TruyenHHH.com

Doi Ta





MỞ ĐẦU:

⤳ Lời nói đầu tiên, mình xin giới thiệu mình là Thu Thảo là tác giả của bộ truyện - ĐÔI TA.

Bộ truyện là tác phẩm đầu tay của mình, sẽ còn nhiều thiếu xót trong văn phong hay bối cảnh truyện.

Truyện với mục phi thương mại, không ủy quyền cho bất cứ tổ chức hay cá nhân nào mang tác phẩm của mình ra khỏi phạm vi
Wattpad.

Tác phẩm là sản phẩm của trí tưởng tượng, địa danh có thể là thật hoặc dựng nên (*).

LỜI DẪN:

〈 TRÍCH ĐOẠN NỔI BẬT. 〉

Đức Anh say mê ngắm nhìn dáng vẻ thanh tao nhã nhặn của người yêu khi cầm cây vĩ cầm trên tay, tưởng như thượng đế để một thiên thần như em hạ cố mà đến bên Đức Anh làm cho cuộc của anh từ chỉ viết học hành và luyện tập giờ đây vẫn còn nhiều thứ phải làm hơn. Em dạy Đức Anh biết thế nào là tình yêu, là trưởng thành trong mặt cảm xúc, tuy vậy đối với Đức Anh từ lần đầu tiên gặp mặt em làm cho con tim đang tổn thương của anh chữa lành nhờ điệu nhạc du dương từ cây vĩ cầm của em.

Đức Anh chậm rãi đến bên Thục Anh, luồn tay vào xiết lấy vòng eo em ôm trọn người thương vào lòng, Thục Anh hơi cựa quậy quay sang hỏi: "Làm sao đấy, Đức Anh?".

Đức Anh cười cười thốt lên: "Không sao, chỉ là em đẹp quá thôi.", Thục Anh định đứng dậy thì bị anh kéo lại ngồi lên đùi anh, bầu không khí trong phòng đột nhiên mờ ám đến lạ, điều hòa vẫn bật nhưng sao nóng thế nhỉ? Đức Anh rướn người nâng khuôn mặt người yêu lên, môi chạm môi chỉ là cái chạm nhẹ nhưng nó lại mang vẻ nâng niu trân trọng.

Đúng lúc, Thế Đan bước vào: "Hai bây, ra ăn cơm kìa mẹ gọi...", nội tâm Thế Đan gào thét trước cảnh này giá như tao chưa từng bước vào đây thì hay biết mấy, cmn mù mắt bố rồi.

;

Nội tâm Đức Anh: Chưa bao giờ tao muốn giết mày như hôm nay Đan ạ.

KẾT THÚC:

⤳Vì là truyện đầu tay và mình cũng là newbie nên mình mibg mọi người có thể góp ý thêm về mọi thứ cho mình, nhưng hãy nhẹ nhàng thôi ạ, mình không mong các bạn toxic ở tác phẩm mình chăm chút ạ.

Cảm ơn các bạn đã ghé đến - ĐÔI TA.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com