " Cô Laura kéo tay tôi " Con không đi . Con hiện đang rất mệt " Tôi nói " Xin cô , tôn trọng con một chút" " Nhưng...cô đã hứa với cậu ấy rồi " Cô Laura nói " Vậy xin cô hãy gửi lời với cậu ấy rằng con vừa mới đi máy bay về nên rất mệt mỏi . Cô biết không , nó ê ẩm hơn cô nghĩ " Tôi đáp " Nhưng cậu Malfoy rất khó tính " Cô Laura cúi gằm mặt " Con có thể dám cá với cô rằng Draco không hề khó tính , chỉ là tính cách cậu ấy khó ưa thôi " Tôi phũ phàng đáp Nói rồi , tôi đi loanh quanh trong khuôn viên phủ Malfoy , lòng một mục tiêu là tìm ra lối thoát . Cô Laura đằng sau cứ đi theo tôi , nói lên những lời ngon ngọt ." Hôm nay con không muốn gặp Draco " Tôi hơi run run nói " Tại sao ...lại không muốn gặp tớ ?" Từ phía xa xa , có lẽ là ba dặm , một cậu thiếu niên khoảng mười hai , mười ba tuổi đứng ở đó , mái tóc bạch kim được chải chuốt gọn gàng . Cậu ta mặc một bộ áo chùng dài màu xanh đen , đôi mắt xám rất trong . Giọng nói cậu ta trầm hơn lúc trước , song vẫn chưa phải là quá khác biệt ." Draco , đứng ở đó làm gì chứ ...? Ma không biết , quỷ không hay " Tôi giật mình , không tự chủ mà lùi lại phía sau " Phu nhân Silver , mời người đi đến phòng trà , mẫu thân của con đang đợi người " Draco trang trọng nói , rồi cậu ấy đá mắt sang tôi " Phu nhân không cần lo lắng cho Selena " " Vậy hai đứa ở lại vui vẻ nhé " Cô Laura cười trừ , sau đó rời đi . Mặc dù trời chỉ hơi se lạnh , cô đã ếm bùa giữ ấm và mặc áo choàng nhưng Laura vẫn thấy da gà da vịt của mình đang nổi lên . Thiếu gia Malfoy này , ăn nói trang trọng cũng tốt . Nhưng mà trang trọng quá nhưng thế cảm thấy quá giả tạo đi . Chẳng lẽ , chỉ những người mang họ Abbott như cô không hiểu , quý tộc lâu đời với nhau mà sao xưng hô xa lạ quá mức .Tôi và Draco ở lại . Bỗng cậu ta nở một nụ cười kì dị khiến tôi rùng mình . Tôi nhắc nhở :
" Có lẽ tớ nên khuyên cậu là cậu tốt nhất không nên cười nữa " " Lí do " Draco vênh mặtTôi chán ghét nhìn cậu ta :
" Vì trông rất quái dị ! Cậu không tự cảm thấy như thế sao ?" " Tớ thấy nó đẹp " Draco nói " Đi theo mình , đứng như thế hoài thì mỏi chân lắm " Tôi đi theo Draco qua từng hàng cây xanh , hay những bãi cỏ mướt . Ở đây có một hồ nước , giữa hồ là tượng đài một vị thần vô cùng xinh đẹp . Khuôn viên phủ Malfoy cũng tương tự như dinh thự Silver , chỉ là màu sắc và cảm giác nó mang lại thật lòng là quá khác .Nếu cảnh vật ở dinh thự Silver được ví như vườn hoa xinh đẹp trên thiên đường , thì đối với phủ Malfoy , cảnh vật này có thể mang lại cảm giác u tối , lạnh lẽo đến lạ .Hơn nữa , bầu trời lúc nãy ở London tuy mưa những vẫn giữ được chút trong xanh , còn ở đây , bầu trời chỉ toàn màu xám xịt , bất giác có thể cảm thấy mưa sắp đến , nhưng chờ hoài cũng chẳng thấy mưa đâu .Draco dẫn tôi vào phòng khách của phủ Malfoy . Tôi đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng khách . So với ngoài trời , nơi này quả nhiên còn u ám hơn . Đèn được thắp rất ít , giống như một mê cung bóng tối . Chỉ vào cái ghế bên cạnh cái ghế cậu ấy đang ngồi , Draco nói :
