Doan Van
Thể loại: thanh xuân vườn trường, ngôn ngữ thô tục, bạo lực học đường, H, yêu cầu chuẩn bị khăn giấy.
Nhân vật: Vương Nhất Bác lưu manh thích bắt nạt thụ nhà mình ,Tiêu Chiến hiền lành dịu dàng dung túng cho tất cả các việc quá đáng của công nhà mình.**********
Năm hai người sáu tuổi học lớp một.
" Xin chào, tớ là Tiêu Chiến! Sau này chúng ta học chung lớp đó ~ cậu tên là gì a?"
Vương Nhất Bác liếc nhìn nụ cười tươi rói của ai kia, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng chướng mắt
" sao tôi phải cho cậu biết?"
Sau đó tiêu sái bỏ đi để lại tiểu Tán với vẻ mặt mất mát phía sau.
Học chung lớp, lại kẻ ngồi trước người ngồi sau cho nên trong mắt người khác hai người có vẻ rất thân. Ngoại trừ...
" Tiêu Chiến! Chép bài cho tôi!" Vương Nhất Bác đá chân vào lưng ghế Tiêu Chiến, người ngồi trước mặt ấy vậy mà không hề nổi giận, còn quay lại nở nụ cười chói mắt.
" ừm, vậy lát nữa Điềm Điềm ăn cơm với tớ nha"
" câm! Tôi là Nhất Bác!" Vương Nhất Bác cau mày, lại phát hiện nụ cười của người kia tươi hơn
" ah.. tên hay như vậy mà không cho tớ biết!"
Vương nào đó Bo "..."
Sau đó có hai bé con một xanh một đỏ ngồi ăn cơm nắm với nhau vô cùng tình tứ. Khụ! Ngoại trừ mấy câu chửi của Vương Nhất Bác " dở tệ. Thứ này là gì vậy?" " chó nhà tôi còn ăn ngon hơn vậy!"
Tiêu Chiến ngồi bên cạnh chỉ mỉm cười cưng chiều gắp đồ ăn cho hắn. Bởi vì Vương Nhất Bác tuy lời nói toàn phun nọc độc nhưng thức ăn nhét đầy bên trong miệng, đến nỗi hai chiếc má sữa phúng phính lên thật đáng yêu. Năm hai người mười một tuổi, là đã học cấp hai rồi.
Vẫn như cũ, Vương Nhất Bác mỗi ngày bắt nạt Tiêu Chiến đủ điều. Khi nhỏ bắt chép bài, vẽ tranh, cầm cặp sách cho hắn thì bây giờ sẽ lên level cao hơn.
Tỉ như bắt Tiêu Chiến đi mua đồ ăn sáng cho mình, hai người học ở lầu ba, căng tin ở lầu một, vậy mà Vương Nhất Bác chỉ cho thời gian là ba phút. Khi Tiêu Chiến đúng giờ, cậu ta sẽ nhìn qua thức ăn một chút. Thỉnh thoảng sẽ ăn hoặc trực tiếp vứt vào sọt rác. Nói, thức ăn không ngon bằng của Tiêu Chiến nấu. Nếu Tiêu Chiến chậm chân, dù là chậm nửa giây thôi Vương Nhất Bác cũng phạt cậu. Mức phạt nhẹ nhàng thôi: đánh mông hai cái.
Cấp hai tuổi còn nhỏ, nhưng giáo viên vẫn lo sợ chuyện học sinh yêu sớm, cho nên mỗi ngày mỗi ngày đều nhắc nhở việc không được có mấy hành động nhạy cảm. Nhưng ba Vương Nhất Bác là thị trưởng thành phố a. Trường này cũng là một phần vốn của ông ấy. Đừng nói Vương Nhất Bác mỗi ngày đánh mông hay ăn đậu hũ Tiêu Chiến, dù cậu ta có làm gì khác quá đáng nữa thì cũng không ai dám nói.
Cho nên Tiêu Chiến chính là vất vả trải qua cấp hai gian khổ. Người gầy đi rồi. Được cái mông cong eo nhỏ, và cao hơn Vương Nhất Bác một chút (điều này làm Vương sư tử rất khó chịu).Năm nay hai người mười lăm tuổi, bước vào cấp ba.
