Doan Cua Tao
''Em cho anh một cơ hội nữa, anh vẫn muốn chết thay cô ta sao?''''Đúng vậy.''''Hóa ra từ trước tới nay anh không hề yêu em.''''Anh yêu em, nhưng anh không thể đứng nhìn em giết chết chị gái mình.''''Cô ta đáng chết, có chết cả nghìn lần cũng không đủ. Cô ta giết con của chúng ta, anh có biết không?''''Pằng...pằng...pằng''Tiếng máu chảy lênh láng, tiếng súng phát ra trong đêm tĩnh lặng. Tất cả chỉ còn là một mớ hỗn độn.----- Ánh trăng tròn vành vạnh tỏa ánh sáng lung linh mờ ảo vào đêm rằm tháng tám, những thiếu nữ đua nhau thả đèn xuống dòng sông cầu nguyện cho tình duyên được suôn sẻ.Sống trong thị trấn nhỏ nghèo nàn, mọi tục lệ cổ xưa vẫn còn nguyên vẹn, Mạc Thuần cùng chị gái cùng cha khác mẹ cùng đi gánh nước về tắm, nếu không sẽ không có đủ nước để hai chị em dùng.Quân đội Nhật canh phòng rất nghiêm ngặt, một nửa trà trộn rải rác xung quanh thị trấn rình bắt quân cộng sản. Bề ngoài thì êm đêm nhưng bên trong đều là Việt gian và quân đội nhật.Mạc Thuần đang tắm thì nghe có tiếng đánh đập, cảnh này cô đã quá quen thuộc rồi, ức hiếp dân lành, cướp bóc đều vào ban đêm, ban ngày chúng cho nhân dân buôn bán để tránh ánh mắt của cấp trên, ban đêm tàn sát hãm hiếp phụ nữ. Anh trai Mạc Thần vì đi theo Nhật nên gia đình cô tránh được kiếp nạn tàn sát ấy, nhưng chẳng ai vui nổi.Ngày mai là ngày chị cô phải lấy một đô đốc người Nhật, trên nét mặt tươi cười của chị ấy là đôi mắt ánh lên những giọt lệ sắp tuôn rơi, cô biết chị ấy rất đau khổ. Đêm nay chính là đêm cuối cùng chị gánh nước cùng cô, nói chuyện phiếm cùng cô. Người chị yêu cũng chính là người cô thầm mến- Dương Khanh, có lẽ cô ích kỉ nhưng cô cũng chẳng biết phải làm thế nào cả.Dương Khanh đi theo cách mạng, là thiếu tá trung thành nhất, anh vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần, đôi lúc anh gửi thư cho cô nhưng cô chỉ biết dấu đi, cô sợ chị cô thấy được sẽ buồn.Dương Khanh cùng Mạc Thuần yêu nhau từ khi cô mới mười sáu tuổi, yêu nhau hai năm, đất nước chiến tranh gay gắt, anh theo anh trai mình cùng tham gia quân xung kích, hai năm sau anh đã được thăng chức lên làm thiếu tá. Chị cô yêu anh, chị cô hy sinh cho cô, cô cũng biết.Nhưng tất cả đã thay đổi kể từ khi chị cô lấy đô đốc người Nhật, chị báo tin giả cho anh khiến anh thua trận, chức Thiếu tá cũng bị tước bỏ.Chị cô còn moi thông tin từ cô rồi giao cho quân đội Nhật khiến bao nhiêu đồng đội của anh ngã xuống. Thậm chí khi chị cô biết cô mang thai con của anh còn đẩy cô ngã từ tầng hai xuống khiến cô gãy chân phải ngồi xa lăn, đứa con không thể giữ.Đến khi cô biết hết sự việc một tay chị gái mình gây ra thì chỉ nghe được tin anh bị thương nặng.Nửa năm sau, quân đội anh chỉ huy phá vỡ tuyến phòng ngự của Nhật, chị cô bị bắt. Cầm trên tay cây súng, cô chỉ muốn lập tức giết chết chị ấy, nhưng cô lại không thể ra tay.''Em cho anh một cơ hội nữa, anh vẫn muốn chết thay cô ta sao?''''Đúng vậy.''''Hóa ra từ trước tới nay anh không hề yêu em.''''Anh yêu em, nhưng anh không thể đứng nhìn em giết chết chị gái mình.''''Cô ta đáng chết, có chết cả nghìn lần cũng không đủ. Cô ta giết con của chúng ta, anh có biết không?''''Pằng...pằng...pằng''.Toàn thân cô đều là máu, máu từ ngực trái chảy xuống, ''Mạc Thuần.....'' Tiếng gào thét của anh như mũi tên đâm vào lòng cô, cô chết có lẽ anh sẽ nhớ mãi không quên.''Chị à, em mãi mãi coi chị là chị, phát súng này coi như trả lại ân tình năm xưa. Em không xuống tay giết chị được.''''Mạc Thuần, là chị đáng chết, giết chị đi, giết chị đi.''''Em xuống với con của em đây... Ở lại sống cho tốt, cống hiến cho đất nước anh nhé....''Tiếng máu chảy lênh láng, tiếng súng phát ra trong đêm tĩnh lặng. Tất cả chỉ còn là một mớ hỗn độn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com