" Ngồi xuống đi " Tôi ngồi xuống ghế , thấy bộ ấm trà được chạm khắc hoạ tiết tinh xảo trên bàn , tôi không khỏi mê mẩn ." Cậu đã nhận món quà sinh nhật rồi ?" Draco nói " Ừm , cài tóc đẹp lắm " Tôi đáp " Bức thư cậu gửi lại cho mình...mình còn nghĩ cậu đã ngược đãi Thorounghbred " Draco chậm rãi nói " Thuần chủng ?" Tôi thắc mắc " Malfoy yêu thích dòng máu cao quý , cậu biết mà " Draco giải thích Tôi lặng im một lúc rồi nói :
" Vậy mình xin giải thích luôn nhé . Thorounghbred gì đó , nó bay như thế nào vô tình đập vào cửa kính nên lăn đùng ra , nằm sải lai mắt trợn trắng lên . May lúc ấy mình có ở nhà và băng bó vết thương cho nó . Nếu là ông bà mình đã xây bia mộ cho nó rồi " " Được , xem như cậu có lòng nhân ái " Draco nhấm nháp một ngụm trà Tôi lườm cậu ta . Dĩ nhiên tôi là người có lòng trắc ẩn , cũng không phải như Draco , cả năm học đều trêu Harry Potter là đứa không cha không mẹ .Kì thực tôi vô cùng chán ghét hành vi lấy nỗi đau của người khác ra cười đùa , nhưng có lẽ đối với Draco , tôi không quá để tâm .Thật ra tôi chỉ nghĩ rằng , mình là được trọng sinh từ kiếp trước mà vẫn giữ được kí ức , suy xét thế nào mình cũng trưởng thành hơn nhiều , cùng lắm là đang xem mấy đứa nhóc trêu đùa nhau thôi ." Kì nghỉ hè cậu thế nào ?" Tôi hỏi " Bình thường . Loanh quanh trong phủ , đôi khi Pansy và Blasie sẽ đến , người hiếm khi đến nhất là Theodore Nott " Cậu ta tiếp lời " Còn cậu "" Đến Trung Quốc , nghỉ hè với ông bà ngoại " Tôi mỉm cười nói " Vui không ?" Draco hỏi" Cậu nhìn mặt tôi là biết tôi vui rồi '' Tôi nói " Không . Lúc này mặt cậu đen hơn đít nồi luôn đấy . Đến Trung Quốc đi ra ngoài nhiều lắm sao ?" Draco cười cợt" Dĩ nhiên . Ở đấy nắng đẹp . Cũng chẳng giống như London toàn là sương mù từ các nhà máy , xưởng công nghiệp " Tôi đáp " Vậy mà lúc ở đây cậu trắng hơn . Đúng rồi , nhìn cậu trông cũng lên cân rồi " Cậu ấy nói " Ừm . Đồ ăn ở Anh ăn không quen nên ốm , ở Trung Quốc ăn từ nhỏ nên quen , dễ lên cân . Mà thật ra , cậu có thể thay từ có da có thịt cho từ lên cân . Nếu lời này cậu nói với một người có tỉ lệ cơ thể như Crabbe hay Goyle thì đã sớm bị ăn đấm từ lâu " Tôi nhấp một ngụm trà ...Chúng tôi cứ thế ngồi tán gẫu với nhau dưới bầu trời xám xịt là không khí đầy hơi lạnh . Cũng chẳng biết là qua bao lâu , nhưng có lẽ là khi cô Laura chạm nhẹ vào vai tôi và nhẹ nhàng nói rằng cuộc gặp mặt giữa ba người đàn ông lần lượt mang họ Malfoy , Silver và Nott đã kết thúc , chúng ta nên đi về thôi . Tôi và Malfoy tạm biệt , sau đó tôi đi theo ba và cô Laura ra khỏi phủ Malfoy , cuối cùng là lái xe bon bon trên đường nhựa mà rời đi .Trên đường đi , đối diện với hàng nghìn câu hỏi của ba và cô Laura khi tôi không ở dinh thự Silver , tôi trả lời vô cùng lưu loát , không có sơ hở về việc tôi và Mặc Minh , Trương Tần Dĩ đã từng chiến tranh lạnh với nhau trong một khoảng thời gian ngắn .Tuy một số câu trả lời vẫn còn hơi ấp úng , nhưng chung quy lại , tôi vẫn cảm thấy không gì sai sót .Cho đến khi trở về dinh thự , tôi vẫn cảm thấy lúc nãy ở trên xe , mình như đang trải qua một cuộc phỏng vấn xin việc làm . Khi chiếc xe ô tô màu đen