Trải qua một mùa hè, Tiêu Chiến cảm thấy ngôi trường lần này có chút xa hoa quá mức. Nhưng mà kệ đi, cậu nhận được học bổng a, ba năm học ở đây hoàn toàn không mất tiền.
" Tiêu Chiến!" Có tiếng gọi phía sau.
Cậu quay người liền thấy Vương Nhất Bác mặc đồng phục trường đẹp mắt, cao lãnh đi tới. Phía sau còn một đám hồ bằng cẩu hữu ăn mặc cũng diêm dúa không kém.
" Nhất Bác!" Tiêu Chiến nghiêng đầu ngắm nhìn cậu. Lớn rồi, cao hơn trước rất nhiều, có điều vẫn hơi gầy. Và, sao lại nhuộm tóc xanh lè thế kia? Còn bấm lỗ tai nữa chứ?
" mấy tháng nay cậu ở đâu ? Sao không gọi điện thoại cho tôi?" Vương Nhất Bác nắm chặt lấy cổ tay Tiêu Chiến, bàn tay rất lớn, sức lực cũng thật kinh người làm Tiêu Chiến có chút đau. Cậu không giãy ra mà chỉ mỉm cười dịu dàng, xoa dịu nộ khí của sư tử.
" tôi đi làm thêm. Buổi tối lại học thêm tới mười giờ khuya ... cho nên không liên lạc cho cậu!"
" ha ha! Cái loại người gì vậy? Nghèo kiết xác cũng tới trường này..."
Một cô gái váy ngắn lộ ra cặp đùi trắng noãn phía sau tiến lên, cười nhạo Tiêu Chiến, đám người còn lại cũng hùa theo cười cợt một phen.
" câm miệng!" Vương Nhất Bác phóng ánh mắt lạnh lùng quét qua. Thành công khiến đám người co rúm lại.
" ngoại trừ tôi, không ai được phép trêu chọc Tiêu Chiến!"
Tuyên bố quyền sở hữu a. Đám người liền mơ hồ hiểu ra, Tiêu Chiến là người của Vương Nhất Bác, và là người không nên chọc vào.
Lại tiếp tục hành trình sư tử bắt nạt thỏ. Bắt Tiêu Chiến chép bài, mua thức ăn, xách cặp bây giờ xưa rồi. Lần này Vương Nhất Bác chơi mạnh tay hơn. Tỉ như giấu đồng phục thể dục của Tiêu Chiến hại cậu bị thầy giáo mắng, và dĩ nhiên sẽ phải tới phòng hội trưởng hội học sinh chịu phạt. Mà cái chức hội trưởng này ngoài Vương Nhất Bác còn ai trồng khoai đất này nữa. Cậu ta sẽ bắt Tiêu Chiến nằm sấp trên đùi mình, cởi quần tây xuống, dùng tay trực tiếp đánh lên cặp mông căng tròn. Khi nhỏ có đánh qua, nhưng bây giờ đã là người lớn rồi, xúc cảm cũng thay đổi. Chỉ một chút động chạm đã khiến ai kia ngại ngùng đỏ mặt, và ai kia cảm thấy cậu em của mình cương lên cứng ngắc.
Chưa kể, Vương Nhất Bác bắt Tiêu Chiến mặc váy nữ sinh đến trường. Đối với người thuộc phái toàn chân như Tiêu Chiến, thứ kia chỉ vừa vặn che được cặp mông căng tròn của cậu, và cả cảm giác bên dưới trống rỗng khiến cậu xấu hổ không thôi, một tay che phía trước một tay dùng cặp che phía sau khó khăn đi vào lớp. Vương Nhất Bác nói nếu cậu cởi ra ,sau này mỗi ngày đều phải mặc váy đi học!
" vậy... có thể đưa tôi váy dài một chút không?" Tiêu Chiến yếu ớt hỏi lại.
