TruyenHHH.com

Doc Nu Tokyo Revenger

Sáng nắng lung tung chiếu vào căn phòng với chiếc giường siêu to siêu khổng lồ mn ạ , Soyin đang ngủ rất ngon và ko thik ai đánh thức mik . Cho đến 8h00 sáng.
Sakura : em ấy chưa thức à * cơ hội đây rồi *
Sakura : cha ơi con lên kêu em dậy nhé
Cha : uhm
Mẹ : nếu nó ko chịu dậy thì con cứ việc kêu mẹ
Sakura : vâng
Sau khi Sakura lên phòng thì 3 người kia cũng đến.
Rindou : chào buổi sáng tốt lành
Cha : 3 thầy đến rồi mời vào nhà ạ
Ran : vâng
Sanzu : * Sakura đâu rồi *
Sakura : ah / la lên /
Mẹ : chuyện gì vậy
Cha : Soyin mày làm gì chị mày vậy
Mn lên thì thấy tay của Sakura đang chảy máu , Soyin cô đi xuống giường mà ko bt chuyện gì xảy ra .
Soyin : chuyện gì mới sáng sớm mà ồn ào trong phòng tôi vậy / ngơ ngác /
Cha : / tán cô /
Cha : tâm mày bị chó tha à
Soyin : / tch / tâm ông mới bị chó tha đấy
Mẹ : mày ăn nói với cha mày như vậy sao .
Ran thấy vậy tiến lại gần cô . Anh ta nắm lấy tay cô rồi cảnh báo .
Ran : nhóc còn làm hại chị gái mik như vậy tôi sẽ ko tha
Soyin : hahahahaha / cười lên /
Rindou : nhóc làm có ý gì
Soyin : mắt cười quá đi , tôi bị mù như vậy sao có thể hãm hại chị gái của mik như vậy đc nếu có thể thì tỉ lệ rất thấp / cười /
Mn thấy cô rất bình thường trc sự việc này cũng thấy bất ngờ.
Soyin : tôi vào nhà tắm đây / đi lướt qua /
Soyin : à mà cú tán của ông hồi nãy tôi đau đấy , tôi sẽ đồi lại hết tất cả.
Cha : / sợ / chúng ta xuống nhà thôi...
Sakura : / ko vui / * thất bại rồi *
Sanzu : em ko sao chứ
Sakura : vâng em ko sao nhưng Soyin...
Sanzu : kệ nó * con nhóc này từ hôm qua đến giờ tỏa ra sát khí gì vậy đây là lần đầu tiên mik gặp một người như vậy *
Ran : anh tức thiệt Rindou à con nhỏ đó
Rindou : em nghĩ ko tiếp xúc nhiều với nó nhìn thì có cảm giác rất nguy hiểm
Ran : tùy ý em
Sau khi Soyin vscn .
Soyin : haiz , mời sáng đã có cú tát trời dán à / tch /
Soyin : đi thôi
Cô chuẩn bị đi ra ngoài mà ko ai hay bt . Cô leo quan cánh cửa sổ của phòng rồi tiếp đất và đi ra khỏi nhà đến một con hẻm cô tiến vào sau con hẻm là một nơi ko có ánh nào chiếu vào trc mắt là cửa tiệm cũng hơi tồi tàng cô bước vào.
NVP : xin chào cô lại đến à
Soyin : vâng cháu muốn kiếm vài cuốn sách
NVP : vậy là cái nào ?
Soyin : lấy cho...
Sau khi đưa cho cô 2 cuốn sách cũng hơi cũ cô trả tiền rồi rời đi . Cô trở về nhà một cách im lặng ko một ai phát hiện ra cả .
Soyin : bắt đầu thôi nào.
Cô để trên bàn một cuốn sách nhỏ là sổ tay và 2 cuốn sách cũ kia , cô nhờ con bướm của mik đọc và cô chép vào cuốn sách nhỏ ấy. Đây là 2 cuốn pháp lực đã trải hàng triệu năm và đó chính là cuốn sách cô đã viết trong quá khứ. Cô đang nghiên cứu cách trữ trị mắt và tạo ra một vũ khí lợi hại dành cho riêng cô .
Sao khi cô ghi xong thì xuống nhà nhờ bác quản gia .
Soyin : có thể mua cho cháu loại hoa này đc ko
Quản gia : tiểu thư cần loại hoa này ư
Soyin : vâng
Quản gia : đợi tôi một chút.
Soyin ngồi chờ bác quản gia mua xong .
Quản gia : tôi đã mua loài hoa tiểu thư cần vì loài hoa dễ kiếm vì đây là mùa hoa bỉ ngạn nở nhiều nhất.
Soyin : cảm ơn bác rất nhiều / cười /
Cô lên phòng từng cờ gặp Sakura.
Sakura : Soyin , sao em lại mua hoa đó vậy