dừng lại trên một ngọn đồi trước một ngôi biệt thự đã là năm giờ chiều . Bầu trời hoàng hôn màu hồng pha cam , ánh mặt trời xen qua từng đám mây trắng cuồn cuộn chiếu xuống bãi cỏ xanh mướt thấm đẫm vài giọt sương . Tôi đi vào dinh thự Silver , chào gia đình bác Adams một tiếng rồi vào phỏng ngủ của mình .Tôi đi vào phòng ngủ , nhìn những hiện vật mà hơn một tháng nay mình chưa được nhìn ngắm . Tôi đi đến ban công , ngắm nhìn phong cảnh dưới ánh hoàng hôn trên ngọn đồi cao , lòng không ngừng cảm thán đây chính là một phong cảnh nên thơ hữu tình .Trước khi đến giờ ăn tối , tôi đã dọn dẹp hết đồ dùng trong va li nặng trịch . Tôi ngồi xem sách bùa chú một lúc rồi đi xuống ăn tối .Nhưng mà có lẽ tôi không để ý . Dinh thự Silver , vậy mà lại có thêm một con yêu tinh .Không phải , là gia tinh . Tôi chẳng biết trong một tháng qua dinh thự Silver đã có biến động gì . Nhưng mà nếu như khi chiều tôi về cũng đã phải thấy con gia đình này rồi chứ .Quả thật bất ngờ .Theo lời kể của anh Hallger thì đây là Flogger - một com gia tinh mà gia đình tôi đã có được trong ba tuần trước .Tức là một tuần sau khi tôi rời khỏi nước Anh .Tôi như lặng thinh khi đứng trước mặt Flogger , Flogger cũng thế , nó có một thái độ cực kì khinh bỉ trước tôi .Có lẽ tôi là trường hợp đặc biệt , bởi vì đối với ba tôi , cô Laura , bác Adams hay dì Adams hoặc là anh Hallger , về cơ bản , Flogger đối với họ rất tốt .Vô cùng tốt .Không hề thái độ , vô cùng niềm nở .Tôi còn tự hỏi vì sao mình lại bị đối xử như thế , cho đến một ngày ..." Cô mang dòng máu của một Muggle , thật nhơ bẩn " Đó chính xác là lời nói của một con gia tinh trong khi đang lau nhà và chửi móc mỉa tôi ở trong phòng khách .Hôm ấy là một ngày đầu tháng tám .Tôi cứng đờ người khi Flogger nói lời đó với tôi . Tôi liền gấp quyển sách hơn nghìn trang trong tay mình quay lại nhìn con gia tinh , lườm nó ." Ngươi xúc phạm chủ nhân của ngươi "" Máu lai dơ bẩn . Cô là con của Muggle !" Flogger vẫn đang mắng tôi " Ngươi câm miệng và liệu hồn !" Tôi lạnh như băng nói " Ngươi không có tư cách xúc phạm dòng máu của ta . Ta là con lai , ta tự hào về điều đó " " Cô là loại hỗn huyết tạp chủng " Tôi chưa kịp nói hết câu đã bị Flogger cắt lời .Tôi hít thở sâu , nhẹ nhàng nói :
" Đừng nói nữa , nếu không ta sẽ cho người đồng quy vô tận "" Cô nghĩ Flogger không biết cô không được sử dụng pháp thuật ngoài Hogwarts ?" Flogger cười khanh khách " Vậy thì tác động vật lí ?" Tôi giơ quyển sách lên , gần như là muốn đánh con gia tinh gầy gộc trước mặt mình Flogger lúc này có vẻ sợ hãi . Nó lùi về sau ." Tôn trọng chủ nhân là điều tất yếu mà gia tinh cần có . Nhìn ngươi cũng già đấy , ta nghĩ ngươi biết luật mà " Tôi nói , sau đó đi lên cầu thang Đó là lần đầu tôi được biết , đến cả dòng máu của phù thủy mà cũng bị gia tinh phán xét .Muggle là kẻ ngoại tộc , hỗn huyết là tạp nham . Xét cho cùng , chỉ có thuần huyết là không bị chịu đả kích .Người không chịu đả kích , ắt sẽ có thể đả kích người khác .Điều này theo sách vở là vô nhân tính , nhưng trong cuộc sống , đây là điều hiển nhiên .
