TruyenHHH.com

Doan Tien Ma Co Trang

- Tin tức của tam đệ đã truyền đến rồi thưa phụ thân!_ Tiêu Tấn Tài nghiêm túc

- Nó bảo gì?

Quốc sư nghiêm khắc lên tiếng, không phải là không lo lắng cho nhi tử, mà là ông cảm thấy Thừa Phong quá nghịch nghợm, nghịch đến mức sắp không quản nổi.

- Tề Đến hầu hạ bên cạnh đệ ấy viết thư báo về Tiêu Phủ, đã đến được Nam Kinh, nhưng trên đường đi lại gặp lâm tặc, may mắn là không bị thương nặng. Vài ngày nữa sẽ đến nơi giúp dân khai thông thuỷ lợi._ Tiêu Đại công tử

Ông cũng nhẹ mày, hài lòng gật đầu. Ngồi trên ghế lớn, Tiêu quốc sư nhâm nhi trà thơm cũng bắt đầu tâm sự.

- Thừa Phong mới sinh thì mẫu thân các con qua đời, ta dành tất cả tình thương dành cho nó để bù đắp, chiều chuộng thương yêu lại để ra một Tiêu Thừa Phing hóng hách, ỷ quyền như hiện tại. Tài nhi... con hãy giúp đo ư nó thật nhiều, đừng để nó gây ra tai hoạ gì ...

Tấn Tài bên cạnh cũng gật gù.

- Hiện nay trong triều binh biến loạn lạc, sức ảnh hưởng của Quả Thân Vương cũng làm ta phải e dè, Nhị muội trong hậu cung cũng nơm nớp lo sợ thế lực của ông ta. Không biết mai sau sẽ xảy ra chuyện gì?_ Tiêu quốc sư

- Vậy nên người muốn để tam đệ rời xa Đại Kinh càng tốt, lo sợ đệ ấy là điểm yếu của người.

- Tài Nhi... con thông minh, tài trí. Thanh Ngọc cũng hiểu chuyện... chỉ có mỗi Thừa Phong là chẳng ra tích sự gì, để nó ở lại thế nào cũng bị kẻ xấu hại bỏ mạng.

- Phụ thân yên tâm, con sẽ cố gắng để đệ ấy ở bên ngoài một thời gian, sau khi binh biến trong triều ổn định._ Tấn Tài

............
Khách điếm Nam Kinh

Đêm đến ở Nam Kinh, mặt trời vừa lặn mất, nhà nhà đều đóng kính cửa, ngoài đường không thấy bóng người.

Thịnh Ninh thất vọng đứng trước quán trọ ngơ ngác nhìn mọi thứ tối đen như mực trong thành này.

- Ta cứ tưởng sẽ náo nhiệt lắm!_ Thịnh Ninh

- Tiểu thư, không khí ở đây sợ quá._ Gia Kiều ôm lấy cơ thể vì hơi lạnh ở khắp nơi

Trên gác cao, Thừa Phong ( Hoàng Dịch) ngồi trên lang can lạnh lùng nhìn xuống đường.

" - Tuy ta không thể vận phép nhưng vẫn có thể cảm nhận những thứ dơ dáy ở đây"_ Hoàng Dịch

- Thiếu gia!_ Tề Đến

Y giật mình nhém ngã người xuống lầu, may mà Tề Đến bên cạnh nắm lấy vạc áo của hắn lại.

" cốc"

- Tên ngốc này!_ Hắn trách

- Thiếu gia? Sao lại đánh chứ!_ Tề Đến xoa xoa đầu than thở

Hắn không nói gì, cau mày nhìn kẻ hầu bên cạnh.

- Em chuẩn bị chỗ ngủ cho thiếu gia rồi đó ạ! Thiếu gia có thể nghỉ ngơi rồi!

- Ta biết rồi!

Nói xong, y cúi đầu qua lang can nhìn xuống chỗ của Thịnh Ninh, lớn giọng.

- Trễ rồi! Đừng đứng đực ra đó nữa, còn không mau lên ._ Thừa Phong

Nghe giọng của hắn, nàng nhìn vội cũng đáp vội.

- Ta muốn mua thêm một vài thảo dược..._ Thịnh Ninh

- Sáng mai rồi mua cũng không muộn, ta đã nói là không muốn ở lại đây rồi mà!_ Thừa Phong càu nhàu

- Nhưng mà...

