TruyenHHH.com

( Đồng nhân đấu la đại lục) Trọn kiếp bên em

Chương 24

mluuly

Nóng quá, nóng quá!

An Linh không biết những việc đang xảy ra trên người mình, cô chỉ thấy nóng, nóng muốn bỏng, như đang bị đốt trong lò, vô vàn đau đớn.

Không biết qua bao lâu, cái nóng mới dần dần giảm xuống, thay vào đó, từ trong xương cốt dấy lên cảm giác tê ngứa như bị côn trùng cắn đục để tìm đường chui ra. An Linh đau đớn muốn hét to, nhưng lại không phát ra được âm thanh nào, so với cảm giác này, cô thích cảm giác nóng rẫy ban nãy hơn

Khắp người đau đớn vô biên, nhưng đầu óc lại vô cùng thanh tỉnh, biết rõ mình đau ở chỗ nào.

Nếu bây giờ có một dụng cụ kiểm tra Tinh Thần Lực, thì sẽ nhận ra ra Tinh Thần Lực của An Linh đang từ từ tăng lên. . .

Đầu óc nó bắt đầu mơ hồ, cơn đau trên người cũng giảm dần, An Linh hoàn toàn bất tỉnh, cả người ướt đẫm mồ hôi

Tới tối , nghe thấy tiếng động bên cạnh , An Linh mới tỉnh lại , phát hiện mình đang ở trong túc xá, cảm giác ấm áp từ bốn phương tám hướng truyền vào trong cơ thể làm cô rên rỉ suýt thành tiếng. Lấy lại bình tĩnh, cô mới nhớ sau khi huấn luyện xong cô đã theo Đại sư đưa Trúc Thanh trở về và ngâm mình trong thùng gỗ lớn, bên trong tràn đầy chất lỏng màu nâu . Thùng gỗ bên kia không người , Trúc Thanh đã tỉnh . Tiếng ồn ào ngoài kia .

Ha ! Mấy tên nam sinh kia dám nhìn lén . Tìm chết sao !!!

Đưa tay với cái khăn bên cạnh , bao quanh người . Lúc này cô mới cảm nhận được thân thể mình đã thay đổi.

Sự nóng rực, ngứa ngáy, đều đã biến mất, cả người nhẹ nhõm bay bổng.

Ngay cả hít thở bình thường cũng trở thành hưởng thụ, cả người sung sướng không tả được bằng lời.

Hồn Lực trong người rõ ràng đã mạnh hơn rất nhiều, cô chỉ cần hơi động ý niệm, trên người lập tức tỏa ra một tầng chấn động Hồn Lực.

Cấp ba mươi ba !!

Cô khẽ vung tay.

"BA~!" Trong không khí vang lên một tiếng vang nhỏ. An Linh kinh ngạc nhận ra, trong khoảnh khắc cô vung tay, cô có cảm giác như cánh tay mình vừa xuyên qua không khí.

Thế là sao nhỉ?

An Linh chưa kịp thử làm lại

' Rầm ' một tiếng . Cái tường bên kia bị vỡ , đến nơi đó trước mặt cô là một cảnh tượng hỗn loạn . Cái tường bị vỡ thủng , Chu Trúc Thanh kia đang xách lên ba tên .... Ừm . Đái Mộc Bạch , Áo Tư Tạp và Mã Hồng Tuấn đây mà . Bên cạnh viện trưởng đang đau đớn vì phải chi tiền xây lại tường

Mấy người này thật là

" An An , em tỉnh ?"
Đường Tam , anh ấy ở đây ? Lẽ nào ...

" Anh cũng tham gia " Nếu thật thì

" Không , không có a" oan uổng anh lắm đấy . Chưa kịp định thần thì bị đám người Đái Mộc Bạch lôi theo . An An mà nhầm lẫn thì ...

