Dong Nhan Fanfic Phuong Hoa Ver Hien Dai Tan Truong Toi Yeu Thay
H đó mn:))Phương Đa Bệnh ở trong phòng thử đồ thẫn thờ đứng nhìn mình trước gương không biết bản thân cậu nghĩ gì:"sao thế? Tiểu Bảo?" Hà phu nhân lo lắng ngó nhìn sang Phương Đa Bệnh hỏiCậu hít sâu một hơi gãi đầu ngập ngừng đáp:"con,con thật rất lo lắng,bản thân không thật sự nghiêm túc trước mối quan hệ này"Ngừng một chút cậu lại vội vàng giải thích:"A! Mẹ à, ý con không phải cái này, mà là con sợ một ngày nào đó con sẽ làm tổn thương anh ấy":"Không sao, mọi thứ là anh tự nguyện đồng ý" không biết Lý Liên Hoa đã nghe được những gì chậm rãi xuất hiện với bộ lễ phục màu trắng thanh lịch nhẹ đứng trước mặt cậu mỉm cười lên tiếng Đôi mắt của Phương Đa Bệnh hơi đỏ nhẹ nhàng nắm chặt lấy tay anh dặn dò:"Hoa Hoa,anh nhớ nhé sau này nếu như em làm cái gì không đúng,anh nhất định không được mềm lòng hãy dứt khoát bỏ em nhé"Cậu nói dứt lời liền lo lắng bản thân lại có nói sai gì nữa không, khẽ lén nhìn lên biểu tình của Lý Liên HoaAnh vươn tay véo má cậu nụ cười của anh ôn hòa như xua bớt sự căng thẳng của cậu trả lời:"được, nếu sau này em làm gì có lỗi với anh, thì anh sẽ phạt em thật nặng"Phương Đa Bệnh bật cười trước câu nói của anh gật đầu hài lòng cũng đã cảm thấy nhẹ nhõm không còn nặng nề nữaHai người đang nhìn nhau mỉm cười hạnh phúc thì bên ngoài đã nghe tiếng Hà phu nhân vọng vào:"hai đứa còn không mau ra làm lễ à"Hôm nay trong lễ đường đầy đủ bạn học gia đình ngồi ở hai bên, lễ đường được trang trí hoa hồng màu hồng nhạt chất đầyLý Liên Hoa được lão thầy cũ của anh đưa vào lễ đường tay anh cầm bó hoa hồng baby nhẹ nhàng từ từ tiến về phía cậuSau một lúc thì anh đã chính thức đứng ở trước mặt cậu ở lễ đường cũng như nhắc nhở cả hai đã bước vào cuộc sống của nhau lâu dài Lão thầy không kiềm được nước mắt vội lau đi bật cười đưa tay anh sang tay cậu nói:"đây là học trò mà tôi yêu quý nhất, từ hôm nay tôi giao nó cho cậu, hãy trân trọng Tiểu Di như những cậu đã hứa trước bia mộ ba mẹ nó"Từ sau khi ba mẹ của Lý Liên Hoa mất thì ngoại trừ Viện Phúc Lợi ra thì lão thầy là người cha thứ hai của anh, nên đám cưới của anh ông nhất sẽ về để dựPhương Đa Bệnh nắm lấy tay anh ôn hòa kính cẩn trả lời với lại thầy:"con sẽ không làm thầy thất vọng đâu,thầy cứ yên tâm"Ông gật đầu xem như chứng minh lời hứa cho cậu rồi lặng lẽ trở về lại chỗ ngồiHai người làm lễ tuyên thệ hôn ước một lúc xong xuôi hết tất thảy thì có một người đem lên chiếc hộp nhẫn để làm lễ trao nhẫn đính ướcPhương Đa Bệnh nâng niu bàn tay anh từ từ đeo nhẫn vào cho Lý Liên Hoa hạnh phúc đến mức từ nãy giờ cười không khép được miệngLý Liên Hoa cũng chậm rãi đeo nhẫn đáp lại cậu cả hai hoàn thành nghi lễ hôn ước, thì mọi người nhốn nháo đòi hai người hôn nhau:"Hôn đi!"
