Doan Van Kt Ho Nho Va Cuu Nho
Tiếng nhạc xập xình ing tai nhức óc kèm theo thứ ánh sáng lập lòe mờ ảo, cộng hưởng cùng một chỗ là chất xúc tác tuyệt vời khiến người ta muốn điên loạn. Trên sân khấu của quán bar, cậu thanh niên trẻ tuổi khoác trên mình sơ mi trắng thụng có phần rộng rãi, kết hợp với quần jean rách gối và giầy sneaker màu đỏ nổi bật đang vô cùng hưng phấn hòa mình vào âm nhạc. Thân hình cậu ta uyển chuyển, mỗi một động tác giơ chân nhấc tay đều cực kỳ cuốn hút. Đám đông vây quanh sân khấu không ngừng gào thét tên cậu ta: Jackson.Cả nam cả nữ đều như phát cuồng vì cậu thanh niên tên Jackson, cũng khó trách, ai bảo cậu ta là dancer nổi tiếng nhất thành Bắc Kinh này. Đoạn nhạc lên cao trào, top năm sáu vũ công phụ họa tiến vào sân khấu, khiến cho phần trình diễn càng thêm đặc sắc. Jackson mỉm cười mị hoặc, ném cho đám người phía dưới một cái nháy mắt tình tứ, xoay người liền ôm eo vũ công nữ làm động tác vô cùng sexy. Cả gian phòng như bùng nổ, những tiếng gào thét vang lên lớn đến mức cơ hồ át đi âm thanh của sáu chiếc loa công suốt lớn. Liên tiếp biểu diễn năm bài dancer với độ khó khác nhau, toàn thân Jackson ướt sũng mồ hôi, thế nhưng trên môi vẫn duy trì nụ cười mỉm thường trực, thậm chí đến động tác lau mồ hôi của cậu cũng khiến kẻ khác điên cuồng. Trên đời sao lại có người làm bất kể cái gì cũng toát ra phong thái tà mị như thế? Quả thực khiến người ta vừa thèm muốn lại ghen tị muốn chết. Những ánh mắt đỏ ngầu chứa đầy dục vọng không hề cố kỵ phóng thẳng về phía Jackson, mỗi lần chiếc áo sơ mi rộng vì động tác vũ đạo mạnh mẽ bị vén cao lên, để lộ cơ bụng rắn chắc hữu lực của Jackson, đều khiến những kẻ kia nuốt nước miếng thèm thuồng. Hận không thể ngay lập tức kéo người từ trên sân khấu nhốt vào lồng ngực chính mình.Jackson kết thúc phần trình diễn, rất hào phóng tặng cho khán giả một nụ hôn gió rồi mới theo sau vũ đoàn lui về sau cánh gà. Kịch hay dường như chỉ mới bắt đầu, đám khách nhân tụ tập ở đây tối nay đều là những kẻ có máu mặt, nếu không thì cũng thuộc dạng đại thiếu gia, đại tiểu thư của hào môn. Quyền lực có thể kém, nhưng tiền mặt tuyệt không thiếu. Bất cứ quán bar nào mời được Jackson tới trình diễn, dù chỉ một đêm, cũng đủ cho bọn họ đóng cửa kinh doanh nửa tháng. Thu nhập của một đêm này, chắc chắn phải vượt qua tám chữ số không. Mặc dù luyến tiếc mà trình diễn của Jackson kết thúc quá sớm, bất quá thứ mà khách nhân đêm nay mong đợi nhất, chính là phần đấu giá để có được một đêm cùng "hưởng thụ" với vũ công tài năng đệ nhất Bắc Kinh. Quá trình đấu giá rất đơn giản, chủ quán sẽ đưa ra bốn con số để mọi người lựa chọn đặt cọc, trong bốn con số đó, sẽ có một con số được Jackson nhìn trúng, kẻ nào chọn đúng con số Jackson đã chọn đồng thời có mức tiền đặt cọc cao nhất sẽ giành chiến thắng. Dẫu biết rằng đây là trò bịp bợm của quán bar, hơn nữa 99% là vất tiền qua cửa sổ, nhưng vẫn có vô số kẻ tự nguyện đâm đầu vào chơi. Để có được một đêm cùng tiểu vũ công trò chuyện, phải tốn hơn nữa cũng đáng giá.Jackson đã đặt ra quy tắc, chỉ bán sắc, không bán thân. Vậy nên dù là qua được cửa đấu giá, cũng đừng hòng chạm tới một sợ tóc trên người cậu. Jackson vô cùng tự tin vào đai đen Karate mà cậu đạt được năm mười sáu tuổi, ngoài ra cậu còn thông thạo quyền Thái, khẳng định những công tử, tiểu thư thế gia kia không cách nào làm gì được cậu. Đáng tiếc, đêm nay mọi tính toán của Jackson đều sẽ vô dụng.