" không!" Vương Nhất Bác nén cười. Mẹ kiếp! Trải qua một mùa hè người này càng lúc càng mê người. Lại dung túng cho tất cả những việc quá đáng của cậu, khiến Vương Nhất Bác chỉ muốn đè xuống hung hăng xỏ xiên.
Hôm nay là sinh nhật Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác mười bảy tuổi rồi. Nam thần của trường, con cưng của bố mẹ, ác ma của Tiêu Chiến (à, cái này có hơi khó gọi nhỉ). Từ sáng tới chiều Vương Nhất Bác bị một đám người vây quanh chúc mừng, quà cáp xa xỉ nhét đầy tay, nhưng sư tử không vui. Bởi vì thứ cậu ta muốn nhất chính là Tiêu Chiến kìa. Ấy vậy mà không thấy người đâu. Tìm khắp mọi nơi, đến khi Vương Nhất Bác có xung động muốn giết người thì Tiêu Chiến cuối cùng cũng xuất hiện.
Hai cô nữ sinh kìm kẹp hai tay cậu, trên người quần áo lộn xộn, hình như vừa từ nhà ăn ra.
" Vương thiếu! Tôi tìm thấy cái này!"
Một chiếc bánh kem gần hoàn thành được đưa tới trước mặt Vương Nhất Bác. Hắn nhếch miệng, thì ra cả buổi làm thứ này cho hắn à.
" tôi lại muốn ăn Tiêu - bánh kem - Chiến!"
Hắn nói, làm Tiêu Chiến hoang mang mà đám người kia lại có vẻ rất hiểu ý. Lập tức đem mấy thứ đã chuẩn bị sẵn tới.
" bột mì!" Vương Nhất Bác vươn tay, trước sự ngỡ ngàng của Tiêu Chiến, đem tô bột đổ lên đầu cậu. Tức thì cả người Tiêu Chiến trắng toát, bột dính đầy tóc và mặt, số còn lại vung vãi khắp quần áo.
" trứng!"
Lần này, một rổ trứng gà đưa tới. Vương Nhất Bác chỉ bằng một tay dễ dàng đập vỏ, đem chất lỏng bên trong rải đầy người Tiêu Chiến.
Đám đông thích thú đứng xem, thi thoảng nhao nhao cổ vũ . Tiêu Chiến ngược lại vừa xấu hổ vừa dung túng để mặc bản thân bị Vương Nhất Bác làm loạn, cam chịu cúi thấp đầu đứng đó.
" nến!"
Một cây nến đưa tới. Vương Nhất Bác đang xoa cằm suy nghĩ xem nên cắm ở đâu thì một nữ sinh hô to.
" đưa Tiêu Chiến cầm!"
Vậy là Vương Nhất Bác bắt Tiêu Chiến cầm nến, thành kính dâng lên cho hắn giống như người hầu dâng cho đức vua.
" nói gì đi chứ!" Một cô gái huých vào khuỷu tay Tiêu Chiến.
" chúc mừng sinh nhật Nhất Bác!" Vẫn là giọng nói mềm nhẹ ấy.
Vương Nhất Bác thỏa mãn vươn tay lau bột dính trên mặt Tiêu Chiến, sau đó nâng cằm, áp môi mình lên mãnh liệt hôn.
Nụ hôn đầu sao quá đỗi ngọt ngào và nóng bỏng. Nụ hôn năm mười bảy tuổi, có vị của bột mì, của trứng, và cả sự chiếm hữu.Gần đây có học sinh mới chuyển trường tới. Nghe nói gia thế cũng đặc biệt lắm. Nhưng Vương Nhất Bác không quan tâm, hắn sắp ra trường rồi. Tiêu Chiến chọn trường thiết kế, còn hắn, YueHua đã gửi hợp đồng tới muốn hắn trở thành thực tập sinh cho họ. Nhảy giỏi, trượt ván giỏi, khuôn mặt đẹp như tượng tạc ấy nếu vào giới giải trí sớm muộn cũng sẽ nổi tiếng nhanh thôi.
Tặc lưỡi, nếu vậy chẳng phải sẽ ít được gặp nhau sao. Sẽ không còn cơ hội bắt nạt người ta nữa.