:"Hôn đi nào!"Mọi người ở dưới không ngừng thúc giục cậu ngại ngùng hỏi nhỏ anh:"em hôn nhé"Lý Liên Hoa mỉm cười im lặng gật đầu như cho phép, nhận được sự đồng ý của anh cậu nhẹ nhàng cúi xuống chạm vào môi anh,hai người cảm nhận được hơi thở của đối phương thật lâu mới rời raKhách mời ở dưới không ngừng vỗ tay phấn khích khen ngợi cả haiNhóm bạn học của Phương Đa Bệnh lôi kéo đôi tân nhân đứng im để bọn họ chụp chung một nhóm với họCũng là hình ảnh nhóm ấy nhưng phong cảnh sớm đã thay đổi chỉ có sơ tâm không thể thay đổiHà phu nhân hai mắt đỏ ửng làm ba Phương cũng mang niềm hạnh phúc vuốt vai bà an ủi, Hà phu nhân nhìn về phía giảng đường vui vẻ đang huyên náo ấy suy nghĩ, Hiểu Lan,yên nghỉ nhé, Tiểu Bảo đã tìm được hạnh phúc trọn vẹn rồi.....Sau khi tiếp khách thì mọi người cũng đã trở về nhà,ai cũng bắt đầu tương lai mớiLý Liên Hoa chật vật đỡ Phương Đa Bệnh về phòng nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường rồi ngồi xuống khẽ nói:"Tiểu Bảo, chúng ta kết hôn rồi, thật sự kết hôn rồi" anh không ngừng lặp lại câu nói đó tựa như cứ nghĩ bản thân đang mơ vậyCậu nghe anh nói như thế cũng từ từ ngồi dậy ôm lấy eo anh mặt dựa lên vai anh gật đầu trả lời:"đúng rồi chúng ta là chồng chồng của nhau rồi,em hạnh phúc lắm"Dứt lời Lý Liên Hoa quay mặt qua, cậu cũng vươn người hôn lên môi anh, cả hai nhẹ nhàng đối đáp nụ hôn với nhau, nụ hôn ôn nhu từ từ lại trở thành nồng nhiệt nóng bỏngLý Liên Hoa ngã người xuống giường làm lợi thế cho Phương Đa Bệnh đè lênTiếng "chụt chụt" của sự giao thoa môi lưỡi phát ra làm người khác nghe được cũng rất e ngại, không biết là do hơi thở của ai đã bắt đầu dồn dập,tay Phương Đa Bệnh linh hoạt cởi bỏ từng cúc áo anh bung ra, làm lộ ra làn da trắng trẻo đẹp đẽ không chút tì vết nào của người dưới thânSau một một lúc hai người luyến tiếc tách môi nhau ra, đôi mắt của cậu đục ngầu đang ngắm nhìn Lý Liên Hoa đôi môi chúm chím của anh do bị hôn mà sưng tấy lên vô cùng bắt mắtAnh cố gắng hít lấy dưỡng khí lẫn bình điều chỉnh nhịp thở nói:"thật ra bốn năm trước em đã hôn anh rồi, nhưng tiếc là em không nhớ nữa"Phương Đa Bệnh kinh ngạc đến tỉnh táo một chút hỏi:"thật sao?"Anh mỉm cười gật đầu như câu trả lời, cậu dùng tay nhẹ vỗ đầu mình tự trách:"đêm đó chắc là sinh nhật đi,hiazz điều là do em say làm loạn quá rồi"Lý Liên Hoa choàng tay qua cổ cậu dùng lực kéo mặt cậu xuống dí sát vào mặt mình thỏ thẻ bên tai nói:"nhưng nhờ nụ hôn đó anh mới là của em đúng không?"Phương Đa Bệnh không cần ngẩn mặt lên cũng tưởng tượng được ánh mắt phong tình vạn chủng của anh, không nhịn mà gục đầu xuống tham lam hít lấy mùi hương trên cơ thể anhCậu chưa dừng lại ở đó dùng cánh môi mềm mại kia mút mát cần cổ yếu ớt của anhLý Liên Hoa cảm thấy có làn hơi thở ấm áp liên tục phả vào cần cổ mình thích thú mà tay không yên vuốt ve như họa ra bờ vai rộng rắn chắc của cậuMút mát cần cổ chán rồi thì Phương Đa Bệnh lại rời khỏi chỗ đó,ngẩn mặt lên nhìn mèo nhỏ của cậu đôi má bị những tia khởi dục mà đỏ ửng,cặp mắt nhìn Phương Đa Bệnh đáng thương trong vô cùng gợi cảmPhương Đa Bệnh chẳng nề hà gì nữa mà dứt khoát cắn xuống môi Lý Liên Hoa một cái làm cánh hoa đào nhỏ đó thành vết đỏ diễm lệ đến bức ngườiCậu hài lòng với kết quả mà mình làm ra, hạ đầu xuống chậm rãi chu du thưởng thức từ cổ rồi di chuyển đến xương quai xanh lấp ló như khung cánh bướm mơ hồ đẹp đẽ
