TruyenHHH.com

Doan Ngan Sam Nam Boi Vi Cho Nen

Là cái gì mà Diêu Sâm lại thay đổi kế hoạch ban đầu?

Vậy nhất định là vì Châu Chấn Nam.

"Đi thôi, Diêu Sâm, đi đào kho báu." Châu Chấn Nam ném cho Diêu Sâm một bộ quần áo, Châu Chấn Nam làm sao lại không biết Diêu Sâm không có mang theo nhiều quần áo.

"Em nhờ nhầm à, hôm nay không có anh, em mau đi đi." Diêu Sâm nghĩ bạn nhỏ nhà anh lại nhớ nhầm rồi.

"Em nói có là có, mau thay quần áo." Châu Chấn Nam vì muốn Diêu Sâm có nhiều thời gian lên hình đã tìm đến đạo diễn để đàm phán.

Cuối cùng đến lượt cậu vì tiểu Sâm ca làm cái gì, cậu đều không nói cho Diêu Sâm biết.

"Châu Chấn Nam, em thật là." Diêu Sâm ngoài miệng oán giận, những vẫn cầm quần áo mặc vào, cho dù là Châu Chấn Nam chơi anh, anh cũng nhận.

***

"Đến đấy, mọi người đều đến đông đủ rồi, đây là kịch bản đại khái hôm nay, xem chút đi rồi chúng ta bắt đầu ghi hình."

Diêu Sâm thấy đạo diễn không có biểu hiện chút bất ngờ nào khi mình đến, lập tức cảm thấy hoài nghi chính mình.

"Muốn cùng một đội với ai trong đây nhất?" Đây là đề mục muốn Châu Chấn Nam trả lời, Diêu Sâm tựa hồ có thể đoán được câu trả lời của cậu.

"Diêu Sâm." Châu Chấn Nam trả lời không chút do dự.

"Tại sao."

"Bởi vì Diêu Sâm, cho nên Diêu Sâm." Châu Chấn Nam lấy bừa một cái lý do nhưng lại hàm chứa đáp án thật sự cậu muốn nói.

Bởi vì Diêu Sâm, cho nên Diêu Sâm. Diêu Sâm nhìn bạn nhỏ ghé lên bàn ngoan ngoãn trả lời như vậy, anh làm thế nào mà không biết bạn nhỏ nhà anh muốn nói gì với anh.

***

"Diêu Sâm." Buổi tối, Châu Chấn Nam lại lần nữa ép Diêu Sâm ngủ cùng cậu, "Nếu anh có thể lựa chọn, anh muốn chọn ai cùng xuất đạo."

Châu Chấn Nam còn nhớ rõ Diêu Sâm lúc ghi hình không trả lời rõ vấn đề này, tất nhiên, đáp án của Diêu Sâm cậu cảm thấy không phải thực sự hài lòng.

"Đương nhiên là em, làm gì có ai trong lòng ai có thể sánh bằng em." Diêu Sâm lúc ghi hình khống có trả lời, bởi vì anh không có tự tin rằng bản thân có thể xuất đạo, cũng không dám ở trước mặt nhiều người như vậy cue Châu Chấn Nam, anh để ý đến cái nhìn của người khác, bởi vì anh sợ dụng tâm của miệng lưỡi người đời xúc phạm đến bản nhỏ nhà anh. Nhưng ở trước mặt bản nhỏ nhà anh thì chả cần che dấu cái gì cả.

"Diêu Sâm, anh thích em sao." Đây là vấn đề trước đây Châu Chấn Nam đã từng hỏi.

Bởi vì Diêu Sâm, cho nên Diêu Sâm. Lời nói nghiêm túc kiên định của Châu Chấn Nam vang vọng bên tai Diêu Sâm.

"Anh yêu em."

"Chúng ta là con trai a." Châu Chấn Nam cười khẽ dùng câu trả lời trước đây của Diêu Sâm đáp lại anh.

"Nam Nam." Diêu Sâm nhìn cậu cười đắc ý, có chút bất đắc dĩ, cúi đầu tìm được môi cậu.

Tình cảm dồn nén bấy lâu trong nháy mắt bùng nổ, nước mắt không khống chế được mà chảy ra, Châu Chấn Nam gần như phát điên cắn xé môi Diêu Sâm, bản thân phải đợi lâu như vậy nam nhân này cuối cùng cũng chịu thừa nhận.

Diêu Sâm cũng dùng sức ôm lấy Châu Chấn Nam.

"Nam Nam, nụ hôn này có nghĩa là anh yêu em." Diêu Sâm còn nhớ trước đây bạn nhỏ nhà anh vẫn luôn không hiểu ý nghĩa của nụ hôn, nên đã chủ động trả lời.

"Ừ." Châu Chấn Nam ôm chặt eo Diêu Sâm, rúc vào trong lòng anh.

"Ngoan, ngủ đi." Diêu Sâm hôn khóe mắt cậu, hôn tới nước mắt rơi từ khóe mắt cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com