" Không có là tốt " Cho hắn gan hắn cũng không dám . Nếu dám ...' Pặc ' đừng trách cô nặng tay

Bây giờ , ngay cả An Linh cũng không biết cảm xúc này của mình là gì . Nó quá xa lạ đối với cô , những cảm xúc chưa từng có . Chỉ biết cô cảm thấy khó chịu khi nghĩ đến Đường Tam mai sau sẽ ở bên , nghĩ đến một ai khác

" Chúng ta đến thực đường đi "

" Ừ " ăn ? Đương nhiên đi rồi

Sau khi ăn xong , con gái ở lại rửa chén đũa . Còn nam nhân ? Mấy thùng nước thuốc đó nhờ họ rồi

Một đêm trôi qua yên bình nếu không kể đến việc An Linh làm vỡ mấy cái bát của mình và Đường Tam . Sau đó là tiếng rống giận muôn thủa của vị viện trưởng đại nhân

Sáng sớm hôm sau Tiếng chuông quen thuộc vang lên, Sư Lai Khắc bát quái cơ hồ cùng lúc chạy đến thao trường.

Đại sư đã đứng ở giữa thao trường đợi bọn họ. Nhìn khuôn mặt bình tĩnh nhưng cứng rắn của đại sư, ngoại trừ Đường Tam và An Linh, những người khác không tự giác cảm thấy có chút khẩn trương, thậm chí có chút e ngại.

"Tốt lắm. Hôm nay các ngươi đến đây rất nhanh."

Đại sư gật đầu, ánh mắt theo thói quen đảo qua mặt từng người một. "Hành động ngày hôm qua của các ngươi làm ta rất hài lòng, mặc dù có người không hoàn thành trừng phạt, nhưng điều làm ta hài lòng chính là, ta thấy được trên người các ngươi tinh thần không từ bỏ, không vứt bỏ. Là đồng bọn, như thế nào mới có thể làm cho mọi người yên tâm giao hậu tâm của mình cho người khác? Phải là hai chữ tín nhiệm. Các ngươi làm tốt lắm, tín nhiệm lẫn nhau, cho nên các ngươi đã hoàn thành rất tốt bài kiểm tra ngày hôm qua."

"Trước khi khoá trình hôm nay bắt đấu, Đường Tam, An Linh hai ngươi đi hoàn thành trừng phạt của ngày hôm qua đi."

"Vâng"

"Ta chạy cùng hai ngươi, ngày hôm qua đã nói rồi mà." Tiểu Vũ nhanh nhảu đuổi theo.

Trữ Vinh Vinh đột nhiên nói: "Chúng ta cùng đi đi, chúng ta không phải là một chỉnh thể hay sao?"

Áo Tư Tạp mở rộng cánh tay, "Làm nóng người cũng tốt, lần này chúng ta không phải là bị phạt, mà chỉ là chạy cùng, dù sao cũng không cần mang phụ trọng."

Mập mạp có chút buồn rầu nói: "Xem ra nếu thật sự phải giảm béo, tưởng ta nuôi béo chỗ thịt này đơn giản lắm sao?"

Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh đã chạy đi, "Nói nhảm ít thôi, mau đi nào."

Chỉnh thể, là một chỉnh thể tốt. Đại sư có chút ngạc nhiên nhìn đám đệ tử chạy đi, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác xúc động. Trong đầu hắn thoáng hiện lên bốn chữ "Thiên chi kiêu tử" . Mặc dù tám đứa nhỏ này mới ở cùng với nhau chưa đầy một tháng, nhưng từ hành động lúc này có thể nhìn ra, tình bạn của bọn chúng kéo dài cả đời.

Hai bàn tay nắm chặt, Đại sư âm thầm quyết định, nhất định phải cố gắng hết sức mình bồi dưỡng đám nhỏ này thật tốt. Cũng từ ngày hôm nay, đại sư khiến cho Sử Lai Khắc bát quái hiểu rõ ràng ý nghĩa của hai từ "ma quỷ".

Quái vật mà gặp ma quỷ thì sẽ như thế nào?

Đại sư đối với đám đệ tử huấn luyện rất đơn giản. Mỗi ngày hai canh giờ đối chiến, tình huống đối chiến mỗi ngày cũng không giống nhau, song đấu tiến hành theo tổ hợp ngẫu nhiên, có khi lại là một chọi một, có khi một đấu hai, hai đấu hai, thậm chí là ba đấu ba, ba đấu bốn. Trong khi đối chiến, mỗi ngày đại sư lại đưa ra một ít yêu cầu đặc thù, tỷ như cho phép sử dụng hồn kỹ dạng gì, không cho phép sử dụng cái gì, hoặc phương thức hạn chế nào đó.

