10. Nước Tiểu Không Độ
Hùng đứng trên ghế đá, chỉa cu xuống. Trong khi đó, tôi đứng phía dưới chuẩn bị đưa hai tay lên hứng nước đái để kiểm tra mùi vị. Phải nói là, Hùng đứng trên cao như vầy trông thật hiên ngang, như những bức tượng của các vị thần Hy Lạp! Mà đúng hơn thì Hùng đô con và cơ bắp hơn cả những vị thần Hy Lạp! Chưa kể đến hai trứng dái đột biến khổng lồ và con cu hình cây nấm, dài mười cen-ti-mét, bề ngang to hơn lon sữa ông Thọ! Dòng nước vàng óng ánh rơi vào lòng bàn tay tôi, vừa đến vừa đủ thì Hùng ngưng tiểu, nói:- Mày coi được không!Tôi ngạc nhiên khi tay cảm nhận được cảm giác mát lạnh. Tôi kê mũi vào ngửi thì mùi nước đái này thật sự có mùi y như trà xanh. Tôi ngơ ngác, không thể tin đây là thật. Chuyện này thật sự quá phi khoa học, sao lại có chuyện nước đái trà xanh trên đời này! Nhìn kỷ vào thì tôi thấy nước đái Hùng hơi đục, chắc do lúc nảy tôi bắn tinh vào bàng quang Hùng. Tôi bèn húp thử một ngụm, thì ra nước đái Hùng có vị y chang Trà Xanh Không Độ, có lai vị C2 và trà Matcha Tea Plus. Khi uống hết vào thì tôi cảm nhận được vị đọng lại của trà thảo mộc Dr. Thanh. Vì có tinh dịch của tôi nên trà nước đái có thêm vị ngọt thanh và béo béo như trà sữa. Tôi ngạc nhiên hỏi:- Trời đất! Tao có thấy mày uống trà xanh hay nước ngọt gì đâu mà sao nước đái mày mùi vị giống Trà Xanh Không Độ vậy?Hùng lắc đầu, bảo không biết:- Trời sanh sao, ba má đẻ ra vậy á! Mày muốn tắm trà xanh miễn phí không?Tôi liền đồng ý, ngồi lên ghế đá để chuẩn bị tắm. Trong khi, Hùng dùng tay chỉa con cu ngay đầu tôi, rồi bắt đầu đái.Nước đái mát lạnh chảy ròng ròng từ đầu, xuống mặt rồi khắp cơ thể. Mùi thơm trà xanh nồng lên, tạo cảm giác vô cùng thư giãn. Tôi há miệng thật to ra, hứng hết nước đái trộn tinh để uống ực ực đến đầy cả bụng. Tôi phê pha trong sự sảng khoái. Giữa thời tiết oi bức kinh khủng, tôi lại được uống trà xanh miễn phí.
Lúc hết khát rồi thì tôi tiếp tục tắm, kì cọ, rửa mặt, gội đầu. Khoảng một lúc sau thì Hùng cạn hết nước đái. Hùng tạo vẻ mặt dâm dục, thè lưởi ra rồi nói:- Tới phiên mày đái vào họng tao đó! Tôi nhăn mặt, từ chối liền! - Nước đái tao khai ngấy chứ có thơm như của mày đâu! Thôi mày đừng uống! Tội mày lắm! Nước đái tao toàn vi khuẩn, thấy gớm, chứ đâu có ngon lành gì!
Hùng tỏ vẻ thất vọng, nhưng suy ngẫm xong cũng thấy tôi nói đúng.
- Không cho thì thôi!... Mà có tinh dịch của mày để uống là tao cũng mãn nguyện lắm rồi!...Ê mà mày cần tao liếm khô người cho mày không? Tôi chịu liền, không do dự! Tôi đứng thẳng cho Hùng liếm sạch nước dái từ dưới chân lên tới đầu. Trong phút chốc, cơ thể tôi đã ráo hoảnh. Hai đứa lấy quần áo trên rào rồi mặc vô. Lần này hai đứa tôi cẩn thận hơn, tránh trường hợp cả hai cùng quên kéo dây kéo quần như trước, làm lòi hai con cu ra cho cả thiên hạ xem. Nhớ đến mà tôi cảm thấy xấu hổ không dứt được!
Hùng với tay lấy điện thoại ra xem giờ thì phát hiện ra giờ đã là mười giờ lẻ năm phút. Thời gian thật sự trôi nhanh quá! Tôi hoảng lên hỏi Hùng:- Nè Hùng! Rồi giờ tiết mấy hả mày? - Giờ thì tiết bốn! Nảy giờ tụi mình cúp hết hai tiết Toán rồi... Mười giờ ba mươi lăm mới chuyển tiết. Đợi đây đi! Khi vô lớp thì nói lớp trưởng nảy giờ tụi mình ở trên phòng y tế do bị sốt. - Mày ranh con vãi đái!... Nói tới nước đái, mày còn không? Tao khát nước quá! Mày nên ra nhãn hiệu nước giải khát "Trà Thảo Mộc Dr. Hùng" và "Trà Sữa Phúc Hùng" đi! Chắc chắn sẽ siêu đắt cho coi!