" hội trưởng!"
" chuyện gì?"
" thằng ranh họ Khâu đang bắt nạt Tiêu Chiến!"
" cái gì!" Mặt Vương Nhất Bác tối sầm. Nửa ngày không gặp, vậy mà đã có kẻ muốn động vào đồ của hắn?
Người vừa thông báo kia dẫn hắn xuống tầng hai. Chỉ thấy một đám đông vây xung quanh, khi nhìn thấy Vương Nhất Bác lập tức nhao nhao
" hội trưởng!"
" hội trưởng tới rồi!"
Đám đông lui ra hai bên nhường chỗ cho Vương Nhất Bác bước tới, hắn trông thấy Tiêu Chiến tay bê một thùng sữa, đứng nép vào góc tường. Bên cạnh là Khâu Nam Cố, học sinh mới chuyển trường tới.
Bạn học Khâu không biết Vương Nhất Bác là đại ca của trường này, và Tiêu Chiến là đại tẩu. Cũng không biết, tính chiếm hữu của sư tử đặc biệt cao. Ngoại trừ hắn, không, ai, được, phép, đụng tới Tiêu Chiến.
" Tiêu Mĩ nhân!. Tôi đã nói mua đồ ăn cho tôi với thời gian là ba phút. Anh xem bây giờ là mấy phút rồi, hả?"
Hắn hình như chưa cảm giác được không khí đang giảm xuống âm độ, và mặt Vương Nhất Bác ngày càng đen.
" tôi... tôi còn mang cơm cho Nhất Bác. Nào có thời gian mua cho cậu chứ!"
" ha! Nhất Bác là thằng nào? Tôi đã nói, anh từ giờ phải nghe lời tôi. Nghe thấy chưa!"
Tiêu Chiến "..."
Cậu ngẩng đầu liền trông thấy Vương Nhất Bác phía sau, lập tức mỉm cười ngọt ngào, vừa muốn tiến lên thì Vương Nhất Bác đã tự mình bước qua.
" Khâu Nam Cố! Để tao dạy mày cách bắt nạt Tiêu Chiến!" Vương Nhất Bác nheo mắt cười, lấy trong lòng Tiêu Chiến ra một hộp sữa, chọc ống hút tạo ra một lỗ nhỏ, sau đó dốc ngược, đem toàn bộ sữa đổ lên đầu Tiêu Chiến. Chất lỏng ngọt ngào thơm mùi dâu làm Tiêu Chiến muốn vươn đầu lưỡi liếm liếm nhưng tâm trạng lại vô cùng khẩn trương, bởi vì Vương sư tử đang rất tức giận.
Khâu Nam Cố bị một màn này dọa cho ngơ ngác. Hắn muốn bắt nạt Tiêu Chiến theo kiểu sai vặt thôi, chứ không dám nghĩ đến hành động thô lỗ thế này. Vậy tại sao Tiêu Chiến không có phản ứng gì? Ngược lại còn rất... chờ mong?
Vứt hộp sữa đã rỗng, Vương Nhất Bác thuận tay lau sữa dính vào áo Tiêu Chiến. Nhàn nhạt lên tiếng.
" ba mày làm ở ngân hàng à nhỉ?. Vậy chuẩn bị từ chức đi!"
" hả... aaaa..."
Chưa để miệng Khâu Nam Cố thốt ra câu nào, Vương Nhất Bác đã nắm lấy cổ áo hắn kéo tới lan can.
" nhảy!"
" không... làm ơn tha cho tôi... ba tôi sẽ cho cậu tiền"
" tiền trục lợi từ ngân hàng sao? Tao không muốn bẩn tay!"
Vương Nhất Bác muốn đẩy hắn xuống dưới thì cánh tay nhỏ của Tiêu Chiến đã vòng qua eo hắn, cất giọng mềm nhũn nói
" đừng mà Nhất Bác.. lỡ xảy ra án mạng đó!"