Sau khi chấm dứt huấn luyện đối chiến, thì tiến hành huấn luyện thể năng. Giống như ngày đầu tiên, lúc huấn luyện không cho phép sử dụng hồn lực, đồng thời phải là tám người cùng nhau hoàn thành. Phương pháp huấn luyện thể năng đại sư có thể tăng dần lên. Đơn giản nhất là chạy mang phụ trọng, còn có phương pháp leo núi mang phụ trọng, nhưng bất luận là phương pháp nào cũng làm cho đám Sử Lai Khắc quái vật có chịu đựng tới cực hạn. Trải qua một đoạn thời gian, bọn họ đã quen với việc tỉnh dậy trong thùng gỗ có chứa dược thuỷ.

Huấn luyện ma quỷ mặc dù gian khổ, nhưng đại sư lại không có tiết kiệm, trong phương diện ẩm thực, mang khả năng cao nhất thoả mãn khẩu vị của mọi người.

Do mật độ huấn luyện rất cao, sau ba tháng, Mã Hồng Tuấn đã có thể sử dụng Tà hoả hết sức lợi hại trong huấn luyện. Đường Tam, Áo Tư Tạp, Tiểu Vũ ba người chánh thức trở thành hồn tôn. Vì không muốn gây kinh động, lúc đi đăng ký cho bọn chúng ở Tác Thác Thành, đại sư cố ý để cho bọn chúng mỗi người đeo một cái mặt nạ đặc thù đã được chế tạo từ trước. Mặc dù nhất định sẽ gây ra sự hoài nhi, nhưng đối với tình huống, hồn sư muốn ẩn dấu dung mạo bản thân đã từng phát sinh qua, nên bọn họ vẫn thành công nhận được tiền trợ cấp.

Ba tháng huấn luyện ma quỷ, đối với hồn lực của Sử Lai khắc bát quái cũng không tăng lên nhiều, trong đó có hồn lực của Mã Hồng Tuấn tăng lên một bậc và An Linh tăng thêm hai bậc chính thức cấp ba năm . Nó khiến mọi người kinh ngạc thậm chí Đại sư còn nghĩ chẳng lẽ do biến dị võ hồn ? Đối với nghi vấn của mỗi người An Linh cũng chỉ biết mỉm cười không nói . Thật ra cũng chẳng có biến dị nào hết . Thân là hồn thú Điệp Linh tộc Quang Chi Điệp cô ,trời sinh mang hai thuộc tính băng và quang minh . Đối với nhân loại thì không thể giải thích nếu không phải võ hồn song sinh nhưng với hồn thú lại khác . Việc hồn thú mang nhiều hơn một thuộc tính không lạ gì . Chu Tinh Băng Thiềm mang hai thuộc tính băng - độc , Tam Nhãn Kim Nghê hoả - sinh mệnh - tinh thần không phải sao . Còn về hồn lực tăng nhanh ? Cô vốn dĩ khác với hồn thú khác , cô hoá hình khi năm tuổi tu luyện sớm hơn họ một năm . Bên cạnh đó là bao nhiêu thảo dược lấy từ chỗ Bích Cơ vẫn chưa được hấp thu hoàn toàn . Không tăng mới lạ . Cô còn áp chế nữa đó , nếu không họ sẽ coi cô yêu quái mất

Ngoài ra cũng có nhiều thay đổi đáng kể về thể chất . Bây giờ, Đường Tam với Đái Mộc Bạch không còn như ngày đầu tiên nữa, phụ trọng mang theo đã vượt quá năm mươi cân, kết quả vẫn còn cảm thấy dư sức. Phải biết rằng, dưới tình huống không sử dụng hồn lực, đó cũng là một sự đáng sợ rồi. Tình huống thân thể đều có cải thiện rất lớn, dưới cường độ vận động cực lớn và bổ sung dinh dưỡng sung túc, trước tiên là nói về vóc người.

Đái Mộc Bạch rõ ràng trở nên thêm phần cường tráng, đôi con ngươi tà dị phát ra thêm vài tia uy thế. Cả người nhìn qua giống như tràn ngập lực lượng sẵn sàng bùng nổ, bây giờ thật sự giống một mãnh hổ xuống núi.