Phương Đa Bệnh không ngần ngại mỗi khi di chuyển điều để lại dấu đỏ trên làn da trắng nõn mịn màng của Lý Liên HoaHơi thở của anh bắt đầu có sự khó điều chỉnh toàn thân bây giờ có chút mong chờ lại pha lẫn một ít sợ sệtPhương Đa Bệnh ôn nhu săn sóc từng chút trên cơ thể hoàn mỹ ấy của anh,lâu lâu cậu không quên dây cắn để nghe tiếng "A" than vãn của người kiaSau khi tận hưởng hết thân thể của Lý Liên Hoa thì cậu cũng đã đến chỗ nhạy cảm của người thươngPhương Đa Bệnh thừa biết anh dễ ngại nhưng lại dở thói muốn trêu chọc lão miêu không chần chừ kéo phanh chiếc quần xuống, làm lộ ra "Tiểu Hoa" đỏ hồng đang ngẩn đầu chào hỏiLý Liên Hoa xấu hổ lấy tay che đi gương mặt đỏ bừng nói:"em,em sao không báo trước"Cậu trườn lên người anh thì thầm bên tai đáp:"như vậy không kích thích sao" nói xong cậu nhẹ nhàng nắm lấy tay anh ra, để lộ đôi mắt rụt rè lần đầu làm chuyện đặc biệt khiến cho Phương Đa Bệnh bật cười càng yêu chiều Lý Liên Hoa lại nói:"Tiểu Hoa, sẽ không sao đâu"Tuy anh không nói gì nhưng cũng ngầm đồng ý cho Phương tiến xa hơn nữa, trước khi đi cậu không quên véo đôi má trắng trẻo mềm mại của anh rồi trở lại làm việc chính Phương Đa Bệnh thấy được toàn thân của vợ mình liền cảm nhận được sự nóng rực từ chính mình, Tiểu huynh đệ không hẹn mà đã đâm chồi chờ đợiCậu kiên nhẫn dùng tay tuốt lên tuốt xuống bàn tay thoăn thoắt chà xát lên lỗ nhỏ đầu khấc, Lý Liên Hoa lần đầu tiên có người chạm vào chỗ đó khiến anh vô cùng cảm thấy kì lạ vừa kích thích hồi lâu sau Cơ thể anh bây giờ như được hung trong lửa cháy bừng bừng xen kẽ với tê dại, chưa đợi quá lâu anh đã bắn vào tay Phương Đa BệnhHô hấp Lý Liên Hoa gấp gáp sau khi qua cơn cao trào cứ nghĩ sẽ dừng ở đó thôi, nhưng không ngờ Phương Đa Bệnh cúi xuống thổi lấy Tiểu Hoa vừa mới bắn, lần này so với dùng tay khi nãy còn đem đến nhiều sự khoái cảm hơn nữa Lý Liên Hoa không nhịn được mà vươn tay về phía cậu vò lấy tóc cậu,anh thì nhắm mắt hưởng thụ miệng luôn khép mở như nhụy hoa vừa e thẹn vừa mị hoặcTiểu Hoa sau một lúc được người khác tận tình chăm sóc đã cứng lại, Phương Đa Bệnh lại gia tăng tốc độ nhả ra nuốt vào còn không quên thổi vàoLý Liên Hoa ưỡn người ngón chân cũng co gập lại miệng cố gắng kìm nén tiếng rên nhưng do nguồn điện sung sướng quá đỗi mạnh mẽ, đã làm anh không chịu được nữa mà đã ngâm nga tiếng rên rỉ, cũng như lúc đầu vài phút sau Lý Liên Hoa lại bắn, trong miệng Phương Đa Bệnh dính đầy tinh dịch trắng đục cậu mỉm cười hài lòng chùi sơ qua ở bên mép nhìn anhLý Liên Hoa giờ đây do bị bắn mà chẳng thể nói được gì, chỉ lẳng lặng nhìn cậu như muốn nói, xin lỗi nhé Tiểu Bảo anh lại không kìm chế được để em chịu thiệt rồiCậu như hiểu được tiếng lòng của người thương cậu từ từ nhướn người lại phía anh ôn như nói:"em không sao,đêm nay là đêm động phòng của chúng ta đừng nói gì nữa"Lý Liên Hoa ong ong đầu óc nửa nghe nửa không mơ hồ gật đầu như trả lời cậuPhương Đa Bệnh lại nhìn xuống hai khóa anh đào trước ngực anh, lại như bị thôi miên mà nhe răng dây cắn một chút tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà se se hạt đậu nhỏ ấy như an ủiTạm bỏ qua dây cắn cậu lại liếm láp lên đầu vú đỏ hồng,tay bên kia lại càng dùng sức bóp lấy bên ngực còn lạiCảm giác hưng phấn khi nãy vừa mới hạ đi chỉ trong chốc lát đã bị Phương Đa Bệnh khơi lại mà thức dậyLý Liên Hoa nâng ngực mình lên như muốn cậu mút lấy đầu vú sâu thêm một chút lại như mất kiểm soát mà nhấp nhô cơ thể....Phương Đa Bệnh rời khỏi ngực anh lại dùng tay kéo khép hai ngực thành một khe hở, cậu gấp gáp cởi bỏ quần làm lộ ra tính khí đang dữ tợn ngóc đầu, cậu lấy tay mình vuốt lấy tiểu đệ vài cái rồi lại đem tay cậu kéo ngực Lý Liên Hoa trở lại hình dáng khe hở khi nãy, cậu đem tiểu đệ của mình cà lên ngực anhLý Liên Hoa lần đầu cảm nhận được có vật cương cứng đến nóng bỏng đang liên tục ma sát lên người của anh,thân nhiệt bị dục tình đốt đến ửng đỏ khắp nơiPhương Đa Bệnh thấy phía dưới chưa đủ thỏa mãn cậu liền lui ra di chuyển bản thân xuống mông anh mà nhìn, cậu căng