Dong Nhan Conan Tram Lang
Anh ta xuất hiện với mái tóc dài kì lạ. Anh ta rất cao nhưng khuôn mặt mặt thật sự lạnh lùng mang vài vẻ sát ý. Anh ta nhìn Ran với đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô bé, không có vẻ gì là tốt.Nhìn cảnh không vừa mắt, cô liền đi tới bên cạnh Ran. Nếu như nhìn từ xa người đó đã rất cao thì đi lại gần thì mình càng cảm nhận được. Cô ngẩng đầu cao lên, tỏ vẻ lễ phép"Cháu thay mặt em cháu xin lỗi chú ạ"Mặt người kia đanh lại, anh ta không quá bất ngờ nhưng cũng chợt khựng lại. Anh ta nhìn vào mắt cô, ánh như muốn xuyên thủng vậy. Nó vẫn mang sát khí nặng, nhưng cô là ai chứ, người sẽ không bị lung lay đâu. Đâu ai biết cô đã trải qua những gì để đươc như bây giờ, tất cả là đều may mắn.Anh ta quay đi, cô thở dài rồi quay mặt trở lại phía Ran. Nhùn khuôn mặt mếu mao như muốn khóc của Ran mà đau xót, chắc hẳn Ran đã rất sợ. "Ran à, không sao nữa đâu" cô lấy tay xoa đầu an ủi Ran"Có chuyện gì vậy" Lúc này, Shinichi thình lình đi tới. Vẻ mặt của thằng bé vẫn như nhuốm bị đánh vậy, vẫn là khuô. Mặt khó ưa đó."Nãy Ran đụng trúng một người thôi" cô đanh mặt, trả lời qua loa rồi quay qua an ủi Ran tiếp.Được một lúc thì Ran cũng nín khóc. Thế là mọi người cùng làm một bữa thịt nướng. Bữa ăn diễn ra cũng khá bình thường, nó chỉ xoay quanh việc người lớn thì bàn chuyện, trẻ nhỏ thì chơi đùa quậy phá. Còn đối với một đứa như cô thì nó khá tẻ nhạt, cô là lớn nhất trong đám trẻ nên phải trông chừng chúng. Dù có như nào thì cô phải công nhận rằng trẻ con khó chăm thật.Sonoko, cô bé bỗng nhiên lại chạy vào sâu trong rừng. Giờ này cũng gần tối, việc ở trong rừng là điều nguy hiểm. Mặc dù rằng ở xung quanh vẫn có những người cắm trại thì vẫn rất nguy hiểm. Trong trường hợp này, những đứa trẻ đầu tiên nghĩ đến việc vào rừng để tìm bạn. Nhưng cô không ngốc,hiện tại cô chủ là cô bé nhỏ, làm sao mà đối mặt với nguy hiểm. Vì vậy, cô quyết định đi nói với người lớn.Khi vừa biết tin, người lớn liền đi tìm. Trên đường thì gặp đám người đang đi tìm ai đó. Bỗng nhiên, một tiếng hét chói tau vang lên.Cô bịt tai mình lại, thở dài. Cô biết chắc lần này là án mạng vì ta có thần chết ở đây..2/4/2023
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com