Hùng vỗ đầu tôi, cười rồi đáp:- Cái thằng tà dâm này cứ đòi hút hết dịch cơ thể của tao! Mọi thứ đều cạn kiệt hết rồi! Tinh hay nước đái cũng đều cạn hết! Còn nước đái tao chỉ có mày dám uống thôi! Người ta thấy nước đái là họ đều chạy hết, mặc cho có thơm ngon đến mấy!
Tôi trề môi, không đồng ý với quan điểm của Hùng chút nào.
- Chưa thử sao mà biết! Mày mở quán trà đi rồi ai tới mua thì đứng đái vô chai hoặc ly cho họ coi tận mắt. Sẵn tiện cương lên cho họ tham quan con cu với đùm dái đột biến của mày! Không chừng được lên thời sự là nhãn hiệu của mày nổi tiếng luôn! Lúc đó, mày làm tỉ phú rồi thì đừng có quên cảm ơn tao!
Trong khi chúng tôi bàn bạc chuyện kinh doanh nước đái không độ, chưa đến đâu hết thì tiếng chuông lại reo! Hai đứa tôi chạy một cái vèo vào lớp, tiếp tục học tiết cuối như chưa có chuyện gì.
Lúc hết khát rồi thì tôi tiếp tục tắm, kì cọ, rửa mặt, gội đầu. Khoảng một lúc sau thì Hùng cạn hết nước đái. Hùng tạo vẻ mặt dâm dục, thè lưởi ra rồi nói:- Tới phiên mày đái vào họng tao đó! Tôi nhăn mặt, từ chối liền! - Nước đái tao khai ngấy chứ có thơm như của mày đâu! Thôi mày đừng uống! Tội mày lắm! Nước đái tao toàn vi khuẩn, thấy gớm, chứ đâu có ngon lành gì!
Hùng tỏ vẻ thất vọng, nhưng suy ngẫm xong cũng thấy tôi nói đúng.
- Không cho thì thôi!... Mà có tinh dịch của mày để uống là tao cũng mãn nguyện lắm rồi!...Ê mà mày cần tao liếm khô người cho mày không? Tôi chịu liền, không do dự! Tôi đứng thẳng cho Hùng liếm sạch nước dái từ dưới chân lên tới đầu. Trong phút chốc, cơ thể tôi đã ráo hoảnh. Hai đứa lấy quần áo trên rào rồi mặc vô. Lần này hai đứa tôi cẩn thận hơn, tránh trường hợp cả hai cùng quên kéo dây kéo quần như trước, làm lòi hai con cu ra cho cả thiên hạ xem. Nhớ đến mà tôi cảm thấy xấu hổ không dứt được!
Hùng với tay lấy điện thoại ra xem giờ thì phát hiện ra giờ đã là mười giờ lẻ năm phút. Thời gian thật sự trôi nhanh quá! Tôi hoảng lên hỏi Hùng:- Nè Hùng! Rồi giờ tiết mấy hả mày? - Giờ thì tiết bốn! Nảy giờ tụi mình cúp hết hai tiết Toán rồi... Mười giờ ba mươi lăm mới chuyển tiết. Đợi đây đi! Khi vô lớp thì nói lớp trưởng nảy giờ tụi mình ở trên phòng y tế do bị sốt. - Mày ranh con vãi đái!... Nói tới nước đái, mày còn không? Tao khát nước quá! Mày nên ra nhãn hiệu nước giải khát "Trà Thảo Mộc Dr. Hùng" và "Trà Sữa Phúc Hùng" đi! Chắc chắn sẽ siêu đắt cho coi!
Hùng vỗ đầu tôi, cười rồi đáp:- Cái thằng tà dâm này cứ đòi hút hết dịch cơ thể của tao! Mọi thứ đều cạn kiệt hết rồi! Tinh hay nước đái cũng đều cạn hết! Còn nước đái tao chỉ có mày dám uống thôi! Người ta thấy nước đái là họ đều chạy hết, mặc cho có thơm ngon đến mấy!
Tôi trề môi, không đồng ý với quan điểm của Hùng chút nào.
- Chưa thử sao mà biết! Mày mở quán trà đi rồi ai tới mua thì đứng đái vô chai hoặc ly cho họ coi tận mắt. Sẵn tiện cương lên cho họ tham quan con cu với đùm dái đột biến của mày! Không chừng được lên thời sự là nhãn hiệu của mày nổi tiếng luôn! Lúc đó, mày làm tỉ phú rồi thì đừng có quên cảm ơn tao!
Trong khi chúng tôi bàn bạc chuyện kinh doanh nước đái không độ, chưa đến đâu hết thì tiếng chuông lại reo! Hai đứa tôi chạy một cái vèo vào lớp, tiếp tục học tiết cuối như chưa có chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com