Đoản 3
Xin chào chàng trai, dạo này em có khỏe không, chắc ở trên đó vui lắm nhỉ, còn anh vẫn phải tiếp tục cố gắng cho mình. Ngày em ra đi không nói 1 lời, như cách em đến vậy. Những ngày lạnh của mùa đông năm kia, anh gặp em, chàng trai có mái tóc ngắn, khuôn mặt xinh xắn, có gì đó chút ma mị làm anh đắm say. Đúng, anh đã yêu em, em đến với anh như một cơn gió vậy, nhẹ nhàng thoang thoảng, đôi chút đâu đó mùi của thanh xuân. Đến hôm nay, tròn 500 ngày anh bên em, anh đã bên chàng trai của thanh xuân 500 ngày. Nhưng em không thể đón niềm vui đó với anh, bao hứa hẹn, bao đợi mong, anh đứng xem pháo hoa một mình, anh đón valentine một mình, anh đón sinh nhật anh một mình và đón 500 days một mình. Em thực sự quá đáng, ngày em ra đi em không nói gì cả, buổi trưa em còn nói yêu anh, đến chiều em đã theo cơn gió bay lên bầu trời. Em biến thành một vì sao, vì sao sáng nhất trên bầu trời như cách em tỏa sáng khi còn tồn tại vậy. Không còn em, anh chỉ biết chịu tất cả một mình, chả còn vòng tay ôm ấm áp, chả còn lời động viên, chả còn gì cả, chỉ còn nỗi nhớ trong anh về em. Nhìn ảnh em, anh không kìm được nước mắt, nó cứ tuôn rơi, anh tự hỏi mọi thứ sao nghiệt ngã vậy, sao lại giết chết em. Bây giờ là 12h, em sinh ra là một thiên thần, mất đi cũng là một thiên thần. Hãy sống thật vui vẻ trên đó và cầu nguyện cho anh nhé, anh sẽ không còn em nhưng anh sẽ tiếp tục bước đi trên con đường của mình, anh nhớ em. Anh yêu em.
Trích 'Nhật kí của Bùi Tiến Dũng vào ngày kỉ niệm 500 ngày cùng Trần Đình Trọng'
Trích 'Nhật kí của Bùi Tiến Dũng vào ngày kỉ niệm 500 ngày cùng Trần Đình Trọng'
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com