- Vương thiếu, theo sắp xếp của ngài, hiện tại cậu Jackson đang ở phòng VIP trên lầu năm.- Làm tốt lắm.Người đàn ông đặt ly rượu vang đỏ trở lại bàn, thân hình cao lớn đứng dậy khỏi ghế sô pha. Toàn thân anh ta tản mát cỗ hơi thở nguy hiểm, ngoại hình nhìn qua rất tuấn tú, nhưng đôi mắt đen lạnh lẽo như muốn xoáy sâu vào tâm can người đối diện đã chỉ ra rằng,người đàn ông này tuyệt không phải kẻ dễ chọc.Jackson ngâm mình trong bồn tắm chứa đầy bọt xà phòng, thoang thoảng bên cánh mũi là mùi hương nhàn nhạt của hoa nhài. Một loại hương Jackson cực kỳ ưa thích, có tác dụng thư giãn vô cùng tốt. Jackson có thói quen ngâm mình trong bồn tắm thật lâu, vừa nhâm nhi cocktail vừa thưởng thức bản balad nhẹ nhàng. Nói ra thực không quá phù hợp với tính cách phóng khoáng, ưa tự do thường ngày của cậu. Khi Jackson khoác áo choàng tắm đẩy cửa phòng tắm bước ra, thu vào trong tầm mắt là bóng lưng cao lớn của một người đàn ông. Anh ta ung dung ngồi trên ghế bành đặt tại cửa kính lớn, từ đây có thể bao quát hết một góc nhỏ của thành phố. Những ngôi nhà cao tầng san sát, phố xá bỗng chốc trở nên thật nhỏ bé biết bao. Ánh đèn từ các tòa chung cư hay các căn hộ hội tụ, tạo nên một bức màn sáng đủ loại hình thù. Người đàn ông im lặng ngồi đó, tựa như không nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ từ đằng sau đang tiến về phía mình.- Để xem hôm nay tôi có vinh dự diện kiến nhân vật kiệt xuất nào của thành phố A.Jackson đi tới trước mặt người đàn ông xa lạ, thản nhiên khoanh tay trước ngực, lưng tựa vào tấm kính lớn, được dùng thay cho cửa sổ thường xuất hiện tại phòng VIP của khách sạn 5 sao. Cậu dùng ánh mắt mỉa mai, pha chút hời hợt đánh giá anh ta.Người đàn ông vốn đang vắt chéo hai chân ngồi trên ghế, một tay đỉnh nhẹ trên đỉnh đầu làm điểm tựa, một tay tùy ý đặt trên thành ghế. Anh nâng mí mắt, liếc nhìn Jackson, ánh mắt không mang theo bất cứ cảm tình nào. Mí mắt Jackson khẽ động, có chút hứng thú. Người đàn ông vẫn không lên tiếng, chỉ là cái cách anh ta nhìn Jackson khiến cậu không khỏi chán ghét. Jackson mơ hồ cảm giác người kia xem mình như con mồi đã bị anh ta khóa chặt trong lồng sắt, tùy người định đoạt. Jackson không phải kẻ ngốc, cậu rõ ràng phát giác ra bá khí cường ngạnh cùng khí thế cường đại của người nọ. Hắn tựa như một con mãnh thú hung hiểm, khoác trên mình lớp da người đẹp đẽ. Chẳng qua, Jackson cậu cũng chẳng phải kẻ ngây thơ thuần khiết như bề ngoài.- Karry, à không, tôi nên gọi một tiếng Vương Thiếu gia chứ nhỉ?Jackson nghiêng người, cố ý để lộ xương quai xanh trắng nõn xinh đẹp. Cậu trưng ra biểu tình ngả ngớn quyến rũ. Đáng tiếc, người đàn ông vẫn không phản ứng, Jackson không nhìn ra một tia xao động nào trong đôi mắt phượng hẹp dài hẹp của anh ta.Jackson mỉm cười, nhẹ nhàng bước tới gần người đàn ông. Đôi chân thon dài lộ ra dưới áo choàng, theo từng bước di chuyển mà ngày càng hiển lộ rõ ràng trong tầm mắt. Vương thiếu gia nhàn nhạt quan sát nhất cử nhất động của Jackson, muốn xem xem tiếp theo cậu định giở trò gì. Cậu đứng trước mặt anh, cách một cái bàn tròn nhỏ, hơi cúi người nâng ly rượu anh đang uống dở, nhấp thử một ngụm. Cái miệng nhỏ tinh tế nhấm nháp hương vị vừa xa lạ vừa quen thuộc, Jackson lộ ra tia nghi hoặc khó nắm bắt. Làm cho Karry ngoài ý muốn, chính là anh không nghĩ tới Jackson lại lớn mật như thế. Cậu ta ngồi lên đùi anh, đưa tay vòng qua ôm lấy cổ anh, gương mặt tinh xảo không chút tì vết dán sát lại gần. Karry thậm chí cảm nhận được hơi thở thanh thuần của cậu lướt nhẹ qua mặt mình.