" câm! Tiêu Chiến này là đang thương xót cho kẻ muốn bắt nạt mình sao?" Vương Nhất Bác quát lên, mắt phượng hằn tơ máu khiến Tiêu Thỏ sợ hãi, lùi về sau một bước nhưng tay vẫn ôm eo hắn.
" không.. không phải vậy!"
Vương Nhất Bác nheo mắt, quay đầu gọi hai tên đàn em tới.
" trói thằng khốn này vào đây!"
" vâng!"
Vương Nhất Bác nắm chặt lấy cổ tay Tiêu Chiến, lôi cậu đi về phía phòng hội trưởng hội học sinh.
Cửa vừa mở cả người đã bị đè lên tường, nụ hôn cuồng dã áp xuống. Môi lưỡi theo trí nhớ mở ra, tìm kiếm nhau bắt đầu cuộn lại, giao thoa nước bọt. Tiếng mút mát chụt chụt vang lên giữa những hơi thở gấp gáp, một phần nước bọt không kịp nuốt tràn ra khóe miệng nơi có nốt ruồi xinh đẹp. Vương Nhất Bác bá đạo hôn, tay lại không rảnh rang mà vén áo Tiêu Chiến lên xoa nắn phần da thịt trắng noãn mềm mại.
" ưm " Tiêu Chiến sắp thở không nổi liền khẽ đẩy Vương Nhất Bác ra làm một sợi chỉ bạc theo đó kéo dài.
Khuôn mặt Tiêu Chiến hồng hồng ướt nước , hô hấp hỗn loạn, đáng thương nhìn cậu làm dục vọng Vương Nhất Bác bùng phát.
" mẹ kiếp! Dâm đãng như vậy. Khi nãy bị đổ sữa lên đầu mà còn muốn liếm!"
" hông phải.. tại sữa có vị dâu rất thơm!" Tiêu Chiến làm nũng, nói chuyện cũng dùng giọng nũng nịu.
Vương Nhất Bác đẩy cậu quỳ gối giữa hai chân mình, đặt mũi giày của hắn lên hạ thân Tiêu Chiến khẽ nghiến.
" há miệng!"
Tiêu Chiến ngoan ngoãn há miệng, hàm răng trắng đều và chiếc lưỡi đỏ tươi làm Vương Nhất Bác cảm thấy yết hầu khô khốc, dục vọng mãnh liệt đến mức muốn nổ tung.
Cúi đầu nhổ một bãi nước bọt vào khuôn miệng ẩm ướt ấy, hắn bóp cằm Tiêu Chiến ép cậu nuốt xuống.
" nói xem, nước bọt của tôi có vị gì?"
" là vị bạc hà! Chiến Chiến rất thích!"
Vương Nhất Bác hừ lạnh, chân đang ở hạ thân Tiêu Chiến nghiến lên phần căng cứng kia mà cười nhạo.
" thích tôi tới vậy à? Chỗ này cứng rồi này!"
" ưm... Rất thích Nhất Bác..."
Tiêu Chiến bị giẫm đạp có chút xấu hổ, lại thích thú chờ mong.
Vương Nhất Bác cởi cúc, kéo khóa quần móc ra dương vật thô to nổi đầy gân xanh, đung đưa trước mặt Tiêu Chiến.
" thích thứ này không?"
Tiêu Chiến bị côn thịt kia dọa cho phát ngốc, si mê nhìn rồi nuốt nước bọt. Thực lớn a, vậy có thể.. vào bên trong sao
" thích.. Rất thích!"
" muốn liếm liếm không?"
" muốn a " Tiêu Thỏ gật gật đầu, vươn tay nhỏ bám lấy hai chân Vương Nhất Bác, vừa muốn vùi mặt vào con quái vật kia thì Vương Nhất Bác đã nắm lấy tóc cậu kéo ra.