thẳng nuốt nước miếng xuống cái "Ực" rồi thu chút bình tĩnh với tay trên đầu tủ lấy chai get bôi trơn đổ lên ngón tay cậu đến ướt rồi đặt nó vào hoa huyệt nhỏ bé của anh nhẹ nhàng tiến vàoPhương Đa Bệnh dịu dàng ân cần căn dặn:"Hoa Hoa nếu anh thấy đau, nhất định phải nói với em nhé"Anh bị cậu làm cho khó chịu chẳng thở điều nổi nhưng vẫn "Ừm" một tiếng trả lờiCậu lại chăm chú tiếp tục công việc,ngón tay cậu như cảm nhận bên trong ấm áp rất dễ chịu không ngừng móc ngoáy khiêu khích thịt mềm,Lý Liên Hoa lại thêm một lần đầu tiên nữa cảm nhận được dị vật ở phía dưới mình, cảm giác vừa xấu hổ lại kích thích ập đến thêm nữa làm cho anh tạm thời không biết phản ứng thế nàoCòn Phương Đa Bệnh thấy một ngón tay ra vào cũng đã dễ hơn liền nhét thêm ngón thứ hai lần này cậu làm theo động tác hoan ái đưa đẩy ngón tayNgón tay thử hai đã làm Lý Liên Hoa cảm thấy trướng nhưng lỗ nhỏ rất tham lam nó dường như vẫn cảm thấy thiếu, hai vật nhỏ kia tựa như không đủ để thỏa mãn nó vậySau một lúc cậu chen ngón thứ ba vào liên tiếp làm đủ động tác anh lắc đầu nắm lấy vai cậu giữ lại nói:"Tiểu Bảo, không đủ, vẫn còn thiếu"Cậu như mất đi lý trí hai mắt đỏ ngầu hỏi:"vậy em tiến vào đấy"Anh chợt nhận có chút xấu hổ mặc cho Phương Đa Bệnh tự hiểu thôiCậu hít sâu một hơi chẳng nói gì nữa quỳ thẳng lưng lên rồi nhẹ nhàng nâng chân anh lên xếp thành chữ M chậm rãi tiến công vàoLý Liên Hoa nhận được sự trướng của hoa huyệt đang co bóp phản khángCôn thịt của Phương Đa Bệnh bị hoa huyệt yếu ớt cắn chặt ngăn cản đến khó chịuCậu hạ thấp người xuống nhỏ giọng khe khẽ an ủi:"Hoa Hoa thả lỏng"Nhận thấy hoa huyệt đã nới lỏng đi không ít cậu khom người hôn xuống như khen thưởngĐược Phương Đa Bệnh hôn như trấn an Lý Liên Hoa đã thả lỏng rất nhiều, cậu thừa lúc anh đã lơ là mà đâm lút cán vàoAnh bất ngờ "Ưm!" Lên trong miệng cậu,tuy là cậu đã tiến vào hoàn toàn nhưng không dám động sợ làm anh đauĐau đớn như xé toạc làm hai qua đi chỉ còn lưu lại xúc cảm ngứa ngáy Cơ thể của cả hai đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng,anh càng lúc thấy khó chịu ngọ nguậy lung tung lên tiếng:"Tiểu Bảo,mau động"Phụt!
Tiếng lý trí cuối cùng của cậu đứt đoạn Phương Đa Bệnh lui tiểu đệ ra ngoài rồi lại mạnh đâm vàoEo cậu bắt đầu đưa đẩy từ chậm rãi sang nhanh,công phá từng thớt thịt bên trong, tiếng*Bạch Bạch* một lúc càng rõ vang khắp căng phòngLý Liên Hoa thân thể đung đưa theo từng cú đâm thúc của người ở trên miệng anh cũng không thể ngăn được khoái cảm mà rên rỉ như mèo kêuĐâm rút liên hồi chợt cậu như chạm trúng chỗ nào đó làm Lý Liên Hoa rùng mình cậu mỉm cười hài lòng liền điên cuồng ra vào:"A~ a~ ưm hức hức Tiểu á! Chậm lại đi" anh như dục tiên dục tử không ngừng cầu xin cầu chậm lạiCôn thịt nghe tiếng nỉ non của anh lại phồng thêm một vòng cậu thở dài dừng lại rút raLý Liên Hoa cứ nghĩ cậu đã ngừng lại nhanh chóng hít lấy không khí nào ngờ cậu kéo anh ngồi dậy đối diện nhìn cậuPhương Đa Bệnh hôn lên vai anh nói:"tên đã bắn không thể dừng được"Nói dứt lời cậu tách hai quả anh đào của Lý Liên Hoa ra để đem tính khí vẫn chưa chịu bắn lại đi vào lần nữaLần tiến vào thứ hai này còn sâu hơn lần trước đã khiến anh rên lớn một tiếngCậu chỉnh tư thế cho phù hợp rồi lại thô bạo đâm rút anh bị tra tấn trong sự sung sướng không kìm được mà vươn tay ra sau vai cậu cào cấu để giảm bớt cảm giác kỳ lạ đó xông phá,tiếng nhớp nhép do hoan ái tạo ra, cậu hiểu côn thịt của mình đã nghiền ép tiểu huyệt nhỏ bé đến chảy nướcKhông nhịn được lâu nữa Phương Đa Bệnh đã bắn vào bên trong huyệt động, Lý Liên thở dài một hơi thu hưởng hết thuộc về cậuAnh được cậu nhẹ nhàng đỡ nằm xuống cơn cao trào đi qua để lại sự mệt mỏi nhưng anh vừa định