Doan Van Girl Love Bach Hop
Cuối cùng cũng kết thúc một tuần bận rộn vật vã với các đơn hàng . Hôm nay là ngày nghỉ , tôi tự thưởng cho mình sự thảnh thơi . Xách cái xe đã cùng tôi bươn chải qua các nẻo đường dạo một vòng Sài Gòn , cái thú của một đứa mù đường nhưng thích đi dạo đó là lạc và mới . Lạc , lạc vào các con đường mà đến chính cả tôi còn chưa bao giờ nghe tên nó . Mới , vòng vèo các con hẻm vô tình lại phát hiện ra rất nhiều quán cà phê decor rất xinh , lại quá ư là yên tĩnh . Thả nhẹ cái chóng xe , lạc cũng gần nửa tiếng rồi nhưng tôi chưa có ý định dùng ggmap để về , vì dù sao thời gian vẫn còn sớm , và đặc biệt là cái mùi thơm của quán trà sữa xinh xinh tôi vừa đi qua đã làm cho tôi không tài nào cưỡng lại được . Bận rộn với công việc không có nghĩa tôi luôn lấy cà phê làm bạn như một số tiểu thuyết vẫn hay đề cập , chỉ là không có thời gian để nhâm nhi ly trà sữa mang vị mình thích mà thay vào đó là nước lọc , nước lọc và nước lọc thôi .
Thật sự mà nói quán gì mà decor xinh đến thế , không gian lại nhẹ dịu với chút nhạc acoustic , quá chuẩn gu của tôi luôn . Chọn cho mình cái bàn trong góc , nơi mà gần cuối quán lại kế bên quầy pha chế . Nơi tôi ngồi cũng không có gì quá đặc biệt , ngoại trừ cô bé pha chế khá là dễ thương đang hí hoáy làm cho tôi một ly trà sữa ít đường kia .Tình yêu sét đánh là gì ấy nhỉ ? Tôi không biết cũng chẳng muốn biết , nhưng cái mà tôi biết rất rõ lúc này là tôi yêu rồi ! Ừ , yêu cô bé pha chế ngay từ lần đầu nhìn luôn . Cái nụ cười ấy sao mà quá đỗi dễ cưng , lại còn thêm đôi đồng điếu làm say lòng người kia cứ đập vào mắt tôi , thiệt sự là làm người ta dễ sa đọa mà .
- Trà sữa của chị đây ạ . Chúc chị ngon miệng nhé- Cảm ơn em nhé , cô bé_ lại cười rồi , tôi chưa uống trà sữa mà sao thấy người ngọt lịm ra thế nàyRồi cứ thế hàng tuần vào ngày cố định tôi lại ghé quán em một lần , vài lần đầu vẫn lạc , dần dà tôi quen đường quen luôn cả quán , em thôi hỏi tôi "chị dùng gì ạ ?" mà thay vào đó là " em vẫn giữ chổ đấy cho chị , vẫn chiếc trà sữa cũ nhé" , làm tôi lúc nào cũng thấy lâng lâng khó tả . Qua các cuộc nói chuyện tôi biết về em nhiều hơn , về gia đình - em có 3 chị em gái và em là chị cả , về công việc của em - em là chủ của quán này , về em - người con gái 24 tuổi , đầy bản lĩnh và tự tin . Tôi biết tên em , nhưng chưa bao giờ gọi , tôi thích gọi em là em , là cô bé , vì tôi thích cái sự âu yếm của danh xưng ấy toát ra , chỉ đơn giản vậy thôi .Tôi chọn đi ngày cố định , không phải vì vào ngày ấy tôi rảnh , ừ , ngày ấy rảnh thật , vì có bận tôi cũng phải ráng rảnh , chỉ để dùng chiêu thức " tạo thói quen " cho em . Vào thời gian này mỗi tuần tôi lại xuất hiện , cho đến khi em quen sự có mặt của tôi thì đùng cái tôi vờ có việc bận , không đến để làm em tò mò , rồi tò mò sẽ gây thương nhớ . Ấy vậy mà cái chiêu này lại hữu hiệu thật . Đến hôm nay cũng hơn nửa năm cứ tới tối thứ 7 tôi lại cắm cọc ở đây , và cũng đùng được 3 lần rồi , lần nào em cũng xoắn xuýt hỏi tôi vì sao không đến , hỏi tôi có vấn đề gì không , rất chu đáo , rất quan tâm chăm sóc . Nên hôm nay tôi quyết định tỏ tình với em , ban đầu tôi định đùng mà không báo qua tin nhắn cho em , rồi đợi đến tuần sau , gặp em , chờ em hỏi tôi sẽ lại bảo " chị suy nghĩ chị có nên nói chị thích em rất nhièu hay không thôi ?" , đấy , nghe cũng lãng mạn phết . Ôi thôi , con tim tôi đã chịu không nổi rồi , còn tuần sau gì nữa , tuần này ngay và luôn , thế là tôi lại soạn ra một kịch bản khác , sau vô vàn đắn đo , tôi đã duyệt trong sự lo lắng thành bại của nó .Tự trưng diện cho bản thân thêm long trọng một chút , tôi bước vào quán , đến quầy pha chế , nhẹ nhàng chìa một nhành hoa hồng đã được cắt tỉa gọn ghẽ tới em- Chị thích trà sữa em pha nhưng chị lại thích em nhất . Chị thích hương trà em pha nhưng chị lại say nhất hương của em . Làm người yêu chị đi , cô bé .Sau đó , sau đó thì tôi lại thấy cái đồng điếu trên đôi má bầu bĩnh của em càng sâu . Còn bây giờ ư , bây giờ thì tôi đang hít hà mùi hương dầu gội thơm mát từ em , tôi bị dị ứng nên không thích bất kì loại nước hoa nào , bù lại tôi vô cùng thích hương dầu gội , sữa tắm các thứ . Và đặc biệt nhất là khi chúng hòa quyện với hương thơm từ người em , cái mùi làm tôi ngây ngất , cái mùi làm tôi say đến điêu đứng , cái mùi chỉ thuộc về em , duy nhất em , người yêu của tôi .