" cởi quần áo!" Giọng nói trầm thấp như một loại mệnh lệnh mà Tiêu Chiến hoàn toàn không có khả năng kháng cự, máy móc đứng lên thoát y. Áo sơ mi màu trắng, quần dài màu đen, cả underwear cũng cởi nốt. Cơ thể thiếu niên tiêm gầy bại lộ, hai điểm đỏ hồng trước ngực, vùng bụng mịn màng săn chắc, không thô kệch như nam nhân, cũng không yếu đuối như nữ nhân, vòng eo thật nhỏ, lông bụng trải dài xuống hạ thân, tạo vật xinh đẹp giữa hai chân đã cương lên cứng ngắc, mơ hồ có thể thấy dấu vết khi nãy Vương Nhất Bác nghiến chân lên.
Mắt phượng tối sầm, Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến ngã xuống vùi đầu cậu vào giữa hai chân mình. Mà Tiểu Tán rất ngoan ngoãn nghe lời, thành kính hôn nhẹ lên đầu khất một vòng, sau đó vươn đầu lưỡi liếm theo chiều dài từ gốc tới ngọn, hai túi trứng căng đầy bên dưới được những ngón tay thon dài vuốt ve mơn trớn.
" hmm" Vương Nhất Bác thỏa mãn rên trầm, tay hắn nắm lấy tóc Tiêu Chiến mà vò loạn, miệng lại bắt đầu nói linh tinh
" kĩ thuật tốt như vậy, có phải đã hầu hạ qua người nào rồi phải không?"
" không... không có!" Tiêu Chiến khó khăn trả lời, hé miệng trúc trắc nuốt dương vật vào miệng. Cậu chưa từng làm qua loại chuyện này bao giờ, chỉ biết bản năng khát khao người này, dù bị hắn chà đạp vẫn sẽ quỳ dưới chân hắn. Bởi vì cậu yêu hắn.
Đầu khất thô to đậm mùi nam tính mỗi lần đâm vào đều chạm đến yết hầu khiến Tiêu Chiến muốn nôn khan, khó khăn lắm mới nuốt được phân nửa, vậy cũng đủ khiến cơ miệng mở ra hết cỡ, nước mắt cùng nước bọt không nhịn được tuôn ra ào ào.
Vương Nhất Bác trông thấy bộ dạng này khẽ chửi thề một câu, hai tay giữ chặt gáy Tiêu Chiến mà hung hăng đâm rút. Khuôn miệng ẩm ướt bao trọn lấy dương vật khiến hắn thoải mái không thôi, đâm rút đến khi miệng Tiêu Thỏ tê mỏi, hô hấp sắp ngưng trệ hắn mới thỏa mãn rên một tiếng, dương vật co giật rồi phun ra bạch trọc.
" ưm..." chất dịch ấm nóng ấy được Tiêu Chiến nuốt xuống, phần còn lại chảy theo cằm xuống cần cổ xinh đẹp.
" Chiến! Nói xem mùi vị tinh dịch của tôi thế nào!"
" rất thích a.. của Nhất Bác rất ngon!" Tiêu Chiến nũng nịu trả lời, còn liếm môi một cái.
" mẹ kiếp! Nếu biết thế này sớm đã đem cậu ăn sạch!" Vương Nhất Bác chửi thề, bế Tiêu Chiến lại chiếc sofa gần đó, để cậu nằm xuống, bản thân cũng nằm lên người cậu.
Tiêu Chiến ngoan ngoãn mở chân ra, rồi quấn quanh thắt lưng Vương Nhất Bác, hai người mặt đối mặt, một nụ hôn cuồng dã lần nữa áp xuống. Dễ dàng cạy mở khớp hàm trượt đầu lưỡi bắt đầu khuấy đảo, Vương Nhất Bác cảm nhận mùi vị của chính mình trộn lẫn với mùi hương nhàn nhạt trên người Tiêu Chiến.
" vậy Nhất Bác còn giận hông..." Tiêu Chiến lại nói giọng mũi.
" còn!" Vương Nhất Bác bóp cằm cậu, dời môi một đường hôn xuống ngực.
" ah..." đầu vú đột nhiên bị ngậm lấy, Vương Nhất Bác vừa liếm vừa cắn chẳng mấy chốc đã khiến nơi ấy cương lên và ướt đẫm nước bọt, bên còn lại được cậu ta dùng ngón tay vân vê xoa nắn.
