TruyenHHH.com

Dong Nhan Bdvn Fem Jaki Yeu Theo Cach Cua Co

Sau khi rời khỏi ngôi làng, đến một bãi đất trống, Jasmine bỗng có biểu hiện lạ. Nàng ngó nhìn xung quanh như muốn tìm vật gì đó.

"Sao vậy, Jasmine? Cô làm rơi thứ gì à?" - Issac hỏi.

"C-Cánh cổng..nó đã biến đi đâu mất tiêu rồi?" - Jasmine quay lại nhìn.

"HẢ!?"

Mọi người ai nấy đều trở nên hoảng loạn, lo lắng và sợ hãi. Không lẽ bây giờ họ sẽ kẹt lại ở một hòn đảo hoang vu, không bóng người sao?

"Thôi được rồi, trong lúc chờ cánh cổng được sửa chữa. Tôi vừa nhớ ra một thông tin rất quan trọng!" - Jasmine nói.

Tất cả nghe thấy vậy thì cũng liền im lặng lắng nghe.

"Tên Orc Chúa Tể ấy tên là Kharok, hiện đang bị nhà tù truy nã với tội danh độc tài, ham chiến tranh!" - Jasmine trình bày. "Tôi muốn bắt hắn vào tù trong thời điểm này! Vì thế, mọi người hãy cùng tôi đi đến khu sào huyệt của Orc và bắt hắn về nhà tù Đầu Lâu!"

"Cái gì thế!? Từ việc đi săn Zero thành việc đi săn Orc Chúa Tể rồi!?" - Issac ngỡ ngàng nói.

"Cô định tạo thêm việc cho tụi này hay gì, Jasmine?" - Cô hỏi.

Jasmine ngó lơ đi những lời nói của cô.

"Được rồi, chúng ta hãy cùng đi bắt hắn nào!" - Jasmine yêu cầu.

--------------------------------------------------------------

Sau khi mất một quãng thời gian để đi qua bờ bên kia. Tất cả đã cùng nhau dừng chân tại một hòn đảo riêng biệt trên biển.

Từ đằng xa có thể thấy khu sào huyệt của tộc Orc, công nhận mà nói khu sào huyệt của chúng cũng to ấy chứ.

Bỗng một bóng đen xuất hiện và tấn công bọn họ, khi tất cả đã bình tĩnh và định hình được mọi chuyện, Oscar và Dorothy đã biến mất.

"Ôi không! Dorothy cà Oscar bị bắt đi rồi, lỡ họ bị thương thì sao?" - Layla hoảng hốt nói.

"Haiz, tôi đã có một quyết định không đúng đắn! Đáng lẽ ra tôi nên chờ cánh cổng mở ra và tổ chức lực lượng đi bắt tên Orc Chúa Tể sau mới phải!" - Jasmine tự trách.

"Vậy do lỗi ai?" - Cô trách móc.

"Lỗi tôi, được chưa!" - Jasmine tức giận nhìn.

"Thôi được rồi, tôi đã quyết định! Tôi sẽ đến gặp Orc Chúa Tể để thương lượng và thả tù nhân ra. Các người ở đây nhé? Tuyệt đối, không được phép bỏ trốn nếu không muốn bị ở tù thêm vài năm nữa!" - Jasmine không để cho mọi người nói gì, lập tức rời đi ngay sau lời tuyên bố đó.

"Chờ đã, Jasmine định đi một mình tới chỗ tên Kharok thật à!? Lỡ cô ta bị thương thì chúng ta phải làm sao!?" - Layla hoảng hốt nói.

"Nếu thật sự như vậy thì chúng ta phải đi theo cô ta!" - Issac nói.

"Anh nghĩ là không cần đâu, anh đã ở đây lâu rồi nên biết. Cô ta không dễ bị đánh bại đâu!" - Harvey nói.

"Nói thẳng nhé, các cậu mà đi ra đó thì có giúp được gì cô ta không mà nói?" - Cô nói.

"Có thể là không, nhưng hỗ trợ cô ấy một chút thì có sao? Nếu các cậu không đi thì tôi sẽ đi!"  - Layla nói xong liền rời đi.

"Khoan đã Layla, chờ tôi với!" - Issac liền đuổi theo.

Tất cả mọi người cũng dần dần đi theo hai người bọn họ.

