Doan Se
- Quản gia, phu nhân đâu?. Kêu cô ấy ra gặp ta.- Thưa ông chủ, phu... phu nhân không... không có ở đây.- Không ở đây? Vậy cô ấy ở đâu, có phải lại đi kiếm tình nhân phải không? Hừ, ta biết ngay mà. Mau, lấy xe, ta phải lôi bằng được cô ta về.- Không, không phải vậy thưa ông chủ. Phu nhân... phu nhân, cô ấy chỉ là trốn rồi...-Trốn rồi...?- Vâng, phu nhân nhờ tôi, kêu ông chủ hãy đi tìm cô ấy.- Giỏi, rất giỏi...Kể từ cái ngày đó, hắn vẫn miệt mài tìm kiếm, cả tòa nhà, cả một thành phố như bị lục tung lên từng ngỏ ngách nhưng vẫn không cách nào tìm ra cô.Ngày càng tràn ngập trong men rượu, cơn nóng giận vẫn luôn bộc phát như trận cuồng phong, đập phá tất cả mọi thứ trong tầm mắt hắn, những thứ có liên quan đến cô.- A Diệp, em đang ở đâu, anh nhận thua, anh thua rồi. Nên... nên em hãy ra đi, đừng trốn nữa... đừng giận anh nữa. Anh hứa sẽ không vì gia tộc mà còng tay em lại, đánh mắng em nữa, sẽ không bỏ em vào rừng một mình, nhốt em cùng bầy thú hoang, sẽ không để người khác hãm hiếp em và bắt em phá thai, cũng sẽ không dung túng để Mỹ Mỹ hành hạ em. Anh sai rồi, vì vậy mình làm lại từ đầu đi, A Diệp...- Ông chủ... - Quản gia, đã 6 tháng rồi cô ấy vẫn không chịu tha thứ cho ta, vẫn không chịu gặp ta, ta không thể tìm ra cô ấy.- Ông chủ, người đã mãi mãi không thể tìm ra bà chủ nữa. Người không nhớ sao, người đã tự tay dâng trái tim của bà chủ để cứu Mỹ Mỹ tiểu thư rồi.- A, là vậy sao? Đáng lẽ ra ta nên vui mới phải, nên vui mới đúng?-Nhưng tại sao, tại sao tim ta lại đau như thế này, nước mắt sao vẫn không ngừng rơi, tại sao, ta đau quá.-...- A Diệp, ta hối hận rồi, hối hận thật rồi. A Diệp, A Diệp, A Diệp...- TA NHỚ EM !
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com