Thật sự mà nói quán gì mà decor xinh đến thế , không gian lại nhẹ dịu với chút nhạc acoustic , quá chuẩn gu của tôi luôn . Chọn cho mình cái bàn trong góc , nơi mà gần cuối quán lại kế bên quầy pha chế . Nơi tôi ngồi cũng không có gì quá đặc biệt , ngoại trừ cô bé pha chế khá là dễ thương đang hí hoáy làm cho tôi một ly trà sữa ít đường kia .Tình yêu sét đánh là gì ấy nhỉ ? Tôi không biết cũng chẳng muốn biết , nhưng cái mà tôi biết rất rõ lúc này là tôi yêu rồi ! Ừ , yêu cô bé pha chế ngay từ lần đầu nhìn luôn . Cái nụ cười ấy sao mà quá đỗi dễ cưng , lại còn thêm đôi đồng điếu làm say lòng người kia cứ đập vào mắt tôi , thiệt sự là làm người ta dễ sa đọa mà .
- Trà sữa của chị đây ạ . Chúc chị ngon miệng nhé- Cảm ơn em nhé , cô bé_ lại cười rồi , tôi chưa uống trà sữa mà sao thấy người ngọt lịm ra thế nàyRồi cứ thế hàng tuần vào ngày cố định tôi lại ghé quán em một lần , vài lần đầu vẫn lạc , dần dà tôi quen đường quen luôn cả quán , em thôi hỏi tôi "chị dùng gì ạ ?" mà thay vào đó là " em vẫn giữ chổ đấy cho chị , vẫn chiếc trà sữa cũ nhé" , làm tôi lúc nào cũng thấy lâng lâng khó tả . Qua các cuộc nói chuyện tôi biết về em nhiều hơn , về gia đình - em có 3 chị em gái và em là chị cả , về công việc của em - em là chủ của quán này , về em - người con gái 24 tuổi , đầy bản lĩnh và tự tin . Tôi biết tên em , nhưng chưa bao giờ gọi , tôi thích gọi em là em , là cô bé , vì tôi thích cái sự âu yếm của danh xưng ấy toát ra , chỉ đơn giản vậy thôi .Tôi chọn đi ngày cố định , không phải vì vào ngày ấy tôi rảnh , ừ , ngày ấy rảnh thật , vì có bận tôi cũng phải ráng rảnh , chỉ để dùng chiêu thức " tạo thói quen " cho em . Vào thời gian này mỗi tuần tôi lại xuất hiện , cho đến khi em quen sự có mặt của tôi thì đùng cái tôi vờ có việc bận , không đến để làm em tò mò , rồi tò mò sẽ gây thương nhớ . Ấy vậy mà cái chiêu này lại hữu hiệu thật . Đến hôm nay cũng hơn nửa năm cứ tới tối thứ 7 tôi lại cắm cọc ở đây , và cũng đùng được 3 lần rồi , lần nào em cũng xoắn xuýt hỏi tôi vì sao không đến , hỏi tôi có vấn đề gì không , rất chu đáo , rất quan tâm chăm sóc . Nên hôm nay tôi quyết định tỏ tình với em , ban đầu tôi định đùng mà không báo qua tin nhắn cho em , rồi đợi đến tuần sau , gặp em , chờ em hỏi tôi sẽ lại bảo " chị suy nghĩ chị có nên nói chị thích em rất nhièu hay không thôi ?" , đấy , nghe cũng lãng mạn phết . Ôi thôi , con tim tôi đã chịu không nổi rồi , còn tuần sau gì nữa , tuần này ngay và luôn , thế là tôi lại soạn ra một kịch bản khác , sau vô vàn đắn đo , tôi đã duyệt trong sự lo lắng thành bại của nó .Tự trưng diện cho bản thân thêm long trọng một chút , tôi bước vào quán , đến quầy pha chế , nhẹ nhàng chìa một nhành hoa hồng đã được cắt tỉa gọn ghẽ tới em- Chị thích trà sữa em pha nhưng chị lại thích em nhất . Chị thích hương trà em pha nhưng chị lại say nhất hương của em . Làm người yêu chị đi , cô bé .Sau đó , sau đó thì tôi lại thấy cái đồng điếu trên đôi má bầu bĩnh của em càng sâu . Còn bây giờ ư , bây giờ thì tôi đang hít hà mùi hương dầu gội thơm mát từ em , tôi bị dị ứng nên không thích bất kì loại nước hoa nào , bù lại tôi vô cùng thích hương dầu gội , sữa tắm các thứ . Và đặc biệt nhất là khi chúng hòa quyện với hương thơm từ người em , cái mùi làm tôi ngây ngất , cái mùi làm tôi say đến điêu đứng , cái mùi chỉ thuộc về em , duy nhất em , người yêu của tôi .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com