- Người đâu... đóng cửa !_ Y dõng dạc bảo

Thật ra, Hoàng Dịch bên trong Thừa Phong cảm nhận được điều chẳng hay ho nên bảo Thịnh Ninh lên phòng sớm đề phòng chuyện chẳng lành. Hắn tuy là người ma giới nhưng cũng là dạng thần thánh, lòng ắt sẽ có phần lương thiện.

- Ngài.... Ngàiiii

Nghe vậy Thịnh Ninh hôm nay cũng ngoan ngoãn nhanh chóng vào lại quán trọ.

....

Thôn Tiểu Trúc

Trời cũng sập tối, một nam một nữ ngồi dưới gốc cổ thụ to ở đầu thôn, bên cạnh là đống lửa đang đốt loe lói trong đêm không trăng không sao.

- Ta nói cô lúc nãy sao có thể ăn nói ngang ngược như vậy!_ Cố Tư bất lực lên tiếng trong không gian tĩnh lặng

- Ta làm gì sai?_ Sở Yêu ương bướng trả lời

- Sở Yêu cô...

- Đau... _ Nàng ôm ngực lăn ngay ra đất rên rỉ

- Ta ... nói tên thiên sư... chết tiệc nhà ngươi!_ Sở Yêu thều thào

- Không cố ý! Có sao không hả? Chẳng phải tại cô làm ta tức chết hay sao? Vừa hay có ngôi nhà đã cho chúng ta tá túc, cô lại dở thói hung hãng, còn vác trên người bộ y phục đỏ chói kỳ lạ như yêu quái... người ta mới đuổi đi đấy!

- Ngươi nói sẽ tặng ta một bộ y phục sao? Ta còn chưa thấy!

Đang tranh cãi to tiếng, bỗng đâu âm thanh hú vọng từ xa đến. Cố Tư trong tư thế chiến đấu, tay cầm hờ chuôi kiếm.

- Suỵt!_ Cố Tư ra hiệu cho nàng dừng cử động. Y lặng lẽ kéo Sở Yêu ra sau bụi trúc, đồng thời cũng dập lửa.

- Yêu khí!

Từ đâu một con gió lạ thổi mạnh từ hướng Bắc đến, lá cây bay tứ phía, âm thanh của lá khô nghe xào xạc khá huyền ẩn.

- Thì sao? Thánh nữ như ta sợ nó chắc._ Sở Yêu

- Đừng kiêu ngạo nữa_ Cố Tư có vẻ rất đề phòng

Trong đem tối, một cái bóng với thân hình cao to chừng 3 trượng, bề rộng bằng một căn nhà, mùi hôi thối bốc lên nồng nặc len lỏi cùng với gió. Nó từng bước nặng nề tiến về hướng thôn.

- Thối!_ Sở Yêu bịt mũi trề môi.

Cố Tư dùng tay bịt miệng nàng ấy.

- Im lặng một chút đi!_ y thỏ thẻ

Chừng vài giây, cái bóng đó lúc ẩn lúc hiện mất húc trong màn đêm tối, gió xung quanh cũng ngừng thổi, mọi thứ trở lại sự im ắng vốn có.

- Trư tinh đó!_ Nàng gỡ tay Cố Tư liền lên tiếng

- Đúng là Trư tinh!_ Y nói

- Cô biết nó sao?_ Cố Tư hỏi

- Biết!_ Sở Yêu chắc nịt gật đầu

- Ta còn biết cách khống chế nó nữa! Nếu ta hạ được nó, ngươi phải hứa với ta hai điều kiện!_ nàng đắc ý ra lệnh

- Được.

- Thứ nhất, không được gọi thẳng tên của ta khi còn sợi hắc châu này. Ta đau lắm đấy! Như thế sẽ ảnh hưởng đến dung mạo của ta

- Vậy thì gọi là gì? Ê à?_ Cố Tư uỷ khuất hỏi

- Gọi là Yêu Yêu đi! Tên đó ở ma giới Ma đế, ma hậu hay điện hạ đều gọi ta như vậy._ Sở Yêu

- Yêu Yêu_ Y cười cợt đáp

- Vậy cô cũng phải gọi ta bằng tên, không có thiên sư này thiên sư nọ. Được chứ!_ Cố Tư

- Gọi ngươi là Thập Đẳng Thanh Di sao?_ Nàng lên tiếng

- Không. Ở nhân gian cứ gọi tên của người này, Cố Tư.

- Nói, còn điều thứ hai là gì?_ Y hỏi

- Y phục. Ta cần y phục mới!

- Chuyện nhỏ! Đi, vào làng diệt yêu, sau đó ta mua y phục cho cô!_ Cố Tư

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com