Áo Tư Tạp biến hoá càng rõ ràng hơn, cả người gầy hơn một chút, nhưng nếu bây giờ nhìn vào đường nét trên cở thể hắn, tuyệt đối không có ai nghĩ rằng hắn là phụ trợ hệ hồn sư. Thân hình cường tráng giống như đại đa số chiến hồn sư, đương nhiên giọng nói của hắn vẫn mềm nhũn như cũ, trên mặt, bộ râu quai nón rậm rạp cùng cặp mắt hoa đào đều không có gì biến hoá.

Bề ngoài Đường Tam biến hoá rất nhỏ, tướng mạo vẫn bình thường như trước, nhưng cả người nhìn qua càng thêm nội liễm, vóc người cũng không có phô trương thái quá, chỉ cao hơn một chút. Cảm giác giống như là một thiếu niên bình thường, nhưng lại tuyệt đối là dạng hiếm có khó tìm.

Điều khiến người khác phải vui mừng lẫn sợ hãi chính là, hồn lực của Đường Tam đã đạt tới ba mươi hai cấp, cái này không phải là kết quả của ba tháng huấn luyện mang đến, mà đến từ hồn hoàn của Nhân diện ma chu lúc đầu. Có lẽ bởi vì đã đột phá cực hạn, mặc dù hồn hoàn của Nhân diện ma chu gây cho Đường Tam sự thống khổ thật lớn, nhưng tiền lời cũng đồng dạng không hề ít chút nào. Ngoại trừ hồn hoàn, hồn cốt ra, ngay cả hồn lực cũng trực tiếp tăng lên tới ba mươi hai cấp, khiến cho những người khác hâm mộ không thôi, đường nhiên, chỉ là hâm mộ thôi, bọn chúng ai cũng không dám làm như Đường Tam mà đi hấp thu hồn hoàn vượt cấp.

Mã Hồng Tuấn thì gầy đi khá nhiều, nhìn qua không giống như tên béo trước kia, mặc dù vẫn còn mập mạp nhưng khiến cho người khác cảm giác mạnh mẽ.Hồn lực tăng lên tới hai mươi tám cấp, theo xu hướng bước thẳng tới mức đạt ba mươi cấp. Biến hoá thân thể khiến toàn thân hắn nhìn qua vô cùng sắc bén.

Tiểu Vũ vẫn bộ dáng như cũ, trong tất cả đám đệ tử thì nàng ngay cả biến hoá bên ngoài nhỏ nhất cũng khó thấy, ngay cả da tay cũng không có sạm đen đi, suốt ngày đều là bộ dáng vui sướng hoạt bát. Bất quá, mỗi ngày khi tiến hành đối chiến, nàng khiến cho mọi người nếm không ít đau khổ. Đệ tam hồn kỹ của nàng là Thuấn Di xuất quỷ nhập thần, ngay cả Đái Mộc Bạch với Đường Tam cũng gặp không ít đau khổ. Cũng may là khoảng cách thuấn di của nàng bây giờ chỉ có thể duy trì năm thước, mặc dù như vậy nhưng phối hợp với Yêu cung cùng Mị hoặc, ba hồn kỹ phát huy tác dụng cận chiến đủ để kẻ khác cảm thấy kinh khủng.

Trữ Vinh Vinh so với lúc mới tới học viện thì không thể nói là đã hết kiêu căng, nhưng so với trước kia thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Trên đôi mi toát vài phần anh khí, tính cách nội liễm làm nàng càng trở nên tràn ngập mị lực, khiến cho Áo Tạp Tư vốn đã buông bỏ không còn theo đuổi nàng nữa lại có hy vọng, tất nhiên là trong ba tháng này, cho dù Áo Tư Tạp có lòng theo đuổi nàng, cũng không có chút khí lực nào để làm điều đó cả.

An Linh không thay đổi nhiều lắm nhưng nếu nhìn kĩ , kim sắc trong mắt của An Linh sẽ càng trở lên đậm hơn . Bên cạnh là sức lực của cô tăng lên gấp bội . Cảm giác khác thường khi tỉnh dậy không lâu cùng với cái chén vỡ lúc đó . Cô cũng đâu hậu đậu , không biết việc như thế . Chỉ là khi đó sức mạnh tăng lên đột ngột không không chế tốt gây lên . Với thân quái lực của cô khiến những người còn lại của bát quái đau đớn không thôi , luôn lo lắng cho xuống cốt của mình .

