TruyenHHH.com

Doan Tau Luan Hoi Tai Khoi Dong

Ngũ Hạ Cửu cúi đầu xem qua Hướng dẫn cần biết:

Hướng dẫn cần biết khi vào Sảnh Chờ Tái Khởi Động: Hành khách có thể lưu lại tối đa một ngày tại Sảnh Chờ. Trong thời gian này, có thể đăng ký thông qua cánh cửa kính vòm để lên chuyến Tàu Luân Hồi tiếp theo, tiến vào thế giới bên ngoài tàu; hoặc bước qua cánh cửa gỗ vòm để quay về thực tại.

Lưu ý: Một khi hành khách quay về thực tại, thời gian sinh mệnh sẽ được "rã băng" và bắt đầu trôi đi bình thường.

Hành khách bắt buộc phải quay lại Sảnh Chờ Tái Khởi Động trước khi thời gian sinh mệnh cạn kiệt, sử dụng sảnh để tiến vào thế giới bên ngoài tàu, nhằm kéo dài thời gian sinh mệnh.

Hướng dẫn sử dụng thời gian sinh mệnh: Sau khi thời gian sinh mệnh được rã băng, hành khách có thể dùng để trao đổi và giao dịch. Lưu ý, thời gian sinh mệnh chỉ được phép giao dịch và trao đổi trong Sảnh Chờ Tái Khởi Động.

Quy định đổi điểm (chờ mở)...
Quy định giao dịch (chờ mở)...
Hướng dẫn đăng ký: Hành khách có thể vào danh sách đăng ký để xem thông tin các chuyến tàu.
Danh sách đăng ký (chờ mở)...

Ngũ Hạ Cửu mở tiếp và xem chi tiết.

Mục Quy định đổi điểm ghi rõ: thời gian sinh mệnh có thể đổi lấy tiền mặt. Một ngày thời gian sinh mệnh có thể đổi được 100.000 đồng, đúng nghĩa là "dùng sinh mệnh để đổi lấy tiền."
Số tiền này có thể sử dụng được trong thế giới thực.

Nếu thời gian sinh mệnh còn dài, không quá đáng tiếc (một, hai ngày), và nếu trong thực tại gặp khó khăn về tài chính, đây hoàn toàn là một cách giải quyết vấn đề tiền bạc.

Ngũ Hạ Cửu nhìn thấy điều này liền dao động.

Anh nghèo, điều kiện kinh tế hiện tại không dư dả, đặc biệt là khi ông nội anh vẫn đang hôn mê nằm viện, cần một khoản lớn để chi trả viện phí.

Đối với anh, việc dùng một ngày thời gian sinh mệnh để đổi lấy 100.000 đồng thật sự quá phù hợp.

Chỉ trong chốc lát, anh đã quyết định sẽ đổi trước năm ngày thời gian sinh mệnh.

Ngũ Hạ Cửu tiếp tục xem tiếp.

Trong quy định giao dịch, cũng ghi rõ rằng các giao dịch chỉ được phép thực hiện trong Sảnh Chờ Tái Khởi Động.

Có rất nhiều nội dung và quy tắc giao dịch, ví dụ như:

Thời gian sinh mệnh có thể dùng để mua các đạo cụ mà hành khách khác sở hữu.Thời gian sinh mệnh cũng có thể được sử dụng để mua quyền hạn vé tàu cao tốc từ những hành khách khác.

Ba quyền hạn đặc biệt có thể được tách ra để sử dụng. Hành khách có thể tự mình sử dụng hoặc chuyển nhượng cho người khác. Tuy nhiên, sau khi đã sử dụng, quyền hạn sẽ bị vô hiệu.

Ngũ Hạ Cửu còn nhìn thấy một dòng cuối cùng trong Quy định giao dịch:
"Nếu cả hai bên hành khách đều đồng thuận, có thể giao dịch với giá thấp hoặc miễn phí."

Điều này thì anh không thấy cần thiết lắm.

Ngũ Hạ Cửu đóng mục Quy định giao dịch, chuyển sang xem Danh sách đăng ký.

[Chuyến tàu]: [Tổng số người trên tàu], [Hành khách mới], [Số người có thể đăng ký], [Số người đã đăng ký], [Trạng thái]
Tàu Luân Hồi: 20 người, 5 người mới, 15 chỗ trống, 1 người đã đăng ký, đang chờ khởi hành】
Tàu Luân Hồi: 13 người, 8 người mới, 5 chỗ trống, 4 người đã đăng ký, đang chờ khởi hành】
Tàu Luân Hồi: 8 người, 4 người mới, 4 chỗ trống, 4 người đã đăng ký, đang trong sảnh chờ】
............