nhắm mắt một lúc thì có vật gì đó chọt thẳng ở đường khe mông anhLý Liên Hoa quay nhìn Phương Đa Bệnh chỉ thấy cậu đang mỉm cười như không có chuyện gì,anh giờ đây mới thấy sống lưng lạnh buốt nuốt nước miếng muốn chùm chăn bỏ trốn, kế hoạch nhỏ bé đó đã bị cậu nhìn thấu Phương Đa Bệnh mè nheo làm nũng nói:"Hoa Hoa em còn khó chịu lắm"Lý Liên Hoa định từ chối nhưng nhìn đến cậu dùng đôi mắt to tròn đáng thương chẳng nói được gì cả,theo như sự hiểu biết của mình thì Phương Đa Bệnh cho rằng anh đã đồng ýLiền lật úp người anh lại nâng cong mông lên nhắm vào hồng tâm đỏ au đến đáng thươngTư thế này tiến vào còn sâu hơn các tư thế vừa rồi nó như muốn đâm nát hạt đậu nhỏ ở bên trong huyệt động, thịt mềm một lần nữa bị vật nóng làm cho tăng nhiệt, Lý Liên Hoa ngại ngùng úp mặt vào gối kìm nén tiếng rên của mìnhPhương Đa Bệnh yêu chiều cúi người xuống hôn lên tấm lưng trắng trẻo mỏng manh ấy của anhCả hai làm không biết bao nhiêu tư thế hay bao nhiêu chỗ mãi đến khi hoàn toàn xong rồi, thì trời đã rạng sáng trước khi đi ngủ Phương Đa Bệnh ôm chặt lấy anh vào lòng nói:"Hoa Hoa, chúc mừng anh tiến vào cuộc sống của hai người chúng ta"Tuy Lý Liên Hoa buồn ngủ mở không nổi mắt nhưng vẫn đáp lại:"Vậy làm phiền em chiếu cố anh rồi"Cậu chỉ dịu dàng "Ừm" một tiếng trả lời rồi ôm anh ngủCậu cảm thấy chỉ cần ở bên anh thì từng giây phút điều rất đáng trân trọngHếtPhiên Ngoại đã hoàn như đã hứaTuy ad viết H không tốt lắm nhưng mong mn thông cảm ❤️ nếu như yêu thích ad thì nhớ ủng hộ cho các fic mới của mình nha😘Tạm biệt mn mãi iu
:"Hôn đi nào!"Mọi người ở dưới không ngừng thúc giục cậu ngại ngùng hỏi nhỏ anh:"em hôn nhé"Lý Liên Hoa mỉm cười im lặng gật đầu như cho phép, nhận được sự đồng ý của anh cậu nhẹ nhàng cúi xuống chạm vào môi anh,hai người cảm nhận được hơi thở của đối phương thật lâu mới rời raKhách mời ở dưới không ngừng vỗ tay phấn khích khen ngợi cả haiNhóm bạn học của Phương Đa Bệnh lôi kéo đôi tân nhân đứng im để bọn họ chụp chung một nhóm với họCũng là hình ảnh nhóm ấy nhưng phong cảnh sớm đã thay đổi chỉ có sơ tâm không thể thay đổiHà phu nhân hai mắt đỏ ửng làm ba Phương cũng mang niềm hạnh phúc vuốt vai bà an ủi, Hà phu nhân nhìn về phía giảng đường vui vẻ đang huyên náo ấy suy nghĩ, Hiểu Lan,yên nghỉ nhé, Tiểu Bảo đã tìm được hạnh phúc trọn vẹn rồi.....Sau khi tiếp khách thì mọi người cũng đã trở về nhà,ai cũng bắt đầu tương lai mớiLý Liên Hoa chật vật đỡ Phương Đa Bệnh về phòng nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường rồi ngồi xuống khẽ nói:"Tiểu Bảo, chúng ta kết hôn rồi, thật sự kết hôn rồi" anh không ngừng lặp lại câu nói đó tựa như cứ nghĩ bản thân đang mơ vậyCậu nghe anh nói như thế cũng từ từ ngồi dậy ôm lấy eo anh mặt dựa lên vai anh gật đầu trả lời:"đúng rồi chúng ta là chồng chồng của nhau rồi,em hạnh phúc lắm"Dứt lời Lý Liên Hoa quay mặt qua, cậu cũng vươn người hôn lên môi anh, cả hai nhẹ nhàng đối đáp nụ hôn với nhau, nụ hôn ôn nhu từ từ lại trở thành nồng nhiệt nóng bỏngLý Liên Hoa ngã người xuống giường làm lợi thế cho Phương Đa Bệnh đè lênTiếng "chụt chụt" của sự giao thoa môi lưỡi phát ra làm người khác nghe được cũng rất e ngại, không biết là do hơi thở của ai đã bắt đầu dồn dập,tay Phương Đa Bệnh linh hoạt cởi bỏ từng cúc áo anh bung ra, làm lộ ra làn da trắng trẻo đẹp đẽ không chút tì vết nào của người dưới thânSau một một lúc hai người luyến tiếc tách môi nhau ra, đôi mắt của cậu đục ngầu đang ngắm nhìn Lý Liên Hoa đôi môi chúm chím của anh do bị hôn mà sưng tấy lên vô cùng bắt mắtAnh cố gắng hít lấy dưỡng khí lẫn bình điều chỉnh nhịp thở nói:"thật ra bốn năm trước em đã hôn anh rồi, nhưng tiếc là em không nhớ nữa"Phương Đa Bệnh kinh ngạc đến tỉnh