Về phía Chu Trúc Thanh, không thể không nói, nghị lực của nàng không kém nam tử chút nào, trong ba tháng huấn luyện ma quỷ chưa bao giờ thốt ra một tiếng khổ, chẳng những cắn răng kiên trì đến cùng, mà thậm chí còn từng chủ động yêu cầu gia tăng cường độ. Người gầy đi một chút, nhưng là mẫn công hệ hồn sự, dưới tính huống thân thể mạnh mẽ, tốc độ của nàng gia tăng lên rất nhiều.

Ba tháng huấn luyện ma quỷ rốt cục kết thúc ngày hôm qua, đại sư cho phép Sử Lai Khắc bát quái nghỉ ngơi bảy ngày, để cho bọn chúng tự mình điều chỉnh trạng thái. Rốt cục cũng có cơ hội nghỉ ngơi, thậm chí khiến họ hoang mang . Chẳng lẽ chịu khổ lâu rồi sống sung sướng không quen ??

Mấy người Đường Tam đang cùng Tiểu Vũ đi xử lý cái tên háo sắc bỉ ổi nào đó .

Haiz , mãi mới có ngày nghỉ mà họ lại kiếm việc , ở một chỗ tìm đồ ăn không phải hơn không

Ở một góc nào đó của thực đường

" Đâu rồi ta , đồ ăn , đồ ăn . Chẳng lẽ Đại sư dấu ? .... A , đây rồi !"

Cầm trên tay rõ bánh bao nóng hổi , cắn một miếng " Ư , Ngon !"
Đồ ăn là nhất

Bỏ miếng cuối cùng vào miệng , nhìn trên tay trống không .... Có phải hay không quá ít , vẫn chưa no a ~~
Dạo này mệt quá , sức ăn cũng tăng rồi

Phải về luyện tập thôi

An Linh đang mĩ tư tư trở về phòng . Đương nhiên vui rồi , cô tự mình trở về đó . Bây giờ cô có thể nhớ đường từ thực đường về phòng thôi . Nhưng đây là tiến bộ lớn đó . Cô tin , chỉ cần nửa năm thôi là cô nhớ hết con đường của học viện này

Hành lang học viện cũng quá đẹp đi , nhất là khi đại sư đến chăm sóc mấy cây hoa ở đây sợ là cho mấy lão sư của học viện thì nó thành bụi rậm mất

Nhìn những đàn bướm tung tăng ngoài kia . Nói ra chúng cũng là đồng loại với cô đấy , chỉ là chúng không phải hồn thú , không thể tu luyện .

Đàn bướm khoe sắc màu bay múa , như nhận thấy sự thân cận từ An Linh, chúng bay quanh lấy cô.

Chợt , trên vai có sự nhẹ nhàng đụng chạm , cô nhìn sang . Một con hồ điệp nhẹ nhàng đậu trên vai cô . Nó khác hẳn những con còn lại . Đôi cánh của nó mang màu lam sắc thanh tươi , đẹp mắt

Đưa tay ra khẽ chạm , lam sắc hồ điệp này như có cảm ứng khẽ từng đôi cánh đậu trên tay cô

" Tiểu .... Điệp "

Cùng lúc đó tại một nơi khác cô gái xinh đẹp kia chớp nhẹ đôi mi từ từ mở mắt

" Vị tỷ tỷ này , chị thật xinh đẹp

Oa , đôi cánh kia thật đẹp

Em trốn ba mẹ ra đây đó

Tại sao tỷ lại ở đây

Tỷ tỷ , em yêu anh ấy

Em phải đi rồi

Tiểu Điệp tỷ tỷ ..
... "

Tiểu Điệp.... ? Là ai ?

Sững sờ đứng tại chỗ , những con hồ điệp khác vỗ cánh , thoáng chốc biến mất tại chỗ

An Linh không để ý đến nó

Lại là cảm giác này

Rốt cuộc những ký ức đó là gì chứ

Là cô ??