Nhìn chuỗi danh sách này, Ngũ Hạ Cửu không khỏi suy ngẫm.

Hành khách mới lúc đầu sẽ trực tiếp bị đẩy lên Tàu Luân Hồi, thông qua nó để tiến vào thế giới dưới tàu đầu tiên, khi sống sót lại quay lại tàu trở về Sảnh Chờ.

Chỉ cần còn thời gian sinh mệnh, hành khách có thể đăng ký lên chuyến tàu tiếp theo bất kỳ lúc nào.

Khi số người đăng ký đã đủ, vòng tay thông minh sẽ gửi thông báo cho hành khách, thông tin về thời gian quay lại Sảnh Chờ Tái Khởi Động.

Trước thời điểm đó, việc chuyến Tàu Luân Hồi dẫn đến thế giới bên dưới tàu thế nào hoàn toàn không được tiết lộ.

Chẳng hạn, độ nguy hiểm của thế giới bên dưới tàu là cấp thấp, trung bình, hay cao, hoặc các thông tin chi tiết khác, đều chưa thể xác định.

Vì thế, sau khi trải qua thế giới dưới tàu đầu tiên, hành khách có quyền chủ động lựa chọn chuyến tàu tiếp theo. Các hành khách cũ cũng có thể lập đội để cùng tham gia.

Không khó hiểu khi Hoàng Nha, Quản Lý, và Lão Đậu đều quen biết trước.

Ngũ Hạ Cửu đóng danh sách đăng ký và mở phần thông tin cơ bản.

Tên hành khách: Ngũ Hạ Cửu】
Mật danh: Quan Chủ】
Điểm dừng: 1/13】
Loại vé: Giường mềm thường】
Đạo cụ: Một mảnh vỡ mai rùa của Bạc Thiện (Cấp B, thanh tẩy oán khí) (Có thể lưu trữ trong vòng tay thông minh)】
Thời gian sinh mệnh: 5433:07:32 (Trạng thái: Đóng băng)】
Đổi/giao dịch thời gian sinh mệnh: Chưa đổi/chưa giao dịch】

Ngũ Hạ Cửu nhanh chóng đổi thời gian sinh mệnh lấy 500.000 nhân dân tệ.

Khi thấy thông báo số tiền đã được chuyển vào tài khoản, tâm trạng của Ngũ Hạ Cửu lập tức thay đổi. Có tiền thực sự có thể khiến người ta hạnh phúc.

Tất nhiên, nếu số tiền này không phải đổi bằng thời gian sinh mệnh thì càng tuyệt hơn.

Sau khi xem xong thông tin trên vòng tay, Ngũ Hạ Cửu quyết định đi dạo quanh Sảnh Chờ trước khi trở về thế giới thực. Nhưng vì sảnh quá lớn, anh không biết nên đi hướng nào trước.

Mễ Thái kéo một hành khách đi ngang qua để hỏi thăm.

Sau khi quay lại, gã nói: "Quan Chủ, sảnh chờ này được chia thành bốn khu vực, mỗi bên đông và tây có hai khu. Màn hình lớn ở phía đông là bảng thông tin chuyến Tàu Luân Hồi, còn màn hình lớn ở phía tây là bảng xếp hạng hành khách."

"Bốn khu vực đông tây này đều là nơi nghỉ ngơi tạm thời, nơi các hành khách chờ đợi đến khi đủ số lượng. Chúng ta đang ở khu phía nam, còn cánh cửa vòm gỗ dẫn về thế giới thực thì nằm ở phía bắc."

Ngũ Hạ Cửu nhìn quanh và đếm số cửa.

Cánh cửa vòm kính dẫn lên Tàu Luân Hồi lẫn cửa vòm gỗ dẫn về thế giới thực, tổng cộng mỗi bên đều có tổng cộng 13 cửa.
Mỗi cánh cửa vòm cao khoảng hơn 10 mét, cửa được mở rộng, trên đó chạm khắc các hoa văn phức tạp và lộng lẫy.

Ngũ Hạ Cửu nhìn ra bên ngoài. Cửa kính hay cửa gỗ đều cần phải đi qua một đoạn hành lang ngắn.

Phía cuối hành lang bên cửa kính là nơi các hành khách sẽ bước lên chuyến Tàu Luân Hồi. Khu đông có 6 cửa, khu tây cũng có 6 cửa, tất cả đều là lối ra.

Cửa vòm kính ở giữa là lối vào từ Tàu Luân Hồi dẫn về Sảnh Chờ Tái Khởi Động.