táo một chút hỏi:"thật sao?"Anh mỉm cười gật đầu như câu trả lời, cậu dùng tay nhẹ vỗ đầu mình tự trách:"đêm đó chắc là sinh nhật đi,hiazz điều là do em say làm loạn quá rồi"Lý Liên Hoa choàng tay qua cổ cậu dùng lực kéo mặt cậu xuống dí sát vào mặt mình thỏ thẻ bên tai nói:"nhưng nhờ nụ hôn đó anh mới là của em đúng không?"Phương Đa Bệnh không cần ngẩn mặt lên cũng tưởng tượng được ánh mắt phong tình vạn chủng của anh, không nhịn mà gục đầu xuống tham lam hít lấy mùi hương trên cơ thể anhCậu chưa dừng lại ở đó dùng cánh môi mềm mại kia mút mát cần cổ yếu ớt của anhLý Liên Hoa cảm thấy có làn hơi thở ấm áp liên tục phả vào cần cổ mình thích thú mà tay không yên vuốt ve như họa ra bờ vai rộng rắn chắc của cậuMút mát cần cổ chán rồi thì Phương Đa Bệnh lại rời khỏi chỗ đó,ngẩn mặt lên nhìn mèo nhỏ của cậu đôi má bị những tia khởi dục mà đỏ ửng,cặp mắt nhìn Phương Đa Bệnh đáng thương trong vô cùng gợi cảmPhương Đa Bệnh chẳng nề hà gì nữa mà dứt khoát cắn xuống môi Lý Liên Hoa một cái làm cánh hoa đào nhỏ đó thành vết đỏ diễm lệ đến bức ngườiCậu hài lòng với kết quả mà mình làm ra, hạ đầu xuống chậm rãi chu du thưởng thức từ cổ rồi di chuyển đến xương quai xanh lấp ló như khung cánh bướm mơ hồ đẹp đẽ
Phương Đa Bệnh không ngần ngại mỗi khi di chuyển điều để lại dấu đỏ trên làn da trắng nõn mịn màng của Lý Liên HoaHơi thở của anh bắt đầu có sự khó điều chỉnh toàn thân bây giờ có chút mong chờ lại pha lẫn một ít sợ sệtPhương Đa Bệnh ôn nhu săn sóc từng chút trên cơ thể hoàn mỹ ấy của anh,lâu lâu cậu không quên dây cắn để nghe tiếng "A" than vãn của người kiaSau khi tận hưởng hết thân thể của Lý Liên Hoa thì cậu cũng đã đến chỗ nhạy cảm của người thươngPhương Đa Bệnh thừa biết anh dễ ngại nhưng lại dở thói muốn trêu chọc lão miêu không chần chừ kéo phanh chiếc quần xuống, làm lộ ra "Tiểu Hoa" đỏ hồng đang ngẩn đầu chào hỏiLý Liên Hoa xấu hổ lấy tay che đi gương mặt đỏ bừng nói:"em,em sao không báo trước"Cậu trườn lên người anh thì thầm bên tai đáp:"như vậy không kích thích sao" nói xong cậu nhẹ nhàng nắm lấy tay anh ra, để lộ đôi mắt rụt rè lần đầu làm chuyện đặc biệt khiến cho Phương Đa Bệnh bật cười càng yêu chiều Lý Liên Hoa lại nói:"Tiểu Hoa, sẽ không sao đâu"Tuy anh không nói gì nhưng cũng ngầm đồng ý cho Phương tiến xa hơn nữa, trước khi đi cậu không quên véo đôi má trắng trẻo mềm mại của anh rồi trở lại làm việc chính Phương Đa Bệnh thấy được toàn thân của vợ mình liền cảm nhận được sự nóng rực từ chính mình, Tiểu huynh đệ không hẹn mà đã đâm chồi chờ đợiCậu kiên nhẫn dùng tay tuốt lên tuốt xuống bàn tay thoăn thoắt chà xát lên lỗ nhỏ đầu khấc, Lý Liên Hoa lần đầu tiên có người chạm vào chỗ đó khiến anh vô cùng cảm thấy kì lạ vừa kích thích hồi lâu sau Cơ thể anh bây giờ như được hung trong lửa cháy bừng bừng xen kẽ với tê dại, chưa đợi quá lâu anh đã bắn vào tay Phương Đa BệnhHô hấp Lý Liên Hoa gấp gáp sau khi qua cơn cao trào cứ nghĩ sẽ dừng ở đó thôi, nhưng không ngờ Phương Đa Bệnh cúi xuống thổi lấy Tiểu Hoa vừa mới bắn, lần này so với dùng tay khi nãy còn đem đến nhiều sự khoái cảm hơn nữa Lý Liên Hoa không nhịn được mà vươn tay về phía cậu vò lấy tóc cậu,anh thì nhắm mắt hưởng thụ miệng luôn khép mở như nhụy hoa vừa e thẹn vừa mị hoặcTiểu Hoa sau một lúc được người khác tận tình chăm sóc đã cứng lại, Phương Đa Bệnh lại gia tăng tốc độ nhả ra nuốt vào còn không quên thổi vàoLý Liên Hoa ưỡn người ngón chân cũng co gập lại miệng cố gắng kìm nén tiếng rên nhưng do nguồn điện sung sướng quá đỗi mạnh mẽ, đã làm anh không chịu được nữa mà đã ngâm nga tiếng rên rỉ, cũng như lúc đầu vài phút sau Lý Liên Hoa lại bắn, trong miệng Phương Đa Bệnh dính đầy tinh dịch trắng đục cậu mỉm cười