Cảm giác không nắm chắc này , cảm giác sẽ có gì đó tồi tệ sẽ xảy ra ...

Đêm , một khoảng không im ắng

" Ngươi tỉnh rồi "

Giọng nói của một nữ nhân vang lên , nhẹ nhàng

Đáp lại cô là sự im ắng , không tiếng trả lời

Nữ nhân cũng chẳng để ý đến , vẫn tiếp tục nói

" Tiểu Thất , con bé trưởng thành rồi . Thật là ,cũng là nghiệt duyên phải không "

Nữ nhân không nói tiếp , cô nên nói là tình cảm chân thành kia của đứa cháu bé nhỏ khiến cho họ có thể gặp nhau tại phiến dị giới này . Hay là sự đùa cợt của số phận khiến họ bên nhau trong tình cảnh bế tắc ??

Cô không biết , chỉ cần nghĩ đến cô gái bé đó đã phải chịu những đau đớn thế nào . Cô thấy không đáng . Đôi lúc , cô muốn tách họ ra . Đây là một câu chuyện không hồi kết , không có trái ngọt . Nhưng đứa trẻ đó thật ngốc nghếch biết nó toàn gai nhọn nhưng vẫn nhất quyết ôm vào . Ngốc

Ha , cô cũng đâu có tư cách chứ

Cô cũng là một trong những đứa ngốc đó sao

Nghe thấy cái tên quen thuộc , người còn lại từ nãy không nói gì cũng động dung

Ánh sáng trong không gian đen tối khẽ chiếu trên gương mặt mĩ miều này

Giống . Quá giống

Nếu An Linh hay ai khác trông thấy sẽ sợ hãi bất tri mà bịm miệng không nói nên lời

Gương mặt này quá giống An Linh . Giống những tám , chín phần . Sự khác nhau của họ là khí chất hai người hoàn toàn khác nhau . An Linh tự tin kiêu ngạo còn người này trầm lắng , lạnh lùng . Đôi mắt hờ hững đó như không để bất cứ gì vào mắt , không lưu luyến bất cứ gì .

" Các ngươi có để kì vọng quá cao không , thân xác yếu ớt đó "

Không ngờ nơi này còn người thứ ba . Người đó là một nam nhân vận trên mình trang phục kim sắc , giọng nói ngạo mạn lên tiếng

Hắn thật không tin cô ta có thể làm được những gì

" Được hay không , không phải ngươi cũng tham gia sao . Đây là một vụ cá cược không thể quay đầu " Bạch sắc nữ nhân cũng là người đầu tiên lên tiếng " Ngươi còn cược cả tính mạng vào nữa cơ "

Giọng nói có chút châm chọc . Họ ... Không hắn ta và tất cả mọi người đều đứng ở hai phe khác nhau . Họ là kẻ thù . Nhưng vì cô gái nhỏ kia , vì Tiểu Thất họ lại ở chung trong một không gian này . Không những thế . Dù thắng hay thua hắn ta cũng không thể sống sót , tiền đặt cược để bắt đầu cuộc chơi số mệnh này .... Là mạng sống của hắn

" Ha !! Không cần ngươi phải nhắc . Tất cả đều vì người đấy "

Phải ! Người duy nhất hắn nguyện phục tùng , người mang sự sống cho hắn , người khiến hắn vứt bỏ ngạo mạn của mình . Chỉ vì , cô ta ...là minh chứng của người đó , người nối tiếp sinh mệnh của người đó . Là ... Con của người đó !!!

Hắn lại thấy sự ghen tỵ trong lời nói của mình nhỉ . Ha !!!

Bỏ qua hai người kia , cô gái lam sắc tiếp tục cất bước .

Không gian như vô tận , không có giới hạn

Đưa tay lên khẽ vuốt trên khoảng không vô định , như là sờ thấy gì , nhẹ vuốt ve

Đôi mắt đó như có thể nhìn thấu qua không gian này .

Ngoài kia , một căn phòng nhỏ , ánh sáng mờ nhạt do ánh trăng chiếu vào trên người cô gái nhỏ

Như cảm ứng được gì , cô gái khẽ quay sang

Ánh trăng phản chiếu tên gương mặt xinh đẹp đang khép đôi mi kia

" Tiểu Thất .... ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com