" đừng mà.. đừng liếm nữa..." Tiêu Chiến ưỡn cong người, đầu vú là nơi mẫn cảm, trước nay cậu cũng chưa từng trải qua, cảm giác thực thoải mái đi.
Một tay còn lại của Vương Nhất Bác trượt xuống giữa hai chân Tiêu Chiến mà bắt lấy vật nhỏ xinh kia, bao trọn lấy, tuốt lộng một lúc đã khiến người dưới thân chịu không nổi mà xuất ra. Đem bạch trọc dính đầy tay trượt vào khe mông gẩy nhẹ, ngón tay xoa miết bên ngoài mép huyệt làm Tiêu Chiến một trận run rẩy.
" uh.. Nhất Bác..."
" ngoan. Thả lỏng, nếu không sẽ rất đau!"
" trong túi quần có bôi trơn..."
" Tiêu Chiến chuẩn bị sẵn để ai thao vậy?"
" để Nhất Bác thao.. ahh"
Vương Nhất Bác đột nhiên đâm vào một ngón tay khai phá tiểu huyệt non mềm. Thực chặt, cũng thực nóng, xem ra phải dùng gel bôi trơn thật.
" vậy Nhất Bác sẽ chiều ý cậu!"
Vương Nhất Bác trong vòng một giây với lấy quần tây Tiêu Chiến, quả nhiên bên trong có một lọ gel.
Đổ chất lỏng ra tay, hắn thuận lợi đem ba ngón tay nhét vào.
" Chiến Chiến. Chặt như vậy là muốn kẹp chết Nhất Bác sao?" Vương Nhất Bác học theo Tiêu Chiến dùng giọng nũng nịu nói chuyện.
" hông phải mà.." Tiêu Chiến xấu hổ lấy tay che mặt, bên dưới cũng thả lỏng để Vương Nhất Bác dễ dàng xâm chiếm. Đầu ngón tay đào móc chọc ngoáy lên vách tràng, lại thuận thế đâm vào rút ra mấy lần, mỗi lần rút ra Vương Nhất Bác sẽ thêm một chút gel, chẳng mấy chốc nơi ấy đã mềm xốp, tay cậu vì thế cũng ra vào thuận lợi hơn.
" Nhất Bác.. mau đem dương vật vào bên trong đi!"
Tiêu Chiến bị chọc ngoáy một hồi đã chịu không nổi, hậu huyệt đói khát muốn thứ gì đó thô to hơn.
" cầu xin tôi đi!"
" cầu Nhất Bác tới thao tôi... ahhh"
Vương Nhất Bác rút tay ra, chưa kịp để nơi ấy khép lại đã ưỡn hông, đem dương vật một đường đi vào.
" ahh... thích quá... to quá..." Tiểu huyệt chặt khít nóng ấm hút lấy Vương Nhất Bác, mỗi lần rút ra đâm vào đều quyến luyến mang theo mị thịt đỏ tươi mê người.
Vương Nhất Bác giữ chặt eo nhỏ, dưới hông dùng sức luật động đâm vào nơi sâu nhất, thiếu điều muốn đem cả hai túi trứng nhét vào.
" ức... chậm... chậm chút... Nhất Bác..."
Giờ khắc này sư tử nào còn nghe thấy gì, bên dưới điên cuồng luật động tạo nên âm thanh bạch bạch, bên trên vừa liếm vừa cắn lên nhũ tiêm đã có phần sưng tấy kia. Một tay cậu tìm đến tiểu Chiến đã bán cương mà tuốt lộng.
Cả trên lẫn dưới bị tập kích cùng lúc khiến Tiêu Chiến hoàn toàn bại trận, miệng há to thở gấp làm nước bọt tràn ra chảy xuống cổ.
" ahh.. Nhất Bác.. chỗ đó..."
Vương Nhất Bác vừa đâm trúng tuyến tiền liệt của cậu, hắn thích thú nhắm nơi đó kịch liệt đâm vào.
" là chỗ này sao?"
" ô.. a.. từ bỏ... quá sâu rồi..."