hài lòng chùi sơ qua ở bên mép nhìn anhLý Liên Hoa giờ đây do bị bắn mà chẳng thể nói được gì, chỉ lẳng lặng nhìn cậu như muốn nói, xin lỗi nhé Tiểu Bảo anh lại không kìm chế được để em chịu thiệt rồiCậu như hiểu được tiếng lòng của người thương cậu từ từ nhướn người lại phía anh ôn như nói:"em không sao,đêm nay là đêm động phòng của chúng ta đừng nói gì nữa"Lý Liên Hoa ong ong đầu óc nửa nghe nửa không mơ hồ gật đầu như trả lời cậuPhương Đa Bệnh lại nhìn xuống hai khóa anh đào trước ngực anh, lại như bị thôi miên mà nhe răng dây cắn một chút tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà se se hạt đậu nhỏ ấy như an ủiTạm bỏ qua dây cắn cậu lại liếm láp lên đầu vú đỏ hồng,tay bên kia lại càng dùng sức bóp lấy bên ngực còn lạiCảm giác hưng phấn khi nãy vừa mới hạ đi chỉ trong chốc lát đã bị Phương Đa Bệnh khơi lại mà thức dậyLý Liên Hoa nâng ngực mình lên như muốn cậu mút lấy đầu vú sâu thêm một chút lại như mất kiểm soát mà nhấp nhô cơ thể....Phương Đa Bệnh rời khỏi ngực anh lại dùng tay kéo khép hai ngực thành một khe hở, cậu gấp gáp cởi bỏ quần làm lộ ra tính khí đang dữ tợn ngóc đầu, cậu lấy tay mình vuốt lấy tiểu đệ vài cái rồi lại đem tay cậu kéo ngực Lý Liên Hoa trở lại hình dáng khe hở khi nãy, cậu đem tiểu đệ của mình cà lên ngực anhLý Liên Hoa lần đầu cảm nhận được có vật cương cứng đến nóng bỏng đang liên tục ma sát lên người của anh,thân nhiệt bị dục tình đốt đến ửng đỏ khắp nơiPhương Đa Bệnh thấy phía dưới chưa đủ thỏa mãn cậu liền lui ra di chuyển bản thân xuống mông anh mà nhìn, cậu căng thẳng nuốt nước miếng xuống cái "Ực" rồi thu chút bình tĩnh với tay trên đầu tủ lấy chai get bôi trơn đổ lên ngón tay cậu đến ướt rồi đặt nó vào hoa huyệt nhỏ bé của anh nhẹ nhàng tiến vàoPhương Đa Bệnh dịu dàng ân cần căn dặn:"Hoa Hoa nếu anh thấy đau, nhất định phải nói với em nhé"Anh bị cậu làm cho khó chịu chẳng thở điều nổi nhưng vẫn "Ừm" một tiếng trả lờiCậu lại chăm chú tiếp tục công việc,ngón tay cậu như cảm nhận bên trong ấm áp rất dễ chịu không ngừng móc ngoáy khiêu khích thịt mềm,Lý Liên Hoa lại thêm một lần đầu tiên nữa cảm nhận được dị vật ở phía dưới mình, cảm giác vừa xấu hổ lại kích thích ập đến thêm nữa làm cho anh tạm thời không biết phản ứng thế nàoCòn Phương Đa Bệnh thấy một ngón tay ra vào cũng đã dễ hơn liền nhét thêm ngón thứ hai lần này cậu làm theo động tác hoan ái đưa đẩy ngón tayNgón tay thử hai đã làm Lý Liên Hoa cảm thấy trướng nhưng lỗ nhỏ rất tham lam nó dường như vẫn cảm thấy thiếu, hai vật nhỏ kia tựa như không đủ để thỏa mãn nó vậySau một lúc cậu chen ngón thứ ba vào liên tiếp làm đủ động tác anh lắc đầu nắm lấy vai cậu giữ lại nói:"Tiểu Bảo, không đủ, vẫn còn thiếu"Cậu như mất đi lý trí hai mắt đỏ ngầu hỏi:"vậy em tiến vào đấy"Anh chợt nhận có chút xấu hổ mặc cho Phương Đa Bệnh tự hiểu thôiCậu hít sâu một hơi chẳng nói gì nữa quỳ thẳng lưng lên rồi nhẹ nhàng nâng chân anh lên xếp thành chữ M chậm rãi tiến công vàoLý Liên Hoa nhận được sự trướng của hoa huyệt đang co bóp phản khángCôn thịt của Phương Đa Bệnh bị hoa huyệt yếu ớt cắn chặt ngăn cản đến khó chịuCậu hạ thấp người xuống nhỏ giọng khe khẽ an ủi:"Hoa Hoa thả lỏng"Nhận thấy hoa huyệt đã nới lỏng đi không ít cậu khom người hôn xuống như khen thưởngĐược Phương Đa Bệnh hôn như trấn an Lý Liên Hoa đã thả lỏng rất nhiều, cậu thừa lúc anh đã lơ là mà đâm lút cán vàoAnh bất ngờ "Ưm!" Lên trong miệng cậu,tuy là cậu đã tiến vào hoàn toàn nhưng không dám động sợ làm anh đauĐau đớn như xé toạc làm hai qua đi chỉ còn lưu lại xúc cảm ngứa ngáy Cơ thể của cả hai đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng,anh càng lúc thấy khó chịu ngọ nguậy lung tung lên tiếng:"Tiểu Bảo,mau động"Phụt!
