TruyenHHH.com

Doat Cuu

Chương 3: Tiếp tục rình coi, cậu bị cha bạo khẩu, phát hiện cậu là người song tính

Trong đêm tối, cha đang làm chuyện dâm loạn với cậu, cha giữ chặt lấy đầu của cậu rồi chuyển động thắt lưng, dùng căn dương vật dơ bẩn thọc vào rút ra trong miệng cậu, thao lộng đến lỗi cậu không thể khép miệng được, nước bọt từ khóe miệng chảy ra không ngừng. Lục Chiêm Đình cắn chặt răng nhìn cảnh tượng trong phòng hận không thể vọt vào cứu cậu ra, sao cha lại có thể...... Sao lại có thể làm nhục cậu như thế?

Nhưng chung quy nó tuổi còn nhỏ, cuộc sống vẫn phải phụ thuộc vào cha, cho dù trong ánh mắt toát ra ngọn lửa hừng hực cũng không dám thật sự làm ra hành động gì. Nó chỉ có thể cách song cửa sổ nhìn miệng cậu bị một căn dương vật thô dài địt vào, địt phát ra tiếng nước xen lẫn tiếng nôn khan thống khổ.

Thành Mẫn cho dù có biểu hiện đau đớn, Lục Phi Hoàn cũng chẳng mềm lòng, tiếp tục địt vào miệng chàng, nhìn khuôn mặt trắng nõn của chàng không ngừng vùi trong đám lông cặc dậm dạp của hắn, nhìn bờ môi của chàng bao bọc lấy cả căn dương vật của hắn, cả người hắn càng hưng phấn cực độ, tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, cuối cùng hắn địt vào sâu cổ họng chàng, ấn chặt cả đầu chàng vùi dưới háng hắn, ngay khi cổ họng chàng liên tục co rút, đầu cặc phun ra tinh dịch đặc sệt bắn toàn bộ vào cổ họng chàng.

Bị địt vào miệng dữ dội như thế này Thành Mẫn đã trải qua rất nhiều lần, cho dù ban đầu có bị sặc thì sau này bị địt nhiều lần chàng đã có thể ứng phó được, tuy rằng có chút khó chịu nhưng một chút cũng không bị làm sao, thậm trí chàng còn nuốt toàn bộ tinh dịch của nam nhân vào bụng, một giọt cũng không rơi ra ngoài.

Khi rút dương vật ra khỏi cổ họng vẫn còn co rút như đang luyến tiếc nó rời đi. Động tác Lục Phi Hoàn rất chậm, khi chỉ còn quy đầu chôn trong miệng Thành Mẫn, môi lưỡi chàng lại đuổi theo chủ động liếm mút tinh dịch còn lưu lại, đem nó mút liếm sạch sẽ mới buông miệng ra.

Lục Phi Hoàn cong cong khóe miệng, nhìn gương mặt ửng đỏ và khóe mắt còn vương lệ của chàng cười nhẹ nói: "Ngoan như vậy? Là vì nhóc thối kia mà cái gì em cũng nguyện ý làm."

Thành Mẫn rũ đôi mắt, nhỏ giọng nói: "Con đã lớn như vậy, võ sư trước kia đã không phù hợp với nó nữa."

Lục Chiêm Đình còn đang rình coi bên ngoài kinh ngạc mở to mắt nhìn, sao hai người lại đột nhiên nhắc tới nó? Thì ra cậu làm như vậy cư nhiên liên quan đến nó sao?

Bỗng nó nhớ trước đó vài ngày tức giận nói với cậu võ sư của nó chỉ có công phu mèo cào, căn bản là một chút cũng không lợi hại, nên nó cũng học không được thứ gì, rõ ràng vất vả rèn luyện mà thành quả lại còn không bằng hai thằng anh lười biếng kia, nó một chút cũng không phục.

Nó nhớ rõ lúc ấy chỉ thuận miệng nói trong lúc ăn cơm, cậu nghe xong còn ôn nhu sờ sờ đầu của nó, không nói gì thêm, vì sao giờ phút này thế nhưng nói ra chuyện này?

Chẳng lẽ...... Chẳng lẽ cậu là vì nó mới cam chịu cha nó làm nhục như thế?

