Doi Toi Sau Gio Hoc
Chương 57: Chỉ đi ngang qua thôiKế hoạch tuần tra các lầu của Hồ Bàng bị tiếng gào của Tả Khoan phá tan, vì cứu vớt được hơn phân nửa đôi người yêu ở đấy, từ đó trở đi Tả Khoan được phong danh hiệu "Chiến sĩ Nguyệt lão" ở Trung học số Bảy Nam Thành.Để tỏ lòng biết ơn, Chu Húc chịu trách nhiệm một tuần bữa sáng cho cậu ta.Đương nhiên, cậu ta cũng phải trả cái giá lớn cho chuyện này. Hồ Bàng thanh toán toàn bộ số lần vi phạm nội quy của cậu ta trong thời gian gần đây, còn hạ lệnh bắt cậu ta viết ba nghìn chữ kiểm điểm, bảo cậu ta đọc trong tiết chào cờ tuần tới.Thế là đến thứ hai, Tả Khoan cố ý kéo dài giọng vang vọng khắp trường____"....Vì vậy em viết kiểm điểm, em không nên trốn học, không nên hút thuốc trong trường, càng không nên la lớn ngay lúc chủ nhiệm Hồ đi bắt học sinh," Đọc lèo lèo xong hai ngàn chữ, Tả Khoan chớp mắt mấy cái, chuyển chủ đề, "Nhưng em cảm thấy chủ nhiệm Hồ cũng không nên nhéo tai em, làm thế thật sự rất đau, cũng khiến em rất xấu hổ. Vốn em còn định cuối tuần đi xỏ lỗ tai, cuối cùng lại không được____"Loa phát ra một tạp ấm chói tai ngắn ngủi, sau đó micro của Tả Khoan bị đóng, Hồ Bàng vươn tay sờ đỉnh đầu, rầm rầm xông lên bục kéo cờ.Hồ Bàng đã đi dạy bao nhiêu năm, giọng nói hùng hồn, không cần micro vẫn có thể làm cho học sinh bên dưới nghe thấy giọng nói của mình: "Con trai con đứa như em xỏ lỗ tai làm gì? Muốn bị phạt nặng phải không? ?"Tả Khoan: "Please! Vì là con trai nên xỏ mới ngầu hơn ấy thầy!"Học sinh đang ngáp ngủ bên dưới hơi ngơ ngác, sau đó bùng lên một tràng cười to.Vương Lộ An cười nghiêng ngả: "Mẹ nó, sao cậu ta không đứng đắn thế. Cậu ta muốn xỏ lỗ tai thật hay cố ý nói để chọc tức hổ béo?"Dụ Phồn cúi đầu ngáp một cái, toàn thân toát ra đầy vẻ buồn ngủ: "Không biết.""Này, cậu không thấy được tình hình lúc đó đâu, buồn cười lắm. Tả Khoan thấy cậu mãi chưa về, muốn tìm cậu hút thuốc chung, cuối cùng hai bọn tôi vừa chuồn khỏi sân thể dục đã trông thấy hổ béo âm thầm dẫn theo người đi đến tòa lầu thí nghiệm. Tả Khoan thấy tình hình không ổn, giành gào lên trước lúc hổ béo lên lầu, làm hổ béo hết hồn đến mức giật bắn người lên ha ha ha ha!"Nói đến chuyện hôm đó, Vương Lộ An lại nghĩ tới gì đấy, hỏi, "Nhưng mà rốt cuộc tối đó cậu đi đâu hút thuốc thế? Tôi với Tả Khoan về lớp đợi cả buổi vẫn không thấy cậu về, nghe Chu Húc bảo cậu ở cùng với học bá hả?"Bàn tay đang đút trong túi của Dụ Phồn hơi cuộn lại, ánh mắt lập tức tỉnh táo hơn hẳn, hai giây sau mới nói: "....Tìm bừa một góc, hút xong thì gặp được.""À, vậy tiếc ghê....Không phát hiện cảnh tượng đặc sắc khi đó." Vương Lộ An chỉ nhìn Tả Khoan đang bị mắng phía trên, không để ý vẻ mặt của anh em mình lúc này đang không tự nhiên rõ ràng, nói xong mới quay đầu về.Học sinh cả ba khối đều tập trung ở sân thể dục, hiển nhiên đứng sẽ chen chúc, gần như giữa mỗi người chỉ cách nhau được nửa bước chân.Dụ Phồn ngửi mùi bạc hà thoang thoảng phía sau, chậm chạp nghĩ, bình thường thôi.Cũng không tiếc lắm.Vai bỗng nhiên bị vỗ một cái, Dụ Phồn nâng mắt lên, lúc quay đầu vô thức liếc nhìn người phía sau trước, đối diện với ánh mắt của Trần Cảnh Thâm thì dừng lại chốc lát, mới nghiêng đầu qua nhìn Trang Phóng Cầm vừa vỗ cậu một cái."