Tiếng lý trí cuối cùng của cậu đứt đoạn Phương Đa Bệnh lui tiểu đệ ra ngoài rồi lại mạnh đâm vàoEo cậu bắt đầu đưa đẩy từ chậm rãi sang nhanh,công phá từng thớt thịt bên trong, tiếng*Bạch Bạch* một lúc càng rõ vang khắp căng phòngLý Liên Hoa thân thể đung đưa theo từng cú đâm thúc của người ở trên miệng anh cũng không thể ngăn được khoái cảm mà rên rỉ như mèo kêuĐâm rút liên hồi chợt cậu như chạm trúng chỗ nào đó làm Lý Liên Hoa rùng mình cậu mỉm cười hài lòng liền điên cuồng ra vào:"A~ a~ ưm hức hức Tiểu á! Chậm lại đi" anh như dục tiên dục tử không ngừng cầu xin cầu chậm lạiCôn thịt nghe tiếng nỉ non của anh lại phồng thêm một vòng cậu thở dài dừng lại rút raLý Liên Hoa cứ nghĩ cậu đã ngừng lại nhanh chóng hít lấy không khí nào ngờ cậu kéo anh ngồi dậy đối diện nhìn cậuPhương Đa Bệnh hôn lên vai anh nói:"tên đã bắn không thể dừng được"Nói dứt lời cậu tách hai quả anh đào của Lý Liên Hoa ra để đem tính khí vẫn chưa chịu bắn lại đi vào lần nữaLần tiến vào thứ hai này còn sâu hơn lần trước đã khiến anh rên lớn một tiếngCậu chỉnh tư thế cho phù hợp rồi lại thô bạo đâm rút anh bị tra tấn trong sự sung sướng không kìm được mà vươn tay ra sau vai cậu cào cấu để giảm bớt cảm giác kỳ lạ đó xông phá,tiếng nhớp nhép do hoan ái tạo ra, cậu hiểu côn thịt của mình đã nghiền ép tiểu huyệt nhỏ bé đến chảy nướcKhông nhịn được lâu nữa Phương Đa Bệnh đã bắn vào bên trong huyệt động, Lý Liên thở dài một hơi thu hưởng hết thuộc về cậuAnh được cậu nhẹ nhàng đỡ nằm xuống cơn cao trào đi qua để lại sự mệt mỏi nhưng anh vừa định nhắm mắt một lúc thì có vật gì đó chọt thẳng ở đường khe mông anhLý Liên Hoa quay nhìn Phương Đa Bệnh chỉ thấy cậu đang mỉm cười như không có chuyện gì,anh giờ đây mới thấy sống lưng lạnh buốt nuốt nước miếng muốn chùm chăn bỏ trốn, kế hoạch nhỏ bé đó đã bị cậu nhìn thấu Phương Đa Bệnh mè nheo làm nũng nói:"Hoa Hoa em còn khó chịu lắm"Lý Liên Hoa định từ chối nhưng nhìn đến cậu dùng đôi mắt to tròn đáng thương chẳng nói được gì cả,theo như sự hiểu biết của mình thì Phương Đa Bệnh cho rằng anh đã đồng ýLiền lật úp người anh lại nâng cong mông lên nhắm vào hồng tâm đỏ au đến đáng thươngTư thế này tiến vào còn sâu hơn các tư thế vừa rồi nó như muốn đâm nát hạt đậu nhỏ ở bên trong huyệt động, thịt mềm một lần nữa bị vật nóng làm cho tăng nhiệt, Lý Liên Hoa ngại ngùng úp mặt vào gối kìm nén tiếng rên của mìnhPhương Đa Bệnh yêu chiều cúi người xuống hôn lên tấm lưng trắng trẻo mỏng manh ấy của anhCả hai làm không biết bao nhiêu tư thế hay bao nhiêu chỗ mãi đến khi hoàn toàn xong rồi, thì trời đã rạng sáng trước khi đi ngủ Phương Đa Bệnh ôm chặt lấy anh vào lòng nói:"Hoa Hoa, chúc mừng anh tiến vào cuộc sống của hai người chúng ta"Tuy Lý Liên Hoa buồn ngủ mở không nổi mắt nhưng vẫn đáp lại:"Vậy làm phiền em chiếu cố anh rồi"Cậu chỉ dịu dàng "Ừm" một tiếng trả lời rồi ôm anh ngủCậu cảm thấy chỉ cần ở bên anh thì từng giây phút điều rất đáng trân trọngHếtPhiên Ngoại đã hoàn như đã hứaTuy ad viết H không tốt lắm nhưng mong mn thông cảm ❤️ nếu như yêu thích ad thì nhớ ủng hộ cho các fic mới của mình nha😘Tạm biệt mn mãi iu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com