Doan He Se
Năm em 8tuổi,tôi 9tuổi
Bảo Khôi à,em yêu anh _ một cậu bé có mái tóc đen láy chu môi lên nói
Trường Nhi,anh cũng yêu em _ là cậu bé bên cạnh
Năm em 12tuổi,tôi 13tuổi
Khôi à,lớn lên nhất định anh phải cưới em đấy _ cậu bé cười híp mắt nói
Tất nhiên rồi,anh sẽ chỉ cưới một mình em làm vợ thôi _ anh khẽ đưa tay lên xoa đầu cậu,chất giọng ôn nhu nói
Năm em 15,tôi 16
Anh bắt đầu thích một cô bạn cùng lớp là Viên_cô gái được cho là hoa khôi khối anh
Cậu biết chứ....nhưng lại chọn cách im lặng....hằng ngày nhìn anh cười đùa bên cô ấy.......tim cậu thắt lại...
Năm em 22,tôi 23
Anh và cô ấy chính thức dắt tay nhau đi vào lễ đường...Hôm ấy anh trông thật bảnh với bộ vest đen óng còn cô lại chìm vào bộ váy cưới trong sáng....cả hai đều nở một nụ cười rất tươi.......nhưng có lẽ anh quên mất một điều gì đó.....Phải,điều anh quên chính là những lời nói của anh với cậu ngày xưa đấy !!
Anh đang vui sướng tay trong tay với cô ấy bên những bàn tiệc thì đó cũng bắt đầu chuỗi ngày đau khổ của cậu....cậu cũng được mời đi dự đám cưới của anh mà....chứng kiến khoảnh khắc anh và cô ấy trao cho nhau nụ hôn thì cậu đã đau lòng mà bỏ về không một lời chào hỏi....kể từ đó cậu cắt đứt liên lại với anh....âm thầm chúc phúc cho họ...
1 tuần sau đám cưới của anh
Thời sự đưa tin ngày XX/YY/ : thiếu gia của Nguyễn Thị bỗng dưng tự tử vào đêm qua và được người nhà phát hiện lúc sáng nay....
Cánh nhà báo lập tức phóng tới Nguyễn Gia ra sức chụp hình hiện trường chuyện hiếm có ấy...
Anh tất nhiên cũng biết tin chứ...thẫn thờ leo lên chiếc xe vội chạy tới nhà cậu,cùng lúc đó cậu được y tá khiêng cáng ra...tim anh bỗng trở nên nhói,cảm giác như bị ai hung hăng bóp chặt nó......đau lòng chạy nhanh ra xe và phóng nó nhanh hơn mức quy định,vừa lái xe vừa khóc...anh thầm nghĩ " Trường Nhi....anh xin lỗi.....xin lỗi vì đã quên em....xin lỗi vì cưới cô ấy....nhưng sao em lại bỏ anh đi như vậy ???....Trường Nhi......Trường Nhi.....anh xin lỗi..."
Chiếc xe của anh cứ lao đi vun vút rồi
*Kétttttt* * Rầmmm*...............Phải!! Anh vừa va chạm một cú mạnh với chiếc xe tải chở hàng nặng mấy tấn.....Cuộc va chạm mạnh đến mức khiến anh văng ra xe. Dù cho người khác trong tình trạng như anh cảm thấy đau thế nào thì anh lại nở nụ vui vẻ mặc cho máu chảy trên đầu....
" Trường Nhi à.....anh sắp gặp lại được em rồi,chờ anh nhé,anh xin lỗi..."
[Hoàn]
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lần đầu em viết đoản đam ngược,có sai sót mong mọi người nói cho em để em rút kinh nghiệm ạ.
Vote cho em nữa nha...
Author : Tiểu Băng Nhi
Edit: Tiểu Ánh Dương(Quanh).
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com