Doan Allhien
Tống Á Hiên có thêm một người bạn mới - Trương Chân Nguyên. Nhưng Lưu Diệu Văn và Nghiêm Hạo Tường không chấp nhận người bạn này. Tống Á Hiên cũng không quan tâm, còn lén bọn họ đi cùng Trương Chân Nguyên đến viện bảo tàng xem tranh.Nghiêm Hạo Tường bắt chéo chân ngồi trên sofa, bên cạnh là Lưu Diệu Văn cũng không khá hơn bao nhiêu. Đã hơn chín giờ, mà con người không biết trời cao đất dày kia vẫn chưa quay trở lại, hai gương đen xì cùng nhau hướng phía cửa."Halooo!!! Bảo bối của hai người về rồi đây!!" Tống Á Hiên vừa mở cửa vừa tặng nụ cười thương hiệu của mình cho hai người trước mặt.Không một ai đáp trả.Tống Á Hiên gãi gãi ót, nhẹ nhàng đổi giày, đem balo đặt trên sofa, ngồi xuống đối diện hai người , tay cũng rất quy củ để trên đầu gối."Anh có một giây để giải thích!!" Lưu Diệu Văn vuốt ve cây chổi lông gà trên tay như đang nâng niu một vật quý báo."Không cần giải thích!! Trực tiếp đánh đòn!!" Nghiêm Hạo Tường đứng dậy đi về phía Tống Á Hiên.Tống Á Hiên muốn chạy trốn.******"Ngoan!! Không khóc!! Anh không đánh em!!" Nghiêm Hạo Tường nhìn con mèo nhỏ không ngừng huhu trong lòng Lưu Diệu Văn, nhỏ giọng dỗ."Tớ...hức...chỉ đi xem triển lãnh tranh với bạn ....mới!! Các người lại....hức...lại....!!" Tống Á Hiên ấm ức nói không nên lời, càng khóc dữ dội hơn."Được rồi!! Là lỗi của bọn em!! Bảo bối của chúng ta không có lỗi!!" Lưu Diệu Văn đau lòng vuốt lưng người yêu nhỏ, Tống Á Hiên nấc một tiếng, khó chịu nhăn mũi."Uống nước!!""Đến!! Anh mang đi uống nước!!" Nghiêm Hạo Tường bế Tống Á Hiên lên, đi về phía phòng bếp.Lưu Diệu Văn xoay lưng vào nhà tắm pha nước cho con cá ngốc của bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com