Cô đứng nhìn, thở dài một cách đầy chán nản. Bọn họ thật sự cho rằng cứ có sự trợ giúp là có thể chiến thắng áp đảo à? Logic ghê cơ.

Cô không định đi đâu, nhưng thấy tất cả rời đi như vậy thì cô cũng đành ngậm ngùi và đi theo họ.

--------------------------------------------------------------

Jasmine hiện tại đang một mình chiến đấu với mấy tên Orc. Rõ ràng miệng thì bảo đi đàm phán, sao giờ lại đi đánh nhau thế này?

Một sức chiến đấu hơn người, quả thật là một thiên phú đặc biệt.

"W-Wow, Jasmine cô ấy có thể đánh lại bọn chúng!" - Layla kinh ngạc.

"Đó, thấy chưa, tôi đã bảo rồi mà. Jasmine không cần chúng ta giúp đâu!" - Harvey nói.

"Nhưng một mình cô ta đánh tất cả bọn chúng thì có ổn không?" - Issac hỏi.

"Không biết, nhưng đánh lén thì cô ta có thể bị thương đấy." - Cô nói rồi chỉ tay lên trên cao.

Mọi người nhìn theo hướng chỉ của cô. Một cái tháp canh, trên đó xuất hiện một bóng hình của tên Orc, hắn giương cung ngắm xuống phía dưới kia.

"Ơ kìa! Có một tên đang ở trên tháp canh, Jasmine sẽ gặp nguy hiểm mất!" - Layla nói.

"Tôi đi đây!" - Issac vội chạy đi.

Ái chà, muốn tạo ấn tượng trước mặt Crush hay gì hả mà xung phong ghê thế? Cô thở dài.

Issac nhặt lên một chiếc khiên, chạy đến chỗ của Jasmine và chặn cho nàng những mũi tên từ trên cao.

"Tù nhân Issac? Này! Cậu đang làm cái gì ở đây thế? Tôi đã nói chờ ở ngoài rồi mà!" - Jasmine ngỡ ngàng nói.

"Hehe, không chỉ có mình tôi đâu, Đội trưởng Jasmine. Tất cả mọi người đều đã ở đây và chiến đấu rồi!" - Issac nói.

Jasmine nghe thấy vậy thì liền liếc nhìn xung quanh, quả nhiên đúng như lời Issac nói. Toàn bộ tù nhân mà nàng đã cử đi săn theo đều đã có mặt ở đây, tại nơi nguy hiểm này mà chiến đấu với tộc Orc.

"Đừng mất cảnh giác Jasmine à, đặc biệt là một nơi như thế này." - Cô nói.

"Tù nhân Jaki, chuyện này là thế nào?" - Jasmine hỏi.

"Sao lại hỏi tôi? Không lẽ đó là do lỗi của tôi sao?" - Cô cười nhạt.

Jasmine nghe thấy vậy liền thở dài một cách đầy chán nản, nàng không nghĩ sẽ có lúc lại nhận sự trợ giúp từ một nhóm tù nhân như thế này.

"Thôi được rồi." - Jasmine đành chấp nhận chuyện này, nếu có gì không hay xảy ra, nàng sẽ nói chuyện với cha sau.

"Cẩn thận! Có bọn cung thủ trên tháp!"

Nghe thấy như vậy mọi người liền chú ý lên trên những tháp canh, hàng loạt các mũi tên lao xuống bên dưới, mọi người đều né tránh chúng theo nhiều cách khác nhau.

Đột nhiên, một tiếng kêu vang lên.

"Khốn khiếp!" - Daryl tức giận nhìn chiếc mũi tên đang cắm vào chân của mình.

Isaac nhìn thấy Daryl chuẩn bị bị mũi tên khác ngắm trúng liền nhanh chóng chạy đến và chặn cho ông ta, Layla xuất hiện từ đằng sau và sơ cứu cho Daryl.

"Con người các cô thật kì lạ." - Jasmine đột ngột nói làm cô không khỏi giật mình.

"Bị ông ta bóc lột như thế mà vẫn xông vào nguy hiểm để cứu ông ta." - Jasmine nói.

"Quả nhiên là cô biết chuyện đó nhỉ?" - Cô liếc nhìn. "Nhưng mà cô không định ngăn lại chuyện đó sao?"

"Tôi đã nói rồi, tôi thật sự không hiểu lắm về con người của các cô! Tôi chỉ đơn thuần nghĩ rằng đó là bản năng sinh tồn của loài người thôi!" - Jasmine quay sang nhìn cô.

