Doan Tu Viet
Anh cưới đã được hơn 1 năm nhưng mọi việc đều một tay anh làm, vợ anh chẳng giúp gì được cho anh.Sáng sớm, anh dậy sớm nấu đồ ăn cho cô vậy mà cô mắng anh cầm thú. Anh đi làm vất vả vậy mà cô suốt ngày chỉ cầm một cái máy chơi game, lướt facebook-Đm, cái thằng nhà sản xuất game này bị gì rồi. Rõ ràng em đặt cái này ở đây mà sao nó bay lại đây, cuối cùng em thua.... Cô đang chơi game gì đó, hình như là bắn trứng. -Ối, mày đánh kiểu gì thế. Đứng đó máu còn nhiều vậy mà không cứu tao để tao bị hội đồng chết sml rồi. Cô đang chơi liên quân cùng đứa bạn của cô, lên bảng điểm số nên la ó um sùm. Tối, anh đi làm về, mệt mỏi vậy mà cô còn bắt anh làm cơm tối, sai đi sai lại.-Chồng, em khát-Chồng, cơm xong chưa?-Chồng, trà sữa của em đâu? -Chồng...Mỗi lần như vậy anh lại phải chạy xuôi chạy ngược đưa đồ cho cô. Cô vợ của anh lại là não cá vàng thường xuyên bắt anh kiếm đồ, chân tay vụng về anh phải nhốt cô ở nhà nếu không cô lại ra đường làm loạn.Haizz, ai bảo anh yêu cô chứ, làm nô lệ tình yêu cũng được, miễn sao vợ anh vui là được.Còn cô, đi đâu cũng được mọi người khen, ngưỡng mộ khi có người chồng như anh. Họ còn chê cô luôn nói anh là cầm thú. Cô chỉ cười cho qua. Có một chuyện không ai biết trừ cô và anh đó là: tối nào cô cũng bị anh lăn qua lăn lại tới sáng. Vậy mà còn nói một câu: -Ban ngày em là chủ còn ban đêm thì không biết là ai đâu nha.Moi người nói xem đó có phải cầm thú không???______
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com