Đứng thẳng lên, em nhìn coi dáng đứng của em có còn là dáng đứng không? Bỏ tay ra khỏi túi xem nào." Trang Phóng Cầm nhíu mày nói nhỏ, "Em không thể học Trần Cảnh Thâm người ta được hả?"Trang Phóng Cầm nói xong đã chuẩn bị sẵn sàng tranh luận, không ngờ Dụ Phồn lại yên lặng, quay mặt về lười biếng đứng thẳng lên.Cô đang thất thần, chủ nhiệm ban 8 đi lại gần cô: "Được rồi cô Trang à, gần đây Dụ Phồn biểu hiện tốt thế, đứng nghiêng ngả thì nghiêng ngả đi, vẫn được hơn cái vị đang đứng trên bục chào cờ lớp tôi nhiều."Trang Phóng Cầm mỉm cười: "Nghe nói tuần trước Tả Khoan dọa chủ nhiệm Hồ giật mình à?"Hai người thấp giọng tán dóc. Đối phương nhún vai nói: "Ai mà biết, tôi cũng không ở đấy. Đúng rồi, nghe nói tối đó chủ nhiệm bắt được hai đôi yêu sớm, có đứa nào trong lớp cô không?"Trang Phóng Cầm nói: "Không có.""Lớp tôi cũng không, chắc là chạy thoát rồi. Haiz, nói thật, tối đó chủ nhiệm cũng làm lớn quá, bắt yêu sớm thôi cần gì phải phiền phức thế? Tình yêu chớm nở của mấy đứa trẻ tuổi này có muốn đè xuống cũng đè không được, tôi liếc mắt một cái là nhìn ra ngay." Chủ nhiệm ban 8 chậm rãi nói."Chốc thì giúp đỡ nhau làm bài tập, chốc thì tan học rảnh rỗi hai đứa đến lối đi nhỏ ở trường lượn tới lượn lui, chốc lại giúp nâng bàn xách ghế, trong tiết học truyền giấy qua lại....Rõ ràng lắm."Lễ chào cờ kết thúc, hàng ngũ giải tán. Mãi đến khi về lại lớp học, mọi người đều đặt ánh mặt lên bảng đen và giáo viên Vật lý, Dụ Phồn mới chống cằm thầm tính lại.Phắc, nguy hiểm quá, thiếu mỗi một cái nữa thôi là trúng phóc rồi...Cánh tay bỗng nhiên bị bút chọc khẽ một cái, Dụ Phồn nghiêng mắt nhìn qua, ngón tay nắm theo bút của bạn cùng bàn với cậu đang đè lên gì đó, không nói lời nào đẩy tới cạnh mép bàn cậu.Tay nhấc lên, lộ ra một tờ giấy nhở bên dưới.Dụ Phồn đơ mặt mờ mịt.Cậu nhìn chằm chằm tờ giấy được gấp gọn gàng đó một lúc, lại ngẩng đầu lên nhìn gương mặt lạnh nhạt của bạn cùng bàn, sau ba lần lặp đi lặp lại, mới nắm tờ giấy nhỏ đó vào tay."...." Được lắm, trúng phóc rồi.Dụ Phồn lạnh mặt mở tờ giấy ra."Cuối tuần cùng đi xem phim không?"Trần Cảnh Thâm đang cúi đầu làm bài, tờ giấy bay nhẹ qua không trung, va vào ngón cái tay hắn, sau đó rơi xuống bên ngòi bút hắn.Hắn mở ra, tờ giấy sạch sẽ đã bị bạn trai hắn làm cho biến dạng___"Ngồi ngay bên cạnh còn truyền giấy gì chứ, không có miệng hả?" Viết xong lại bị thô bạo xóa đi, chỉ là xóa chưa sạch, vẫn miễn cưỡng đọc ra được."Đừng truyền giấy cho tôi" Như trên."Xem phim gì?" Như trên.Tới cuối cùng, bên dưới vô số vết xóa, chỉ còn lại một chữ "Ừm" vừa méo vừa ngoáy.-Mấy ngày nay nhiệt độ không khí ở Nam Thành luôn lên đến tận 40 độ. Lúc ngủ Dụ Phồn không thích mở quạt, khi tỉnh dậy trên trán đã toát ra một lớp mồ hôi mỏng.Vì thế đến giữa trưa ngày thứ bảy, Dụ Phồn ngủ dậy đi tắm rửa trước, sau đó lau tóc đứng trước bàn học lướt đọc tin nhắn trên điện thoại.Nhóm chat ở Wechat vẫn nói chuyện nhiều như mọi khi, cậu vừa mở lên đã thấy Vương Lộ An đang so đáp án với người khác.Thi cuối kì định vào ngày 7 tháng sau, hôm qua bọn họ vừa thi xong kỳ thi tháng cuối cùng của học kì này.【Vương Lộ An: Cái gì? Câu trắc nghiệm thứ 7 chọn C hả? Ông không tin! @s học bá ơi cậu phải phân xử cho tôi!】【Chương Nhàn Tịnh: Cậu cảm thấy học bá sẽ để ý đến cậu hả?】【Chương Nhàn Tịnh: Từ bỏ đi, tôi vừa hỏi cục cưng Đình rồi, cậu ấy cũng chọn C giống tôi.】【Vương Lộ An: @- Dụ Phồn chọn gì thế?】【Chu Húc: ....Đời này thế mà có ngày được nhìn thấy người khác hỏi Dụ Phồn thi chọn đáp án nào. [bé thỏ ngạc nhiên jpg]】
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com