Lục Chiêm Đình còn chưa suy nghĩ cẩn thận liền thấy trong phòng cậu đã đứng dậy phòng đem quần áo trên người cởi hết không còn một mảnh. Lục Chiêm Đình ở với cậu 5 năm, chỉ khi mẫu thân vừa mới qua đời cậu mới dỗ nó ngủ mấy đêm, từ đó về sau đều là ngủ riêng phòng, nam nhân tắm rửa nhất là khi trời nóng cơ hồ không có gì cố kỵ, giống nó liền tắm ngay trong sân, chỉ có cậu sẽ đóng kín cửa, tránh trong phòng tắm, cho nên Lục Chiêm Đình thật đúng là chưa từng nhìn thấy thân thể cậu, cùng lắm ngẫu nhiên nhìn thấy một đoạn cánh tay trắng nõn lộ ra của cậu.

Giờ phút này chàng đem quần áo toàn bộ lột bỏ, một đầu tóc đen rối tung ở sau đầu, vương dài đến eo, phản chiếu da thịt càng hiện ra trắng nõn. Lục Chiêm Đình cầm lòng không đậu nuốt nuốt nước miếng, ánh mắt lướt từ trên bộ ngực cao vút dừng ở giữa hai đùi chàng, nơi đó của cậu cũng trắng nõn, không nhiều lông giống cha nó, cậu tựa hồ một sợi lông cũng không có, một căn dương vật đã đứng thẳng lên, phấn nộn, kích cỡ cũng không lớn, so với dương vật còn chưa phát dục hoàn toàn của Lục Chiêm Đình cũng nhỏ hơn một chút.

Cậu có dương vật thì cũng là nam nhân, vì sao lại mọc lên hai cái vú? Lục Chiêm Đình trong lòng lại toát ra nghi hoặc, trong phòng cha nó lại có thêm động tác. Thành Mẫn đứng, Lục Phi Hoàn ngồi ở mép giường cũng có vẻ rất cao lớn, dường như cao bằng chàng, nam nhân duỗi tay bao vây chàng trong lồng ngực hắn, vươn đầu lưỡi bắt đầu liếm láp cằm chàng, nhắm ngay hầu kết nhẹ nhàng cắn cắn khiến Thành Mẫn kêu rên một tiếng, toàn thân run nhè nhẹ, nhưng không có né tránh.

Môi lưỡi nam nhân chậm rãi đi xuống, ở trên bầu ngực lưu luyến hồi lâu, hắn liếm mút núm vú đỏ tươi trên gò bồng đào căng mọng, sung sướng cười nói: "Thuốc của Lưu thần y thật hiệu quả, xoa nhẹ mấy năm, nguyên bản bộ ngực bằng phẳng cũng lớn thành hai cái vú dâm đãng, so với mấy bà vợ khác của ta còn lớn hơn."

Thành Mẫn cắn môi, trên mặt hiện ra một mạt thống khổ. Lục Phi Hoàn nhìn chằm chằm đôi mắt chàng, đột nhiên cười ra tiếng, trong ánh mắt lại mang theo một cổ hung ác nham hiểm, ngữ khí cố tình thong thả, "Cũng lớn hơn cả ngực em gái em."

Cả người Thành Mẫn run lên một chút, nếu không phải nam nhân ôm chàng có lẽ chàng đứng cũng không vững, khuôn mặt chàng có chút tái nhợt, từng giọt nước mắt lăn dài từ khóe mắt hốc mắt men theo cằm đọng trên bầu ngực, vừa lúc bị nam nhân mút sạch sẽ không còn một giọt.

"Em nếu muốn khóc, ta hy vọng là do ta địt khóc, Mẫn ạ."
Thành Mẫn nghe thấy xưng hô đằng sau, nhắm chặt hai mắt, cắn môi nỗ lực khống chế mình không cần lại khóc nữa. Lục Phi Hoàn tựa hồ vừa lòng, lại như không hài lòng, miệng dán lên thịt vú đầy đặn bắt đầu mút cắn, hàm răng thoáng hiện ra trong ánh sáng, lưu lại một hàng dấu vết trên bầu ngực trắng nõn.