"Kẻ mạnh thì sẽ sống sót, còn kẻ yếu thì sẽ bị đào thải!" - Jasmine im lặng một lúc rồi nói tiếp. "Và đây chính là lần đầu tiên tôi thấy kẻ yếu lại đi bảo vệ kẻ mạnh đấy! Thật là khó hiểu!"

"Bộ cô không thấy giống như tôi à?" - Jasmine quay lại nhìn cô. "Haiz, thôi bỏ đi. Chúng ta hãy cùng giải quyết những tên Orc còn lại nào!"

Không để cho cô có cơ hội để trả lời, Jasmine liền lập tức rời đi. Lần đầu tiên thấy cô ta tâm sự như vậy, có chút bất ngờ.

"Này Jasmine, hay là cô mở khoá vòng kĩ năng cho tôi đi?" - Cô đề nghị.

"Hừm.." - Jasmine suy nghĩ một lúc rồi nói. "Thôi được rồi, chìa khoá đây. Đừng có ý định bỏ trốn đấy nhé!"

"Rồi rồi, làm như tôi có ý đồ gì xấu không bằng!" - Cô mở vòng khoá kĩ năng của mình, được tự do thoải mái như vậy đúng là thích thật đấy.

"Nào, giờ thì đến lúc vui chơi rồi." - Cô nở một nụ cười ma mị.

-----------------Insert quá trình đánh nhau-------------

"Haiz, cuối cùng cũng xử xong bọn tháp canh." - Cô phẩy tay.

"Này chúng ta phải tiếp tục đi chuyển, nghe nói Oscar và Dorothy đang bị bắt ở trên kia!" - Jasmine nói.

"Hửm? Sao cô biết họ ở trên đó?" - Cô hỏi.

"Bọn chúng nói rằng đang hiến tế một cái gì đó, không lẽ đến cả Đội trưởng của mình cô cũng dám nghi ngờ sao?" - Jasmine nhíu mày.

"Haha, không. Tôi tin mà ." - Cô nở một nụ cười thân thiện.

Mọi người cùng nhau đi lên trên cao, dĩ nhiên là có gặp một chút vấn đề phiền toái liên quan đến Orc.

Nhưng sau cùng thì tất cả mọi người đều dừng lại ở nơi hiến tế, Dorothy và Oscar bị trói trên một cái cột.

"Ah! Mọi người!" - Dorothy mừng rỡ.

"Hừ! Lũ to gan! Sao các ngươi vô được đây!" - Một tên Orc hai đầu nói.

"Ta sẽ cho các ngươi-"

// Bụp //

Tên Orc còn chưa kịp nói xong câu của mình thì đã bị cô cho một đấm ngất xỉu.

Mọi người thấy vậy đều bất động mà kinh hãi, Jamsine thấy cô như vậy có chút nghi ngờ.

"Được rồi, tôi sẽ lên cởi trói cho họ, ai sẽ là người đỡ đây?" - Cô hỏi.

"Hừm, cứ để tao." - Daryl nói.

Cô nghe thấy vậy thì liền dịch chuyển lên bên trên.

"Ah Jaki!" - Dorothy ngỡ ngàng.

"Đừng lo lắng quá, bên dưới đã có ông Daryl đỡ rồi, cô sẽ không sao đâu!" - Cô trấn an rồi bắt đầu cởi trói cho Dorothy.

Khi những sợi dây thừng buông ra, Dorothy cũng vậy mà ngã xuống bên dưới. Daryl thấy như vậy liền chạy ra đỡ lấy.

"Ah, c-cảm ơn chú ạ!" - Dorothy có chút ngại ngùng.

Layla thấy Dorothy an toàn thì liền mừng rỡ mà ôm chầm lấy.

"Này Dorothy, Oscar đâu?" - Cô thắc mắc.

"Nè nè, tôi ở đằng sau nè! Đừng có bỏ tôi lại một mình chứ!" - Oscar nói.

Cô nghe thấy vậy thì cũng liền cởi trói cho cậu, cậu cũng đáp xuống bên dưới một cách an toàn.

"Được rồi, tất cả mọi người đều đã tập hợp đầy đủ rồi phải không? Bây giờ chúng ta cùng đi xuống bên dưới trói bọn Orc nào!" - Jasmine đề nghị.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com