Doa Hong Ruou Vang Do Va Em
"Liên à, em có còn nhớ gì không? "Francis quàng tay qua vai Liên, như một cử chỉ thân mật. "Sao thế, Cóc?"Cô hất tay hắn ra, vẻ bực bội. "Cái vị ngọt ấy của chiếc bánh maccarone...""....""Và cả vị đắng của ly cà phê buổi sáng...""....""Mỗi lần nhìn em, anh đều nhớ về những hương vị thân thuộc giống như vậy..."-----------------Và ngay lúc đó, lần đầu tiên trong đời, Liên đã không tặng anh một cái đập cho vỡ mồm mà chỉ đơn giản là quay mặt phắt đi. "Tên cóc già này, đồ biến thái!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com