Thành Mẫn có chút đau, vừa nhẫn nhịn cảm giác đau đớn từ hai vú truyền đến vừa cảm thấy hưng phấn.

Cảm giác hưng phấn này khiến chàng cảm thấy xấu hổ nhưng lại không thể khống chế được.

Lục Phi Hoàn đem hai cái vú hút càng hồng càng sưng, nhìn núm vú trướng lớn như muốn trầy da, hắn ngẩng đầu lên nhìn Thành Mẫn: "Mẫn, gọi ta."
Thành Mẫn tự nhiên biết hắn muốn nghe gì, thỏa hiệp nhỏ giọng mở miệng gọi "Tướng công......"

Lục Phi Hoàn nhìn chằm chằm chàng, "Không phải cái này."

Thành Mẫn sửng sốt một chút, vành mắt đỏ lên, nước mắt lại không khống chế được chảy xuống, lần này Lục Phi Hoàn ôm lấy chàng, đem chàng ôm ngồi trên đùi hắn, bắt đầu liếm gương mặt chàng, "Mẫn ơi, gọi ta là Phi Hoàn."

Lục Chiêm Đình cảm thấy kỳ quái, lại cảm thấy kinh ngạc.

Cha nó đã trở thành đại tướng quân đệ nhất thiên hạ, tên huý của cha cho dù là thánh thượng cũng rất ít nói ra, càng không nói đến là người khác, không phải kính hắn một tiếng tướng quân, thì cũng phải xưng đại nhân, ngay cả Lục phu nhân cũng chỉ có thể gọi hắn là lão gia, trong cả đời này nó còn chưa bao giờ nghe người khác gọi tên huý của cha.

Mà hiện tại, hắn lại chủ động bảo cậu kêu tên hắn là nguyên nhân gì?

Trong phòng Thành Mẫn khóc thút tha thút thít, lần này Lục Phi Hoàn lại cực kỳ có kiên nhẫn, một bên dùng tay xoa nhẹ an ủi chàng, một bên liếm hôn gương mặt chàng, "Ngoan nào, mau gọi ta......"

Thành Mẫn một hồi lâu mới bình tĩnh lại, nhưng khi hai từ "Phi Hoàn" vừa ra khỏi miệng, vành mắt chàng lại đỏ, Lục Phi Hoàn nghe được hai chữ này, không kìm chế được lấp kín bờ môi của chàng, bắt đầu điên cuồng hôn môi chàng.

Lục Chiêm Đình cảm thấy cha lại làm nhục cậu, trong lòng tức giận không thôi, nhưng chờ nó nhìn trong chốc lát lại cảm thấy kinh ngạc, quả thực không thể tin được hai mắt của mình.

Nó nhìn thấy cậu cũng đáp lại.

Hai đầu lưỡi đỏ rực dây dưa với nhau, cuốn theo nước bọt chảy ra, cậu nó khép hờ mắt, nước mắt còn đọng trên lông mì cong dài, chàng kịch liệt động tình đáp lại, bộ dáng một chút cũng không giống như bị cưỡng bách.

Trong phòng truyền đến tiếng nước nhiễu nhại phát ra từ môi lưỡi, còn có thanh âm thở dốc của bọn họ, hai người không ngừng liếm mút cánh môi cùng đầu lưỡi của đối phương, cũng không biết hôn bao lâu, mới thở hổn hển ngừng lại.

Lục Phi Hoàn đem Thành Mẫn đặt ở trên giường, càng kịch liệt mút hôn da thịt chàng, liếm mút trên núm vú một hồi, môi lưỡi dần dần di chuyển xuống, khi muốn liếm lên côn thịt liền bị Thành Mẫn đẩy đầu ra. Ánh mắt Thành Mẫn lấp lánh ánh nước, trong ánh đèn hiu hắt thoạt nhìn có chút ôn nhu cùng lưu luyến. "Không liếm nơi đó...... Phía dưới muốn......"

Chàng chủ động yêu cầu như vậy vừa lúc lấy lòng Lục Phi Hoàn, hắn cười nhẹ nói: "Nơi nào muốn? Không nói ra thì ta sao biết được?" Hắn nâng một chân Thành Mẫn lên, đem đôi tất cởi ra, nhìn ngón chân trắng nõn, căng bóng mượt mà, móng chân được cắt sửa chỉnh tề, rõ ràng rất gầy nhưng ngón chân dường như có thịt.