Soyin : tôi cần làm vài số việc với loài hoa này
Sakura : em đừng nghĩ dại dột nhé
Soyin : phụt , chị đang nghĩ tôi sẽ kết liễu đời mik bằng loài hoa này à
Rindou : nhóc ăn nói với chị mik như vậy ư
Soyin : " chị " vậy sao lại hại một đứa em gái cả đời này sẽ ko bao giờ nhìn thấy ánh sáng như tôi ?
Ran : muốn đi đâu thì đi đi nhìn thật chướng mắt
Soyin : vâng , em cũng đi vì ko muốn nghe những lời chanh chua của một thầy giáo có đc giáo dục ko ?
Sanzu : câm mồm và cút vào phòng đi
Soyin : vâng dù gì mấy người đang cản đường tôi / đi lướt qua /
Một cô bé đang cầm một bó hoa bỉ ngạn lướt qua với khuôn mặt lạnh lùng , người ta nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn mà cô gái này dù bị mù nhưng lại có sức hút khi biểu cảm trên khuôn mặt bé ấy. Mn điều bất ngờ vì điều đó và từ nay họ bắt đầu là kẻ thù của nhau .
Soyin : tiến hành thôi nguyên liệu đã có
Cô bắt chế thuốc cổ xưa vài phút đã hoàn thành , một dịch lỏng màu đỏ như máu đang ở trong một lọ ống nghiệm . Cô dùng một con dao cắt vào ngón tay mik rồi để vào lọ ống nghiệm đó , sao khi tiếp xúc máu và thuốc hòa lẫn vào nhau tạo ra một dung dịch màu đen .
Soyin : thành công rồi nhỉ ?
Cô để ra hai cái chén nhỏ cho 2 con bướm của cô uống , sau khi uống chúng bắt đầu thay đổi màu sắc một con thì màu đen , một con màu đỏ đây chính là vũ khí của cô nó có thể làm gián điệp mà ko ai bt cả và có thể giúp trong việc đi đứng khi ko nhìn thấy gì . Cô để dư một chút trong lọ để cho cô .
Soyin : đc rồi còn bước cuối cùng.
Cô uống hết lọ kia 2 con bướm lại gần cô để hút máu của chủ nhân để xác định chủ nhân của nó.
Soyin : vậy là oke rồi / cười /
Soyin : ah ư / thổ huyết /
Soyin ngã xuống nhà cho đến khi một người vào phòng cô .
NVP : tiểu thư bị ngã lăn xuống sàn rồi / la lên /
Cha : hả ?!
Mẹ : Soyin !!!
Sakura : * ko lẽ nó chọn cái chết , như vậy... * / suy nghĩ /
Mn bước lên phòng cô thấy cô nằm trên đất ko một chút động tỉnh .
Ran : mạch ko còn đập
Rindou : con nhóc chết thật ư !!!
Sanzu : ko lẽ do lời nói
Sakura : Soyin em tỉnh dậy đi * mày chết rồi tao ko còn vật cản đường * / giả vờ khóc /
Soyin : ây , chuyện gì mà bu đông thế giống như ai sắp chết vậy / đứng dậy /
Mn rất hoảng hốt khi cô đứng đậy .
Cha : mày...
Mẹ : Soyin con có sao ko có bị gì ko
Soyin : ko chỉ là buồn ngủ quá lăn ra sàn thôi
Sakura : thật hay quá em vẫn còn * sao nó chưa chết *
Soyin : em đâu nói là dễ gì mà em lại chết vì ba những lời nói đó đâu
Ran : sao nhóc có thể mạch đã...
Soyin : hửm ? Tôi muốn ở một mik nên mời ra ngoài
Mn ra ngoài mà ko hiểu cô đã chết mà sao có thể sống lại ngây cả Ran phải đặt dấu chắm hỏi.
Soyin thì mệt mỏi nằm trên giường với hai con bướm của mik.
Soyin : ngươi bám theo 3 người đó cho ta / đưa tay lên /
Con bướm màu đen là con ác chủ bài của cô có thể theo dõi tình địch vừa có thể giúp cô những lúc nguy hiểm.
Con bướm màu đỏ sẽ ở bên cô để bảo vệ cô và cho bt cử động những người xung quanh để báo cáo thông qua liên kết với chủ nhân để né tránh , bởi vì cô tạo ra như vậy là để dự trữ lượng pháp lực của cô trong vòng vài năm tiếp theo .
_________________________________








Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com