- Nhớ em không?Jackson đột ngột thay đổi thái độ, không còn ngả ngớn trêu đùa, đem ánh mắt thâm tình nhìn thẳng đôi mắt lạnh lẽo của Karry. Bàn tay khẽ chạm vào gò má cương nghị của Karry, xúc cảm mơn trớn dịu dàng không nỡ buông tay.- Không định mở miệng nói chuyện với em?Jackson cười cười, không vui bẹo cái má đầy đặn của Karry.- Nếu không muốn nói chuyện, vậy chúng ta làm đi.Jackson gian xảo chống tay lên vai Karry, thay đổi tư thế, từ ngồi bình thường trên đùi chuyển thành tư thế dạng chân sang hai bên. Cậu vốn chỉ mặc áo tắm, bên trong hoàn toàn không có đồ lót. Cánh mông trần trụi như có như không áp lên đùi Karry. Cậu nghịch ngợm thổi hơi vào tai Karry, giọng nói mang theo chút khàn.- Đừng nói với em, Karry lão đại bị cấm giục lâu ngày nên thành ra bất lực luôn rồi.Eo nhỏ đột nhiên bị nắm lấy, Karry đem Jackson đang đùa bỡn lưu manh dán sát vào lồng ngực rắn chắc, một tay ghì chặt gáy cậu, hung hăng đem đôi môi cứ liên tục nói ra mấy lời khiêu khích kia hung hăng ngậm lấy, giày vò một phen. Jackson vừa rồi còn mạnh miệng nói không ngừng, bị hôn xong liền ỉu xìu tựa vào vai Karry thở dốc. Ở nơi Karry không nhìn đến âm thầm bĩu môi. Rõ ràng nhớ người ta muốn chết còn giả bộ lạnh lùng cái rắm. Jackson hung hăng nguyền rủa Karry một phen. Tất nhiên những lời này cậu chỉ dám mắng thầm trong lòng.- Đêm nay sẽ cho em biết thế nào là cấm giục đã lâu. Thế nào là bất lực.Karry cuối cùng cũng lên tiếng. Jackson chỉ cảm thấy một trận xoay chuyển, đến khi ý thức được thì cậu đã bị Karry đặt dưới thân. Jackson kiêu ngạo hừ hừ mấy tiếng, tay vẫn ôm lấy cổ Karry, hai chân quấn lấy eo anh.- Lên giường đi, ở đây chật muốn chết.Karry bật cười, không nói hai lời liền đem Jackson từ trên ghế bành bế lên giường.Karry yêu thương vuốt nhẹ má Jackson, giọng nói không giấu nổi cưng chiều cùng đau lòng.- Bỏ đi mà cũng không biết cách tự chăm sóc bản thân. Em xem em gày thành cái dạng gì rồi.- Này sao tính là gày, em luyện được cơ bụng nữa cơ. Sau này liền đè chết anh.Karry đen mặt. Luyện tập vũ đạo cực khổ như vậy là nuôi hi vọng đảo chính ha? Giỏi lắm! Xem ra lâu ngày không dạy dỗ tử tế liền muốn đè đầu cưỡi cổ anh.- Em muốn đè anh, được. Hôm nay liền cho em đè anh.Jackson có dự cảm không tốt, nụ cười cổ quái của Karry khiến sống lưng cậu lạnh toát. Jackson nuốt nước miếng, vội vàng lắc đầu.- Không cần, hôm nay em mệt lắm, em ngủ trước.Nói xong liền muốn thoát thân. Karry sao có thể để con mồi dâng tới tận miệng bỏ chạy. Anh đè hẳn lên người Jackson, học điệu bộ ngả ngớn của Jackson, cười lưu manh.- Em mệt thì không cần động, chỉ cần nằm im là được.- Mọi chuyện cứ để anh lo.Karry hắc hắc hai tiếng, không đợi người kia phản đối liền nhào tới . . . Đêm còn dài a...Bảo bảo không viết được H Bảo bảo không viết được H Bảo bảo không viết được H
Thử vài lại thất bại. Á hự!
Thử vài lại thất bại. Á hự!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com