.
.
.
Khoảng thời gian sau khi sự việc đó xảy ra , gia tinh Flogger đã không còn công khai nói xấu , móc mỉa tôi nữa .Tuy vậy , tôi biết . Đối với tôi , nó vẫn mang theo một sự kì thị .Tôi sống trong dinh thự Silver vô cùng thoải mái . Khuôn viên dinh thự luôn làm tôi hài lòng . Nó tựa như những khu vườn tuyệt đẹp với thác nước nữ thần , vườn hoa nở rộ ngày hè , đại thụ xanh mát , hoa bướm vây quanh .Khá giống với những khu vườn theo mô tả của Đế chế La Mã mà tôi đã từng đọc .Anh Hallger ngược lại với tôi . Anh ấy thích sự cổ kính có phần bí bách của thư phòng thay vì sự tươi mát , thoáng đãng của khuôn viên .Một ngày nọ , trời trong nắng đẹp . Tôi trên người vẫn đang mặc váy ngủ màu xanh nhạt đang đi xuống cầu thang thì bỗng nhiên một con cú bay vào nhà , thả xuống hai lá thư giống hệt nhau . Tôi dụi dụi mắt , chạy nhanh xuống cầu thang nhặt hai lá thư . Tôi nhìn hai lá thư , ừm ...thư của Hogwarts .Lá thư báo hiệu kì nghỉ hè sắp kết thúc rồi .Tôi đi đến phòng khách , vừa hay thấy anh Hallger đang ngồi đọc tờ Nhật báo Tiên Tri . Tôi ngồi xuống cạnh anh ấy , thả lá thư vào trong tờ báo ." Thư của Hogwarts , cái đó họ gửi cho anh " Tôi nói " Cảm ơn em , Selena " Hallger thôi đọc báo , gỡ lá thư ra " Không có gì " Tôi mỉm cười , cũng gỡ lá thư Nội dung trong thư cũng không có gì quá đặc biệt . Họ bảo đám học sinh phải đón tàu tốc hành Hogwarts như thông lêh mỗi năm ở nhà ga Ngã Tư Vua vào ngày một tháng Chín . Tôi đọc tiếp một tờ danh mục sách mới mà học sinh cần có trong niên học sắp tới .Học sinh năm hai cần có :Sách thần chú căn bản , lớp 2 của Miranda Goshawk
Giải lao với nữ thần Báo Tử của Gilderoy Lockart
Lang thang với ma xó của Gilderoy Lockart
Nghi lễ với mụ phù thủy già của Gilderoy Lockart
Ngao du với quỷ khổng lồ của Gilderoy Lockart
Lang thang với Ma cà rồng của Gilderoy Lockart
Lang thang với Người sói của Gilderoy Lockart
Một năm với Người tuyết quạu quọ của Gilderoy LockartTôi nhíu mày nhìn danh mục của mình , cảm thấy hoang đường đến độ phải đọc lại lần hai .Đùa chứ , toàn là sách của cái gã Gilderoy Lockart đó . Điên sao , học sách của ông ta , có khác gì giám định thường thức đâu ?Hogwarts năm nay khiến tôi quá thất vọng .Tôi chán ngấy nhìn tờ danh mục của mình , sau đó cất nó sang một bên ." Anh cũng học sách của Gilderoy Lockart sao ?" Tôi đưa mắt nhìn sang danh mục của anh Hallger , tin tôi đi . Sau khi nhìn thấy tờ danh mục đó , tôi cảm thấy tờ danh mục của tôi vẫn còn nhẹ nhàng chán ._________________________________________
Hết chương 25Hi hi , mình comeback rồi đây .Vì mình bí ý tưởng và bận ôn thi giữa kì nên không thể đăng chương mới kịp , xin lỗi mọi người .Nếu mọi người thấy chương này hay thì hãy bình chọn , nếu muốn góp ý hãy bình luận nhé !Bye See you soon !
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com