Thành Mẫn cắn môi ngượng ngùng không nói, nam nhân đã hé miệng ngậm mút đầu ngón chân chàng.

"A...... Không cần......"

Lục Chiêm Đình kinh ngạc trừng lớn mắt, không nghĩ tới người cha từ trước đến nay luôn cao cao tại thượng vậy mà sẽ vì một người làm loại sự tình này, Đại tướng quân danh chấn thiên hạ cũng sẽ liếm chân vì một nam nhân khác!

Bàn chân kia tựa như bạch ngọc được Lục Phi Hoàn nắm trong tay, môi lưỡi an ủi từng đầu ngón chân, lại dọc theo bàn chân liếm mút một hồi. Lục Chiêm Đình nhìn chân cậu nhanh chóng nhiễm một tầng nước miếng, yết hầu một trận lăn lộn.

Nếu là nó, liếm chân cho cậu cũng nguyện ý.

Thành Mẫn rụt rụt chân, nam nhân lại bắt lấy không bỏ, ngay cả lòng bàn chân chàng cũng không tha liếm một lần, một bên liếm còn một bên dùng ánh mắt nhìn chàng, nhìn đến khi chàng cảm thấy thẹn thùng không thôi. Môi lưỡi nam nhân dọc theo bàn chân hướng lên trên liếm láp, đến cẳng chân, đến đùi, lại đến bắp đùi, một đường thông thuận, không có chút nào ngăn trở.

Chỉ là khi liếm tới bắp đùi, hắn liền không hề di chuyển, dùng môi lưỡi nghiền nát da thịt non mịn nơi đó, thậm chí còn dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn, cắn người trước mặt càng ngày càng ngứa, phun nước ngày càng nhiều.

Lục Phi Hoàn nhìn bộ dáng chàng động tình, cười nhẹ nói: "Nói cho ta, muốn liếm nơi nào?"

Thành Mẫn mấy năm nay bị hắn dùng thuốc chăm sóc, thân thể đã sớm không giống trước kia, đối mặt với trêu chọc của nam nhân này, dù là chàng trước kia cũng khó có thể nhẫn nại. Chàng phát ra một tiếng rên rỉ dính nhớp, trong âm thanh lại mang theo một chút ủy khuất nức nở, "Ưm, liếm lồn em...... Lồn thật ngứa......"

Lục Phi Hoàn nghe được lời nói muốn nghe, tươi cười càng sung sướng, đôi tay hắn nắm hai chân trắng nõn cong lên, cơ hồ đem chàng dạng ra hai bên, bí cảnh giữa đùi liền bại lộ hoàn toàn, cho dù Lục Chiêm Đình ở phía bên ngoài cửa sổ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Hắn khẽ cười nói: "Là nơi này sao?"

Thành Mẫn cắn mu bàn tay gật gật đầu, đuôi mắt lại cầm lòng không đậu rơi nước mắt, từng giọt nhỏ xuống biến mất trong mái tóc đen dài mượt.

Lục Chiêm Đình quả thực hoài nghi chính nó nhìn lầm rồi, cũng nghe lầm rồi, "Lồn" còn có cảnh tượng bại lộ ra lúc này, hoàn toàn chính là thứ chỉ có thể lớn lên ở trên người đàn bà, còn cậu nó vì sao lại có thứ này?

Nó nhìn cẩn thận kỹ càng, dưới hai đùi cậu xác thật là một sợi lông cũng không mọc, phía dưới côn thịt không có trứng dái, mà bị một khe thịt chiếm lấy, nơi đó lấp lánh ánh nước, hai mảnh thịt non mềm nở rộ hai bên, lỗ lồn bên dưới không thấy rõ lắm, nhưng nó đã tin tưởng, trên người cậu xác thật có một âm phụ thuộc về phụ nữ.

Lục Chiêm Đình kinh ngạc đến lỗi toàn thân run rẩy, trong đầu nhớ đến mấy cuốn tạp thư đã từng xem qua trước kia.

Người song tính.

Chẳng lẽ cậu là người song tính?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com