Trong khi đó, hành lang phía sau cánh cửa vòm gỗ dẫn về thế giới thực kết thúc bằng một màn sáng màu trắng. Ngũ Hạ Cửu đoán rằng, sau khi đi qua màn sáng đó sẽ quay về thế giới thực.

Lúc này, Mễ Thái nói: "Quan Chủ, chúng ta có nên đi về phía tây để xem bảng xếp hạng hành khách không?"

A Miêu và Lý Thiên Thiên rõ ràng cũng rất hứng thú với điều này.

Ngũ Hạ Cửu gật đầu đồng ý.

Càng tiến gần về phía đó, họ càng cảm nhận rõ sự rộng lớn thoáng đãng của Sảnh Chờ Tái Khởi Động.

Phía trên là một vòm trời rộng lớn dường như không thể với tới, các hoa văn đan xen, ánh sáng rực rỡ xuyên qua chiếu sáng khắp sảnh.

Ở nơi này, dường như không hề có khái niệm ban đêm.

Khi đến trước màn hình đen khổng lồ hiển thị bảng xếp hạng hành khách ở phía tây, Ngũ Hạ Cửu ngẩng đầu nhìn lên.

Ánh mắt anh đầu tiên lướt qua danh sách mười hành khách đứng đầu bảng xếp hạng Tàu Luân Hồi.

Thứ hạng lần lượt là:
Hạng 1: Z
Hạng 2: Lão K
Hạng 3: Thuốc Lá
Hạng 4: Duke
Hạng 5: Dã Mãng
Hạng 6: Ivy
Hạng 7: Nhà Khoa Học
Hạng 8: Đường Khô
Hạng 9: Chung Nam
Hạng 10: Tử La

Mễ Thái cũng đang nhìn bảng xếp hạng của các hành khách đứng đầu, sau đó lại nhìn về chuỗi số thời gian sinh mệnh dài dằng dặc phía sau tên của bọn họ, không khỏi ồ lên kinh ngạc. "Chắc họ đã trải qua cực kỳ nhiều thế giới dưới tàu rồi. Nhất định đã từng nhận được vé tàu cao tốc, bằng không thời gian sinh mệnh của họ không thể dài đến vậy."

Chỉ là không biết ba quyền hạn đặc biệt của vé tàu cao tốc là gì...

A Miêu thốt lên: "Những hành khách này chắc chắn rất mạnh..."

"Đặc biệt là những người đứng hạng nhất, hạng nhì và hạng ba. Không biết họ còn bao nhiêu trạm nữa là hoàn thành tất cả."

"Nếu hoàn thành cả 13 trạm, liệu cuộc đời có được tái khởi động không nhỉ?"

Lúc này, một hành khách đi ngang qua nghe thấy liền lên tiếng: "Tôi không biết về các hành khách khác, nhưng tôi biết chắc chắn rằng hành khách Z đứng đầu bảng chỉ còn lại một trạm duy nhất."

Ngũ Hạ Cửu quay đầu lại, nghi hoặc hỏi: "Tại sao anh lại biết?"

Mễ Thái cùng hai người còn lại cũng không giấu nổi thắc mắc.

Theo lý thuyết, số lượng trạm của một hành khách chỉ bản thân họ biết.

Mặc dù đó không phải thông tin bắt buộc phải giữ bí mật, nhưng chẳng ai lại chủ động tiết lộ ra cả.

Hành khách kia dừng lại giải thích: "Các cậu chắc là hành khách mới, chẳng trách lại không biết."

Không đợi Ngũ Hạ Cửu và ba người kia gật đầu xác nhận, người đó tiếp tục nói: "Vé tàu cao tốc có tổng cộng ba quyền hạn đặc biệt. Hai trong số đó vẫn chưa được biết, nhưng có một quyền hạn đã được công khai."

"Quyền hạn đặc biệt đó là cho phép hành khách tự mình lựa chọn xem liệu chuyến Tàu Luân Hồi này có phải trạm cuối cùng của họ hay không."

A Miêu nhíu mày hỏi: "Ý anh là gì?"

Hành khách kia giải thích: "Ý tôi là, khi đã hoàn thành 12 trạm trên Tàu Luân Hồi, chỉ cần hoàn thành trạm cuối cùng, cuộc đời sẽ được tái khởi động. Khi đó, hành khách sẽ không phải trải qua thế giới dưới tàu nữa."

"Đồng thời, khi trở về hiện thực, người này sẽ có được một cuộc sống trọn vẹn. Tất cả ký ức liên quan đến Tàu Luân Hồi cũng như thế giới dưới tàu sẽ bị xóa sạch, từ đó không còn bất kỳ mối liên hệ nào với Tàu Luân Hồi."