" gọi lão công!" Vương Nhất Bác cúi đầu xuống hôn nhẹ lên môi Tiêu Chiến, trầm giọng dụ dỗ.
" lão công...ahh..." đầu óc Tiêu Chiến mơ hồ trống rỗng, sau đó xuất ra trên bụng Vương Nhất Bác.
Hắn dừng một chút chờ hô hấp của Tiêu Chiến bình ổn mới đem cậu lật lại nằm sấp xuống. Quỳ gối dạng chân ra hai bên, Vương Nhất Bác ngồi xổm phía sau, vỗ mạnh mấy cái lên mông Tiêu Chiến.
" Chiến! Nói xem, tư thế này giống động vật không?"
"giống.. Chiến Chiến là cún ngoan của Nhất Bác " Tiêu Chiến ưỡn lưng tạo nên một đường cong hoàn mỹ, mông vểnh cao áp sát vào cơ thể rắn chắc của người phía sau mà cọ tới cọ lui.
" chó mà dâm đãng vậy sao?" Vương Nhất Bác bóp chặt hai cánh mông nhào nặn để hậu huyệt đỏ tươi ướt đẫm nước lộ ra, thầm cảm thán thi nơi này nhỏ hẹp vậy mà có thể nuốt trọn dương vật của hắn.
Đem cự vật lần nữa tiến vào, lần này hắn không làm nhanh. Mỗi lần đâm vào đều dùng sức khiến cả người Tiêu Chiến đổ về trước, chẳng mấy chốc đã chống đỡ không nổi, nằm hẳn xuống ghế nhưng bờ mông vẫn vểnh cao đón nhận từng cú thúc mạnh mẽ.
" ahh.. lão công.. Nhất Bác... thoải mái quá..."
Vương Nhất Bác hạ người nằm xuống, hai tay chống đỡ hai bên, hạ thân điên cuồng luật động khiến người dưới thân chịu không nổi nữa, há miệng thở gấp, muốn nói gì đó nhưng hoàn toàn không có bất cứ âm thanh nào phát ra. Nâng eo Tiêu Chiến lên, hắn vừa kịch liệt đâm rút vừa tuốt lộng tiểu Chiến, thành công khiến Tiêu Chiến không còn chút sức lực nào.
" ahhh... Nhất Bác.. tôi sắp..."
" cùng bắn!" Vương Nhất Bác đẩy nhanh tốc độ, ra vào điên cuồng khiến hai chân Tiêu Chiến bủn rủn rồi phun ra bạch trọc. Mà bên trong, Vương Nhất Bác cũng nhịn không nổi nữa xuất ra. Bạch dịch nóng hổi tưới lên thành ruột mẫn cảm, Vương Nhất Bác giữ chặt eo Tiêu Chiến một lúc mới từ từ rút ra mang theo chất dịch trắng đục chảy xuống bắp đùi.
" ahh" cả hai ngã phịch xuống ghế, chân tay như dây leo quấn chặt lấy nhau, nghe hơi thở của mình phả lên mặt đối phương.
" mệt không?" Vương Nhất Bác tắt chế độ sư tử bật chế độ người tình dịu dàng lên.
" không mệt lắm.. Nhất Bác đến ôm ôm sẽ hết "
Vương Nhất Bác bật cười, vùi đầu vào hõm vai Tiêu Chiến mà nỉ non.
" Chiến, tôi yêu cậu. Gả cho tôi nhé?"
" Chiến Chiến cũng yêu Nhất Bác.. yêu từ lúc sáu tuổi cơ"
" vậy muốn tôi từ khi nào?"
" aaa.. hông phải mà..."
" không phải sao còn chuẩn bị gel bôi trơn, hửm?"
" vì sợ sẽ đau đó.. nghe nói lần đầu tiên rất đau"
" sẽ không làm đau Chiến Chiến " Vương Nhất Bác cưng chiều hôn nhẹ lên môi cậu.
Từ nhỏ đều bắt nạt Tiêu Chiến nhưng đều là yêu thích cùng chiếm hữu cậu.
Hiện tại là vậy, sau này cũng sẽ vậy. Toàn tâm toàn ý bảo hộ cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com