"Quyền hạn đặc biệt này cho phép một người sau khi hoàn thành 12 trạm, tự chọn liệu có muốn để chuyến Tàu Luân Hồi tiếp theo trở thành trạm thứ 13 hay không."

"Chỉ cần không chọn dừng lại vĩnh viễn, một người có thể tiếp tục lên tàu và bước vào thế giới dưới tàu mãi mãi, cho đến khi cảm thấy chán thì thôi."

Ngũ Hạ Cửu nghe xong, khẽ nhướn mày.

Mễ Thái lại nhăn nhó cảm thán: "Quyền hạn gì kỳ cục thế, cho không tôi cũng không cần."

"Thế giới dưới tàu nguy hiểm như vậy, sơ suất một chút là mất mạng, nếu có thể nhanh chóng hoàn thành 13 trạm, làm gì còn ai muốn tiếp tục đi nữa..."

A Miêu và Lý Thiên Thiên cũng gật đầu đồng tình.

Đúng vậy, chẳng lẽ có người ghét sống lâu hay sao?!

Hành khách kia nhún vai nói: "Có người thấy thế giới dưới tàu cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng có người không nghĩ vậy. Họ thấy trải ngiệm đó vô cùng kích thích thú vị."

"Hoặc có lẽ, một số hành khách thích cảm giác thách thức nguy hiểm, kiểu tâm lý lập dị ấy mà."

"Hơn nữa, trong thế giới dưới tàu không chỉ có thể kéo dài thời gian sống, nhận được đạo cụ mà các khía cạnh thể chất của cơ thể cũng sẽ được cải thiện..."

"Mặc dù tôi cũng không hiểu nổi tại sao lại có hành khách thực sự sử dụng quyền hạn đặc biệt này."

"Điều quan trọng nhất là tỷ lệ nhận được loại vé như vé tàu cao tốc cực kỳ thấp."

"Nhưng Z, người đứng đầu bảng xếp hạng, đã đứng ở đó từ rất lâu."

"Chưa từng có hành khách nào thấy anh ta tụt hạng. Nếu nhìn xa hơn, trong quá khứ, cũng không ai rõ anh ta đã đứng đầu từ khi nào. Nói chung, dường như anh ta luôn luôn ở vị trí số một."

"Hơn nữa, có người đoán rằng anh ta không chỉ có một hoặc hai vé tàu cao tốc trong tay."

Ngũ Hạ Cửu hỏi: "Vậy ngoài hạng nhất thì sao? Những người trong top 10 có thay đổi không? Hoặc thường xuyên thay đổi?"

"Top 5 hành khách dẫn đầu bảng đã không thay đổi trong một thời gian rất dài, nhưng 5 người phía sau thì thỉnh thoảng có sự xáo trộn."

"Đặc biệt là hai hành khách hạng 9 và 10, hình như cứ một thời gian lại bị thay thế."

Ngũ Hạ Cửu nghe xong gật đầu tỏ ý đã hiểu, sau đó nói cảm ơn người này.

Hành khách kia bảo không có gì, vẫy tay rồi rời đi.

Sau đó, họ tiếp tục đi tham quan các khu vực khác trong sảnh chờ. Khi thấy đã đến lúc, Ngũ Hạ Cửu chuẩn bị trở lại hiện thực.

Trước lúc rời đi, Mễ Thái hỏi: "Quan Chủ, chuyến Tàu Luân Hồi tiếp theo, anh định khi nào sẽ đăng ký?"

Ngũ Hạ Cửu im lặng một lúc rồi nói: "Có lẽ là sớm thôi, tối đa trong một tuần."

"Vậy à." Mễ Thái gãi đầu.

Gã nói: "Thật ra không giấu gì mọi người, vé của tôi là vé ngồi cứng."

"Mặc dù chỉ kéo dài được một tháng tuổi thọ... nhưng tôi vẫn muốn chờ đến những ngày cuối cùng mới quay lại sảnh chờ để đăng ký vào thế giới dưới tàu."

"Nếu không tự ép mình một chút, tôi sợ rằng sẽ không dám bước lên Tàu Luân Hồi lần nữa..."

"Quan Chủ, A Miêu, Thiên Thiên, cũng không biết sau này có còn cơ hội gặp lại mọi người hay không. Dù sao đi nữa, hy vọng mọi người có thể an toàn vượt qua từng thế giới dưới tàu."

Ngũ Hạ Cửu nhìn Mễ Thái, khóe môi khẽ nhếch lên cười nói: "Cậu cũng vậy."

Bốn người chia tay nhau.

Ngũ Hạ Cửu chọn một cánh cửa vòm bằng gỗ, bước vào trong.

...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com